Nhà họ Khương đã đi làm hết, vợ chồng Khương Thành dọn dẹp đồ trong nhà một lúc mới cầm theo đồ bắt được trên núi cùng một túi hạnh đi vào nhà mẹ. Người lớn đều không ở đây, còn mấy nhóc con một đứa cũng không thiếu.
Mấy củ cải nhỏ ngồi trong sân đồng loạt kêu lên: “Chú ba thím ba!”
Đường Diệu lấy quả hạnh ra rửa sạch, chia mỗi đứa một quả, mấy bé con ngồi xếp hàng ăn quả ngon.
Đứa lớn nhất chính là Tiểu Miêu đại phòng, cậu bé vô cùng hiểu chuyện, hơi do dự không biết có nên nhận đồ của thím ba không. Bọn nhóc đều biết chú ba và thím ba rất nghèo. Khương Thành cũng nhìn ra nỗi lo lắng của cháu trai, nói: “Các cháu cứ ăn đi, con nít con nôi đừng nghĩ nhiều như vậy.”
Nhà họ Khương tổng cộng có tứ phòng, đại phòng Khương Sơn, vợ là Chương Thải Hồng. Con trai lớn của hai người là Tiểu Miêu, năm nay bảy tuổi, Tiểu Miêu vừa sinh ra cơ thể đã không tốt, truyền thuyết nói mèo có 9 mạng, nên ông cụ Khương liền đặt nhũ danh cho cậu bé như thế. Sau đó Chương Thải Hồng lại sinh một đôi long phượng thai, lúc ấy đúng lúc ông cụ Khương đi theo cậu em vợ Chương Hà Diệp lên núi bắt được một con gà rừng, anh trai nhỏ liền có tên Sơn Kê; còn em gái nhỏ vì Khương lão đại bắt được con cá trở về nên gọi Tiểu Ngư. Hai song bào thai năm nay 6 tuổi.
Nhị phòng Khương Hải, vợ là Vương Xảo, bọn họ có hai đứa con trai. Con trai lớn Tiểu Hổ năm nay cũng 6 tuổi, lớn hơn đôi long phượng thai của đại phòng tam tháng. Lúc sinh cậu nhóc, nghe đồn Tây Sơn có hổ lớn, ông cụ Khương gõ nhịp cho nhóc là Tiểu Hổ; sau đó sinh bé thứ hai, thuận lại gọi Tiểu Báo. Hổ Báo Hổ Báo, vừa nghe tên đã biết là anh em! Tiểu Báo nhỏ hơn Tiểu Lang tam phòng một tuổi, lớn hơn Tiểu Đường Đường một tuổi, năm nay 4 tuổi.
Tam phòng Khương Thành, vợ là Đường Diệu, con trai Tiểu Lang năm nay năm tuổi, lúc ấy cũng nghe phong phanh Tây Sơn có sói…, đúng vậy, trình độ đặt tên của ông cụ Khương chính là như vậy. Còn về phần Tiểu Đường Đường, vì bé con có đôi mắt lớn nên lúc đầu định gọi là Tiểu Lộc. Khi đó Khương Thành xuất ngũ trở về, cũng may kéo được con gái của mình trong “thế giới động vật” trở lại, vợ anh họ Đường, anh lấy luôn hài âm Tiểu Đường Đường.
Lão tứ Khương Lâm, một gã độc thân 21 nồi cám heo.
Tổng kết lại, Tiểu Đường Đường là nhãi con duy nhất trong nhà bọn cô không chịu khổ vì “sự nham hiểm” của ông cụ Khương.
Bảy nhóc con ngồi quay quần bên nhau, lớn nhất bảy tuổi, nhỏ nhất ba tuổi. Mấy bé con ăn xong quả hạnh ngọt ngào, ngoan ngoãn nhìn chú ba thím ba giết gà giết thỏ… cuối cùng lột da rắn.
Dù cũng có chút dọa người, nhưng mấy nhóc con kia không ai chịu đi, cả đám đều ngồi đây chảy nước dãi chờ đợi, hận không thể nhanh đến buổi tối để ăn cơm.
Bọn họ đều không giàu có gì, được ăn thịt gà lần đó cũng do chú ba đưa tới, một người một miếng chứ không có nhiều. Còn những lần trước đó sao, đã lâu rất lâu trước kia, thật sự không nhớ nổi nữa. Vậy nên đêm nay được ăn đã thèm, phải ăn thật nhiều thật nhiều thịt mới được, nghĩ thế đã cảm thấy kích động đến mức nhảy cẫng lên!
Bên trái Tiểu Đường Đường là anh trai Tiểu Lang, bên phải là chị gái Tiểu Ngư.
Cô bé kéo kéo hai người, nhỏ giọng nói: “Mẹ em là người mẹ dịu dàng nhất.”
Mấy cậu bé nhìn về phía thím ba đang lưu loát băm thịt rắn, lại xem sùng bái nhìn Tiểu Đường Đường, cứ cảm thấy hình như nơi nào đó không đúng lắm!
“Bà đây không ngừng đẩy nhanh tốc độ về mau, các anh chị đúng là biết làm nhỉ!” Chương Hà Hoa vội vàng trở về, bà nhìn lướt qua Đường Diệu, trách cứ: “Sao chưa gì đã làm thế này hả? Cơ thể vừa tốt lên một tí đã bắt đầu làm liều, nếu lại ngã xuống, chẳng phải lão tam lại phải hầu hạ cả đời à? Cô bớt hố con trai tôi đi nhé! Tránh sang một bên, lo mà nghỉ ngơi cho tốt rồi làm việc! Còn thiếu lúc để làm hả?”