Chương 5: Người yêu

Chap 5: Người yêu

Giấc ngủ sau một đêm đầy mệt mỏi của tôi và Quỳnh bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại. Chắc các bạn cũng hiểu cảm giác buổi sáng đang ngủ thì bị một thằng l-n nào đó gọi điện rồi phải không. Tôi bực tức mở đôi mắt đầy ghèn ra định tìm nơi phát ra tiếng chuông thì đã thấy chị đang liếc nhìn màn hình điện thoại. Chẳng thèm phân vân một chút nào cả, chị nhấn tắt nguồn luôn rồi ném lại chỗ cũ. Quay qua nhìn khuôn mặt đang bực bội của tôi, giọng chị âu yếm như dỗ dành.

- Làm cưng thức giấc rồi à. Thôi nằm xuống ngủ nữa đi.

Rúc mặt vào giữa hai bầu vú mềm mại của chị, giấc ngủ quay lại với tôi trong mùi da thịt nhẹ nhàng. Tiếng chuông cửa dồn dập đánh thức tôi lần thứ hai trong buổi sáng. Đ- má thằng mất dạy nào sáng sớm đã đến làm phiền người ta thế nhỉ. Lần này thì không phải mình tôi bực bội nữa, chị cũng mở mắt ra khó chịu toan dậy ra mở cửa. Tôi kéo cái eo nhỏ của Quỳnh ấn xuống giường, bộ dạng ngái ngủ gợi cảm này chỉ mình tôi được nhìn thôi. Vùng dậy mặc tạm cái quần âu tối qua ném ở góc nhà vào, tôi vừa vuốt tóc vừa thản nhiên đi ra mở cửa như nhà của mình vậy.

- Ông tìm ai?

Tôi nhìn thằng cha mặc đồ công sở đang đứng ngoài cửa gắt gỏng lên tiếng. Mặt thằng chả kiểu ngạc nhiên tột độ rồi hơi hoảng hốt nhìn lại số nhà. Đ- má nó chứ cái sự bình tĩnh của tôi sắp tới giới hạn rồi nghen. Giờ mà thằng chả kêu nhầm nhà chắc tôi dộng cho lòi máu ra luôn chứ không đơn giản đâu. Sau vài giây hoảng hốt thì gã đẩy đẩy cặp kính cận vuông trước mũi ra rồi e dè lên tiếng trước khuôn mặt sắp mất kiên nhẫn của tôi.

- Đây có phải nhà của H.Quỳnh làm ở ABC không?

- Ờ đúng. Ông tìm chị Quỳnh có việc gì.

- À sáng mình gọi điện nhắn tin cho Quỳnh đều không được. Đến trung tâm thì họ bảo Quỳnh nghỉ, sợ có vấn đề gì nên mới qua nhà kiếm.

Chẳng thèm nghe hết xem thằng chả đang nói cái gì nữa, đoán chắc chắn đây là đuôi của chị rồi. Tôi quay vào phía giường ngủ gọi to.

- Quỳnh, có người tìm chị này.

- Ai đấy.

Tiếng chị hơi ngái ngủ trả lời câu hỏi của tôi. Mặc kệ thằng chả cứ đứng tần ngần ở ngoài cửa, tôi bỏ vào ngồi trên cái ghế sopha bật tivi xem bản tin buổi sáng. Nhìn ra chỗ nền nhà đêm qua tôi và chị làm tình, một cái vệt dài nước nhờn đã khô đục đục nổi bật trên sàn. Tôi nhếch mép nở nụ cười hài lòng, đúng là đàn bà đang tuổi sung sức có khác. Lát sau thấy chị đi từ phòng ngủ ra, mặc một cái váy xuông ở nhà đến ngang đùi.

- Quỳnh à? Sao anh gọi điện nhắn tin cho em đều không được thế.

Thằng chả nhìn thấy chị đi ra giống như thấy phao cứu sinh vậy. Ngược lại với thái độ đon đả quan tâm của gã, giọng chị có phần thờ ơ pha chút chán ghét.

