Hai đãi ngộ này quả thật là cách biệt một trời một vực.
Dọc đường đi,Thẩm Văn Ngạn vừa hối hận lại vừa tức giận đang cen, tức đến quai hàm đều bị cắn đau.
Sau khi trở về thôn, Thẩm Văn Ngạn vốn đã nghĩ ký sẽ chủ động giúp Lâm Đường Đường đem đồ vào nhà thanh niên trí thức, sau đó tranh thủ cơ hội này xin lỗi Lâm Đường Đường.
Nhưng không ngờ mấy người Lưu Thiên Chùy sợ Lâm Đường Đường chỉ có một mình sẽ không lấy được nhiều đồ như vậy. Nên bọn họ mỗi người một tay trực tiếp chạy đến hỗ trợ Lâm Đường Đường đem đồ vào nhà của thanh niên trí thức, hoàn toàn không cho Thẩm Văn Ngạn có bất kỳ cơ hội nào chen vào.
Lâm Đường Đường phi thường cảm ơn bọn họ, còn làm trò trước tầm mắt của tất cả thanh niên trí thức mà đưa bọ họ mỗi người một viên kẹo sữa, để bọn họ đem về nhà đưa cho đứa trẻ ở nhà ăn.
Ba người đại thúc lúc này thật sự đã bị Lâm Đường Đường lầm cảm động rồi, bọn họ vẫn luôn miệng nói cảm ơn với Lâm Đường Đường,còn vỗ ngực bảo đảm với lâm đường nói, nếu như sau này Lâm Đường Đường có chuyện gì phiền toái cứ đến tìm bọn họ, sau đó mới rời đi.
Lâm Đường Đường một mình giang mùng không quá tiện, Dương Hồng thấy được nên đã chạy đến giúp cô treo lên.
Lưu Xảo Vân đem tất cả thu vào trong mắt, trong ánh mắt không biết đang toan tính chuyện gì.
Chờ đến sau khi đã dọn dẹp xong hết, quạt điện đã được cắm điện bắt đầu hoạt động, Lâm Đường Đường lúc này mới bắt đầu cảm thấy thoải mái.
Lâm đường ngồi ở trên giường, chậm rì rì bắt đầu sửa sang lại bọc đồ của mình, cố ý lấy ra mỗi thứ một ít.
Gì mà thịt khô, giấy vệ sinh, thậm chí là băng vệ sinh cô cũng đặc biệt lấy ra để vào một cái hộp gỗ nhỏ. Loại đồ vật như băng vệ sinh này cô nhớ là niên đại này chưa có.
Nhưng mà cô đã đem bao bì ở ngoài thay đổi, nên thoạt nhìn giống như một cái túi dùng để đựng giấy vệ sinh, cùng lắm là nhìn chỉ quý hơn giấy vệ sinh bình thường một chút, sẽ không làm cho cho người khác hoài nghi đây đồ vật mình chưa thấy qua.
Mặc kệ là giấy vệ sinh hay băng vệ sinh, thì cái nào đối với con gái đều là nhu yếu phẩm. Dù sao, cô cũng không có khả năng nhập gia tùy tục giống như những người mà dùng mảnh vải hay giấy vệ sinh không đạt tiêu chuẩn được.
Cô cũng không phải không có điều kiện dùng mấy thứ này.
Có lẽ là do quạt điện quá mới mẻ, đứng ở gần cũng sẽ cảm thấy thật mát mẻ nên lực chú ý của mọi người đều tập trung vào nó, cho nên không có ai chú ý đến Lâm Đường Đường rốt cuộc đã cầm ra những thứ gì.
Rốt cuộc không có thứ gì có thể mới lạ hơn cái quạt điện. Cái máy móc này có thể tự động tạo ra gió!
Dương Hồng thật sự là tò mò, nên không nhịn được mà tiến đến phía trước quạt điện.
Dương Hồng đột nhiên cảm nhận được một trận gió lạnh cuồn cuộn mà thổi lên mặt mình, trực tiếp khiếp sợ mà rụt đầu lại.
