Chương 44: Hương tiêu ngọc vẫn?

Ngày trước tại đại hội anh hùng, Toàn Chân Ngũ Tử bị võ công của Dương Quá, Tiểu Long Nữ làm cho kinh sợ đến, về sau tại đại hội Kim Xà, lại bị võ công Tống Thanh Thư làm cho rung động đến tâm can, cho nên liền thấy nguy cơ của Toàn Chân giáo.

Sau khi quay trở về Trùng Dương, Toàn Chân Ngũ Tử liền tại bên trong Ngọc Hư động bế quan tĩnh tu, bở vì võ công Tống Thanh Thư rất cao, bọn họ biết rõ dù nghiên cứu thế nào thì cũng rất khó thắng được Tống Thanh Thư, cho nên dứt khoát bỏ qua mục tiêu Tống Thanh Thư, cùng nhau dốc sức nghiên cứu cách hóa giải "Ngọc Nữ Tâm Kinh"

Toàn Chân Ngũ Tử vì lo lắng, ngày đêm khổ luyện, bởi vì võ công của Tiểu Long Nữ và Dương Quá, mỗi nhất chiêu hoặc mỗi nhất thức đều là khắc tinh võ học của Toàn Chân phái, nếu muốn thủ thắng, đúng là khó có thể.

Về sau Khưu Xử Cơ theo Thiên Cương Bắc Đẩu Trận ngộ ra một ý, nói ra:

-Nếu chúng ta dùng chiêu thuật biến hóa của từng người, chắc chắn là theo không kịp, nhưng nếu có thể hợp lực lượng năm người, lấy kình lực bổ sung cho chiêu số thì năm người sẽ đối phó được…

Vì vậy năm người liền nghiền ngẫm pháp môn hợp lực tấn công địch, mỗi một chiêu xuất ra ngoài, đều là đem kình lực năm người tập trung vào một, chỉ trong vòng hơn một tháng, cuối cùng sáng chế ra chiêu "Thất Tinh Tụ Hội" .

Chiêu thức này dù sao vẫn là dựa theo Thiên Cương Bắc Đẩu Trận biến hóa, tuy gọi là "Thất Tinh Tụ Hội", nhưng cũng không cần phải dung đến bảy người liên thủ, sáu người hoặc năm người, bốn người, ba người, cũng đều có thể hợp lực thi triển.

Vừa vặn thời điểm này Bồ Sát Thu Thảo lại hỏi Tống Thanh Thư:

-Phò mã, ngươi nhận thức được Long cô nương sao?

Thấy Tiểu Long Nữ không chỉ có xinh đẹp như thiên tiên, một người hai kiếm đánh cho các nhân vật cao thấp của Toàn Chân giáo chật vật không chịu nổi, Bồ Sát Thu Thảo vừa kinh sợ lại vừa ao ước, đột nhiên nhớ tới vừa rồi Tống Thanh Thư liếc cái thì nhận ra đối phương, nhịn không được tò mò hỏi.

-Từng có gặp mặt qua một lần, nàng tên Tiểu Long Nữ...

Tống Thanh Thư còn chưa nói xong, Bồ Sát Thu Thảo liền kinh hô:

-Cái gì? Nàng chính là người trong lòng của Dương Quá?

Bồ Sát Thu Thảo lúc trước vì không cam lòng Dương Quá đối với nàng chẳng thèm ngó tới, cứ quấn quít lấy hắn hỏi vì cái gì, Dương Quá bị làm phiền không có biện pháp, liền nói cho nàng biết mình đã có ý trung nhân rồi.

Bồ Sát Thu Thảo thì cho rằng đối phương cố ý lừa gạt nàng, Dương Quá liền nói ra tện Tiểu Long Nữ, vì triệt để bỏ đi ý nghĩ của nàng, Dương Quá còn cố ý đem dung nhan của Tiểu Long Nữ miêu tả ra…

Kết quả lại có tác dụng ngược lại, Bồ Sát Thu Thảo không tin trên đời lại có nữ nhân hoàn mỹ như vậy, nào ngờ hôm nay chính mắt bái kiến, phát hiện Tiểu Long Nữ rõ ràng so với Dương Quá miêu tả được muốn hoàn mỹ hơn, trong lúc này mặt nàng liền xám như tro.