- Em mệt nên ngủ thôi. Anh Minh tìm em có việc gì vậy.

- Anh cứ tưởng em ốm nên lo quá, bỏ cả làm chạy sang đây này. À, anh có mua cháo cho em đây.

- Cảm ơn. Em không sao.

Quỳnh cũng chỉ đáp cho có lệ chứ cũng chẳng có ý định mời gã vào nhà. Khuôn mặt gã đần thối ra vì bị chị phũ. Có lẽ chẳng biết nói gì nữa nên gã liếc thấy tôi đang thoải mái gác chân ngồi trên sopha hỏi.

- Anh không biết là em có em trai lớn vậy rồi đó.

- Không phải em trai.

- Thế chắc là em họ em hả.

Tuy ngồi xem tivi nhưng tai tôi chẳng bỏ sót bất kì âm thanh nào cả, có vẻ chị cũng chả ưa gì gã nên chắc mình không cần nể mặt đâu nhỉ. Chưa đợi Quỳnh lên tiếng trả lời, tôi thản nhiên nói xen vào.

- Người yêu chứ không phải em.

Chị nở nụ cười khi thấy cái tính sở hữu của tôi lại nổi lên. Như một cái vả thẳng vào khuôn mặt thằng chả tên Minh mặc đồ công sở đứng ngoài cửa đó. Gã lắp bắp hỏi lại chị ra vẻ không tin những gì mình vừa nghe thấy.

- Có…có thật không hả Quỳnh?

- Anh cũng thấy rồi đấy. Thôi không có việc gì thì anh về đi nhé. Em có việc sắp phải đi rồi.

Quỳnh đóng sập cửa lại che khuất đi cái khuôn mặt đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì xảy ra của gã. Bước từng bước chân sáo như cô bé con đến bên tôi, chị nhấc hai chân chui tọt vào lòng. Đôi môi chị hôn nhẹ lên má tôi trong khi hai cánh tay quàng lấy cổ.

- Cảm ơn cưng nha, May mà có cưng mới dứt được cái đuôi này đấy.

- Tưởng chị phải mắng em vì vừa làm mất mối ngon cơ đấy.

- Hừ. Ai mà thèm chứ. Cả tháng nay gã cứ bám lấy chị không dứt. Thứ đàn ông gì đâu trông chả có chút nam tính nào cả.

Vừa rúc vào cổ tôi cắn nhẹ chị vừa trả lời. Vỗ vỗ mấy cái vào bộ mông tròn sau lớp váy, mới sáng sớm đã bị cái thân hình nóng bỏng áp lên người, thằng cu em tôi lại rục rịch ngóc đầu dậy. Thanh niên đang ở cái tuổi ăn tuổi đ-, dù đêm qua làm 3 shot nhưng sáng nay vẫn dư sức chơi tiếp. Dường như chị cũng nhận ra sự khác lạ bên dưới, bàn tay luồn xuống xoa xoa con cu đã hơi cứng qua lớp quần. Tôi ghì lấy cổ Quỳnh hôn ngấu nghiến, môt tay bóp liên tiếp vào bầu vú cưng cứng.

- Mới sáng ra đã hứng rồi à.

- Thế chị có thích không.

Quỳnh lườm tôi rát rạt khi thấy nụ cười nhếch mép. Vừa tuột dần xuống ngồi giữa hai chân tôi chị vừa nói.

- Cậu có nụ cười nhếch mép đểu thế không biết.

- Đểu thế có thích không.

Chị không trả lời câu hỏi của tôi mà đưa tay cởi cái thắt lưng, kéo nhẹ cái quần dài xuống để con cu đang cứng ngắc được giải thoát. Lưỡi chị liếm nhẹ lấy cái đầu khấc to hồng hào, tay xóc nhè nhẹ cái thân dài của nó. Tôi dang hai tay ra thành ghế, đầu ngửa ra sau rên một tiếng thoải mái. Cảm giác như mình là một ông chủ đang được phục vụ tận tình vậy.

