Chương 1: Người Phụ Nữ Này Muốn Làm Gì?

Tô Tình lúc này đang nằm ở trong phòng ngủ, mặt mông lung nhìn lên trần nhà.

Cô. . . Cô cũng không biết mình chỉ là ngủ một giấc mà thôi, cô chính là cho rằng chỉ là một giấc mộng mà thôi, như thế nào cô liền xuyên vào tiểu thuyết mà mình vừa xem?

Thực sự là xuyên vào tiểu thuyết sao, không thể sai được vì cô vừa dành một buổi sáng kiến nghị rất nhiều về kết thúc truyện.

Tối hôm qua cô nhớ mình đã thức đêm xem tiểu thuyết a, cuối cùng thật sự là bị tác giả làm cho tức giận, vì vậy đã lưu lại rất nhiều bình luận có tính công kích tác giả vì đối xử bất công với nam phụ Vệ Thế Quốc.

Cuộc sống nam phụ Vệ Thế Quốc trải qua thực sự là quá thảm đi.

Hoàn cảnh nhà hắn không tốt lắm, tổ tiên trước kia xuất thân từng là địa chủ, vì lúc đầu làm ra chuyện xấu không nhỏ, nên mọi người xung quanh đều biết.

Hơn nữa bọn họ bên này kỳ thật coi như sống an ổn, bên ngoài ầm ĩ như vậy có chút không an toàn, chủ yếu vẫn tự mình trải qua cuộc sống tốt đẹp là được rồi.

Cho nên tuy rằng gia thế nhà Vệ Thế Quốc không còn vì phú nông, nhưng nói chung cũng không có quá nhiều khắt khe, dù sao cả nhà cũng chỉ có ba người hắn cùng đại tỷ và tiểu muội của hắn.

Mặt khác tài sản sớm đều tặng cho bên ngoài.

Cũng bởi vì như vậy, cho nên ba người bọn hắn có thể bình an lớn lên một chút nguy hiểm cũng không có, thậm chí trong nhà còn có một tiểu viện lưu lại cho họ, hiện tại Tô Tình chính là đang ở đây, không phải là nhà gạch phổ biến nhất hiện đại mà lại là nhà mái ngói.

Chỉ là như vậy, Vệ Thế Quốc cũng sống không nhẹ nhàng, bởi vì hắn đều làm những công việc vất vả nhất của đội, thời điểm canh tác thì không ngừng nghỉ, chờ hạ thu thu hoạch rồi lai đến vụ thu sau, hắn còn được chọn đi tu sửa đập chứa nước.

Bởi vì như vậy, hắn sống mà chưa từng oán giận ai cả, cho nên mới bình bình an an sống qua ngày, không cùng địa chủ địa phương khác qua lại, kết cục phải nói là thật sự thê lương.

Tuy vậy Vệ Thế Quốc cũng chỉ bình an cho đến khi nữ phụ Tô Tình xuất hiện.

Thật là một người đàn bà ác độc a, Tô Tình nhớ tới khi đọc đến nữ phụ đều là một biểu cảm nghiến răng nghiến lợi.

Mới nghĩ đến đó, bên ngoài liền vang lên âm thanh.

"Ai vậy?" Tô Tình vừa hồn thần, lập tức liền nói vọng ra.

"Là tôi." Bên ngoài liền vang lên tiếng nói trầm thấp của Vệ Thế Quốc.

"Đã tan tầm rồi sao?" Tô Tình sửng sốt một chút, lúc này mới kịp phản ứng, cô giống như đã nằm cả một buổi sáng, chuyện gì cũng chưa làm.

Bên ngoài Vệ Thế Quốc cũng không trông cậy vào Tô Tình, tối hôm qua xảy ra sự tình khiến hắn sáng nay đều đứng ngồi không yên , không biết nên làm thế nào để đối mặt với người phụ nữ này.

Đêm qua hắn cũng không biết đến tột cùng là vì cái gì hắn xúc động.

Nhưng hắn cũng không còn trẻ nữa, năm nay đã 24, trong thôn đa số đàn ông mười tám tuổi liền kết hôn, còn có rất ít số lượng vượt qua 20, nhưng là giống hắn 24 còn chưa kết hôn thì người trong thôn thật sự không có nhiều.

