Cô gái nhỏ trông rất gầy gò, dáng vẻ yếu ớt, ánh mắt nhìn Hứa Nam Nam mang theo vài phần mong đợi, nhưng lại không dám đến gần.
Hứa Nam Nam cũng có chút mềm lòng, nhưng mà cũng chỉ trong thoáng chốc, cô nhìn về phía Lý Tĩnh: “Lần trước bọn Hồng Hồng trở về, con thấy bọn họ mua rất nhiều đồ dùng học tập, con còn nghĩ rằng cuộc sống trong nhà rất tốt đó chứ. Nếu như ngay cả đồ ăn cũng không có, vậy sao còn có tiền mua đồ dùng học tập chứ. Nghe nói còn là đồ cao cấp nữa.”
“Sao nào, mày đang muốn so đo với các chị Hồng Hồng của mày hả. Chúng nó là người đi học, mày so đo gì với chúng nó hả? Chị Hồng Hồng của mày có thành tích học tập tốt, sắp phải thi lên cấp ba rồi, sau này chính là sinh viên đại học. Đợi con bé học xong rồi, sẽ kiếm được rất nhiều tiền.”
Vẻ mặt Lý Tĩnh vô cùng không vui nói.
“Thành tích học tập của chị ấy tốt hay không, có liên quan gì đến con.” Hứa Nam Nam cười hừ nói.
“Nam Nam, sao lại nói chuyện với mẹ con như vậy?” Hứa Kiến Sinh cũng nhíu mày.
Trước đó, hắn ta cảm thấy thiệt thòi cho con gái, cho nên con gái bày ra vẻ mặt không tốt, hắn ta cũng không tức giận. Nhưng mà đứa trẻ này thật sự là càng lớn càng không hiểu chuyện, còn cãi lại lời mẹ nó.
“Con nói chuyện thế nào? Cha, cha có biết con ở nhà sống thế nào không, có biết vì sao con lại nói những lời như vậy không. Chị Hồng Hồng đi học trong thành phố, thi vào cấp ba, con thì ở nhà làm việc, con cũng đồng ý rồi. Nhưng tại sao bà nội lại muốn gả con cho một tên ngốc chứ. Con mới 15 tuổi thôi, đây là xã hội mới mà, sao lại đối xử với con như vậy.”
Hứa Nam Nam nói, nước mắt lưng tròng.
Hứa Kiến Sinh nghẹn họng, việc này hắn ta cũng không biết nên nói thế nào. Nhưng lại không thể nói thẳng với con rằng bà nội con sai rồi. Việc này chẳng phải là đang không tôn trọng trưởng bối sao.
Cho dù là trưởng bối làm sai, trong lòng biết rõ là được rồi, không thể nói ra. Càng không thể nói cho con trẻ nghe.
“Khóc lóc sướt mướt, còn ra bộ dạng gì nữa, để người ta nhìn thấy được còn tưởng rằng mày chịu ấm ức to lớn nào đó. Nhưng mà tao thấy bà nội mày làm đúng đó. Cuộc sống trong nhà không tốt, mày đi đến nhà khác ở cũng có thể có cuộc sống tốt. Thợ rèn Hồ kia, lúc tao ở nhà cũn đã từng nghe qua, trước kia từng giúp luyện thép, bây giờ còn có thể giúp làm dao phay. Trong nhà lại chỉ có một đứa con trai, sau này còn không phải đều là của mày sao? Mày cũng đừng so bì với các chị Hồng Hồng của mày, chúng nó là người đi học, còn mày một chữ bẻ đôi cũng không biết, bộ dạng cũng chẳng ra làm sao, có thể có được nhà chồng như vậy, cũng tốn hết tâm tư của bà nội mày.”
Lý Tĩnh càng nói về sau, vẻ mặt càng thêm thân thiết, giống như là mẹ hiền đang khuyên bảo đứa con gái phản nghịch vậy.
Nói xong lại nhìn về phía Hứa Kiến Sinh: “Lúc ban đầu, em và anh kết hôn, chẳng phải cũng mới mười bảy mười tám tuổi sao, mặc dù Nam Nam có hơi nhỏ một chút, nhưng lại gặp được nhà chồng tốt, cũng không coi là quá chậm. Hơn nữa, dù sao thì mẹ cũng là người lớn, chúng ta là phận con cái, phải tôn trọng sự sắp xếp của bà.”
Hứa Kiến Sinh từ trước đến nay đối với chuyện trong nhà không hề có chủ kiến gì, nghe thấy vợ nói như vậy, trong lòng cũng có chút động lòng, ánh mắt nhìn về phía Hứa Nam Nam cũng bắt đầu dao động.
“Phi!” Hứa Nam Nam trực tiếp đứng lên. “Con còn tưởng đến thành phố tìm hai người, hai người có thể khuyên bà nội đừng bán con đi, không ngờ rằng thế mà suy nghĩ của hai người và bà nội lại giống nhau. Hay là con không phải con gái ruột của hai người. Có ai mà bảo con gái ruột của mình gả cho một tên ngốc đâu chứ?”