Ba Lâm cũng nghĩ đến điều này.
"Có lẽ nó biết chuyện căn nhà rồi." Mẹ Lâm nói, con gái không chịu về nhà chắc chắn vì biết họ đã dỡ phòng của nó để làm phòng cưới cho Lâm Đại Khánh.
Nhưng ngay sau đó mẹ Lâm lại nói:
"Con không nói cho nó biết chuyện Tiểu Dương đến nhà mình cầu hôn à?"
Trong mắt bà ta, nếu con trai nói chuyện này, chắc chắn con gái sẽ vui vẻ về nhà.
Dù trước đây con gái không nói rõ, nhưng mẹ Lâm vẫn thấy rõ, con gái vẫn muốn lấy Dương Phàm, chỉ là cha mẹ đối phương không đồng ý, nếu không hai người đã cưới từ lâu rồi.
Bây giờ nhà người ta đến nhà cầu hôn, nghe xong chắc chắn Lâm Du sẽ rất vui, lúc đó bà ta chỉ cần nói vài lời dễ nghe, Lâm Du sẽ không để ý chuyện này nữa.
Lâm Đại Khánh gãi đầu: "Quên rồi."
Mẹ Lâm không dám trách con trai, tiếp tục hỏi: "Con có biết nó đang ở đâu không? Để mẹ đi nói với nó."
"Biết." Lâm Đại Khánh gật đầu.
"Vậy đi ngay đi, còn đứng đó làm gì." Ba Lâm thúc giục.
Dù ngoài miệng ba Lâm có vẻ khó chịu, nhưng ông ta gấp gáp như vậy chủ yếu là vì tương lai của con trai, thời buổi này mà vào được công ty điện lực làm việc là chuyện vô cùng có thể diện, con trai mà vào được, gia đình bọn họ cũng sẽ nở mày nở mặt.
Cũng không uổng công ông ta nhiều năm nay ở ga tàu vất vả khuân vác kiếm tiền nuôi con ăn học.
Lâm Đại Khánh mới ăn được một nửa, nhìn bát cơm còn nửa bát, dù trong lòng không muốn nhưng vẫn đứng dậy dẫn mẹ ra ngoài.
Nhưng rất nhanh sự không muốn đó biến mất khi trên đường nghe mẹ Lâm nói anh ta có thể vào làm ở công ty điện lực.
Lâm Đại Khánh đi rất nhanh, đến mức cuối cùng còn thúc giục mẹ Lâm đi nhanh lên.
Lâm Du vừa ăn xong cơm tối, đang dọn dẹp bát đĩa, tối nay chắc chắn cậu ba sẽ không về nên cô ăn trước, ăn xong vừa học từ vựng vừa đi bộ tiêu thực trong sân.
Cửa chính bị gõ khi Lâm Du còn tưởng là cậu ba về, trong lòng nghi hoặc nhưng vẫn đặt sách xuống ra mở cửa.
Không ngờ vừa mở cửa lại là mẹ Lâm và Lâm Đại Khánh.
"Nhị Ni, sao con lại chuyển đến đây ở? Chỉ có một mình con ở à?" Mẹ Lâm không ngờ con gái giờ sống tốt như vậy, trong lòng suy đoán, chẳng lẽ con gái đã làm lành với Dương Phàm?
Mẹ Lâm bước vào sân, nhìn quanh: "Nhà tuy nhỏ nhưng cũng không tệ."
Lâm Du nhìn Lâm Đại Khánh lạnh lùng nói: "Các người đến làm gì?"
Có lẽ vì buổi chiều bị Lâm Du mắng, Lâm Đại Khánh không biết tại sao, lần này gặp lại Lâm Du lại có chút sợ.
Những lời định nói đều nuốt lại, thay vào đó Lâm Đại Khánh gọi mẹ đang định vào bếp xem: "Mẹ."
Mẹ Lâm nghe vậy nhìn con trai con gái, mới nhớ đến việc quan trọng nhất hôm nay.
"Nhìn tôi này, quên mất. Nhị Ni à, ngày mai con về nhà sớm, mặc đồ đẹp, trang điểm chút, lúc đó nhà họ Dương đến cầu hôn, con giúp tiếp đãi họ hàng, rót trà, châm nước..."
Mẹ Lâm nói liên tục, nhưng Lâm Du chỉ nghe thấy "cầu hôn", "nhà họ Dương".
"Mẹ nói gì?" Lâm Du nhíu mày, cô không nghe nhầm chứ? Nhà họ Dương? Gia đình Dương Phàm đến cầu hôn?
Mẹ Lâm thấy con gái biểu cảm vậy, tưởng là đối phương vui quá không phản ứng kịp.
Nên tiếp tục nói: "Con không nghe nhầm đâu, nhà Tiểu Duơng cuối cùng cũng đến cầu hôn rồi, phải nói là nhà họ Dương thật không ra gì, nếu không phải con với Tiểu Duơng tình cảm tốt, mẹ với ba con cũng không muốn đón tiếp bọn họ đâu. Bao nhiêu năm nay rồi, giờ mới nghĩ đến chuyện cầu hôn, đúng là..."
Mẹ Lâm cười nói, không hề chú ý đến khuôn mặt càng ngày càng u ám của Lâm Du.
"Con với anh ta đã chia tay rồi." Lâm Du hít một hơi sâu, cô không hiểu tại sao Dương Phàm lại làm vậy, lần trước gặp mặt cô đã nói rõ ràng rồi, hắn ta lại muốn làm cái gì đây?
Cầu hôn? Nếu là Lâm Du kiếp trước chắc sẽ rất vui mừng, vì ước mơ kiếp trước của cô chính là lấy được người mình yêu, người đó là Dương Phàm, nhưng giờ Lâm Du chỉ cảm thấy ghê tởm.
"Chia tay? Hai đứa không làm lành à?" Mẹ Lâm ngạc nhiên, vậy nhà này không phải của Tiểu Dương?
Lâm Du thấy mẹ Lâm ngạc nhiên, tưởng là Dương Phàm chưa nói rõ với mẹ.
"Không." Lâm Du nói.
Mẹ Lâm lúc này mới biết mình hiểu lầm, cười gượng gạo vài tiếng.
"Chia tay rồi cũng không phải là không thể hàn gắn, người ta chia tay rồi cuối cùng vẫn về với nhau đầy ra đấy. Như con trai nhà Ngô Tam với cô gái trước đây xem mắt, gọi là gì ấy nhỉ, vòng vèo mãi cuối cùng cũng cưới nhau đấy thôi. Con với Tiểu Duơng tình cảm bao năm, có gì thì nói chuyện rõ ràng. Ngày mai về nhà, hai gia đình ngồi lại với nhau nói chuyện, có gì hiểu lầm cũng giải quyết."
Mẹ Lâm không biết rõ ý con gái, chỉ biết khuyên nhủ nhẹ nhàng.
Mẹ Lâm thực ra cũng không có ác ý gì, dù bà cũng như cha Lâm yêu quý con trai Lâm Đại Khánh hơn, nhưng với con gái Lâm Du, bà ta tự nhận vẫn rất yêu thương.