Nguyên nhân rất lớn là bởi vì gia thế nhà hắn đều không tốt, trong nhà lại chỉ có mình hắn là đàn ông, có thể nói là nhà đơn, ở địa phương nông thôn nhà chỉ có một người đàn ông cũng không phải rất được ưa thích.

Đêm qua thời điểm hắn sắp ngủ, Tô Tình này lại không biết khi nào đem mình cởi sạch. . .

Phía sau sự tình liền như vậy mà xảy ra.

Chính bởi vì chuyện này, sáng nay Vệ Thế Quốc làm việc đều là có chút không tập trung, bởi vì hắn hối hận.

Biết rõ tâm của Tô Tình không ở trên người hắn, cô đối với Bùi thanh niên trí thức có thể nói không có tình cảm liền không sao? Hơn nữa hắn cũng không phải lần đầu tiên bị cô lừa. . .

Tô Tình xuống giường liền phát hiện trên người khác thường, trên mặt lập tức thẹn thùng một mảng.

Tối hôm qua cô còn cho rằng chỉ là mộng xuân, ai biết lại là thật đâu, lúc này trên người còn không có thoải mái. . .

Tô Tình mang giày đi ra liền nhìn thấy hắn, hắn đang lấy nước trong vại uống, nhìn hắn lấy gáo múc nước đổ hết gáo này đến gáo khác liền biết, nhất định là khát cực kì.

Người đàn ông này ước chừng cao 1m85, vai rộng eo hẹp, hai đùi trông rất rắn chắc, bất quá nhìn ra chính là quá gầy.

Đây chính là Tô Tình đồng tình với nam phụ đáng thương Vệ Thế Quốc.

"Kia là cái gì, nước đun sôi lên mới có thể uống, nước lã như vậy không thể trực tiếp uống." Tô Tình do dự nhìn hắn nói.

Vệ Thế Quốc xoay người lại, Tô Tình lúc này cũng mới thấy rõ mặt hắn.

Hình dáng rõ ràng, hai mắt đen bóng mà có thần, mi tương xứng với mặt, mày tương xứng với mắt, là một người đàn ông rất anh tuấn tràn đầy hơi thở của phái mạnh, cùng với mô tả trong sách giống nhau như đúc.

Vừa mới bắt đầu Tô Tình có chút khó có thể tiếp thu, dù sao cô cảm giác mình cũng không quá quen trở thành một người khác, cầm tay còn chưa nói, yêu đương cũng chưa có, vậy mà tối qua liền làm ra sự tình như vậy, thật sự là cô quá bất lương đi.

Nhưng nghĩ đến cuộc sống của Vệ Thế Quốc, Tô Tình thật sự có chút đồng tình với hắn.

Tối hôm qua chính là nữ phụ Tô Tình câu dẫn hắn làm việc tốt, nhưng chân chính cùng hắn trải qua lại là mình, nhưng Tô Tình thật sự tưởng đó chỉ là mộng xuân a!

Bất quá Tô Tình sẽ không hé lời nào cả, hiện tại cô đã cùng Vệ Thế Quốc kết hôn.

Kỳ thật còn có một chuyện nữa, nữ phụ Tô Tình vì đe dọa nam chính Bùi Tử Du, cố ý nhảy sông thiếu chút nữa đem mình chết đuối.

Là Vệ Thế Quốc đi ngang qua cứu nguyên chủ đi lên, đã cứu lên còn bị nguyên chủ ăn vạ, bởi vì nữ phụ Tô Tình muốn kích thích nam chính Bùi Tử Du.

Bùi Tử Du là kiểu người nào, Bùi thanh niên trí thức rất có tiếng tăm trong đại đội Trường Giang, cũng là có chút bản lĩnh, lần trước máy kéo hỏng chính hắn là người sửa, không chỉ máy kéo, còn có nhiều thứ khác , tóm lại không chỉ lớn lên tốt gia thế tốt; còn có học vấn đều tốt, hào hoa phong nhã.

Các cô gái ở đại đội, trên cơ bản không có một ai nói hắn không tốt.

Đừng nói các cô gái, ai cũng thấy hắn rất tốt, có thể thấy được vị nam chính này nhân duyên tốt như thế nào.

Nữ phụ Tô Tình mê muội hắn đến muốn sống muốn chết, ầm ĩ ra rất nhiều chuyện cười.

