Chương 1: Giải Nghệ

- Cậu Tu Kiệt là tôi đây, nhà sản xuất chương cuối quấn tiểu thuyết '' Thế Giới Pandora '' mau mở cửa cho tôi vào đi, từ trên giường một bóng hình gầy guộc từ từ chập dãi ngồi dậy người này khẽ vươn vai nhưng tiếng khớp cơ xương dệu dã kêu lách cách lạch cạnh như muốn rụng rời khỏi cơ thể, một khuân mặt điển trai ưa nhìn nhưng đầu tóc thì lại bù xù giống như rễ tre lâu rồi không được gội loạng choạng rời khỏi giường chân đeo một đôi dép bông vơ tạm lấy một cái choàng mỏ khoác lên rồi đi ra mở cửa, cánh của vừa mở ra thì cậu ta chợt lên tiếng nói. Mấy người có biết hôm nay là chủ nhật không và còn nữa các người không biết ngoài trời hiện tại đang lạnh đến như thế nào hay sao mà lại còn tìm đến tôi vào sáng sớm tinh mơ như vậy chứ, không phải chương cuối tiểu thuyết tôi đã nộp theo đúng hạn ghi trong hợp đồng rồi sao cớ gì vẫn còn tìm đến tôi nữa định ăn vạ hay gì.

- Chuyện này là bất đắc dĩ thôi cậu Tu kiệt, chúng ta vào trong bàn bạc kĩ lương rồi nói nhé. Mặc dù trong lòng cậu thanh niên Tu Kiệt này đang rất khó chịu vì bị mất ngủ nhưng để giữ thái độ lễ phép tôn trọng vẫn mời vào nhà, đi theo sau nhà sản xuất là một cô gái trẻ tuổi trừng hai tám chính là em gái ruột của tổng giám đốc người vận hành công ty Gransun, về mặt nhà sản xuất này cũng chỉ là bù nhìn làm việc sau. Được rồi mời hai vị ngồi, vì tôi chỉ có đồ uống duy nhất giúp tỉnh táo là Cafe nên bây giờ để không làm mất thời gian của nhau nữa mời hai vị nói ra lí do hôm nay đến tận nhà của tôi có chuyện gì.

- Cô gái mặc một bộ vest trăng lịch lãm nhìn sơ qua cũng có thể đoán được tám đến chín phần xuất thân từ gia đình trâm anh tài phiệt khí chất tỏa ra khiến cho người ngồi đối diện như Tu Kiệt cũng phải dè trừng không thể không trịnh trọng, ánh mắt sắng bén sau khi hắn vừa nói sau cô gái chợt lên tiếng đáp lời khiến cho nhà sản xuất ngồi bên cạnh tuy đã tuổi trung niên nhưng cũng phải khép nép co cúm run sợ. Đã thất lễ rồi anh tác giả, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt tôi là phó tổng giám đốc của Gransun tên Trần Triệu Huyền, câu nói vừa dứt thì nhà sản xuất đứng dậy đưa ra danh thiếp '' Phó Tổng CEO Trần Huyền ", anh chắc cũng đã đoán được tôi là ai rồi,... chúng ta vào thẳng vấn đề luôn thôi tác giả Tu Kiệt tôi muốn anh bán quyền xuất bản chương cuối cuốn Tiểu Thuyết '' Thế Giới Pandora '' cho chúng tôi. Trong lòng cũng đã sớm đoán được Tu Kiệt liền nói, Không phải tôi đã nộp chương cuối cho các vị rồi hay sao ?, bây giờ các vị đến đây nói như vậy là sao.

