Chương 7: *****Hồi kết của cuộc chiến*****

Tung người lên cao. Tấn công về 1 hướng để mở đường chạy thoát khỏi đám quỷ. Quỷ vương nhận ra được ý đồ của ông liền nhanh tay cầm chiếc rìu dưới đất chém ngược lên cao để chẻ đôi nhân vương.

Trước đòn tấn công sắt bén không thể nào né toàn diện. Nhân vương cố lách mình qua 1 bên bỏ lại 1 cánh tay bị đứt lìa và chạy khỏi vòng vây.

Tình thế lúc này là 1 đám quỷ đang cố hết sức đuổi giết 1 con người bị cụt tay bên trong toà kim tử tháp. Lâu lâu tên con người đó quay lại giết được vài tên quỷ chạy xa khỏi đàn, giết 1 lúc thì cả đàn lao tới, hắn liền bỏ chạy tiếp tục.

Lại thêm 1 ngày nữa trôi qua. Lúc này chỉ còn lại tầm 5 trăm con quỷ cùng quỷ vương và 1 tên nhân loại sức lực sung mãn.

Quỷ vương vừa thở vừa chỉ về phía nhân loại mà gắn sức chửi rủa. " Hộc...tên người khốn khiếp...hộc hộc... Ngươi có giỏi thì cùng nhau quyết chiến....đừng chạy nữa...hộc hộc...tên hèn nhát...hộc..."

Nhân vương:"ngon nhào vô....solo 1 vs 1, ta chấp ngươi 1 tay."

2 bên điều nhìn nhau và tiếp tục thở lấy hơi.

1 lúc sau khi đã lấy lại sức quỷ vương ra hiệu cả đám quỷ xông bất ngờ lên.

Đoán trước được tình hình nhân vương tiếp tục quay lưng chạy. Vừa chạy vừa cười."kha kha kha... 700 năm trước ta rượt các ngươi chạy. Bây giờ ta sẽ chạy cho các ngươi rượt đuổi...hahaha..."

Tất cả chúng quỷ điều chán nản mà dừng bước. Ko muốn đuổi giết nữa. Mất hết ý chí chiến đấu. Quỷ vương 1 vẽ mặt buồn thảm hại nhìn về chúng quỷ, nhìn về nơi chiến trường xung quanh lúc này.

Tất cả đã gần như không còn. 10 vạn quỷ tinh nhuệ nhất. Tập trung toàn bộ sức mạnh quỷ tộc, giờ chỉ con là 1 đóng xác chết với hơn trăm con quỷ còn sót lại mất hết ý chí chiến đấu.

Không cam lòng, quỷ vương hét lớn." Aaaaaaa..." Rồi quỳ gục xuống.

Nhân vương lúc này nhìn thấy quỷ vương cũng thở dài và lặng lẽ rời đi xa dần, xa dần cho đến khi biến mất.

3 ngày sau nhân vương xuất hiện trở lại. Lúc này toàn quân của quỷ vương đã không còn nữa. Chỉ còn lại 1 mình hắn ta đang đứng đó. Hắn đã lệnh cho những con quỷ rời khỏi tháp và trở về nhà chờ ngày diệt vong. Bởi chiến thằng gần như không thể nữa.

Đối diện với nhân vương hắn trở nên ảm đạm, không còn hừng hực khí thế như lúc đầu nữa.

"Ngươi quay trở lại rồi à. Ta đang chờ ngươi đây."

Nhân vương nhìn hắn và không nói gì.

"Ta nhận thua, chúng ta có thể nói chuyện 1 chút được không..."

Nhân vương không nói gì bất ngờ tung thẳng 1 quyền vào mặt quỷ vương chưa kịp phản ứng thì 2 tay 2 chân đã bị chặt đứt và bị nắm đầu lôi đi.

Quỷ vương thật sự đã hoang mang hoảng sợ và hối hận vì đã cố bắt chuyện với hắn. Dẫu biết rằng hắn là 1 tên điên thì ít ra khi mình nhận thua và chấp nhận chết thì hắn sẽ hiểu lý lẽ mà nói chuyện 1 vài câu đã.

Vừa bị nắm đầu kéo đi quỷ vương vừa hét:" Này tên điên kia, mi cục súc vừa thôi. Theo kịch bản thì phải nói chuyện với nhau 1 chút chứ. Chết tiệt. Tên điên khốn khiếp. @_##@**₫!@!....."

Thật sự câu chuyện đến lúc này vẫn không biết Nhân Vương muốn gì nữa. Hắn lôi quỷ vương đã mất 2 tay 2 chân, mất khả năng phản khán lên đỉnh toà tháp rồi treo lên. Ko giết chết, không tra tấn mà ngước nhìn lên không trung như chờ đợi điều gì đó.

Ngay lúc này ở 1 nơi khác, nơi các vị thần đánh cược cho cuộc chiến người và quỷ đang chăm chú theo dỗi cuộc chiến.

Lúc này vị chủ thần của loài người đang vẻ mặt đâm chiêu suy nghĩ. 1 bên là nữ thần quỷ tộc đang giận dữ nghiến răng vì sắp thua.

Bỗng nữ thần quỷ tộc hét lớn vào mặt vị chủ thần:" ngươi bảo tên nhân vương kia kết thúc trận chiến ngay đi"

Vị chủ thần:" haizz... Ta đã truyền âm cho hắn kêu hắn kết liễu tên quỷ nhỏ kia rồi. Nhưng hắn không đáp lại. Ta thật sự không thể đọc được ý đồ của hắn."

Nữ thần quỷ tộc:" ta thấy hắn đang khoe khoang chiến thắng không quan trọng, quan trọng là sĩ nhục quỷ tộc bọn ta là chính. Nếu như ngươi đã không thể đọc được suy nghĩ của hắn thì đích thân ta sẽ xuất hiện và hỏi hắn."