Trước cái câu hỏi bất ngờ kia của Lâm Thanh Tuyền thì ngay lập tức nổ não.
“Bỏ mẹ! Sao tự dưng cô ấy lại hỏi về chuyện này? Có chuyện gì xảy ra sao?”
Một tấn suy nghĩ bùng nổ trong đầu Hoàng Long, hắn không biết nên trả lời như thế nào mới hợp lý. Bảo đúng thì cũng dễ bị nàng ấy giận dỗi, mà bảo không thì nàng ấy bảo là đã bỏ quên người ấy rồi các kiểu.
Mồ hôi bắt đầu túa ra trên trán Hoàng long, nhưng rồi hắn cũng quyết định nói thật.
-Ừ! Chuyện rất dài. Để ta kể nàng nghe.
Lâm Thanh Tuyền tròn mắt nhìn chăm chăm vào Hoàng Long, nàng cũng khá là thích nghe những câu chuyện kiểu như vậy. Hoàng Long từ từ bắt đầu câu chuyện, hắn còn nhờ cả Hệ thống giúp hắn nữa.
-Chuyện là trước đây cực kì lâu, lúc đó ta chỉ là một Luyện Cốt tam tầng, ta lại làm anh hùng cứu mỹ nhân vì thấy một đám sơn tặc đang muốn dở trò đồi bại với hai vị cô nương.
-Sau này ta mới biết hai người họ tên là Hiên Viên Ý Nhi cùng nha hoàng của cô ấy là Tiểu Quỳnh, bọn họ bỏ trốn khỏi sự truy đuổi của gia tộc vì ép hôn. Cha của nàng ấy cũng đã bị đám người kia sát hại, trong người nàng ấy còn dính phải Ám Ma Trớ Chú một kiểu bùa chú giết người từ từ trong đau đớn nên đã giúp đỡ.
-Sau rất nhiều chuyện xảy ra thì ta cũng đã cứu được nàng ấy, nhưng rồi nào ngờ đâu đám người truy sát nàng ấy đã tìm đến tận nơi ta ở. Ta, mẹ ta đều bị bọn hắn giết, Nàng ấy cùng muội muội của ta bị bắt đi đâu đến Hán Trân thành xong sau đó lúc chúng ta đến được Hán Trân thành thì này cũng đã thấy cả thành đã bị Thi biến, từ đó tung tích của họ ở đâu ta cũng không biết.
Lâm Thanh Tuyền không có vẻ gì là ghen tị hay gì, trong ánh mắt kia của nàng chỉ hiện lên vẻ tò mò mà thôi, nàng nhẹ nhàng hỏi.
-Chàng nói chàng bị giết? Vậy sao giờ chàng còn sống?
-Ta cũng không rõ! Có lẽ là một cơ may nào đó, sau khi hồi sinh lại ta đã bị nhập ma, nhờ có một vị kiếm tâm đã giúp ta thanh tịnh lại.
-Ồ!
Lâm Thanh Tuyền bị cuốn vào câu chuyện của Hoàng Long, nàng chăm chú nằm đấy nghe lấy câu chuyện mà không dám thở. Lúc này nàng mới nhớ đến việc kì lạ lúc gặp nhóm người Thiên Tông, Địa Tông, Hải Thanh Tông kia.
-Trước đây! Lúc chàng đang bế quan đột phá Sinh Tử cảnh, Có Thiên Tông phân bộ, Địa Tông phân bộ, Hải Thanh Tông phân bộ đến đưa quà, Thiếp không biết vì sao có cảm giác rất là lạ từ một cô gái Nhân Tộc của Thiên Tông phân bộ a.
Rồi Lâm Thanh Tuyền miêu tả sơ qua về Hiên Viên Ý Nhi, cô gái mà nàng đã gặp lúc đó, Hoàng Long cũng có vài phần nghi ngờ nhưng rồi hắn đã bỏ qua cái suy luận ấy. Trong đầu hắn vẫn là hình ảnh của Hiên Viên Ý Nhi vẫn còn là một cô nương mới lớn mười lăm mười sáu tuổi mà thôi.
Và rồi hắn cũng cho qua chuyện đó, cả hai cứ ôm ấp nhau ngủ đến sáng.
Hoàng Long lại bắt đầu công việc triều chính như bình thường mọi khi.
-----------------
Tám mươi năm sau.
Sau một buổi triều sáng, Á Nhân Quốc giờ đã đi vào đường lối, Á Nhân Tộc nói chung cũng đã bắt đầu phát triển thịnh vượng trên mảnh đất này. Rất nhiều thiên tài tìm đến cùng với những đứa trẻ có tư chất tốt được sinh ra.