Tiểu Long Nữ tính tình không tranh quyền thế, đối với trên đời sự tình gì cũng không có hứng thú, có thể duy chỉ có một chuyện, không đúng, chính xác nói là một người đó là Dương Qúa, tâm tư của nàng trải dài tại trên thân hắn.

Bồ Sát Thu Thảo tiếng kêu kinh sợ đã làm cho mọi chuyện thay đổi, nàng vừa nghe nhắc tới Dương Quá, Tiểu Long Nữ vô thức quay đầu, thất thần hỏi:

-Quá nhi?

Cao thủ so chiêu, nghìn cân treo sợi tóc, Tiểu Long Nữ lúc này đã phân thần, như trúng tà, hoàn toàn không còn tránh né, "Thất Tinh Tụ Hội" kình lực một chiêu này liền tập trung đánh tới phía sau lưng Tiểu Long Nữ.

Tống Thanh Thư giật mình, vừa rồi hắn thấy Tiểu Long Nữ đang trong thế thượng phong, so sánh sức chiến đấu song phương, thì phán đoán Tiểu Long Nữ sẽ không có chút nào nguy hiểm, nhưng bất ngờ nàng phân thần hỏi Bồ Sát Thu Thảo, khi hắn quay đầu thì đã không kịp cứu viện rồi.

Bóng người lóe lên, Tống Thanh Thư đã nhảy lên xen vào giữa Toàn Chân Ngũ Tử, tay phải vung lên, Toàn Chân ngũ tử lập tức cảm thấy một cỗ đại lực truyền đến, toàn bộ lui về sau, Tống Thanh Thư đưa cánh tay trái ra ôm lấy Tiểu Long Nữ, nhoáng một cái, đã nhảy ra khỏi vòng trận pháp, quaytrở lại chỗ cũ, đem Tiểu Long Nữ ôm vào trong ngực….

Tiểu Long Nữ cũng không quản đến hắn, giãy giụa lấy đứng dậy nhìn về phía Bồ Sát Thu Thảo, hỏi:

-Cô nương biết Quá nhi sao? Có biết Quá nhi bây giờ đang ở đâu không?

Bồ Sát Thu Thảo đứng ngây ngốc nhìn qua nàng, trong lúc này không có kịp phản ứng, chỉ là gật đầu, sau đó lại lắc đầu.

Tiểu Long Nữ nóng nảy:

-Cô nương đến cùng có biết hay không Quá ở nơi nào không?

Do bị kích động dẫn tới nàng một hồi ho khan, trên y phục trăng toát loang lổ toàn là máu.

Tống Thanh Thư vội vàng cắt ngang nàng:

-Long cô nương, đừng vội, bây giờ bị thương có nặng không?

Đổi lại bình thường, hắn tuyệt sẽ không hỏi câu hỏi ngu xuẩn này, dù sao Tiểu Long Nữ hôm nay tình hình chỉ còn lại có một hơi rồi, bị thương có nặng hay không liếc nhìn liền có thể nhận ra được, thế nhưng khi nhìn đến nàng bị trọng thương, Tống Thanh Thư vẫn là tâm hoảng ý loạn.

Tiểu Long Nữ chịu một kích toàn lực của Toàn Chân Ngũ Tử, tuy rằng chỉ có ngũ tinh tụ hội, nhưng mà uy lực cũng đã long trời lở đất, lúc đầu khi chợt nghe đến tin của Dương Quá, nàng không cảm giác đau đớn, lúc này thì mới cảm thấy lục phủ ngũ tạng như đều muốn bốc lên lên đảo lộn, vô thức bắt chặc được cánh tay của Tống Thanh Thư, nói ra:

-Ta... ta...

Trên thân đau đến không còn thở được nữa, rút cuộc nàng nói không nên lời, toàn thân rét run, mờ mờ ảo ảo cảm thấy hồn phách muốn rời khỏi thân người mà đi, cánh tay cầm lấy tay của Tống Thanh Thư cũng chầm chậm rủ xuống, bất quá nàng còn chút tàn hơi quay đầu nhìn qua Bồ Sát Thu Thảo:

-Cô nương, biết... biết Quá nhi đang…. ở nơi nào?

