Chương 17: Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Nuông Chiều

“ Cô...”

Dương Hồng đang định hỏi làm sao Lâm Đường Đường lại có được thịt khô, nhưng lời nói đến miệng không nói ra được, mà lại phát ra một trận âm thanh nuốt nước miếng.

Dương Hồng lập tức xấu hổ đỏ bừng mặt.

Lâm Đường Đường cười khúc khích, trực tiếp nhét thịt khô vào tay Dương Hồng.

“ Xem ra là cô đã đồng ý làm cuộc buôn bán này cùng tôi rồi. Phần thịt khô này tôi đưa cô trước, coi như là dùng để đổi sự hỗ trợ của cô trong một tuần, thế nào?”

“ Từ hôm nay trở đi, trong vòng một tuần thì mỗi ngày cô đều sẽ giúp tôi nấu nước cùng giặt quần áo, đến phiên tôi nấu cơm, nếu như cô giúp tôi làm thì tôi sẽ đưa thêm cho cô một viên kẹo sữa, như vậy được không?”

Dương Hồng chưa từng thấy giọng nói của Lâm Đường Đường lại dễ nghe như vậy!

Quả thật là âm thanh của tạo hóa mà!

Hơn nữa điều kiện của Lâm Đường Đường quả thật không hề có vấn đề lớn gì! Hỗ trợ nấu nước cũng chỉ là thêm hai lần củi lửa mà thôi, giặt quần áo lại càng đơn giản.

Cái này làm sao mà được coi là mua bán được! Cái này rõ ràng là đang đưa không đồ ăn cho cô ấy mà!

Dương Hồng nắm chặt thịt khô trong tay, nghe thấy hương thơm thoang thoảng của thịt khô, lại càng cảm động đến thiếu chút nữa nước mắt cũng sắp rơi xuống.

Dương Hồng cất kỹ thịt khô, sau đó vô cùng trịnh trọng mà nói lời xin lỗi với Lâm Đường Đường.

“ Thật sự xin lỗi cô, Lâm Đường Đường, lúc trước tôi đã có không ít lần nói bậy về cô ở trong lòng, còn ở bên ngoài từ trước đến giờ tôi cũng chưa bao giờ cho cô sắc mặt tốt bao giờ.”

“ Nhưng mà bây giờ cô... Bây giờ cô còn nguyện ý đối xử tốt với tôi như vậy. Tôi thật sự, thật sự..”

Còn chưa nói xong, Dương Hồng đã có điểm nghẹn ngào. Nhưng mà cô ấy không muốn khóc ở trước mặt Lâm Đường Đường.

Vì thế Dương Hồng vội vàng làm bộ lau mặt một chút, nhanh chóng lau sạch nước mắt. Sau đó xoay người lấy hai viên kẹo sữa đang đặt trên kệ bếp nhét lại vào tay Lâm Đường Đường.

“ Cái này cô cầm lại đi, về sau tôi sẽ giúp cô nấu cơm. Đừng nên đưa cho tôi ngay bây giờ, buôn bán người ta cũng không làm như vậy.”

Nói xong, Dương Hồng khom lưng đem thùng không của Lâm Đường Đường đem đến bên kệ bếp. Dương Hồng ngượng ngùng không dám nhìn mặt Lâm Đường Đường, nên chỉ có thể cúi đầu lấy cái muỗng đem nước từ trong nồi múc vào thùng.

“ Về sau cô cần dùng nước nóng thì cứ nói với tôi, tôi sẽ giúp cô nấu nước. Củi lửa gì đó tôi cũng sẽ thuận tiện giúp cô nhặt, đến lúc đó cô chỉ cần trực tiếp dùng nói là được.”

“ Quần áo thì mỗi ngày cô cứ trực tiếp ném vào trong thùng của tôi, tôi sẽ cầm đến bờ sông giặt, sau khi phơi khô tôi sẽ thu lại để trên giường cho cô.”

Lâm Đường Đường không nghĩ đến thịt khô lại có thể đem lại hiệu quả ngoài suy đoán thế vậy! Bất quá sau khi suy ngẫm cẩn thận lại, cô cũng có chút hiểu được.

Rốt cuộc cũng do thời đại quá bất đồng!

Chỉ nhìn thức ăn của nhóm thanh niên trí thức thì liền biết. Không nói đến thịt, mọi người ngày thường ngay cả đến một giọt dầu cũng đã khó thấy. Mấy dĩa rau xanh kia, một chút dầu mỡ đều không thấy! Tất cả đều dùng nước để xào!

Trách không được hôm nay cô ở cả ngày ở bên ngoài mà trong thôn không thấy được ai béo cả. Đại đa số đều là người đen gầy, chỉ hiếm lắm mới có gia đình điều kiện tốt một chút, thì sắc mặt mới tương đối hồng nhuận, nhưng à dáng người hoàn toàn không thể nói là béo được.