Nền móng cho Á Nhân Quốc cũng dần được vững chắc. Hoàng Long cũng đã có tin vui trong suốt hơn Tám mươi năm trả bài hì hục từng ngày từng ngày. Cuối cùng thì Lâm Thanh Tuyền cũng đã mang thai. Mọi người ai nấy đều vui mừng đến chúc phúc đủ kiểu. Hoàng Long cũng đang rất hạnh phúc khi hắn sắp được lên chức Cha rồi.
Mọi người đều có tiến triển không ít thì nhiều trên bước đường tu tiên của mình, riêng chỉ có mình Hoàng Long vẫn dẫm chân tại chỗ trong suốt hơn tám mươi năm qua. Hiện tại hắn đã có thể kiểm soát thuần thục Tử Lôi Thánh Thể, Mangekyou Sharingan cùng với cả Super Saiyan cấp 4 của bản thân rồi. Với cảnh giới cũng chẳng phải Sinh Tử cảnh đỉnh phong kia hắn đã có thể đội đầu một chọi một với Niết Bàn Cảnh Một hai tầng.
Về việc mà hắn không phải Sinh Tử Cảnh thì hắn cũng đã hỏi Hệ Thống và được trả lời rằng có vẻ như đột phá quá nhanh sinh ra lỗi trong quá trình đột phá. Thường thì Sinh Tử Cảnh sẽ gồm hai phần chân khí là Sinh Khí cùng Tử Khí nhưng Hoàng Long thì không. Trong quá trình đột phá nhờ Hệ Thống thì hắn đã tự chuyển đổi Linh Khí thành toàn bộ Sinh Khí. Hiện trong người hắn lượng Sinh Khí hắn lớn đến gấp năm lần một Sinh Tử Cảnh Đỉnh Phong bình thường nhưng lại chẳng có dù chỉ là một chút Tử Khí nào.
Hệ Thống đưa ra cho hắn hai giải pháp, một là tìm kiếm nơi nào có Tử Khí cực thịnh hoặc tự đưa bản thân vào hiểm cảnh nơi mà ranh giới Sinh Tử chỉ là một đường lúc đó Sinh Khí sẽ tự động chuyển thành Tử Khí a. Hoàng Long hiện tại cũng chẳng biết phải làm sao cho đúng a.
Một ngày đẹp trời, trên Thiên Tông tổng bộ. Hoàng Tiểu Linh cùng với Tiểu Ly đã chuẩn bị hành trang để xuống núi. Sau Tám mươi năm tu luyện miệt mài cuối cùng hai nàng cũng đã đột phá đến được Luân Hồi cảnh thay vì Độ Kiếp cảnh như đã dự tính ban đầu vì hai vị sư phụ của bọn hắn trong lúc tìm tòi ở đống đổ nát ở một hang động trước đây từng là nơi xuất hiện của Ma tộc thì tìm ra được hai viên Ma thần cách nên đã buộc hai cô tiểu đệ tử này ở lại bế quan luyện hóa a.
Hiện tại hai tiểu mỹ nhân này cũng là Luân Hồi cảnh a, cũng đã tính là cường giả của tiểu thế giới này rồi a.
-Tiểu Ly! Chúng ta trên đường đến Nhị Bảo đại lục có đi ngang qua Tam Bảo đấy! Hay là đến đó gọi cả Hiên Viên Ý Nhi tỷ đi cùng a.
Tiểu Ly khi nghe đến cái tên Hiên Viên Ý Nhi vẫn xù lông như trước đây.
-Không! Muội không thích tỷ ấy, rủ tỷ ấy đi để tỷ ấy tranh Hoàng Long với muội sao.
-Thôi mà! Không phải trước đây đã nói rồi sao? Muội bảo là không sao cơ mà!
-Không!
Nói rồi Tiểu Ly phồng má lên bỏ đi trước, Tiểu Linh cũng chỉ đành cười trừ rồi theo sau.
Hai nàng mất gần ba tháng để đến được Thiên Tông phân bộ ở Tam Bảo đại lục. Lúc hai nàng đến thì được chào đón rất là nhiệt tình. Hai nàng cũng chả quan tâm cho lắm liền hỏi đến Hiên Viên Ý Nhi thì hay tin Hiên Viên Ý Nhi đang bế quan đột phá Luân Hồi cảnh a nên chỉ gặp được Tiểu Quỳnh mà thôi.
Lúc gặp được Tiểu Quỳnh thì hai nàng liền hỏi này hỏi kia đủ thứ chuyện, rồi cuối cùng Tiểu Quỳnh cũng lỡ mồm nói ra chuyện Hiên Viên Ý Nhi đã từng đến tìm Hoàng Long lúc đó hắn đang bế quan, thêm cả Hiên Viên Ý Nhi đã từ bỏ việc theo đuổi Hoàng Long khi biết hắn đã có thê tử thêm cả việc nàng mặc cảm việc mẹ của Hoàng Long bị chính người của gia tộc nàng giết a. Tiểu Linh thì hiểu chuyện chút ít nên đã không nói gì, còn Tiểu Ly cô nàng này thì vui như trẩy hội cười nói.
