“Về nhà với anh!” Chu Dã tức giận hét to với cô!
Bạch Nguyệt Quý đối mặt với gương mặt đẹp trai trương dương của Chu Dã, hiện tại cả người của người đàn ông này đều tràn ngập hơi thở hung ác nham hiểm, ánh mắt hận không thể lột da của cô.
Trong óc bỗng dưng có từng luồng ký ức không thuộc về cô dâng lên.
Rất nhanh Bạch Nguyệt Quý đã tiếp nhận hết tất cả ký ức, hô hấp cũng dồn dập lên, cả khuôn mặt đều là tái nhợt cùng khiếp sợ.
Việc này, sao có thể, cô…… sao cô có thể xuyên vào trong sách của đường muội được?
Từ nhỏ tới lớn cô chính là con nhà người ta trong miệng của người khác, bộ dáng đẹp, thành tích tốt, một đường ném xa bạn cùng lứa tuổi.
Đường muội nhà bác hai hâm mộ cô từ nhỏ tới lớn, cũng không biết từ khi nào mà sự hâm mộ này liền biến thành ghen ghét.
Đường muội dùng tên của cô để đặt tên cho một nữ phụ ở trong tiểu thuyết của mình.
Vốn dĩ cô còn không biết chuyện này, nhưng mẹ cô nghe nhị thẩm nói là đường muội viết một cuốn tiểu thuyết nên mẹ cô liền đi mua để ủng hộ, ai ngờ sau khi đọc nội dung thì mẹ cô liền cực kỳ tức giận!
Đâu chỉ là lấy tên, ngay cả việc miêu tả từ tướng mạo tới yêu thích cũng đều dựa theo khuôn mẫu của con gái!
Đây rõ ràng chính là viết con gái của bà ấy vào trong tiểu thuyết, lại còn viết thành một nhân vật đáng ghét như thế thì tâm lý kia phải vặn vẹo tới cỡ nào!
Mẹ cô liền nói chuyện này với cô.
Cô đang được nghỉ phép, nhàn rỗi không có chuyện gì liền đi đọc thử, cũng nhìn thấy cả đời đầy bi kịch của nữ phụ Bạch Nguyệt Quý.
Dựa theo cốt truyện thì hiện tại nguyên chủ đã vì giận dỗi mà gả cho một lưu manh ở trong thôn là Chu Dã.
Từ lần động phòng ở ba tháng trước cho tới nay liền không cho Chu Dã chạm vào mình lần nào nữa. Chu Dã thích con thiên nga trắng thanh niên trí thức từ trong thành tới là nguyên chủ, luôn cố gắng đáp ứng mọi yêu cầu của nguyên chủ, mặc dù ban đêm phải nằm một mình ở trên giường đất xao động tới lăn qua lộn lại thì cũng chưa từng động vào một đầu ngón tay của nguyên chủ.
Nhưng cho dù là như vậy thì cũng không chịu nổi cốt truyện mà đường muội sắp xếp: Sau đúng một đêm động phòng hoa chúc kia, Bạch Nguyệt Quý liền mang thai.
Bạch Nguyệt Quý sơ ý, mãi cho đến hôm trước mới phát hiện ra nguyệt sự luôn tới đúng ngày của mình đã ba tháng rồi chưa tới, vậy nên nguyên chủ liền đi tới bệnh viện kiểm tra.
Sau đó liền xác định mình đã mang thai ba tháng!
Trường hợp trước mắt này, chính là nguyên chủ biết mình đang mang thai nên muốn lên núi để phá bỏ cái thai này!
Chu Dã tới rống giận rít gào với nguyên chủ, không cho nguyên chủ phá thai, trong lúc hai người lôi kéo làm nguyên chủ không cẩn thận ngã xuống làm đứa trẻ bị sảy.
Chu Dã vẫn luôn bao dung che chở nguyên chủ, bởi vì chuyện này mà hoàn toàn hết hy vọng và tuyệt vọng với nguyên chủ!
Nhưng tới đây vẫn chưa hết, tình tiết sau đó mà đường muội sắp xếp mới là làm người phải sởn tóc gáy.
Bởi vì đường muội làm cho nguyên chủ bị sảy thai một lần liền trực tiếp vô sinh!