Chương 29: 28:mỹ Nữ Hộ Vệ Đội.

Trong trung tâm,ở Hoắc Lân đình viện. Hoắc Lân thư thái nằm trên ghế,xung quanh bao quát lấy nữ hầu xoa bóp. Nằm chừng một lúc thì ngồi dậy. Không nói gì xé áo nữ hầu và nằm đó chơi gái.

( Cuốn này ưu tiên phản phái nên main vậy đó) Còn nữ hầu mặt chỉ đỏ ửng một chút còn lại không hề phản kháng mà còn hạnh phúc nghênh hợp. Mà có lẻ đối với nàng thì Hoắc Lân dạng này phản phái không bao giờ xem các nàng làm công cụ mà là người nhà đến đối xử. Hắn đem 100% lòng tin cho các nàng,còn các nàng cống hiến lòng trung thành. Suy cho cùng dẫu hắn có làm cái gì thì các nàng cũng sẽ không phản kháng vì cuộc sống mà hắn ban tặng chính là quý giá hơn cuộc sống cơ cực hay trở thành mấy con trư quý tộc đồ chơi. Nếu nói để các nàng đi chết các nàng không do dự nhưng với cái tính háo sắc và khát vọng lòng trung thành như hắn thì làm thế nào nỡ đâu. Tuy là phản phái nhưng miễn là Hoắc Lân ( Thánh niệm phân thân ) còn sống thì cái thánh tâm của hắn luôn thiên vị mỹ nữ. Còn bản thân hắn là ma niệm hóa thân ,trái ngược với thánh niệm thế nhưng cả hai thực chất là một ,chỉ là hắn tàn nhẫn hơn còn “thánh niệm” nhân từ hơn. (Bản này là ma thần chi đạo,còn thiện niệm Hoắc Lân là thánh đế chi đạo) “Được rồi,hôm nay dẫn Akame các nàng đi dã ngoại mới được “ Hoắc Lân nghịch đã xong thì sử dụng “Tinh tú hộ mệnh” phục hồi cho Hầu nữ hồi nãy rồi đắp chăn. Sau đó Hoắc Lân mặc màu bạch sắc y phục rồi đi ra ngoài. Hoắc Lân bắn súng pháo hiệu lên cao. Lập tức vài phút sau Akame các nàng tụ tập đầy đủ. “Điểm danh” Hoắc Lân đứng nghiêm nghị nói. “Akame?” “Có mặt” “Kurome?” “Có mặt” “Gin?” “Dạ có ạ” “Womyn?” “Ở đây ạ!” “Cornelia? “ “Dạ có!” “Tsukushi?”

“Có mặt” Sau đó Akame đi lên trước báo cáo .” Đã có mặt đầy đủ ạ” “Rất tốt hôm nay chúng ta sẽ mang phụ trọng và săn lên nguy hiểm chủng”Nói xong một nam 6 nữ cùng nhau hướng về khu rừng đi tới. …. “Đầu tiên trong mọi trường hợp chiến đấu,chúng ta luôn phải có các kỹ năng,cũng như kinh nghiệm chiến đấu!” “Trong đó,quan trọng nhất là phân tích!” Hoắc Lân nghiêm nghị từ tốn giảng giải. “Phân tích,chính là vận dụng não bộ của ngươi để tìm kiếm thông tin, điểm yếu kẻ địch qua từng tình báo,chúng ta không sợ những kẻ mà ta biết rõ,chỉ sợ những kẻ giấu quá sâu!” “Khi tìm ra điểm yếu thì đặt vào đấy từng loại bẫy rập” “Thứ nhì:Kỹ xảo chiến đấu! Là phần thứ 2 quan trọng không kém phân tích,bởi vì đó là trụ cột để chiến đấu,ví như một kẻ khỏe mạnh to lớn không thể nào đánh bại được một vị võ sư yếu hơn hắn một bậc,cũng giống như ngươi có một thanh vũ khí nguy hiểm mà lại không biết làm sao để sử dụng” “Thứ 3 đã xác định được ai giết,thì lập tức tiêu diệt không nói nhảm gì thêm,bởi vì đối thủ càng có thời gian thì đó chính là thời điểm mà ngươi chết!” “Thứ 4 không được nhân từ,còn đối với mục tiêu có thể ân xá lập tức đánh ngất” “Thứ 5 Học thức, kinh nghiệm về ẩn núp,sống sót trong rừng là điều khá quan trọng của một sát thủ! Bởi ngươi chỉ chạm sai chỗ lập tức liền bị độc chết!Mà muốn ẩn núp thì phải biết núp và chớp thời cơ cho đúng!” Phía dưới Akame tiểu đội chăm chú nghe giảng lại có chút say mê vào đề tài. “Bây giờ đến sự xuất hiện của Teigu và công dụng của nó!” “Đế cụ là một món vũ khí làm từ hạch tâm của nguy hiểm chủng,chúng có khả năng tương tự như nguy hiểm chủng.” “Nếu nói tới thì….chúng cùng thông thường vũ khí chả gì khác nhau cả ngoại trừ có thêm tự thân kỹ năng” “Phân loại ra các món…….” …. Một tiếng sau! “Đủ!Hiện tại chúng ta sẽ đi săn”Hoắc Lân mỉm cười nhìn hưng phấn tiểu mỹ nữ hộ vệ đội nói. “Rõ Hoắc Lân đại nhân!” Các nàng đồng thanh nghiêm một cái. Và cứ thế mỗi ngày hắn giáo các nàng mấy thứ mà bao gồm chậm rãi mà ăn sâu vào tiềm thức tẩy não thuật. Bởi vì các nàng là trẻ con nên tẩy não của hắn đối với các nàng tính cách không ảnh hưởng mà chỉ đem các nàng tuyệt đối trung thành lấy ra. Còn về cơm bữa thì chính hắn nấu . Chưa kể nguy hiểm chủng thịt rất là ngon,nhất là mấy con Ảnh Trư. Còn Akame tỷ muội thì biểu thị rất yêu thích. Có lẻ cái tánh ham ăn cắm vào xương rồi.

