Chương 190: Chương 190

* Tuyển Đồ *

* Tuyển Đồ *

Phong chủ Vô Ảnh Phong Tô Hạo, tu vi đã vượt qua đại kiếp đạt tới Trúc Cơ Cảnh lục trọng Thiên Nhân Cảnh. Nhìn khắp toàn bộ Thiên Kiếm Tông cũng là nhân vật phượng mao lân giác, ngày bình thường cao cao tại thượng, cực ít người có thể gặp mặt hắn.

Tô Hạo mặc một bộ áo xanh, phong thái tuấn lãng, lại có vài phần nho nhã, bộ dáng vẫn y như ngày đó Diệp Vân nhìn thấy hắn. Tô Hạo chắp tay đứng trên đài cao.

"Tham kiến Phong chủ!"

Trên đài cao, tám người quỳ một chân trên đất cùng khẽ kêu lên.

Trong chốc lát, các đệ tử ở dưới đài cũng quỳ một chân xuống cùng nhau tham bái.

Tô Hạo khẽ gật đầu, giọng nói nhàn nhạt: "Tất cả đứng lên đi."

Chúng đệ tử đều đứng lên, nhìn về phía Tô Hạo, trong mắt tràn đầy kính ngưỡng cùng sùng bái.

"Hôm nay chính là ngày đệ tử nội môn mới bái sư nhập môn Vô Ảnh Phong ta, cũng có thể coi là ngày náo nhiệt nhất trong vòng ba năm nay của Vô Ảnh Phong. Hôm nay, tám vị Điện chủ và Hắc Bạch trưởng lão đang ở trên đài cũng sẽ lựa chọn đệ tử, người nào may mắn được chọn trúng thì ngày sau sẽ có cơ hội cực lớn có thể trở thành đệ tử tinh anh của Vô Ảnh Phong, tiền đồ không thể hạn lượng." Tô Hạo nhìn xuống mọi người, giọng nói vang vọng.

"Phong chủ đại nhân, lần này có tất cả bảy mươi mốt tên đệ tử sau khi phục dụng Luyện Tâm Thí Ma Đan thì đều thông qua khảo nghiệm, thật là hiếm có." Hộ pháp trưởng lão Hắc Vân Tử ở bên lớn tiếng nói.

Tô Hạo khẽ gật đầu, trên mặt có vẻ kinh ngạc thoáng qua. Hiển nhiên hắn cũng không ngờ tới cả bảy mươi mốt người đều có thể thông qua.

"Hoàn toàn chính xác là hiếm có, xem ra những đệ tử lần này đều cực kỳ trung thành, thật là nằm ngoài dự đoán." Ánh mắt Tô Hạo chậm rãi đảo qua chúng đệ tử, khi nhìn thấy Diệp Vân, ánh mắt hắn hơi ngẩn ra, dừng lại nửa hơi.

"Phong chủ đại nhân còn dặn dò điều gì không? Nếu như không có thì liền bắt đầu lựa chọn đệ tử được rồi." Thanh âm bén nhọn cao vút của Bạch Tùng Tử vang lên.

Tô Hạo gật đầu sau đó xoay người ngồi xuống ghế dựa trên đài cao.

"Tám vị điện chủ, các ngươi bắt đầu lựa chọn đệ tử đi thôi." Bạch Tùng Tử nói ra.

Tám vị điện chủ chính là người phụ trách tám tòa Thần Điện của Vô Ảnh Phong. Mỗi một tòa Thần Điện đều phải thực hiện một trong số những công việc bên trong Vô Ảnh Phong. Trong đó có bốn tòa Thần Điện chịu trách nhiệm đối ngoại, phân biệt được gọi là phong, hỏa, lôi, điện. Còn bốn tòa Thần Điện còn lại thì chịu trách nhiệm hậu cần, lấy kim, mộc, thủy, thổ để phân chia.

"Đã như vậy, để Phong Thần Điện của ta dẫn đầu chọn lựa đi." Một lão giả mặc quần áo màu lam bước lên một bước, ánh mắt chậm rãi đảo qua chúng đệ tử ở dưới đài.