Bồ Sát Thu Thảo vốn đang có chút ghen ghét, bỗng dưng xuất hiện tình địch không hiểu thấu này, nhưng khi nhìn thấy nàng còn chút thừa hơi cuối cùng cũng cố gắng đem tất cả lực chú ý đặt ở trên thân Dương Quá, nàng vừa hổ thẹn vừa bội phục, lắc đầu:

-Ta... ta không biết…

Bồ Sát Thu Thảo cũng không có nói lời nói dối, Dương Quá lúc trước trong hoàng cung bị buộc hôn, vì vậy liền đào tẩu, sau đó toàn bộ người Kim quốc cũng không biết hắn đi đâu ..

-Không biết sao...

Tiểu Long Nữ thần sắc buồn bã, chỉ cảm thấy toàn thân khí lực đã bị rút sạch, thất thần thở dài,

-Chỉ tiếc là trước khi chết cũng không có nhìn thấy qua Qúa nhi…

Trong đại điện Toàn Chân Ngũ Tử, chúng đệ tử không ai nói một tiếng nào, ngơ ngác nhìn qua Tiểu Long Nữ, lúc này đây, không người nào muốn hướng đến phía Tiểu Long Nữ động thủ, cũng không ai dám hướng đến Tiểu Long Nữ động thủ.

Toàn bộ đạo sĩ Toàn Chân giáo nhìn chằm chằm, Tiểu Long Nữ đối với Dương Quá thâm tình, thật sự bây giờ nàng đã xem cường địch không là gì, Tiểu Long Nữ nếu như đã không nghĩ đến sinh tử, đừng nói trong điện đạo sĩ Toàn Chân, chính là bây giờ toàn bộ thiên hạ anh hung có đến đây, vậy thì như thế nào? chẳng qua là cái chết mà thôi, so với chuyện minh tâm khắc cốt chi ái, chết thì coi là gì?

Lúc này Tiểu Long Nữ bị trọng thương, chỉ sợ một hài đồng ba tuổi cũng có thể lấy được tính mạng của nàng, thế nhưng dù thanh âm của nàng mặc dù nhu nhược vô lực, trên thân vẫn có chi khí làm cho người run sợ, làm cho người nhìn thấy không dám khinh thường.

Tống Thanh Thư ôm chặc nàng, liên tục không ngừng dung chân khí truyền tới trong cơ thể nàng, trầm giọng nói:

-Tại hạ sẽ không để cho cô nương chết tại đây đâu…

Nhờ có chân khí của hắn tương trợ, Tiểu Long Nữ khôi phục lại được một tia khí lực, ngẩng đầu nhìn hắn:

-Râu rậm kia, chúng ta nhận thức sao?

Tống Thanh Thư đau xót, ôn nhu đáp:

-Trước kia không biết, về sau sẽ biết…

Tiểu Long Nữ cười nhạt:

-Ta còn có về sau sao?

-Đương nhiên là có!

Tống Thanh Thư ngoài miệng tuy rằng nói như vậy, nhưng trong lòng lại không lạc quan lắm, chân khí của hắn liên tục không ngừng chuyển vận đến trong cơ thể Tiểu Long Nữ, lại giống như đá ném xuống biển, một chút hiệu quả cũng không có, giờ chỉ có thể miễn cưỡng kéo lại cho nàng chút hơi, về phần muốn trị tốt thương thế của nàng, thì không dám nghĩ tới.

Thời điểm này mọi người Toàn Chân giáo cũng đã phục hồi thần trí lại, Khưu Xử Cơ lớn tiếng nói:

- Trùng Dương cung là nơi thanh tu chi địa, hôm nay các vị tới đây quấy rối, là vì sao?

Vương Xử Nhất mặt giận dữ, quát:

-Long cô nương, phái Cổ Mộ cùng Toàn Chân giáo tuy có cừu oán, song phương phải tự mình kết thúc, làm sao lại đi cùng đám tà ma ngoại đạo Kim quốc thát tử, hại chết đệ tử của chúng ta?

