-Cùng đẩy đi! Nhanh lên! Một! Hai! Ba...!
-Gãy rồi! Gãy rồi!
Trong tiếng hoan hô, cây cổ thụ cực lớn khẽ lắc lư, cuối cùng ngã xuống, kinh động đàn chim bay...
Mấy tinh linh lại tiến lên lần nữa, lấy dao gỗ của mình chặt chém, từng kỹ năng đánh kiếm rực rỡ vụt qua, họ chặt cây cổ thành nhiều phần, như những người thợ đốn củi nghiêm túc.
-Cái cây này, đủ để mấy người chúng ta báo cáo kết quả rồi nhỉ?
Mấy người vừa lau mồ hôi vừa nói.
-Đủ rồi, cây này rất lớn, ta nghi ngờ chúng ta không vận chuyển hết được trong một chuyến.
Lý Mục vừa nói vừa cùng những người khác nâng mấy khúc cây gỗ đã được chặt ra.
Lần này là nhiệm vụ thứ sáu của hắn, sau khi lập đội cùng những người chơi khác, hiệu suất của hắn được nâng cao hơn rất nhiều.
Trong lúc bất tri bất giác, Lý Mục đã ở trong trò chơi cả ngày.
Nói một cách chính xác, là đốn cây suốt một ngày.
Liếc nhìn thẻ nhân vật của mình, khóe môi hắn giương lên:
-Chờ giao xong nhiệm vụ này, tôi hẳn sẽ lên cấp 5 rồi.
-CMN! Đại lão!
-Điên CMN rồi! Chỉ mới gần một ngày mà nhỉ? Đổi thành thời gian ở Lam Tinh thì cũng mới ba bốn tiếng mà ngươi đã sắp lên cấp 5 rồi?
-Không hổ là anh Mục!
Mấy người chơi lập tức nhìn qua, vẻ mặt sùng bái.
Lý Mục nhếch môi, gương mặt đẹp trai nở nụ cười, giải thích:
-Vận may tốt thôi, lần đầu tiên sau khi nhận nhiệm vụ tìm được cây sam thái dương cao cấp, Alice trực tiếp cho ta 300 điểm kinh nghiệm.
-May mắn dữ vậy!
-Chính là cái cây màu vàng kim trước cửa kia à?
Xung quanh là một nhóm hâm mộ ghen tỵ cùng oán hận.
-Tốt quá đi! Tại sao vận may của ta lại kém như vậy, lúc trước mỗi lần nhận nhiệm vụ đều là quét dọn thần điện, điểm kinh nghiệm ít đến đáng thương, sau này khó khăn lắm mới nhận được việc thu thập gỗ, còn bị cây ngã đè chết mấy lần, kinh nghiệm đều trống không.
Tinh linh có bốn chữ “Demacia” màu xanh lá trên đỉnh đầu u oán nói.
-Hahaha, có lẽ ngươi là kẻ cực kì xui xẻo đấy! Hahaha!
-Ở một khía cạnh nào đó, lần nào cũng bị cây ngã đè chết, ngươi cũng coi như nhân tài rồi.
-Vừa mở máy chủ đã cởi đồ, còn chủ động trêu chọc Alice, toàn server ta chỉ phục ngươi.
-Ta nói này “Demacia”, bây giờ độ hảo cảm của ngươi và Alice là bao nhiêu rồi?
Demacia nhìn cột hệ thống, hai lỗ tai nhọn cụp xuống, hắn xoa cái đầu xoăn tít của mình, yếu ớt nói:
-Âm...Âm một trăm...
-Hahahahahaha!
-Ngươi làm ta mắc cười chết mất, hahaha!
-Chẳng trách lần nào ngươi cũng nhận phải nhiệm vụ rác rưởi, hahahaha...
-Không, ta nghĩ chuyện này đơn giản là do hắn đen thôi...
Trong tiếng cười đùa, đội đốn củi do mấy người chơi tự do thành lập khiêng gỗ, trở về doanh địa của Cây Thế Giới.
Vị trí doanh địa vốn là một bụi cây thấp bé, nhưng giờ phút này đã được mấy người chơi dọn dẹp thành một bãi đất rộng lớn trống trải.
Mấy chục người chơi kết hợp thành tốp ba tốp năm, đang xây nhà từ những khúc gỗ đã chặt xong và đá thu thập được.