Ánh mắt đám đệ tử nội môn mới tràn đầy khát vọng, chăm chú nhìn theo lão. Bát đại Thần Điện chọn lựa đệ tử, mỗi điện chỉ chọn lựa ba người nên không phải ai trong số bảy mươi mốt đệ tử mới này cũng được chọn. Lúc trước bọn họ nói chuyện cũng không có ý giấu diếm vấn đề này. Lần lựa chọn đệ tử này chẳng qua là để ứng phó cho xong, cũng không được coi trọng quá mức. Tuy nhiên các thiếu niên ở dưới đài cũng hiểu, có thể tiến vào bát đại Thần Điện tu luyện thì so với tự mình tu luyện tại Vô Ảnh Phong hoặc là tùy tiện bị chỉ định một gã sư tôn đến dạy dỗ thì vẫn hơn rất nhiều đấy.

Lão giả đang đứng phía trước kia được gọi là Lạc sư huynh, tên đầy đủ của hắn là Lạc Thiên Thành, là một cao thủ Trúc Cơ Cảnh ngũ trọng chưởng quản Phong Thần Điện, chịu trách nhiệm về đối ngoại, rèn luyện, tỷ thí, chiến đấu.

Tất cả các đệ tử của tứ đại Thần Điện Phong, Hỏa, Lôi, Điện đều toàn lực tu hành theo chiến pháp vừa tiến công vừa phòng ngự. Trách nhiệm của bọn hắn là bảo vệ Vô Ảnh Phong vì vậy trong khi tu hành bọn hắn có được lượng tài nguyên tối đa.

Ánh mắt Lạc Thiên Thành như điện, nhanh chóng đảo qua chúng đệ tử, sau đó tùy ý vung tay lên liền có ba đạo quang ảnh bắn ra nhanh chóng đánh lên trên người ba gã đệ tử nội môn ở dưới đài.

"Ta chọn ba người này."

Mọi người chỉ thấy đỉnh đầu ba gã đệ tử lóe lên một đạo ánh sáng.

Ba người khẽ giật mình, rồi lập tức vui mừng quá đỗi, nhanh chóng chạy ra khỏi đám người. Bọn hắn thật sự là vô cùng may mắn, vậy mà lại được Phong Thần Điện chọn trúng. Ngày sau dù có chuyện gì xảy ra thì bọn hắn cũng chỉ cần toàn lực tu hành mà thôi, căn bản không cần lo lắng đến vấn đề tài nguyên tu luyện.

Con đường tu tiên, ngoại trừ số mệnh thiên phú ra thì tài nguyên tu luyện là thứ trọng yếu nhất. Có thể tiến vào Phong, Hỏa, Lôi, Điện tứ đại Thần Điện chính là phúc phận trời cho.

Ba người nhanh chóng chạy ra, đứng thẳng dàn hàng sau đó cùng nhau quỳ một gối xuống.

"Tham kiến sư tôn!"

"Tốt rồi, đứng lên đi. Các ngươi tiến vào Phong Thần Điện ta, trước hết là làm đệ tử ký danh, đợi đến khảo hạch nửa năm sau, nếu các ngươi thông qua thì sẽ trở thành đệ tử chính thức. Về phần những quy củ của Phong Thần Điện, đương nhiên sẽ có người báo cho các ngươi biết. Hiện tại, đứng ở một bên là được." Lạc Thiên Thành phất phất tay, nhàn nhạt nói ra.

"Vâng!" Ba người cùng lên tiếng hành lễ sau đó lui sang một bên, khoanh tay mà đứng.

Tu vi ba người này đều không giống nhau, hai người trong đó có tu vi Luyện Khí Cảnh tứ trọng, người còn lại là Luyện Khí Cảnh tam trọng. Thực lực của ba người này trong đám đệ tử mới cũng coi như không tệ.

"Lạc sư huynh vừa ra tay đã chọn được ba gã đệ tử hợp ý, xem ra tiểu đệ ta cũng không thể rớt lại phía sau được." Một nam tử trung niên mặc áo màu đỏ sậm chậm rãi bước ra. Đó chính là điện chủ Hỏa Thần Điện Liệt Hành Vân.

“Lời này của Liệt sư đệ có chút quá rồi. Vi huynh chẳng qua là tùy ý lựa chọn ba người mà thôi, cũng không có quá mức để ý. Tư chất những đệ tử lần này coi như không tệ, có thể đáp ứng đủ cho chúng ta lựa chọn. Hơn nữa, đây chỉ là lựa chọn đệ tử ký danh, không cần phải quá nghiêm túc đâu." Lạc Thiên Thành đứng chắp tay, vừa cười vừa nói.

"Lời của Lạc sư huynh ngược lại là nói thật. Đã như vậy, tiểu đệ liền không khách khí nữa." Liệt Hành Vân cười to, ánh mắt đảo qua dưới đài sau đó tay phải điểm nhẹ ba cái.

