…
“Oa món này là gì vậy? Hamburger? Ăn ngon quá! “ Cầm trong tay nóng hổi bánh kẹp thịt bò kiểu lớn, bọn họ liền thổi nhẹ rồi cắn một miếng!
“Ngon quá, ngon vô cùng!! “ Một cái tinh linh thấp giọng kêu đem xung quanh người không nhịn được ăn thử!
“Mọi người, đây chỉ là món ăn nhanh thôi, xin mọi người vào trong chọn bàn để những món ngon hơn , giá cũng đắt hơn nhưng là hàng thật giá thật thịt! “ Nam quản lý nhìn trước mắt đông đảo nói!
“Có càng ăn ngon bên trong sao? “
“Đúng vậy! Có sẵn thực đơn để mọi người gọi món, nếu ăn không hết thì có thể đóng gói mang về! “Nam quản lý này hòa ái mỉm cười từng li từng tý giải thích!
“Oa… vậy chúng ta nhanh vào thôi! “
Bọn họ liền vội vã chạy vào trong thì thấy bên trong là 1 khu vực rất rộng với vô số bàn ghế!
Nhìn trước mắt phòng ăn được trang trí vừa kiểu cổ trang, vừa kiểu cổ đại xen lẫn hiện đại, từ phong cách Đông phương cổ trang kết hợp với phong cách Tây phương quý phái tạo ra 1 phong cách vừa hiện đại vừa ấm cúng dáng vẻ!
“Oa…. Xác định đây là nhà ăn mà thiếu gia mở à? Làm sao ta nhìn giống một chỗ xa hoa cung điện vậy? “ Khác so với vô số quý tộc địa phủ , nơi này lại mang một phong cách rất riêng, rất ấm cúng thay vì lạnh lẽo cô quạnh nhưng trong mắt bọn họ trở thành vô cùng xa hoa!
“Oa món ăn quả nhiên thật rẻ! “ Nhìn lấy trong thực đơn đáng giá vài đồng thiết tệ hoặc cao nhất vài đồng tệ thì bọn họ lại nhớ tới lúc trước mình ở các khu vực khác!
Món ăn toàn là bánh mì đen vô cùng cứng và dở , thậm chí bán cho họ một một cái bánh mốc với đồng tệ giá trị nhất là bán thú nhân, bị lừa bán thành nô lệ chỉ vì miếng ăn!
Vì trải qua cuộc sống tìm miếng ăn muốn khổ do đám “ Lợn” Quý tộc nên cuộc sống bọn họ giống như từ địa ngục bò đi ra , phải tự mình đi ra ngoài săn thú, và bị ép giá bóc lột đến tận cùng! Không chỉ thế , thức ăn đều ở kiểu cổ đại đều chế biến 1 cách thô sơ , chủ yếu chỉ cắt thịt và luộc, nướng ngay chưa được làm sạch kỹ lưỡng nên ăn vào vẫn còn mùi tanh và không có vị gì ngon cả!
Nên có thể đến được đây, cuộc sống tựa như là mơ, bọn họ đều tưởng rằng mình ở thiên đường đâu, thậm chí ăn vào ngon miệng thịt, bọn họ đều tưởng rằng trước đó mình đều ăn cứt đâu!
Quả nhiên , bọn họ nhanh chóng tưởng thức rồi chạy về nhà loan tin!
…. “ Nghe nói nơi này thiếu gia mở!” Bất thình lình 3 người đàn ông cao to xuất hiện!
“ Là ba vị tể tướng đại nhân, mọi người nhanh nhường đường nào!” Vừa thấy, ba người thì một bình dân bách tính kính nể hô!
Ba người bọn họ lần lượt là Lữ Bố, Quan Vũ và Trương Phi!
Những võ tướng được cử đi chiến đấu giải cứu bách tính và chiêu họ thành bình dân bách tính, cũng nhờ có họ nhiều chủng tộc được đưa tới đây an toàn mà không bị kỳ thị đối xử!
“ Lữ Bố đại nhân!” Điêu Thuyền mặc tử y đi tới trước mặt Lữ Bố cúi người nói!
“ A Điêu Thuyền, sao nàng lại ở đây?” Lữ Bố nghi hoặc hỏi!