Quỳnh mút con cu dài tạo ra những âm thanh chùn chụt của nước miếng. Lưỡi chị quấn lấy con cu khiến não bộ của tôi sướng đến tê dại. Thò tay xuống kéo cái vai áo chị xuống mà bóp lấy hai bầu vú trần trụi. Quỳnh hiểu ý tôi đang muốn chị làm điều gì rồi. Đứng lên lột luôn cả cái váy mỏng và bộ đồ lót trên người ra trước ánh mắt thưởng thức của tôi. Ánh nắng buổi sớm chiếu lên cơ thể đẹp tuyệt trần của chị làm tôi ngất ngây vài giây.

- Chị đẹp không.

- Đẹp.

Đàn bà mà, ai mà không thích nghe những lời nịnh nọt từ người yêu chứ. Chị kẹp chặt lấy con cu bằng hai bầu vú, cảm giác mềm mại lan tỏa khắp não bộ của tôi. Công nhận chị có cái chiêu này lợi hại thiệt, thỉnh thoảng chị lại mút lấy cái đầu khấc trong khi bầu vú đưa lên đưa xuống liên tục. Bạn nào đã từng được một người đàn bà đẹp hơn mình vài tuổi phục vụ tận tình thì sẽ hiểu cảm giác của tôi lúc bấy giờ. Không nói vụ đến với nhau vì tịch dục như một số ông trên diễn đàn hay share máy bay nhé. Cảm giác chinh phục hoàn toàn cả trái tim và thể xác của một người đàn bà hơn tuổi mình nó lạ lắm. Thành tựu, đúng rồi, tôi cảm thấy mình như vừa đạt được một thành tựu lớn lao.

Má nó chứ, chị cứ thế này chắc tôi out sớm mất. Kéo người chị đứng hẳn lên, đám lông đen trên con bướm đang rỉ nước nổi bật trên làn da trắng hồng hào và cái bụng săn chắc. Quỳnh dạng chân ra canh đúng đầu con cu rồi ngồi hẳn xuống, bây giờ thì lại đến cảm giác ấm nóng ẩm ướt bao trùm lấy thằng em của tôi.

- Nhún đi chứ.

- Từ từ… chị đang hơi thốn.

Quỳnh nhăn mặt khi thấy tôi nhắc nhở, hai tay bám lấy vai tôi làm điểm tựa, mông chị bắt đầu lên xuống nhẹ nhàng. Hai bầu vú rung rinh nảy lên sau mỗi nhịp nhấp của chị. Quỳnh khẽ cắn môi dưới, hàng lông mày nhăn lại cảm nhận từng chút từng chút khi con cu dài chạm đến tử cung của mình. Vỗ cái đét vào bờ mông to của chị, tôi cười cười trêu chọc.

- Nhìn cái mặt dâm đãng chưa kìa.

- Ai bảo nó dài thế. Làm chị tê hết cả người rồi đây này.

Tay tôi dừng không bóp vú chị nữa mà chuyển sang ôm lấy vòng eo. Hơi rút con cu ra, hông lấy đà dộng thật mạnh từ bên dưới lên. Bị tập kích bất ngờ, Quỳnh rú lên một tiếng đầy sung sướng. Chị vuốt lại mái tóc dài đang xõa ra rũ rượi, đổ hẳn lên người tôi chịu đựng. Đôi gò bồng đảo to tròn úp lên mặt trong khi chị ôm lấy đầu khiến tôi như muốn ná thở vậy.

- H ơi…em sướng quá.