Tỷ như nam phụ Vệ Thế Quốc thật đặc biệt xui xẻo.

Cứu người còn bị nguyên chủ bắt trở thành công cụ kích thích Bùi Tử Du, nguyên chủ cứng rắn muốn gả cho Vệ Thế Quốc, Vệ Thế Quốc ngại hoàn cảnh trong nhà không tốt truyền ra ngoài đành phải đồng ý.

Bởi vì nữ phụ Tô Tình uy hiếp hắn, nếu không cưới, nguyên chủ liền đi thị trấn tố cáo hắn, tố cáo hắn chơi lưu manh.

Cho nên liền kết hôn, sau khi kết hôn đều là hữu danh vô thực, bởi vì nữ phụ Tô Tình hoàn toàn không thích Vệ Thế Quốc, nguyên chủ chỉ một lòng muốn kích thích Bùi Tử Du mà thôi.

Nhưng ai ngờ Bùi Tử Du một chút phản ứng đều không có, lần này lại khiến nữ phụ Tô Tình thương tâm.

Cuối cùng nữ phụ não tàn liền cùng Vệ Thế Quốc trở thành vợ chồng thực thụ, định đi nói cho Bùi Tử Du khiến hắn hối hận.

Cũng chính là hôm nay nếu Tô Tình không kịp thời xuyên đến, trong thôn lại truyền tai nhau chuyện cười này, nữ phụ Tô Tình trước mặt mọi người nói cho Bùi Tử Du: nàng cùng Vệ Thế Quốc đã là vợ chồng thực thụ!

Ai đời lại đem loại sự tình này trước mặt mọi người nói ra được? Đặc biệt kết hôn lâu như vậy mới thành vợ chồng, khiến cho mặt mũi Vệ Thế Quốc vứt đi không còn một mảnh.

Mà lúc này chỉ mới bắt đầu, bởi trong buổi tối đó, trong bụng nàng liền có song bào thai, lại là Long Phượng thai.

Vận mệnh bi thảm của Vệ Thế Quốc cùng đôi Long Phượng thai chỉ vừa mới bắt đầu, chính là hắn đều không nghĩ đến tối qua vì một phút xúc động, cuộc sống của hắn sau này đều là sống trong bi phẫn.

Cho nên nói không thể tùy tiện ngủ cùng với phụ nữ a!

Vệ Thế Quốc cũng không biết Tô Tình đã đổi tâm, nhìn Tô Tình đứng ở cửa nhắc nhở hắn đừng uống nước lạnh còn có chút ngoài ý muốn, nhưng là hắn cũng không đến mức bị một câu nói này mà dao động, liếc cô một cái rồi nói : "Thói quen rồi."

Nông dân bọn họ đều là như vậy mà uống.

"Trong nhà có ấm nước, về sau nấu cơm tôi sẽ đun trước một ấm nước." Tô Tình liền nói.

Vệ Thế Quốc không nói gì, chỉ là chút chuyện nhỏ mà thôi, hắn xoay người lấy quần áo đi giặt, sáng nay cả người đều rối bời, không có tâm tình đi giặt quần áo.

"Đặt vào chậu đi, đợi tôi đi giặt cho anh, anh đem con cá kia đi giết, buổi trưa tôi hầm canh cá uống." Tô Tình nói.

Đối với nữ thanh niên chưa từng kết hôn như cô mà nói, muốn cho mình biết hiện tại đang giấu một đôi Long Phượng thai trong bụng, Tô Tình thực sự thấy có điểm quái dị.

Kiếp trước cô là nữ trạch lâu năm, đừng nói mang thai, ngay cả bạn trai đều không có, bằng không tại sao sẽ không kìm được mình khi gặp mông xuân như vậy? Hiện giờ trong bụng có Long Phượng thai, có thể không trách sao?

Tuy nhiên chưa ăn qua thịt heo còn không thấy qua heo chạy sao, hiện tại nhất định phải bồi bổ chính mình a, không thì như thế nào có thể sinh ra bảo bảo thông minh khỏe mạnh?

Bởi vì trong sách nữ phụ Tô Tình bồi bổ không tốt, thế cho nên sinh ra đôi Long Phượng thai trời sinh ốm yếu, sau này càng là. . .

Cho nên hiện tại Tô Tình nhất định phải bồi bổ cho tốt!