“ Thiếu gia để ta ở đây làm chưởng quỹ và cùng biểu diễn ca vũ cùng với Chân Lạc và Thái Văn Cơ muội muội!” Điêu Thuyền nhìn Lữ Bố mỉm cười đáp!
“ À, ta hiểu rồi! Mà có gì ăn không ?” Lữ Bố xoa bụng đói của mình hỏi!
“ Đúng đó đúng đó, Trương lão tam ta đây cũng đói mốc rồi mau dọn tiệc lên đi Điêu Thuyền cô nương, à mà cho thêm vài chục vò rượu càng tốt!” Trương Phi một bê nhịn không nổi đói liền thô cuồng kêu!
“ Ta cũng một phần ăn!” Riêng Quan Vũ thì vuốt râu bình thản nói!
“ Được rồi, mấy huynh chờ ta một chút!” Điêu Thuyền lắc đầu cười khổ rồi lắc người đi vào bên trong phòng bếp!
“Đây đây, bọn em mang tới rồi đây!” Thì từ phòng bếp đi ra chính là Tiểu Kiều và Tôn Thượng Hương ăn mặc hầu gái trang phục bưng mâm lớn đi ra!
Nhìn tới đặt trước mặt mâm lớn mỹ thực, cả ba tể tướng cùng nhau hít một hơi dài khen ngợi nói :” Thật là thơm quá! Không biết đây là cái gì thần kỳ món ăn?”
“Ô Rượu này là rượu gì? Thơm quá, ta muốn uống nó!” Riêng Trương Phi thì ngửi thấy mùi rượu liền không chịu an phận hô to! “ Rượu mà thiếu gia tự mình làm đấy ạ! Mùi vị không tệ lắm, mời huynh thử xem!” Tiểu Kiều cười tủm tỉm nói!
Nghe vậy Trương Phi liền vồ lấy một vò rượu rồi đưa lên trên, để số rượu từ trong vò chảy hết vào miệng hắn!
Uống được một hớp lớn nhễ nhại, Trương Phi nếm ra được hương vị liền vội vàng đặt vò rượu xuống rồi hô :” Rượu ngon!”
Rồi lần nữa bưng lên cẩn thận mà uống vì sợ lãng phí mất mấy giọt !
“ Ực..ực..ực!” Cứ như thế một vò cấp tốc bị giải quyết!
Trương Phi đặt vò đó lại trên bàn sảng khoái cười to :” Rượu ngon quả nhiên không chê vào đâu được, đúng là cực phẩm!” Đồng thời khen không dứt miệng!
Quan Vũ thì từ tốn lấy vò rượu rót ra 1 chén nhỏ uống một hớp, nhưng ánh mắt không khỏi sáng lên, vì hương vị rất thơm ngọt, và cay nồng!
Tốt hơn rượu trước kia, cứ như nước đái ngựa!
“ Rượu này ngon thật!” Đến Lữ Bố cũng âm thầm kinh ngạc mà uống!
Phải biết, hắn là lần đầu tiên uống ngon như thế rượu!
“ Cái này làm sao mùi vị không tệ được đây Thượng Hương cô nương? Đúng là đàn bà không biết thưởng thức rượu!” Trương Phi một bên phì phò lên tiếng …. “ Các huynh dùng bữa đi!” Thấy bọn họ uống cạn sạch mấy vò rượu, thì Thượng Hương cũng lên tiếng bảo họ ăn!
“ Đúng đúng, cũng nên ăn rồi!” Thấy mình ham uống quen ăn, Trương Phi ngượng ngùng gãi đầu rồi gắp món ăn vào miệng!
Lữ Bố và Quan Vũ cũng như thế đồng thời ăn và cả 3 đều trừng to mắt :” Ngon vô cùng!”
Họ liền cảm thấy, mình đang bơi giữa một thiên đường toàn mùi thơm đồ ăn,cảm giác bay bổng thơm ngon không ngừng kích thích vị giác!
“ Không hề có mùi tanh, đậm ngọt mùi thịt ,không thể ngừng được!!”
Sau đó bọn họ liền chăm chú xử lí thức ăn trên bàn!
Và nháy mắt, trên bàn mỹ thực liền không sót lại bất kỳ thứ gì!
Thượng Hương cũng cười khổ, đem ra thêm món ăn ra ngoài , còn trên bàn ăn 3 con thú đói vẫn ăn với tốc độ ăn khủng khiếp!