Sự tấn công dồn dập của tôi khiến tiếng rên dâm đãng vang vọng khắp căn phòng chung cư. Sau gần chục phút thì bướm chị co thắt dữ dội, mút thật chặt lấy đầu con cu. Biết chị sắp lên đỉnh thế nên tôi cũng thả lỏng cơ bụng dưới hơn. Thoát khỏi sự kiềm chế, thằng em chỉ chịu vài nhịp nhấp nữa rồi cũng đầu hàng trước khe bướm ấm áp của chi. Vội vàng vật ngửa người Quỳnh xuống bên cạnh, tôi rút con cu vẫn dính đầy bọt khí trắng xóa ra đưa lên trước mặt chị.

Từng giọt tinh trùng bắn tung tóe lên khắp khuôn mặt vẫn đang đờ đẫn vì sung sướng của chị, mái tóc tóc được nhuộm nâu cũng lốm đốm dính đầy những giọt trắng đục đục.Tôi nắm lấy con cu tuốt nhẹ vài cái để đẩy hết đám tinh trùng còn sót lại ra ngoài. Nhìn chị vẫn đang dang rộng hai chân với con bướm ướt nhẹp và mặt dính đầy đám đàn em của mình mà lòng thấy thỏa mãn dữ dội.

- Cậu càng ngày càng hư rồi đấy.

Nửa phút sau Quỳnh mới thực sự hoàn hồn, chị chùi đám tinh trùng trên mặt xuống lườm tôi. Đưa con cu vào sát môi chị, Quỳnh biết ý liếm sạch sẽ cái đầu khấc còn đang dính vài giọt trắng trắng của nó.

- Giúp chị làm đẹp da còn gì. Không hiểu lòng tốt của em gì cả.

- Vâng, tôi cảm ơn cái lòng tốt của cậu.

Kết thúc một buổi sáng sung sướng, tôi rời nhà Quỳnh trong tâm trạng không thể thỏa mãn hơn. Đang lái xe trên đường, chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào tự nhiên tôi lại rẽ vào con đường quen thuộc khi trước vẫn thường hay đi với em. Tính đến quán cafe cũ làm một ly Espresso cho thoải mái thì tôi bỗng giật mình. Cái chỗ tôi vẫn hay ngồi nhâm nhi yên tĩnh giờ có một cha nội đang… ngồi ăn phở. Nguyên cái quán cafe lúc trước đã biến mất và thay thế vào đó là cái biển to tổ chảng ghi « Phở bò gia truyền Nam Định ». Con c-c gì đang xảy ra ở đây thế này, mới có vài ngày mà đã chuyển sang bán phở rồi à. Thấy tôi đỗ xe đi xuống, một bà cô tầm 40 tuổi đang bán hàng đon đả chào.

- Con vào ăn sáng. Ăn gì để cô làm.

- À không, con muốn hỏi là cái quán cafe cũ trước ở đây đâu rồi cô.

Mặt bả hơi khó chịu khi biết mục đích của tôi nhưng có lẽ vì thấy con Lexus đỗ phía sau và bộ dạng lịch sự của tôi nên cũng không quá mức. Vừa chan nước vào cái bát phở gà đưa cho con bé nhân viên, bả vừa trả lời tôi bằng cái giọng hơi xót xa.

- Chủ quán cũ vỡ nợ rồi bán lại cả nhà cả đất cho cô rồi con ạ.

- Thế anh T giờ đâu rồi cô.

- Cô cũng không biết. Nghe bảo nó ra ngoài bắc rồi con.

Lão T chủ quán này trước tôi cũng có giao lưu qua lại sơ sơ. Tính lão chơi cũng được nhưng phải cái nghiện lô đề cờ bạc. Quán này trước tôi hay ngồi với em, view đẹp mà cảm giác hơi hơi cổ kính ấn tượng lắm. Lầm bầm chửi thằng cha chết tiệt kia làm mình mất chỗ ngồi thư giãn, tôi chào hỏi bà cô kia mấy câu rồi về. Thôi xài tạm cafe nhà vậy. Nhưng bỗng nhiên trong đầu tôi nảy ra một ý tưởng không hề tồi, tại sao mình không tự tạo ra chỗ ngồi thư giãn bản thân nhỉ ?