Chương 36: Chương 36

Thế nên mặc dù Triệu Trân Trân là Phó chủ tịch, nhưng cô chính là lãnh đạo thực sự của công đoàn.

Cô mỉm cười bước đến chỗ ngồi của mình, ngồi xuống hít thở một hơi, sau đó lấy bản kế hoạch công việc đã viết trước khi tan làm ngày hôm qua ra khỏi ngăn kéo để xem.

Sau khi uống nửa cốc nước để làm ẩm cổ họng, Triệu Trân Trân đứng lên, trong tay cầm một cuốn “Văn tuyển” cao giọng đọc diễn văn. Cô đọc một câu, các nhân viên đọc theo một câu.

Giọng của Triệu Trân Trân rất êm và rõ ràng, nhưng khoảng mười nhân viên tiếp theo đọc rất rời rạc và uể oải.

Cô trừng đôi mắt đẹp một cái, nói: “Mọi người lên tinh thần đi chứ, còn hơn một tháng nữa là tới Quốc khánh rồi. Ngày Quốc khánh là ngày quan trọng nhất của Đảng và nhân dân, tất cả các đơn vị lớn nhỏ ở Bình Thành sẽ tổ chức hoạt động ăn mừng. Xưởng bông nhà nước của chúng ta là một trong những đơn vị lớn nhất Bình Thành, nhất định không thể tụt lại phía sau được! Mọi người có ý kiến gì thì có thể nói với tôi bất cứ lúc nào. Được rồi, tiếp tục đọc, đọc to lên!”

Sau khi dẫn mọi người đọc vài trang trong Mao tuyển thì đã hơn mười giờ, Triệu Trân Trân uống nốt nửa cốc nước còn lại, phân công công việc cho mọi người.

Bởi vì thời tiết nóng bức, công đoàn đã đặc biệt dùng một khoản tiền để mua đậu xanh và đường trắng. Mặc dù nhà ăn trong xưởng chịu trách nhiệm nấu nước đậu xanh, nhưng lúc phân phát thì nhân viên công đoàn lại không đi được, có ba đồng chí nữ đều bị phái đi giám sát.

Những người còn lại cùng cô đến phòng họp lớn trong xưởng.

Xưởng bông nhà nước là đơn vị tập thể quốc hữu, lãnh đạo trực tiếp bên trên chính là Ủy ban Kinh tế thương mại Bình Thành. Thông báo được đưa ra vào ngày hôm kia, ngày mai Phó trưởng ban Ủy ban Kinh tế thương mại sẽ đến thị sát công việc.

Đến lúc đó, phòng họp lớn sẽ là phòng họp duy nhất tại Xưởng bông nhà nước, thư ký và trưởng xưởng cũng sẽ ở đó báo cáo thành quả công việc của quý gần nhất với lãnh đạo.

Vì vậy, bố trí ở đây phải được làm xong trước thời hạn.

Văn phòng xưởng của Xưởng bông nhà nước không có nhiều nhân viên, cấp dưới của Chủ nhiệm Tùy chỉ có bốn người, họ phụ trách rất nhiều công việc hàng ngày. Đặc biệt là gần đây Phòng Kinh doanh đã đổi trưởng phòng, còn chưa thành thạo nghiệp vụ, cho nên đã phát sinh rất nhiều chuyện vụn vặt, lúc nào cũng cần anh ta ra mặt điều chỉnh.

Vậy cho nên, khi Chủ tịch Công đoàn đưa người tới hỗ trợ, Chủ nhiệm Tùy rất vui mừng.

Triệu Trân Trân đã quá quen thuộc với công việc này. Đầu tiên cô chỉ huy người dọn dẹp phòng họp từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài. Sau đó cô dùng thước dây để đo kích thước, sắp xếp lại bàn ghế dựa theo số người tham gia cuộc họp, để lại mười bộ bàn ghế cơ động rồi chuyển số còn lại sang phòng tạp vụ bên cạnh.

Sau khi dọn dẹp như vậy, phòng họp lập tức trở nên sạch sẽ hơn rất nhiều.

Tiểu Lý lấy tấm biểu ngữ lớn màu đỏ đã được viết từ trước ra, mấy người vội vàng treo nó lên.

Xưởng bông nhà nước có tạp chí nội bộ của xưởng, xuất bản mỗi tháng một lần, trước kia là văn phòng xưởng chịu trách nhiệm sắp chữ và in ấn. Sau khi Triệu Trân Trân chủ trì công việc của Công đoàn xong thì gánh nhiệm vụ này giúp văn phòng xưởng. Ở mỗi chỗ ngồi bên cạnh bàn cô đều đặt một cuốn tạp chí xưởng mới, sau đó đi tới phòng hậu cần mang về mấy bộ ấm trà và cốc, rửa sạch sẽ và bày ra.