Sau khi ngẫm nghĩ tin tức truyền vào đầu, Eve gần như đã đoán ra được tình hình hiện tại của mình.
Hắn đã xuyên việt đến một thế giới ma pháp tên là Sega.
Mà kẻ xuyên việt là hắn... Dường như đã bị một Cây Thế Giới gần chết chọn trúng, linh hồn hắn dung hợp với hạch tâm của mẫu thụ, được thêm vào ký ức và truyền thừa của Cây Thế Giới, đồng thời vẫn giữ lại được ý thức của mình, hắn đã trở thành tân Cây Thế Giới —— Eve. Yggdrasill.
Kiểu nửa sống nửa chết.
Trong truyền thừa của Cây Thế Giới dường như có loại năng lực tâm linh kỳ dị nào đó có khả năng trấn tĩnh, trong lòng Eve hiện tại không có bất cứ cảm giác sợ hãi hay bất ngờ nào, ngược lại có chút kinh ngạc phát hiện giờ đây bản thân vô cùng bình tĩnh, thậm chí trong lòng còn hơi vui sướng...
-Vui sướng sao...
Quả thật là vui sướng, vui sướng vì đã sống sót sau tai nạn.
Dung hợp được với Cây Thế Giới, Eve biết rằng mình đã gặp vận may rồi.
Là một linh hồn lang thang trong hư không, nếu như không có gì ngoài ý muốn, thì thứ chờ đợi hắn sẽ là sự hủy diệt, có điều lần này xuyên việt cùng với dung hợp, lại làm cho hắn có được một nhân sinh mới.
Không, là thụ sinh* mới đúng.
*thụ sinh: sinh ra thành cái cây.
-Bất kể thế nào, mình xem như... Vẫn còn sống?
Nhìn cái bóng phản chiếu trong hồ nước, cảm nhận được thân thể kỳ dị trước mắt, trong lòng Eve tràn ngập tò mò.
Nhưng đồng thời, hắn cũng cảm thấy bên trong cơ thể này có một loại cảm giác suy bại nào đó.
Không nghi ngờ gì nữa, trạng thái bây giờ của hắn không được tốt, từ cái bóng trong hồ có thể thấy được từng cành khô và lá héo úa, dường như là sắp nghoẻo vậy.
Nhưng ngay cả như vậy, Eve vẫn có thể cảm giác được từ sâu thẳm trong cơ thể mình ẩn chứa một loại lực lượng cổ xưa cường đại nào đó, tràn đầy sinh cơ, rục ra rục rịch, dường như mới vừa thức tỉnh từ giấc ngủ say...
Cùng lúc đó, một cảm giác kỳ lạ tự nhiên sinh ra.
Đó là một loại cảm giác chưởng khống thiên địa, Eve cảm giác bản thân dường như là vua của vùng đất này, chỉ cần hắn động ý nghĩ là hắn đã có thể thống trị tất cả mọi thứ trong vòng vài cây số.
Ý nghĩ trong đầu vừa nảy ra liền dừng lại không được, Eve nhìn về phía một gốc cây chết héo cách đó không xa, trong nội tâm hơi động một chút.
Mà theo ý nghĩ trong đầu hắn, chuyện kỳ dị đã phát sinh.
Chỉ thấy cái cây chết khô kia bỗng nhiên lấy lại sinh mệnh rực rỡ, bắt đầu đâm chồi nảy lộc, vẻn vẹn mấy giây sau đã trở nên cành lá rậm rạp, không chỉ như thế, Eve lại phát hiện bản thân dường như sinh ra một loại liên hệ kỳ diệu nào đó cùng đối phương, tựa hồ có thể triệt để thao túng đối phương.
Nhưng cùng lúc đó, hắn phát hiện lực lượng bí ẩn trong cơ thể kia bắt đầu tiêu hao nhanh chóng, trong nháy mắt đã tiêu hao một phần ba, khiến hắn sợ hãi vội vàng đình chỉ phục hồi với cây khô.
Eve – người đã dung hợp với hạch tâm của Cây Thế Giới biết rằng loại lực lượng kia chính là năng lượng sinh mệnh, đồng thời cũng là lực lượng bổn nguyên của Cây Thế Giới, hay còn gọi là... Thần Lực Tự nhiên
Một khi dùng hết, Cây Thế Giới sẽ triệt để chìm vào ngủ say.
Vậy cũng có nghĩa là Eve sẽ tử vong.
Nhận thấy chỉ còn lại hai phần ba Thần Lực Tự Nhiên, Eve cảm thấy đau lòng.
Quá khinh suất rồi.
Hắn không nghĩ tới chỉ là thử "làm phép" một lần mà đã sinh ra tiêu hao lớn như thế.
Tập trung vào cái cây vừa mới được rót Thần Lực Tự Nhiên, trong lòng Eve cảm thấy hơi kì lạ.
Lúc này cái cây khô kia, sớm đã hoàn toàn thay đổi bộ dáng, cành lá không chỉ trở nên rậm rạp, mà còn cao hơn lúc trước gần như gấp ba.
So sánh lấy cây cối xung quanh, Eve suy đoán cái cây vừa được hắn hồi sinh này ít nhất phải cao 30m...
Kế tiếp, một cảnh tượng khiến hắn kinh ngạc phát sinh.
Chỉ thấy cái cây vừa được hắn hồi sinh hơi run rẩy, vùng vẫy rút rễ cây ra từ trong bùn đất.
Rễ cây xoắn vặn hóa thành hai cái chân quái dị, mà cành cây thì biến thành hai cánh tay tráng kiện, tán cây hóa thành tóc bù xù, đỉnh của cây thì xuất hiện một đôi mắt sáng ngời...
Trong nháy mắt, đối phương đã biến thành một người cây uy phong lẫm liệt!
Dưới ánh mắt ngạc nhiên của Eve, người cây cao hơn 30m run rẩy trên bùn đất, sau đó lại quay người về phía Cây Thế Giới, quỳ xuống đất, giọng nói tràn đầy kích động và sự chân thành:
-Mẫu Thần Tự Nhiên vạn tuế... Tượng Thụ thủ vệ cảm tạ ngài đã chiếu cố, thỉnh Mẫu Thần đại nhân ban cho một cái tên!
Mẫu Thần? Tượng Thụ thủ vệ? Ban cho cái tên?
Nhìn Tượng Thụ thủ vệ trước mắt, Eve hơi giật khóe miệng.
Mà cùng lúc đó, hắn cảm giác bản thân dường như sinh ra một loại liên hệ nào đó cùng đối phương, có thể trực tiếp truyền đạt mệnh lệnh.
Trong đầu thoáng lóe lên một ý nghĩ nghịch ngợm, suy nghĩ trong đầu Eve khẽ nhúc nhích, trong lòng Tượng Thụ thủ vệ bỗng vang lên một giọng nói vừa thần thánh uy nghiêm lại vừa linh hoạt kỳ ảo:
-Nếu vậy thì, tên của ngươi là Berserker đi!