Thật may mắn là ta giàu nếu không nuôi các nàng chắc bay túi. Sau 5 tháng chơi đùa huấn luyện thì ngoài nấu ăn cho Akame thì hắn cũng nấu cho mấy cô gái trong máy tính bảng hệ thống và triệu hoán sư hẻm núi. Các nàng thì làm việc rất tận tụy nên tinh thần trạng thái có kém đi. Cũng không thể để như vậy chứ? Chả bằng tặng nàng một món ăn ấm lòng đâu? Hắn chui vào trong đó mở tiệc hăng say một bên để Kayle và Morgana tiêu giảm áp lực. Các nàng chả muốn làm gánh nặng a…..thì cố gắng như thế đấy! Bất quá ta hi vọng đừng quá sức,vì dẫu như thế nào thì đã là thuộc về ta thì vĩnh viễn là của ta. Sau tràng huấn luyện thì hắn ghé tới chỗ của Seryu một chuyến thì thấy nàng than thở lười biếng nằm dài. “Ta chính nghĩa sứ giả a,làm thế nào mà gục rồi?” Hoắc Lân bất thình lình xuất hiện dọa Seryu một phát. “A..a quỷ” Seryu hoảng hồn xong ngã ghế u đầu. “Xú đại nhân cứ thích trêu chọc ta! Không chơi với ngài nữa!” Seryu có chút sinh khí,đáng yêu phồng mặt lên quay sang chỗ khác. “Chả phải vì nhà ta Seryu đáng yêu nha?” “Ai đáng yêu chứ? Hứ Giận”Seryu tiếp tục quay đầu đi ,làm một bộ tức giận phì phì và phòg mặt. (An ủi ta đi) “Anh hôm nay tới là có quà cho em nè” Hoắc Lân lấy ra một thanh kiếm màu bạc óng ánh. “Oa….đẹp quá đại nhân” Seryu hai mắt tỏa sáng nói. “Đợi chút!” Hoắc Lân cười một cái rồi lấy kiếm đâm vào ngực Seryu. “Ách…” Bị Hoắc Lân dọa giật mình tưởng bị giết nên nhắm chặt mắt,một hồi không thấy đau nữa thì mở mắt ra thì thấy Hoắc Lân cười hì hì nhìn nàng. Đại nhân ngốc. “Thanh kiếm đâu?” Ổn định lại Seryu lập tức hỏi. “Trong người em cảm ứng vẫn ra chứ!” Hoắc Lân nhẹ nhàng nói. “Sau này mỗi khi em vào trạng thái chiến đấu ,em sẽ tiến vào số liệu hóa trạng thái,đồng nghĩa là có thanh máu trên đầu nhưng bù lại động tác của em sẽ không trì trệ do bị thương.” Nên nói giữ cho máu mình đây. “Càng sẽ không chảy máu,dù bị đâm xuyên tim vẫn sẽ sống!” “Nhưng cẩn thận nhé,cây máu trên đầu tượng trưng cho khả năng tồn tại đi,cây máu thanh linh đồng nghĩa chết.” “Nghe thật lợi hại dáng vẻ a” Mặc dù không hiểu gì sất nhưng vẫn cố tỏ ra vẻ sùng bái. “Ầy….chính nghĩa sứ giả gì chứ? Sứ giả não tàn thì có.”Hắn thờ dài một cái. ….