Chương 1:
-Dì Mai bao nhiêu lâu nữa em con ra đời ?
Một cậu bé khuôn mặt đáng yêu cất tiếng hỏi .
-Long à em con mới được 5 tháng thôi còn 4 tháng nữa.
Người phụ nữ xinh đẹp ngồi đối diện trả lời cậu.
-Vậy em bé là trai hay gái ?
Cậu bé hỏi
-thôi ngay thằng kia để cho dì nghỉ ngơi
Một cậu bé khác cắt ngang cuộc hội thoại với một giọng điệu ra vẻ người lớn
-thằng Long , thằng Phụng đâu rồi…
Một người phụ nữ mái tóc đỏ trên tay cầm mộ cây gậy đi tới tóm lấy 2 cậu bé
-Tối ngày chỉ biết trốn đi chơi
-Thôi nào chị Diệp cho hai đứa nghỉ ngơi tí cả ngày bắt luyện tập thì làm sao mà bọn nó chịu nổi
Dì Mai nắm tay người phụ nữ cầu khẩn
-Em thì biết cái gì chúng nó sau này sẽ phải ra chiến trường đối mặt với hung thú , quái vật vậy thì lúc đó chúng sẽ biết ơn chị với những bài học này em là bác sĩ em không hiểu đâu
Huyền Diêp lớn tiếng quát
-Là bác sĩ em mới rõ cơ thể con người đưng quên rất nhiều quân nhân ,lính đánh thuê mời em về tư vấn cho họ , không phải ai cũng trâu bò như chị ,chúng nó mới chỉ là trẻ con
Dì Mai nói với giọng không chịu thua
-Thôi được rồi 2 đưa nghỉ ngơi đi
Một người đàn ông cao lớn lực lưỡng cất tiếng
-Người ta cũng chỉ lo cho bọn trẻ thôi
Huyền Diệp bực tức nói
Ôm vợ mình vào lòng người đàn ông dịu dàng nói :
-Thôi nào chúng nó mới là trẻ con chúng nó cần vui chơi và khám phá đâu chỉ chứ
-3 tuổi tôi đã vật nhau với con gấu trưởng thành rồi
Người phụ nữ bực dọc nói
-ồ thế con gấu bông ai vẫn ôm đến tận bây giờ là sao
Người đàn ông mỉa mai đáp lại
-người ta cũng chỉ muốn tốt cho các con
Giọng người phụ nữ có phàn dịu lại
-bây giờ ta cũng cần “thư giãn” chứ nhỉ
tên biến thái người ta đang có bầu mà….
Ngoài sân tiếng chim hót cùng tiếng cười đùa của con trẻ tạo nên cảnh tượng thật yên bình.