Ba đạo hỏa quang từ tay hắn trực tiếp lóe lên, ngay sau đó đã thấy đỉnh đầu ba gã đệ tử khác xuất hiện tia lửa yếu ớt.

Ba gã đệ tử vui mừng quá đỗi, cùng nhau chạy lên trước đài rồi quỳ một gối xuống, miệng hô to sư tôn.

Liệt Hành Vân cũng không có nói quá nhiều, chỉ nói hai câu đã để cho bọn họ đứng ở một bên.

Ngay sau đó, Lôi Thần Điện cùng Điện Thần Điện cũng nhanh chóng lựa chọn ba gã đệ tử. Vậy là tứ đại Thần Điện đối ngoại đều đã chọn xong.

Diệp Vân nhíu mày. Hắn có thể nhìn ra, tứ đại Thần Điện lựa chọn đệ tử đều không thực sự kỹ càng, bọn họ căn bản không thèm để ý, y như lời bọn họ nói vừa rồi, chẳng qua là tuyển đệ tử ký danh ứng phó cho qua mà thôi. Về phần ba tên đệ tử được chọn là ai thì không phải chuyện quá quan trọng.

Trong lòng tất cả đệ tử ngoại môn thì đệ tử nội môn Vô Ảnh Phong đều là tồn tại giống như thần thánh. Đây là mục tiêu phấn đấu cả đời của mỗi một tên đệ tử ngoại môn. Trở thành đệ tử nội môn đồng nghĩa với việc tiền đồ ngày sau vô lượng, tu hành tiến triển cực nhanh, không thể hạn lượng.

Nhưng mà chỉ có đứng ở nơi này, tại thời điểm tiếp nhận khảo hạch của Nhập Vân Điện, tham gia nghi lễ bái sư nhập môn thì mới biết được, cái gọi là đệ tử nội môn ở trong mắt cao tầng Vô Ảnh Phong căn bản không đáng được nhắc tới.

Tuy nhiên, Diệp Vân cũng không có chút không cam lòng nào. Trong lòng của hắn hiểu rõ, nguyên nhân của việc này chính là do thiên phú và thực lực của mỗi người. Nếu như trong những đệ tử mới này có thể xuất hiện một gã đạt tới Luyện Khí Cảnh lục trọng hay thậm chí là thất trọng thì chắc chắn điện chủ bát đại Thần Điện đều sẽ điên cuồng tranh đoạt. Hoặc là có kẻ có được thiên phú như Mộ Dung Vô Tình thì sẽ nhận được đối xử hoàn toàn khác nhau như này.

Mà bây giờ trong bảy mươi mốt tên đệ tử ở đây, người có cảnh giới cao nhất cũng chỉ là Luyện Khí Cảnh tứ trọng. Đây đã là tu vi không tồi rồi nhưng đối với bát đại Thần Điện, đặc biệt là tứ đại Thần Điện chuyên môn đối ngoại mà nói, căn bản không đáng được nhắc tới. Loại đệ tử có thực lực như thế này, ở chỗ nào cũng có.

Kim, Mộc, Thủy, Thổ tứ đại Thần Điện chịu trách nhiệm hậu cần nên không có sở trường về chiến đấu. Kim Thần điện chịu trách nhiệm luyện khí, Mộc Thần Điện là luyện đan, Thủy Thần Điện phụ trách trị liệu và nghiên cứu thuật pháp mà Thổ Thần Điện thì chú trọng đi sâu vào trận pháp.

Tứ đại Thần Điện này khi lựa chọn đệ tử thì càng không coi trọng tu vi cảnh giới, mà là nhìn ở phương diện thiên phú. Mà những thứ này thì không phải trong một thời gian ngắn là có thể nhìn ra được nên bọn hắn lại càng tùy ý lựa chọn ba gã đệ tử. Đối với đệ tử ký danh thì hoàn toàn chẳng xem trọng.

Nằm ngoài dự kiến của Diệp Vân, hắn và Đoàn Thần Phong, Dư Minh Hồng ba người đều không được bát đại Thần Điện chọn trúng, ngược lại Ngô Thần Nhung và hai gã đệ tử khác lại được lựa chọn.

Ba người nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra nụ cười khổ.

"Xem ra tu vi của chúng ta vẫn còn thấp. Ta là Luyện Khí Cảnh nhị trọng, Diệp Vân cùng Tiểu Dư Tử đều là nhất trọng, cơ bản không lọt được vào mắt bọn họ.” Đoàn Thần Phong nhún nhún vai, nhẹ giọng cười nói.