- Vẻ mặt nghiêm túc của của cô phó tổng CEO nói, tôi muốn anh viết thêm hai mươi chương nữa mỗi một chương chúng tôi sẽ giả mười tỉ. Câu nói vừa dứt nhà sản xuất liền ngay lập tức đưa ra bản hợp đồng với với điều khoản mới hấp dẫn Tu Kiệt, nhìn số tiền ghi trên đó và một số điều khoản đã thay đổi nhưng vẫn câu nói đó vẫn là. Như các vị cũng đã biết cuốn tiểu thuyết cũng đã đến lúc kết thúc rồi tôi sẽ không viết thêm bất kì chương nào nữa cảm ơn vì đã đưa ra điều kiện. Anh cũng đã biết tác phảm của anh có sức ảnh hưởng đến độc giả trên toàn thế giới như thế nào trong suốt nhưng năm qua hơn ba nghìn chương với sáu bản tiểu thuyết xuất bản không thể để nói kết thúc như vậy được, tôi biết trong nhưng năm qua anh đã cố gắng vất vả để viết ra một như trong " Thế Giới Pandoran'' cá nhân tôi cũng là một nhà hâm một của anh một độc giả trung thành đã đọc nó kể từ khi còn đang là học sinh trung học cho đến bay giờ tôi mong anh hãy suy nghĩ kĩ lưỡng về quyết định của mình, về phần chương cuối bản thảo chúng tôi vẫn chương có đăng tải hay có ý định xuất bản nào cả vì đây là điều mà không chỉ bản thân tôi mong muốn mà là toàn bộ những độc giả nếu như chương cuối được đem cho xuất bản thì không biết mọi chuyện sẽ sảy ra như thế nào, tôi biết hợp đồng của công ty Gransun đã kết thúc với anh kể từ nửa năm trước nhưng anh vẫn viết tiếp bởi vì anh cũng không muốn nó kết thúc,... xin lỗi đã quấy rầy và làm phiền anh vào ngày chủ nhật này chúng tôi xin phép.

- Cánh cửa đóng lại, căn phòng trở lại vẻ tĩnh mịch yên ắng không chút tiếng động. Đi đến phía cửa sổ Tu Kiệt tay cầm cốc Cafe và bản hợp đồng trong lòng nặng chĩu có chút trầm ngâm nhìn về phía xa ánh nắng mặt trời sáng chiếu rọi trong lòng đã đưa ra quyết định. Ngày hai mốt tháng sáu năm hai không hai ba, tác giả của bộ tiểu thuyết '' Thế Giới Pandora '' đã mở một cuộc họp báo thống báo về chương cuối cùng của tác phẩm, dưới quảng trường trung tâm cả trục nghìn người từ khắp nơi đến xem họp báo. Tôi Là Nguyễn Tu Kiệt tôi là tác giả viết cuốn tiểu thuyết, cảm ơn những vị độc giả đã không quản ngại đường xa đến đây để tham gia cuộc họp công bố về cuốn tuyển thuyết tác phẩm của tôi, cũng là những người đồng hành đọc tác phẩm của tôi qua những năm tháng qua, một lần nữa tôi cảm ơn quý đọc giả đã ủng hộ hết mình nhưng trang chương truyện của tôi viết nên, Hôm này tôi mở cuộc họp báo cùng là muốn thông báo cho toàn bộ mọi người ở đây biết và những người theo dõi tôi qua truyền hình ở xa không đến được... Phù thở ra một hơi nghẹn lòng rơi từng giọt nước mắt súc động không ngừng rời xuống tuyên bố nói. Tôi Đã viết song chương cuối cùng của cuốn thứ bảy của tiểu thuyết " Thế Giới Pandora'' có lẽ đây cũng là hành trình cuối cùng của tôi rồi cảm ơn mọi người, cũng đã đến lúc tôi giải nghệ.

- Câu nói vừa dứt toàn bộ mọi người đều không khỏi kích động náo loạn những tiếng la măng chửi thậm tệ cho rằng tác giả không nghĩ đến cảm nhận của độc giả đã trung thành với mình trong xuốt mười hai năm qua, Tu Kiệt chỉ lặng lẽ cúi đầu tỏ rõ ý muốn còn những người thuộc bên công ty Gransun cũng không khỏi ngỡ ngàng trước quyết định anh ta, một tài năng tiểu thuyết gia khi nhớ lại ngày đầu tiên anh ta đến công ty của học xin in ấn xuất bản tiểu thuyết, lúc đó anh ta chỉ mới là một người còn trẻ hai mươi tuổi một người chập trững vào nghề không ai coi trọng mà giờ đây nhìn đi... ai mà ngờ được răng câu thanh niên năm đó giờ đây đã đứng trên đỉnh cao lại tuyên bố giải nghệ sau khi chương cuối của tiểu thuyết kết thúc chứ. Thật đáng tiếc cho một thanh niên trẻ đã bỏ ra hoài bão tuổi trẻ thanh xuân của mình để viết nên điều kì tích đến như vậy. Nói song tổng giám đốc Gransun Trần Triệu Vân cũng không nén được súc động rơi nước mắt.