Hình như, Vạn Túng là một ngoại lệ. Hơn nữa còn có kỳ quái, không phải Vạn gia là một gia đình đặc biệt nghèo khó sao?

Hai người em trai của Vạn Túng đều xanh xao vàng vọt, vừa nhìn liền biết là bị thiếu dinh dưỡng trầm trọng. Nhưng thân hình Vạn Túng lại cao lớn cường tráng, trên người cơ bắp vừa nhìn liền thấy vững chắc, hình thể này hoàn toàn không giống với người thường xuyên chịu đói.

Lâm Đường Đường nghĩ kỹ lại một chút, mới phát hiện hình như trong thôn cũng có mấy người đàn ông có hình thể giống vậy. Nhưng một nhà hiếm lắm mới có một hai người trẻ tuổi có hình thể như thế, nhưng những người đó cũng không có cao lớn cường tráng như Vạn Túng.

Suy nghĩ nửa ngày cũng không thể nghĩ ra cái gì, Lâm Đường Đường dứt khoát không nghĩ đến nữa. Cô đem tất cả đổ cho trời sinh thể chất sai biệt mà thôi.

Dương Hồng đã đổ cho cô gần một nửa thùng nước nóng, hơn nữa còn cẩn thận lấy thêm cho cô hơn phân nửa thùng nước lạnh, sau đó hương hồng còn giúp cô nhấc thùng đem vào phòng.

Lâm Đường Đường chỉ cần đi theo sau Dương Hồng, nhìn Dương Hồng sau khi đi qua còn cẩn thận giúp cô kéo mành che khu vực tắm rửa lên.

Một màn này đều đem mấy nữ thanh niên trí thức ở trong phòng làm ngơ ngẩn cả người, không hiểu gì.

Ba người Giang Tiểu Nhã ngơ ngác, ba mặt nhìn nhau.

Lưu Xảo Vân từ trước đến này luôn ích kỷ, vẻ mặt lại càng khó hiểu hơn, trực tiếp há mồm liền hỏi.

“ Dương Hồng, không phải nước này là cô nấu để tự mình tắm sau? Sao bây giờ lại cho Lâm Đường Đường dùng? Lại còn giúp đem vào nữa. Không lẽ cô ấy đã cho cô chỗ tốt gì rồi?”

Tầm mắt Lưu Xảo Vân đảo qua đảo lại trên người Dương Hồng, đôi mắt tam giác giống như tiểu nhân đảo qua lại, không biết trong lòng đang tính toán cái gì.

Dương Hồng sớm đã đem thịt khô cất vào trong quần áo, ai cũng không thể nhìn ra cài gì.

“ Hôm nay Lâm Đường Đường đã đem cháo của cô ấy cho tôi uống, tôi giúp cô ấy nấu nước thì làm sao? Hơn nữa, nếu như cô ấy thật sự cho tôi chỗ tốt thì sao, đó cũng là chuyện riêng của hai bọn tôi. Tôi cũng không cần phải báo lại cho cô đi?”

Ngày thường Dương Hồng nói chuyện đều rất ôn hòa, từ trước đến giờ cũng không đắc tội với ai.

Nhưng hành động làm hôm nay của Lâm Đường Đường đã đáng vào đáy lòng của Dương Hồng, làm cho Dương Hồng cảm thấy tâm địa của Lâm Đường Đường rất tốt, nên Dương Hồng cảm thấy lúc trước là do mình đã hiểu lầm Lâm Đường Đường.

Bởi vậy, bây giờ Dương Hồng phá lệ nhìn không vừa mắt người ngày thường nói chuyện với Lâm Đường Đường luôn kẹp dao giấu kiếm, nên ngữ khí nói chuyện cũng không tránh khỏi mà xấu thêm vài phần.

Lưu Xảo Vân không ngờ, Dương Hồng từ trước đến nay vẫn luôn trung thực mà hôm nay lại nói chuyện không tha cho người như vậy, trong nhất thời không phản ứng lại kịp.

Chờ đến khi Lưu Xảo Vân phản ứng lại kịp, muốn đáp trả lại Dương Hồng, nhưng Dương Hồng đã đi ra ngoài nấu nước lại lần nữa.

Ngay lúc này, Lưu Xảo Vân xác nhận! Nhất định Lâm Đường Đường đã chỗ tốt gì đó cho Dương Hồng! Hơn nữa tuyệt đối còn là chỗ cực kỳ tốt!

Toàn bộ quá trình, mấy người Giang Tiểu Nhã đều không nói câu nào, nhưng lúc này ba người liếc mắt với nhau, điều đã hiểu rõ. Tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng hiện tại đã nói rõ Dương Hồng bây giờ đã muốn đứng về phía Lâm Đường Đường. Vậy thì bọn họ cũng không thể đối xử với Dương Hồng giống như trước kia nữa.