-Tốt quá! Đỡ phải có một đối thủ cạnh tranh. Tiểu Linh, chúng ta đến Nhị Bảo, Á Nhân Quốc thôi.
Nàng nắm lấy tay của Tiểu Linh bay vút lên trời rồi biến mất, chẳng có lấy một lời từ biệt gì.
Hơn năm ngày sau hai người đã đến được Á Nhân Quốc, Ở vòng ngoài Á Nhân quốc cũng có khá nhiều thành trấn nhỏ nhưng rất là đông đúc, Rất nhiều chủng tộc có mặt ở đây để buôn bán. Mặt hàng được thấy nhiều nhất là Bia a, Sau hơn tám mươi năm thì Á Nhân Quốc được biết đến như là đầu mối duy nhất bán thứ thức uống thần thánh này đi khắp các đại lục khác.
Hai cô nàng ham vui này dự định ban đầu là sẽ đến ngay Hoàng thành Á Nhân Quốc gặp Hoàng Long nhưng vì ham vui nên cứ đi hết thành này đến trấn khác thưởng thức đủ thứ thức ăn này kia vì cũng đã rất lâu rồi hai nàng không được xuống núi a.
Sau hơn một tháng thì cuối cùng hai nàng cũng đến được An Bình Thành, Thành lớn nhất của Á Nhân Quốc hay Quốc Đô a. Trên đường đi vì quá xinh đẹp nên hai nàng cũng không ít lần bị đám háo sắc dở trò nhưng kết quả đều là bị đánh đến mức không ai nhận ra.
An Bình Thành khác hẳn những thành phố mà hai nàng đã đi qua, nơi này lộng lẫy xa hoa đến kinh ngạc, đến cả những gia tộc lớn ở các Đại Lục khác cũng chẳng thể nào so sánh được. Ở cổng thành có rất nhiều binh lính kiểm tra rất nghiêm ngặt, Trước cổng còn dán cả điều lệ phải chấp hành khi vào thành. Những Thành Vệ này cảnh giới cũng không phải thấp đều là Ngưng Thần cảnh cả a.
Sau một hồi kiểm tra, khai báo thông tin theo đúng như điều lệ yêu cầu thì hai nàng cũng đã vào được trong thành. Trong thành còn tấp nập người đi kẻ lại hơn cả bên ngoài nhưng vẫn rất có luật lệ a, không thiếu những trai tài gái sắc cười nói vui vẻ. Đúng là chỉ có nơi này mới có thể thấy được Á Nhân có thể vui vẻ cười nói với những tộc khác như vậy.
-Tiểu Ly! Chúng ta nên đi kiếm Hoàng Long đại ca được rồi! Trễ lâu lắm rồi đó
Tiểu Linh nhận ra là suốt hơn một tháng qua hai nàng đã quá ham vui mà quên việc chính luôn a.
-Đúng! Đúng! Đúng! Tìm Hoàng Long chủ nhân!
Nói rồi hai cô nàng này bay lên hướng về phía Hoàng cung mà bay đi, chưa bay được bao xa thì họ đã bị Cấm vệ chặn lại. Họ rất là lễ độ nói.
-Hai vị tiểu thư! Trong An Bình Thành cấm không được phi hành, mong hai vị chấp hành.
Ngay lúc đó thì Tử Quân vừa làm xong việc gì đó từ bên ngoài bay về, hắn bay ngang qua đám cấm về đang chặn đường Tiểu Linh cùng Tiểu Ly. Cô nàng Tiểu Linh còn biết lễ độ chút ít còn Tiểu Ly thì không. Nàng ta ngay lập tức xù cả chín cái đuôi lên chỉ thẳng vào Tử Quân đang bay đi quát.
-Tại sao tên kia bay được mà bọn ta thì không?
-Đó là Tể Tướng của Á Nhân Quốc, Ngài ấy có quyền làm như vậy!
-Vậy bọn ta cũng là em gái của Quốc Vương Hoàng Long của các ngươi.
-Hoang đường! Hai vị cô nương, đùa như vậy không vui a. Ngươi còn lôi cả tục danh của Quốc Vương ra để nói nữa, mất đầu như chơi a.
-Ta không có nói đùa.
Tử Quân mới bay ngang qua nghe được hai bên đang đối thoại thì quay lại hỏi.
-Có chuyện gì vậy?
Mấy tên Cấm vệ quay về hướng Tử Quân hành lễ rồi đáp.
-Bẫm tướng quân, hai vị cô nương này không biết từ đâu đến, ngang ngược tự nhận là em gái của Quốc Vương bệ hạ a!
-Hai vị cô nương, không biết chuyện này có phải là thật không?