Chương 33: Suýt ngã

“Con nói gì vậy? Thím là thím của con, thím còn có thể hại con sao. Hiện tại con cùng người ngoài vu oan cho thím à?"

Có lẽ là sợ hãi, giọng nói của người phụ nữ trung niên không tự giác cao lên rất nhiều, sau đó giống như cũng biết mình lỡ lời, giọng điệu trở nên tình cảm phong phú lên án:

"Mẹ con đi rồi, ta là thím ruột của con vậy mà chỉ vì giận dỗi mà con không nhận, hôm nay con như vậy không phải rất vô lương tâm sao?

Lúc này, xung quanh đã vây không ít người, nghe được người phụ nữ trung niên nói như vậy, không ít người tin, nhỏ giọng bàn tán, còn có người khuyên bảo Cố Tử Ý:

"Đều là người một nhà, nào có chuyện thù hận như vậy."

Xung quanh còn có không ít người gật đầu tán đồng.

Cảnh tượng hỗn loạn này tương tự như cảnh cô vừa nghĩ đến lúc ở hiện đại, bà ta cố ý nói như vậy để người xung quanh nghĩ rằng cô là cháu của bà ta chỉ đang giận dỗi điều gì đó.

Không những thế còn có những tên đồng bọn nói những lời kích thích người xung quanh để họ tin rằng đây chỉ là mâu thuẫn gia đình bình thường.

Nếu hôm nay không phải cô là người bị hại thì thiếu chút nữa liền tin lời người phụ nữ trung niên này nói.

Đang chuẩn bị nói gì để phản bác thì chú Thẩm, người đã đợi lâu ở chỗ ngồi không thấy hai người trở về, nhờ người hỗ trợ trông coi hành lý, tới đây tìm cô và thím.

Nhìn thấy một đám hỗn loạn, đi tới hỏi han sự tình trải, Cố Tử Ý còn vô cùng lớn tiếng nói:

"Vị đại thẩm này tôi căn bản là không quen biết bà, chỉ là ngày hôm qua lúc múc nước có nói chuyện qua thôi, kết quả hôm nay lại tỏ ra quen biết, vừa tiến tới liền lôi kéo tay của tôi, còn nói là tôi là cháu của bà.

Nói xem thím không phải là bọn buôn người đấy chứ?"

Bên kia, chú Thẩm cũng bảo người đi gọi nhân viên bảo vệ đến, đối chất nhau một chút.

Người phụ nữ trung niên cùng đám người đồng lõa liếc mắt nhìn nhau, cũng có chút luống cuống. Cảm thấy trước mắt đã không có biện pháp đem Cố Tử Ý mang đi, hơi có chút bất chấp tất cả, thẹn quá thành giận nói:

"Mày đúng là cái thứ vô ơn, về sau tao cũng mặc kệ mày." Nói rồi đẩy Cố Tử Ý một cái rồi bỏ chạy.

Cố Tử Ý bị đẩy như vậy, trực tiếp lảo đảo, sự việc diễn ra chỉ trong vài giây, người xung quanh đều không kịp phản ứng, chỉ kịp kinh hô

"Cẩn thận!"

Cố Tử Ý theo bản năng che chở bụng. Lúc này, thím hoàng, người đứng ở phía sau Cố Tử Ý cách đó không xa, nhìn thấy Cố Tử Ý lảo đảo, chạy nhanh tiến lên đỡ được cô.

Đây chính là đang mang thai, một cú ngã như vậy không được đâu, còn chưa kịp đỡ hết, người tốt xung quanh phản ứng liền hỗ trợ đỡ được Cố Tử Ý. Cũng không đến mức làm Cố Tử Ý ngã toàn bộ người lên thím Hoàng.

Được đỡ dậy, Cố Tử Ý còn chưa hết hốt hoảng, người xung quanh cũng nhìn ra vấn đề, người phụ nữ trung niên vừa rồi đoán chừng là bọn buôn người thật, nếu không vừa rồi cũng không đến mức phản ứng vô cùng lo lắng như vậy rồi chạy đi.

Nhân viên bảo vệ đi tới, nghe xong tình huống, cũng nhận nhiệm vụ đi điều tra, chỉ là vừa lúc này xe đã đi qua một trạm, bọn buôn người chắc đã chạy xuống xe trước.

Cố Tử Ý hoãn một hồi, mới lấy lại tinh thần, chân thành hướng về người xung quanh nói lời cảm tạ.

Mới vừa rồi, Cố Tử Ý thật sự cảm nhận được từ sự ràng buộc với đứa bé trong bụng, hình như lúc ấy có một bàn chân nhỏ đạp lên bụng cô.

Vào lúc này, Cố Tử Ý mới rõ ràng cảm nhận được sự tồn tại của đứa bé, cho nên cả người còn có chút ngơ ngác.

Người xung quanh quan tâm vài câu cũng đều tan, sôi nổi tỏ vẻ về sau nên lau mặt kỹ, không thể bị người xấu dẫn dắt như vậy.

May mà chỉ bị kinh sợ chứ chưa gặp nguy hiểm gì, thím Hoàng đỡ Cố Tử Ý về tới giường, Cố Tử Ý mới phục hồi tinh thần lại, nghiêm túc cám ơn vợ chồng chú Thẩm.

"Nha đầu này, khách sáo thế làm gì? Chúng ta có duyên nên mới ngồi chung một buồn thế này, chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì mà thôi."

Thím Hoàng không để ý lắm nói.

Cố Tử Ý biết hiện tại nhiều lời cũng vô ích, liền đem việc này đặt ở một bên, về sau có duyên vẫn có thể báo đáp họ. Nghĩ vậy thì không bận tâm đến vấn đề này nữa.

Sáng sớm phong ba qua đi, Cố Tử Ý đi vệ sinh, đều là đi theo thím Hoàng, buổi sáng là ăn cháo trên tàu, phối hợp dưa muối cùng bánh nướng áp chảo mang theo, cũng tính là một bữa. Ăn vậy vậy trên xe lửa cũng không bị chú ý nhiều.

Cứ như vậy bình an không có việc gì qua mấy ngày, mỗi ngày thừa dịp vào thời điểm không ai sẽ xem sẽ sách, không có việc gì liền cùng hai vợ chồng thím Hoàng tâm sự, tuy rằng tuổi tác chênh lệch nhưng trò chuyện với nhau rất vui.

Đặc biệt là chú Thẩm, là người làm công tác văn hoá, đối với Cố Tử Ý chính là hận không thể gặp nhau sớm, nói đến sự phát triển của trong tương lai, hai người đều có chính kiến của mình.

Cố Tử Ý cũng đặc biệt bội phục chú Thẩm, cô nhờ vào ký ức của nguyên chủ mới biết được tương lai thế giới này phát triển như thế nào, nhưng chú Thẩm là người của thời đại này không biết những việc đó.

Nhưng chú lại có niềm tin vững chắc, ngày mới rồi cũng sẽ đến dù cho hiện tại xã hội vẫn chưa phát triển nhưng rồi cũng sẽ có ngày thay đổi và trở nên vững mạnh và phồn vinh.