Hơn một tháng Hoàng Long ở lại Á Nhân Quốc này, Quốc gia mới thành lập này khá là thú vị a. Hắn có hứng thú với Á Nhân Quốc này khá nhiều.
Á Nhân hay bất kì tộc nào khác đều bình đẳng chứ không còn bị khinh thường như trước nữa. Mọi người đều được chào đón ở đây, cuộc sống vô cùng vui vẻ a.
Nhưng có rất nhiều điều đáng nói, Nông nghiệp thì có vẻ như thuận lợi như cách họ làm ở đây chẳng mang lại hiệu quả nhiều. Trồng trọt với diện tích lớn nhưng năng xuất lại kém.
Giao thương đang phát triển từng ngày. Hoàng Long nảy ra một ý hay. Hay là hắn mua một ít hạt giống lúa mạch từ hệ thống về rồi chỉ mọi người trồng lúa mạch sau này làm bia. Cái thứ này chắc chắn sẽ bán đắt như tôm tươi a.
-Này Hoàng Long! Huynh đang nghĩ cái gì vậy?
-À! Ta đang nghĩ có nên tiết lộ bí quyết làm bia hay không?
-Thật!
-Ừ!
-Vậy thì tốt quá!
Hoàng Long lên hệ thống hỏi về những thứ cần thiết để làm bia. Một đống thứ cần phải làm đập vào mặt hắn, đọc ra hết tất tần tật những việc cần làm, qua thực là rất phiền phức. Hoàng Long quyết định mua hơn trăm cuốn sách hướng dẫn cụ thể làm bia như thế nào cho đám người kia tự đọc.
Lúc này lại lòi ra thêm một vấn đề nữa. Đa số Á Nhân ở đây đều không biết chữ, thật sự là quá phiền phức, Mặc dù đã có vài nơi mở trường học để giúp trẻ con có thể biết được chữ viết. Nhưng cũng chỉ là một bộ phận nhỏ trong toàn bộ, hơn nữa ngôn ngữ mỗi tộc mỗi khác càng làm việc học chữ viết lại càng khó.
Nhưng nếu hắn muốn giúp Á Nhân quốc này thì việc xóa mù chữ cũng là một việc cực kỳ quan trọng.
-Tử Quân! Hiện nay ở toàn bộ Á Nhân quốc có bao nhiêu trường học?
-Bốn! Có chuyện gì sao Hoàng Long Đại ca.
-Sao lại ít như vậy?
-Ngươi cũng biết là ở cái thế giới mạnh được yếu thua này. Học có được bao nhiêu ích lợi?
-Sẽ khó khăn lắm a. Bây giờ chúng ta có nhiều việc phải làm đây a.
Tên Hoàng Long này không biết hắn đang trên đường tu tiên hay là đi đâu nữa.
Đêm hôm đó hắn bắt đầu vào hệ thống hỏi đủ thứ cái về những điều cần thiết để phát triển Á Nhân quốc này. Tự dưng sau hai mươi lăm năm hắn lại có hứng thú với việc phát triển đất nước này. Cái hứng thú buôn bán lấy lợi nhuận lại nhen nhóm trong hắn từ lúc nào.
Suốt một đêm, Hoàng Long không ngủ. Tìm tòi đủ thứ cái, hắn đã mua được một đống sách cần cho việc phát triển tốt cho Á Nhân quốc. Đầu tiên là hắn phải phổ cập việc học tập hay chữ viết cho thế hệ trẻ. Truyền thụ những kỹ năng cần thiết cho những nghề như nông nghiệp cho người dân, cần phải hình thành cả Lục bộ cho chính quyền nữa. Đúng là rối rắm.
Sáng hôm sau Hoàng Long được Đại Bá hiện đang là Quốc Vương của Á Nhân quốc triệu kiến. Chắc là tên Tử Quân hay Sư Bức gì nói với Đại Bá về hắn rồi.
Hoàng Long vào triều yết kiến cùng lúc với buổi triều sáng của Á Nhân quốc. Mọi thứ đều hết sức thô sơ, chẳng có theo một cái hình thức nào.
Hoàng Long xuất hiện, mọi người đều nhìn chằm chằm vào hắn. Ăn mặt khác biệt đầu tóc cũng khác biệt. Vào triều gặp Quốc Vương cơ mà, hắn vừa đi vừa ngáp. Nhưng Đại Bá cũng không quan tâm lắm, cái chức vị Quốc Vương này hắn cũng chả thích thú gì.