Mười mấy ngôi nhà gỗ với hình dáng khác nhau tuy đơn sơ, nhưng đã có dáng vẻ mờ nhạt, mà người có tốc độ nhanh hơn thậm chí đã xây xong tòa nhà hai tầng bằng gỗ.
Nhìn những kiến trúc ra hình ra dáng kia, Demacia không khỏi cảm thán:
-Nhân tài! Trong thời gian ngắn như vậy đã xây nhà xong!
-Bởi vì có kỹ năng! Đừng nói, có lúc ma pháp và kỹ năng đánh kiếm thật sự có ích, hơn nữa cấp bậc càng cao sức lực càng lớn, làm được càng nhiều hơn.
Có người giải thích nói.
-Đương nhiên, thiết kế cũng rất quan trọng.
Nói rồi, hắn chỉ về phía trung tâm công trường, nơi đó có một tinh linh nữ tóc hồng dáng người cao gầy, mặc áo choàng đang đứng, tay nàng cầm là bản vẽ không biết được làm từ chất liệu gì, đang tranh luận với mấy người chơi khác, mà trên đỉnh đầu là ba chữ hán “Cô Cô Điểu” màu xanh lá.
-Nhìn thấy không? Tiểu tỷ tỷ có tên “Cô Cô Điểu” kia mới thật sự là đại lão đấy, nghe nói trong thế giới hiện thực học ngành xây dựng của Thanh Hoa, mấy ngôi nhà này đều do nàng thiết kế. Hình như nàng dựa vào nhiệm vụ kiến trúc mà sắp tăng lên cấp 5 rồi đấy.
Lý Mục kinh ngạc nhìn qua bên đó, âm thầm nhớ kỹ ba chữ “Cô Cô Điểu”.
Những người chơi khác cũng ồn ào:
-Trời ạ! Còn chưa đến một ngày nữa!
-Đúng vậy, nghe nói nàng còn dự định cùng mấy người chơi học ngành quy hoạch đô thị và vườn cảnh thiết kế lên thị trấn tinh linh...đồng thời đã được sự cho phép của nữ thần.
-Mẹ nó, nhân tài!
-Tri thức trong hiện thực sẽ thay đổi vận mệnh...
-Chuyện này cũng quá chân thật rồi?
-Bây giờ ta đã nhìn ra, mục đích thật sự của nhiệm vụ này là muốn chúng ta xây dựng thành trấn?
-Phụt, thật đúng là phục hưng tộc tinh linh! Thôn tân thủ muốn những người chơi Closed Beta như chúng ta xây dựng đấy.
-Những người chơi chính thức sẽ không phải làm gì sao?
-Đây gọi là cảm giác được tham dự!
-Thực ra ta cảm thấy hốc cây và tinh linh càng xứng đôi hơn... Hơn nữa chặt cây gì đó, cứ cảm thấy không “tự nhiên”.
-Có lẽ nó còn ý nghĩa sâu sắc hơn?
-......
Eve làm gì có ý nghĩa sâu sắc hơn chứ, hắn chỉ đơn thuần muốn tiết kiệm sức lực cộng thêm hấp thu một chút sinh mệnh lực thôi, dù sao bây giờ mạng nhỏ quan trọng, những cái khác sau này hãy tính.
Hơn nữa hắn cũng không tin tưởng thần linh, mà là cổ thần trực tiếp điều khiển sức mạnh tự nhiên, đồng thời không cần tuân thủ nghiêm khắc quy tắc của thần chức.
Xây dựng thôn tân thủ sao...
Nghe lời bàn tán của người chơi, Lý Mục như có điều suy nghĩ.
Hắn khiêng củi, cùng đồng đội đến trung tâm doanh địa.
Trung tâm doanh địa đã đốt lửa trại, mấy người chơi tinh linh vây quanh đống lửa, gặm trái cây không biết hái xuống từ đâu, cười cười nói nói.
Thánh nữ Alice tự nhiên cũng đứng một bên, bận rộn kết toán nhiệm vụ cho người chơi.
Để tiện hành động, nàng buộc mái tóc dài màu vàng kim thành đuôi ngựa, sắc mặt chăm chú. Gương mặt trắng nõn dính vài vết bẩn, giọt mồ hôi được ánh lửa soi chiếu lấp lánh, rất đáng yêu.