Bùi Khiêm trực tiếp dùng tài khoản công ty trả lương cho mình, dù cho là 1 tệ thì cũng không được.
Nhưng, giống như vậy, để tiền xoay chuyển qua tay của một người khác, cùng tài khoản của công ty không có quan hệ trực tiếp, lại trả giá lao động hợp lý, vậy thì được rồi.
Vì lẽ đó, hệ thống phán định Bùi Khiêm lấy chút tiền đóng cũng không làm trái quy tắc!
Bùi Khiêm trước đó tốn đi công phu lớn như vậy, mới chuyển hóa được 2 vạn tệ mà thôi.
Lần này quay video ngắn, một tập mới 1 phút, quay 30 tập chính là 3 vạn tệ, rất có lời a!
Tôi làm sao không sớm nghĩ tới cái cách thao tác này đây?
Bùi Khiêm trong lòng đắc ý, kế hoạch thông qua!
"Tốt lắm, Bùi tổng, chúng ta ký hợp đồng đi!"
Chu Tiểu Sách từ trong cặp sách lấy ra một phần hợp đồng, đưa cho Bùi Khiêm.
"Để tôi xác định lại một lần, các ngươi quay bộ video ngắn này sẽ không đặt tên là (Vạn Vạn Không Ngờ Tới), đúng không?" Bùi Khiêm làm bộ thuận miệng hỏi.
Chu Tiểu Sách có chút nghi hoặc: "À không."
Bùi Khiêm yên tâm.
Bùi Khiêm chú ý tới, Chu Tiểu Sách còn có rất nhiều phần hợp đồng trong cặp sách, hẳn là muốn cùng mọi người sẽ nhận tiền đóng phim trong công ty ký hợp đồng.
Bùi Khiêm vốn muốn nói không cần, có chút chuyện bé xé ra to.
Nhưng vừa nghĩ lại, nghiêm ngặt theo trình tự, cũng không có gì xấu.
Hoàng Tư Bác lấy được 1 triệu, khẳng định là muốn mỗi một món nợ đều rõ ràng, cho tất cả diễn viên ký hợp đồng rồi trả lương, hợp tình hợp lý.
Chỉ là. . .
Bùi Khiêm không nghĩ tới Chu Tiểu Sách dĩ nhiên đã mang hợp đồng theo đến.
Tên công ty: Văn Phòng Phi Hoàng.
Tên này là Hoàng Tư Bác cùng Chu Tiểu Sách đặt. Hiển nhiên, tên của cái văn phòng này có họ của Hoàng Tư Bác, hơn nữa còn liên hệ tới tập đoàn Đằng Đạt.
(Đằng Đạt - lên như diều gặp gió - có liên quan tới chữ “Phi” như phi diều)
Bùi Khiêm suýt chút nữa đã vỗ đùi, còn hô một tiếng "Tốt"!
Tên này thực sự là. . . rất được lòng mình nha!
Văn phòng Phi Hoàng, là công ty con của công ty trách nhiệm hữu hạn mạng lưới công nghệ Đắng Đạt. Vì vậy nên trên lý thuyết, toàn bộ lợi nhuận sẽ phải nộp lên, có điều, hiện tại vấn đề phân phối lợi nhuận cụ thể còn chưa có nói tới, Bùi Khiêm cũng không có để ý.
Hắn còn hi vọng cái công ty con này mỗi tháng đều lỗ tiền mới tốt đây!
Mở ra hợp đồng, ánh mắt Bùi Khiêm nhanh chóng tìm kiếm, cần tìm được đầu tiên là tên của cái bộ video ngắn này!
(Bùi Tổng Hằng Ngày)
Bùi Khiêm thở phào nhẹ nhõm.
Phew, không phải là (Vạn Vạn Không Ngờ Tới) thì tốt rồi. . .
Trên hợp đồng cũng không giới thiệu nội dung kịch bản, dù sao thì hiện tại Chu Tiểu Sách cùng Hoàng Tư Bác cũng còn chưa nghĩ ra rốt cuộc muốn làm sao quay, kịch bản cũng còn chưa viết.
Hợp đồng quy định, đạo diễn có hoàn toàn quyền tự chủ khi sáng tác, diễn viên cần phải phối hợp vô điều kiện, phải hoàn thành những gì đạo diễn yêu cầu.
Đương nhiên, đạo diễn cũng không thể đưa ra yêu cầu quá phận, quá đáng, hay là vô lý.
Tiền đóng là 1000 tệ một tập, chia làm 3 quý, tổng cộng 30 tập.
Cuối cùng, còn xác định điều khoản khi làm trái với trách nhiệm trong hợp đồng: Đạo diễn hoặc diễn viên làm trái với hợp đồng, đều phải bồi thường gấp ba lần số tiền lương.
Phí bồi thường vi phạm hợp đồng này là điều khoản bình thường trong các hợp đồng thường thấy, tất cả hợp đồng với diễn viên hiện nay đều có cái điều khoản như thế này.
Bùi Khiêm cũng không quá để ý, hắn không có ý định làm trái với hợp đồng. Hơn nữa, bộ video ngắn này một tập cũng chỉ là 1 phút, 30 tập tính gộp lại mới 30 phút. Chỉ có lượng công việc như thế này, có cái gì để mà phải làm trái với hợp đồng?
Ký tên xong xuôi.
"Được, vậy thì không quấy rầy Bùi tổng làm việc nữa, chúng tôi sẽ quay về rồi lập tức viết ra kịch bản, đến khi chính thức quay chụp thì chúng tôi sẽ quay lại!"
Chu Tiểu Sách cùng Hoàng Tư Bác ra khỏi phòng tiếp khách, sau đó tìm những người khác để tiếp tục quá trình ký hợp đồng.
Trong tất cả nhân viên của công ty, có rất nhiều người đều muốn được diễn, ngoài ra, nếu như không tìm được người diễn phù hợp cho một ít nhân vật thì còn phải đi ra bên ngoài tìm các diễn viên khác diễn mấy vai này, những người này cũng đều phải trả lương, cũng đều sẽ phải ký hợp đồng.
Bùi Khiêm ở trong phòng khách uống nước trà, đột nhiên cảm thấy cuộc sống tốt đẹp lên.
Hệ thống vẫn là rất chăm sóc cho mình mà!
Nhận làm một cái công việc riêng, lập tức nhận được 3 vạn tệ vào sổ, hệ thống dĩ nhiên mặc kệ!
Đương nhiên, hành động này của Bùi Khiêm cũng có thể nói là ở một trình độ nào đó đã chui vào chỗ hở của hệ thống, nhưng nếu thay lời giải thích, thì cũng có thể xem thành là hệ thống mở ra một con đường, không có đối với hắn đuổi tận giết tuyệt!
(đuổi tận giết tuyệt - chặn hết tất cả đường lui, không chừa cho cơ hội sống)