Vệ Thế Quốc cũng không biết Tô Tình đang nghĩ cái gì, hắn có chút kinh ngạc nhìn cô.

"Thất thần làm gì, nhanh chóng a, bụng tôi đều đói lắm rồi." Tô Tình giục nói.

Vệ Thế Quốc thực sự không tin rằng Tô Tình sẽ giặt quần áo cho mình. Tuy nhiên hắn vẫn ra hậu viện giết cá, con cá này là hắn đánh trở về, có hai con, ngày hôm qua ăn một con còn con này để nuôi.

Con cá này ít nhất phải 2kg, hắn rất nhanh liền xử lý tốt, quay lại tiền viện lại thấy Tô Tình đang gõ đánh quần áo, tâm hắn nhịn không được có chút phát run.

Người phụ nữ này. . . Cô ta đến tột cùng là muốn làm gì?

Tô Tình muốn làm gì? Cô đương nhiên là muốn phân công việc a.

"Tôi cũng sẽ không ở nhà ngồi không để anh nuôi, tôi sẽ đi làm một chút việc nhẹ nhàng kiếm chút công điểm, trong nhà có việc tôi đều sẽ phân làm với anh." Tô Tình dùng xà phòng giặt, động tác rất nhanh nhẹn đem quần áo giặt xong, giũ qua hai lần nước, nhìn hắn đang ngẩn người mà nói.

Nói đến, Tô Tình cũng thật bất lực, có thể trở về hay không thể trở về là một chuyện, quan trọng là cô muốn thích ứng hoàn cảnh.

Đã như vậy đương nhiên phải để ngày nào trôi qua cũng thật tốt.

Ít nhất cô đi theo người đàn ông này có chỗ ăn chỗ ở, mà nhân phẩm của hắn không có vấn đề, về phần còn dư lại, chậm rãi suy nghĩ đi.

Vệ Thế Quốc nhịn không được hai mắt đều đánh giá Tô Tình, bốn mắt đối nhau, hắn phảng phất muốn từ bên trong nhìn ra cô có ý định lừa hắn hay không.

"Đem cá đưa tôi, tôi đi hầm." Tô Tình cũng lười để ý đến hắn ngờ vực vô căn cứ, bị nữ phụ Tô Tình lừa cho vài lần, đề phòng là rất bình thường.

Tô Tình đem quần áo treo lên dây thừng, chỉ có y phục của hai người, một bên phơi quần áo một bên nhỏ giọng lầm bầm: "Xà phòng đã hết rồi, lần sau nên kêu cha đưa một ít phiếu lại đây."

Xa xa ở trong nội thành Tô cha liền đánh hắt xì một cái, sau đó cô lại tính ngày một chút.

Canh cá rất dễ uống, nhất là canh cá mà Tô Tình hầm.

Đời trước cô thích tự mình nấu ăn, tự mày mò, chưa bao giờ ăn cơm hộp, vì chính mình nấu đều rất an toàn, là chân chính tự mình học được.

Cho nên trù nghệ nói là rất được đi.

Chính là nguyên liệu nấu ăn rất đơn giản, gia vị cũng không khác nhiều lắm, Tô Tình liền thái hành rồi lại ném vài miếng gừng vào.

Món chính là bánh ngô, trực tiếp vỗ vào nồi chín đến liền có thể bóc ra.

Tô Tình vội vàng ở phòng bếp, bên ngoài Vệ Thế Quốc cũng không nhàn rỗi, hắn đang chẻ củi, đây đều là củi hắn cõng từ trên núi xuống, đều lưu lại để mùa đông đốt củi được lâu hơn.

Chỉ là bổ củi, người lại có chút mất hồn mất vía.

Người phụ nữ này đến tột cùng muốn làm gì? Đã giặt quần áo cho hắn lại còn nấu cơm hầm canh, còn không cần hắn nhúng tay vào.

Như trước đây, cô đều sống theo kiểu mặc kể hết thảy.

Chẳng lẽ cô. . . Cô thật sự nguyện ý cùng hắn lưu lại hảo hảo sống qua ngày?

Nghĩ tới điều này, Vệ Thế Quốc nhíu nhíu mày, lại dùng lực của mình bổ củi nhóm lửa, phảng phất muốn đem những gì mình nghĩ trong đầu đều bổ ra ngoài