"Đó là do bát đại điện chủ nhìn nhầm. Trong số chúng ta, tuy cảnh giới của Diệp sư huynh mới là Luyện Khí Cảnh nhất trọng nhưng khẳng định thực lực chân chính của huynh ấy là mạnh nhất." Dư Minh Hồng nhìn Diệp Vân, trên mặt có chút tức giận, bất bình nói ra.

Diệp Vân vẫy vẫy tay, nói: "Người nào dạy bảo cũng đều được cả, ta không có ý kiến. Kỳ thật theo ta thì con đường tu tiên của mỗi người đều không giống nhau, ai cũng phải tìm được con đường thuộc về riêng mình thì mới có thể chân chính quyết chí không lùi, dũng mãnh bước đi.

"Thế nhưng mà, điều này cũng nói lên ánh mắt của bọn hắn thực sự không được tốt cho lắm." Dư Minh Hồng nhíu mày.

"Ánh mắt? Bọn hắn cơ bản không dùng mắt a, chỉ căn cứ theo tu vi từ cao xuống thấp mà tùy ý lựa chọn thôi." Đoàn Thần Phong nhún vai, lơ đễnh nói.

Dưới đài, hai mươi tư tên được chọn trúng chia làm tám đội, khoanh tay mà đứng. Trên mặt của bọn hắn đều tràn đầy hưng phấn. Có thể được bát đại Thần Điện lựa chọn thì tiền đồ ngày sau không thể hạn lượng.

"Tốt rồi, bát đại Thần Điện đã lựa chọn xong, hai lão già chúng ta cũng tới lựa chọn hai gã đệ tử vui đùa một chút" Hắc Vân Tử quay đầu nhìn Bạch Tùng Tử, vừa cười vừa nói.

"Cũng tốt, lần trước chúng ta không chọn lựa đệ tử ký danh vậy lần này mỗi người chọn một đi." Giọng nói của Bạch Tùng Tử vang lên sắc nhọn cao vút, gật đầu đáp.

"Hắc Bạch Nhị lão là nhân tài kiệt xuất của Vô Ảnh Phong ta. Tu vi của hai vị đều đã vượt qua đại kiếp Thiên Nhân Cảnh. Nếu đệ tử nào được hai vị chọn trúng thì đây chính là phúc phận có được từ kiếp trước a." Điện chủ Thủy Thần Điện Lăng Thanh Vân vừa cười vừa nói.

"Đúng vậy a. Lại nói Nhị lão chính là sư thúc của chúng ta, hai người lão nhân gia tổng cộng đã thu hơn mười người đệ tử. Lúc trước còn tưởng rằng Nhị lão thu đồ đệ chỉ là nói đùa, không thể ngờ được thật sự là như vậy." Điện chủ Mộc Thần Điện Mộc Vũ Tranh che miệng cười khẽ. Tuy hắn đã đến tuổi trung niên nhưng bộ dạng càng lớn lên lại càng thuỳ mị, thướt tha.

Hắc Bạch trưởng lão vẫy tay, cười nói: "Lần này thu đồ không phải là chủ ý của chúng ta nhưng Phong chủ đại nhân hy vọng hai người bọn ta có thể tham dự, vậy thu hai gã đệ tử là được."

"Nhị lão cũng coi như là sư thúc của chúng ta. Nếu hai người thu đệ tử vậy thì hai tên may mắn kia chẳng phải liền là cùng thế hệ với chúng ta sao?" Điện chủ Mộc Thần Điện Mộc Vũ Tranh vừa cười vừa nói.

"Chỉ là đệ tử ký danh mà thôi, bối phận căn bản không cần nói đến. Đợi đến khi bọn chúng có thể thông qua khảo hạch của ta trở thành đệ tử chính thức thì chắc hẳn thành tựu sau này cũng không thua kém các ngươi mấy. Đến lúc đó xem như đồng thế hệ thì cũng không sao cả." Hắc Vân Tử cười lớn, ánh mắt nhìn xuống dưới đài.

Đột nhiên, hắn và Bạch Tùng Tử hai người nhẹ điểm một cái ngay lập tức có hai đạo ánh sáng từ bọn họ nhanh chóng bắn thẳng ra. Diệp Vân chỉ thấy hai luồng ánh sáng này bay thẳng tới bên cạnh, rõ ràng là điểm trúng Đoàn Thần Phong cùng Dư Minh Hồng. Hai người bọn họ đã được Hắc Bạch Nhị lão chọn trúng!