Vu Tiếu vui mừng trong lòng, dù sao vẫn còn trẻ nên không che giấu được cảm xúc, vì vậy hiện rõ trên mặt. Nhưng mà trong mắt mọi người như bà nội Vu, đều cho rằng cô vui vì được ăn thịt. Vu Tiếu nhìn hai miếng thịt trong bát không hề thấy thèm, dù sao trước khi chết cô cũng từng ăn thịt. Vì vậy cô gắp hai miếng thịt lần lượt để vào bát của ông nội Vu và bà nội Vu rồi nói: “Ông nội, bà nội, trong tám năm qua là Tiếu Tiếu không hiểu chuyện, chưa từng trở về thăm hai người, cũng cảm ơn ông bà đã không để ý, vẫn bằng lòng coi cháu là cháu gái, sau này Tiếu Tiếu nhất định sẽ hiếu thuận với ông bà. Miếng thịt này con mời ông bà, ông bà đừng ghét bỏ vì cháu gái chỉ hiếu thuận được hai miếng thịt.”
Nếu là lúc bình thường, ông nội Vu và bà nội Vu chắc chắn sẽ từ chối, nhưng Vu Tiếu đã nói những lời này thì bọn họ cũng không từ chối nữa.
Hệ thống nguyên chủ nhắc nhở: Đạt được 5 điểm thiện cảm của Vu Đại Sơn.
Hệ thống nguyên chủ nhắc nhở: Đạt được 8 điểm thiện cảm của Trình Thúy Hoa.
Thực ra Vu Tiếu đoán được sẽ được điểm thiện cảm, nhưng không ngờ lại được nhiều như vậy. Thực tế chứng minh, điểm thiện cảm của người có quan hệ huyết thống dễ lấy hơn.
Bác gái Vu và thím ba Vu nhìn nhau một cái, từ những miêu tả ngày hôm qua của bác cả Vu và chú ba Vu, bọn họ tưởng rằng Vu Tiếu là một người thật thà, ngoan ngoãn thậm chí dễ bắt nạt. Nhưng nghe những lời mát lòng mà cô nói vừa rồi, bọn họ lại cảm thấy cô cháu gái này không hề thật thà giống như lời chồng miêu tả.
Có lẽ sau khi xảy ra chuyện xuống nông thôn, Vu Tiếu trở nên thông minh hơn.
Sau cơm trưa, Vu Tiếu nói: “Bà nội, con đi giặt vỏ chăn rồi cùng Mạt Lị đi Cung Tiêu Xã.”
Bà nội Vu gật đầu: “Đi đi.”
Bởi vì nghe thấy tên của con gái nên thím ba Vu hỏi: “Đi Cung Tiêu Xã làm gì?”
Vu Tiếu đáp: “Cháu đi mua ít đồ.”
Thím ba Vu gật đầu không nói gì nữa, bà lại quay đầu nói với Vu Mạt Lị: “Mạt Lị, giúp chị Tiếu Tiếu con giặt vỏ chăn đi.”
Vu Mạt Lị: “Dạ.”
Sau đó hai chị em cùng nâng chậu đi giặt.
Thím ba Vu nhìn bóng lưng của bọn họ cười nói: “Dù sao cũng là chị em ruột, hôm qua Tiếu Tiếu mới đến mà bọn chúng đã thân nhau rồi.” Đương nhiên, việc Vu Tiếu cho con gái hai viên kẹo hoa quả, cô bé cũng đã nói với bà rồi.
Bác gái Vu nghe xong liền biết lời này của em dâu ba là nói cho hai người già nghe, bà ấy cũng không rớt lại phía sau: “Đúng vậy, dù sao cũng là chị em ruột.” Bà ấy quay đầu nói với hai đứa con trai: “Hướng Vinh, Hướng Đảng, hai đứa cũng phải yêu thương Tiếu Tiếu, đừng để người khác bắt nạt em ấy.”
Vu Hướng Vinh, Vu Hướng Đảng: “Con biết rồi.”
Thím ba Vu nhìn chị dâu lớn một cái. Mặc dù cha mẹ nhà họ Vu cực kỳ công bằng, mọi người sống cũng rất hòa thuận, nhưng giữa chị em dâu với nhau sau lưng vẫn có sự so sánh. Bọn họ đều biết rằng, cho dù Vu Tiếu tám năm rồi không về, Vu Tiếu vẫn là con gái ruột của chú hai (anh hai), người sống không thể nào so với người đã chết, vì vậy trong lòng ông bà nội Vu, Vu Tiếu đặc biệt hơn. Bọn họ muốn được điều tốt từ phía cha mẹ thì đương nhiên phải nói những lời như vậy, người già mà, thích nhất nghe những lời này.
Ước chừng khoảng nửa tiếng, Vu Tiếu và Vu Mạt Lị trở về, hai chị em cùng đi giặt vỏ chăn, tốc độ rất nhanh.