Tiểu Long Nữ đang bị trọng thương, làm gì mà còn có thể phân biệt thị phi, cùng đám đạo sĩ kia miệng lưỡi chi tranh? Toàn Chân giáo vừa rồi nhiều đệ tử bị tổn thương dưới tay nàng, hơn nữa mũi kiếm đâm chết Doãn Chí Bình, bây giờ bất luận là phe phái nào trong Toàn Chân, ai cũng xem nàng là địch nhân, trong lúc ranh giới hỗn loạn, càng không có người đứng ra nói rõ chân tướng.

Tống Thanh Thư nhướng mày, bất quá lúc này cứu tính mạng Tiểu Long Nữ quan trọng hơn, làm gì rãnh rổi cùng đám lão đạo lỗ mũi trâu này miệng lưỡi chi tranh, hắn nhẹ nhàng vịn eo, Tiểu Long Nữ đem nàng ôm ngang lên, nói:

-Long cô nương, tại hạ trước mang cô nương đi chữa thương, đừng quản tới đám đạo sĩ này…

Tiểu Long Nữ trên mặt tái nhợt có chút đỏ lên, không được tự nhiên nói ra:

-Ai, ngươi... ngươi đừng có ôm ta….ta có thể... có thể tự đi…

Tống Thanh Thư trầm giọng nói:

-Cô nương trên người bây giờ chịu trọng thương như thế, làm sao tự đi được chứ? Hãy để cho tại hạ ôm đi, để đừng có tác động thêm vào thương thế bên trong …

Tiểu Long Nữ lắc đầu:

- Làm người dù sao cũng phải chết, chết sớm...hay chết muộn thì có gì phân biệt, ngươi... ngươi mau buông ta xuống.

Thấy nàng giãy giụa, Tống Thanh Thư đau đầu, đột nhiên trong lòng linh cơ khẽ động:

-Nếu sớm chết rồi, thì sẽ không nhìn thấy Quá nhi của cô nương, Long cô nương có còn cảm thấy chết sớm, chết muộn không có khác biệt không?

-Quá nhi?

Tiểu Long Nữ trên mặt hiện lên một tia ngọt ngào, quả nhiên liền không giãy giụa nữa, im lặng nằm ở trong lòng của hắn.

Một bên Đại Khỉ Ti âm thầm cảm thán, hắn dù là đeo mặt nạ xấu xí, vẫn không ảnh hưởng gì thủ đoạn đối phó với nữ nhân của hắn.

Âu Dương Phong càng là sắc mặt cổ quái, hắn đối với Tống Thanh Thư nhận thức chỉ so với Đại Khỉ Ti thì sâu khắc hơn nhiều, nhìn nàng sắp là nhi tức của mình, cứ như vậy bị hắn ôm sát vào trong ngực,lão mơ hồ cảm thấy giống như dê đưa vào miệng cọp, chẳng qua cục diện lúc này tình thế khó khan vô cùng, lão cũng không tiện nói cái gì.

Khưu Xử Cơ quát:

- Trùng Dương cung há là để các ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao? Chúng đệ tử, bày Thiên Cương Bắc Đẩu đại trận!

Khưu Xử Cơ mắt thấy ái đồ chết, đã trong cơn giận dữ, hơn nữa đoàn người của Tống Thanh Thư trên đường lên núi đả thương không ít đệ tử Toàn Chân, nếu để cho bọn Tống Thanh Thư diễu võ dương oai một phen rồi bình yên rời đi, về sau Trùng Dương cung như thế nào đặt chân trong giang hồ?

Về phần đám người Âu Dương Phong, tuy rằng võ công cao cường, nhưng dù sao ít người, trong đại điện còn có mấy trăm đệ tử Toàn Chân giáo, dựa vào Thiên Cương Bắc Đẩu đại trận cùng năm sư huynh đệ nghiên cứu ra Thất Tinh Tụ Hội, nói không chừng còn có thể nhân cơ hội này diệt trừ những thứ này võ lâm ma đầu này.