“ A! Cái quạt điện thật sự có thể tự tạo ra gió! Giá thật là lớn!”
Biểu tình của Dương Hồng quá mức kinh ngạc, mắt trừng lớn giống như một con hamster lần đầu tiên ăn được pho mát.
Lâm Đường Đường thấy có chút buồn cười, kéo cô ấy đến bên cạnh ngồi xuống.
“ Mát mẻ không? Lại đây cùng ngồi đi!”
“ Vừa lúc giường của cô ở bên cạnh giường tôi, buổi tối tôi đem quạt điện điều chỉnh phương hướng một chút, hai chúng ta đều có thể cùng mát.”
Thời điểm Dương Hồng vừa mới ngồi lên giường Lâm Đường Đường, còn có chút khẩn trương. Nhưng vừa sờ vào phần chiếu trải giường mềm mại đến không thể tưởng tượng nổi kia, Dương Hồng lại mở to mắt nhìn.
“A? Cái chiếu này sờ vào thật thoải mái! Cái này cũng là do nhà cô gửi đến sao? Trên trấn căn bản không thể có nơi bán loại chiếu này được.”
Dương Hồng ngạc nhiên nhấn nhấn vào tấm chiếu, khăn trải giường cùng tấm chiếu mềm mại kia lâp tức hãm xuống một cái hố nhỏ, đặc biệt thần kỳ.
“ Chiếu cũng có thể mềm như này sao? Sờ vào cũng không có thứ gì đâm vào tay. Thật sự quá thần kỳ! Người thành phố đều dùng loại chiếu này sao? Vậy hẳn sẽ rất quý đi.”
Người thành phố có dùng loại chiếu mềm này hay không thì Lâm Đường Đường không biết, nhưng mà hiện tại cô lại rất cần loại chiếu này để đi ngủ.
Cô không muốn mình phải luôn nằm trên loại chiếu vừa khô ráp lại còn dễ bị xước da kia, ngủ lâu còn dễ gây đau nhức xương khớp.
Vì thế Lâm Đường Đường chỉ có thể căng da đầu giải thích.
“ Kỳ thật cũng không phải, cái này cùng với quạt điện đều là do người khác tặng cho nhà tôi, mẹ tôi thấy tốt nên mới gửi tất cả qua cho tôi, tôi cũng không biết mấy thứ này mua ở đâu.”
Dương Hồng hoàn toàn không có nghi ngờ gì, vuốt tấm chiếu mềm mại trong mắt đều tràn đầy hâm mộ.
“ Mẹ cô đối xử với cô thật sự quá tốt, sau này cô ngủ cũng sẽ không còn khó chịu như trước nữa rồi, có quạt điện, còn có chiếu và mùng nữa. Đúng rồi, tôi nhớ cô còn mua một bình nước hoa nữa có phải không?”
“ Trước khi ngủ, cô có thể xịt một ít cũng sẽ không có muỗi cắn cô, thật tốt!”
Dương Hồng hâm mộ từ tận đáy lòng, lại không có bất cứ ý tứ ghen ghét nào, thoạt nhìn Dương Hồng thật sự vui thay Lâm Đường Đường.
Trong lòng Dương Hồng, mỗi người sinh ra trong dạng gia đình gì thì đã được định sẵn. Cô ấy không có may mắn như Lâm Đường Đường được sinh ra trong gia đình có tiền. Đây chính là mệnh, ghen ghét chỉ làm cho cuộc sống cô ấy thêm khổ sở, nếu vậy còn không bằng bình tâm, tự mình cảm thấy đủ thì cuộc sống cũng sẽ thoải mái hơn.
Hơn nữa Lâm Đường Đường còn đối xử với cô ấy tốt như vậy, cô ấy cũng hoàn toàn không có lý do gì mà đi ghen ghét người ta.
Bất quá, Dương Hồng không ghen ghét, nhưng những người còn lại trong phòng thì lại khác.