Chương 2: Chương 2

Hứa Nam Nam nằm ở bên cạnh cô bé, nhưng cả nửa ngày mà cô vẫn không tài nào ngủ được.

Cô nhắm mắt lại rồi tự thăm dò cửa hàng Taobao của mình, phát hiện thứ này đúng là nằm ở trong đầu mình, lúc này mới cảm thấy yên tâm.

Nhìn căn phòng đen như mực ở trước mắt, cô không khỏi thở dài một hơi.

“Ông trời à, tính ra thì ông cũng không quá tuyệt tình với tôi.”

Đây đã là ngày thứ ba sau khi cô tiến vào thập niên 60 xa lạ này, cuối cùng Hứa Nam Nam cũng không mắng chửi ông trời nữa.

Ba ngày trước, Hứa Nam Nam vẫn là nữ thanh niên trí thức một lòng tập trung xây dựng sự nghiệp ở thế kỉ 21.

Nói là xây dựng sự nghiệp, thật ra là mở một cửa hàng Taobao chuyên bán một ít đồ vật cũ của những thập niên trước.

Ví dụ như nông cụ của những năm 40-50, đồ điện gia dụng và sách của những năm 60-70.

Tuy rằng mấy thứ này có vẻ không hấp dẫn người mua cho lắm, nhưng lại thắng ở chỗ xã hội ngày càng phát triển, cuộc sống hiện đại và đầy đủ hơn, con người liền bắt đầu sinh ra hoài niệm với những điều xưa cũ và cổ điển. Vì thế việc kinh doanh của cửa hàng nhà Hứa Nam Nam liền trở nên khá tốt.

Dựa vào cửa hàng này mà cuộc sống hằng ngày của Hứa Nam Nam vẫn luôn trôi qua rất dễ chịu, mỗi khi không có việc gì làm cô liền đi xuống nông thôn hoặc trạm thu hồi để mua một ít phế phẩm cũ.

Dùng giá thấp để thu mua rồi bán ra với giá cao. Mỗi tháng ít nhất cũng kiếm được bốn năm ngàn đồng.

Có điều hình như ông trời không thể để cô sống quá dễ chịu, trong lúc cô đi nhập hàng ở nông thôn, không cẩn thận liền té ngã một cái, đầu đập vào tảng đá, lúc đó ấn tượng cuối cùng của cô là đầu tối sầm, sau đó thời điểm mở hai mắt ra thế nhưng lại nằm ở bờ ruộng, còn bị một đám người vây xung quanh ấn huyệt nhân trung.

Mất gần hai ngày, cuối cùng cô cũng ý thức được việc mình thật sự xuyên qua, biến thành thiếu nữ 15 tuổi Hứa Nam Nam ở thập niên 60.

Sau một hồi tiếp thu hiện thực, biết được tình cảnh của mình lúc này, Hứa Nam Nam xém chút nữa đã nhảy dựng lên chửi má nó.

Bởi vì cô không chỉ trở về thập niên 60, mà còn là giai đoạn đầu của năm 60 đầy khốn khó, lúc này nạn đói ba năm qua vừa mới qua khỏi, thời điểm đó cả nước phải thắt lưng buộc bụng mà chịu đói.

Hiện tại cô đang sinh sống ở vùng nông thôn phía bắc. Cuộc sống trôi qua mỗi ngày của người thành phố cũng không quá tốt, huống chi là bọn họ ở chốn nông thôn nghèo nàn hẻo lánh này.

Hơn nữa cha mẹ của nguyên chủ còn không ở bên cạnh, chỉ để lại cô ấy cùng với đứa em gái chín tuổi tên Hứa Tiểu Mãn.

Cả hai chị em cùng chung sống và sinh hoạt với gia đình chú bác bên nội ở nông thôn.

Thời điểm này, nuôi dưỡng một đứa nhỏ đã là một điều vô cùng khó khăn rồi. Huống hồ gì là nuôi dưỡng một lúc hai đứa, đương nhiên là gia đình chú bác đều không vui vẻ gì mấy.

Cho nên tuy là Hứa Nam Nam chỉ mới mười lăm tuổi, nhưng lại vẫn muốn đi theo gia đình chú bác ra đồng làm việc để kiếm công điểm.

Nhưng bởi vì hiện tại cô bé Hứa Tiểu Mãn đang trong tuổi ăn tuổi lớn, hơn nữa lại ăn không đủ no và thường xuyên thiếu dinh dưỡng, cho nên cô bé rất nhanh liền sinh bệnh.

Hứa Nam Nam thấy em gái mình bị bệnh nặng như vậy, trong lòng cảm thấy lo lắng và sợ hãi vô cùng.

Hơn nữa cô ấy cũng không được ăn no nên rất đói bụng, đã thế còn phải lao động làm lụng cực nhọc, sức khoẻ cũng vì vậy mà suy sụp đi rất nhiều, không còn sức đâu mà làm việc nữa.

Cuối cùng trong lúc đang làm việc ở ngoài đồng, nguyên chủ liền trực tiếp ngã xuống vì kiệt sức. Cho nên Hứa Nam Nam cô mới xuyên vào thân thể này của nguyên chủ.

Sau khi xuyên qua, cô cũng phải chịu đựng cơn đói khát giống như nguyên chủ, Hứa Nam Nam suýt chút nữa cũng đã chịu không nổi mà đi đời nhà ma.