Chương 1: Kỳ Duyên

1 gã thiếu niên sau khi bị điện giật đả gặp phải tình huống xuyên không và bất tỉnh....sau một hồi lâu y mở mắt ngồi dậy nhưng y đả chết lặng và té ngửa

"Gì Thế Này?" Y hét to

xung quanh y toàn là tử thi hơn nữa ăn mặc giáp phục toàn bộ phong cách châu trung cổ, Y lấy lại bình tỉnh quan sát, phát hiện mình đang mặc bộ giáp đen màu hắc thạch và y bắt đầu đi nhặt vũ khí để phòng thân... 

" có lẻ ta đả xuyên không và lạc trôi" :v y thầm nghĩ

"đứng lại" một giọng nói vang lên

y giật thót tim quay lại tìm kẻ vừa ra lệnh thì y đả bị túm cổ đè xuống

Tên sĩ quan hô to: "tên này còn sống, mau bắt hắng về tra khảo"

đám binh sĩ khoản 5 tên lao ra tước đoạt vũ khí và trói y lại, họ nhìn y với vẻ muốn ăn tươi nuốt sống...

==Thành Đô==

y bị áp giải vào ngục, lúc này ngoài thành đang hổn loạn vì đội quân của Xích Quốc do phó tướng Bạch Ân dẫn đầu quấy phá và hẹn 2 tháng sau sẻ quay lại đập thành diệt quốc

1 tuần sau....

"Ngươi là ai? tên gì? chức vụ gì của quân Bách Long" một nam nhân uy quyền trên ngai hỏi kẻ bị trói phía dưới, kẻ đó là hoàng đế của đế chế 

y đáp với vẻ bực dọc và bịa một cái tên "tôi là tôi, tên Xokalic" y nghĩ thầm "chời đậu móe, điện giật chết tao cho rồi, cho tao xuyên không mà đết oai còn bị giam vcl" bất ngờ thay và như hy vọng của y lóe lên

"Bách Long quân đả bị ta tiêu diệt ngươi đáng ra phải làm nô lệ nhưng ta xung ngươi vào quân đoàn số 4 cho ngươi cơ hội tự do"

   

Xokalic "-.- thần có biết chém lộn đâu!"

hoàng đế "vậy sao?"

Xokalic "thật!"

hoàng đế "công tước, ta giao hắng cho khanh" 

công tước đó là Nikolai Pochike, một lão già bước ra tạ ơn hoàng đế và túm tóc Nikolai lôi đi

Xokalic "trời đựu lão già gân vãi lìn" 

công tước cười và lôi hắng về thành Napoli....