-Hoàng Long! Lâu ngày không gặp! Trông ngươi thay đổi nhiều a. Thế nào! Hôm qua có ý kiến gì về Á Nhân quốc này sao? Hôm nay nói đi.
-Vâng! Ta thấy Á Nhân quốc này còn quá nhiều điều bất cập. Đầu tiên nên lập ra Lục bộ gồm :
-Bộ Lại:là bộ giữ việc quan tước, phong tước, ân ban thuyên chuyển, lựa chọn, xét công, bãi truất và thăng thưởng, bổ sung quan lại, cung cấp người cho các nha môn. Đứng đầu Bộ Lại là Thượng thư…….
-Bộ Lễ: giữ việc lễ nghi, tế tự, khánh tiết, yến tiệc, trường học, thi cử, áo mũ, ấn tín, phù hiệu, chương tấu, biểu văn, sứ thần cống nạp, các quan chầu mừng, tư thiên giám, thuốc thang, bói toán, tăng lục, đạo lục, giáo phường, đồng văn nhã nhạc…….
-Bộ Hộ: giữ việc ruộng đất, nhân khẩu, kho tàng, thu phát, bổng lộc, đồ cống nạp, thuế khoá…….
-Binh Bộ: Binh bộ giữ việc binh nhung, quân cấm vệ, xe ngựa, đồ nghi trượng, khí giới, giữ việc biên giới, lính thú, nhà trạm, phố xá, nơi hiểm yếu, việc khẩn cấp……..
-Hình Bộ: giữ việc luật lệnh, hình phạt án tù, xét xử người phạm tội ngũ hình. cái này có lẽ các ngươi đã làm tốt rồi a.
-Công Bộ: coi việc xây dựng thành hào, cầu cống đường sá, việc thổ mộc, thợ thuyền, tu sửa xây dựng, thi hành lệnh cấm về núi rừng, vườn tược và sông ngòi
-..........
Hoàng Long đứng giữa bao nhiêu người Á Nhân tộc trong triều. Nói ra hết tất cả những gì hắn vừa mới tìm hiểu từ tối qua xong. Mọi người xung quanh nghe hắn nói đều há hốc mồm. Đại Bá thì ngồi im lặng lắng nghe Hoàng Long nói.
Sau khi mà Hoàng Long nói ra toàn bộ những gì hắn suy nghĩ thì Đại Bá đập tay thật mạnh vào cái Long Ỷ quát to.
-Tốt! Quá Tốt! Gần mười năm rồi.
-Gần mười năm chuyện gì thưa bệ hạ?
-Ngày mai ta thoái vị! Tên kia lên làm Quốc Vương a. Ta chờ ngày này lâu lắm rồi. Khà khà! Cuối cùng cũng được giải thoát a. Tên Hoàng Long kia sẽ làm tốt cái chức vụ này thay ta.
-Nhanh! Nhanh lập cái chiếu chỉ đi! Hôm nay ta thoái vị! Để hắn làm vua đi. Ta nghỉ!
-Đại Bá! Ngài nói cái gì vậy?
-Nói gì kệ ta đi! Mai ngươi lên ngôi Quốc Vương Á Nhân Quốc a! Không có lằng nhằng. Bãi triều.
“??? Chuyện quái gì vậy? Tên này có cần phải gấp như vậy không? Ta lên làm Quốc Vương sao? Cũng có vẻ thú vị! ”
Hoàng Long từ trong triều trở về, đang trên đường trở về thì có một giọng nói thật lớn đập vào trong đầu của hắn.
Sau ngày hôm đó, chuyện Đại Bá thoái vị nhường lại chức Quốc Vương cho một người tên Hoàng Long chẳng một ai biết.
Đám Tử Quân, Sư Bức các người làm rùm beng lên. nào là đăng cơ đại điển, nào là tiệc chiêu đãi này kia. Phát thiệp mời đủ kiểu, suốt quá trình phát triển gần mười năm của Á Nhân Quốc tính ra cũng chẳng có bao nhiêu quan hệ với các nơi khác. Lần này cũng là một cơ hội tốt để tạo dựng một vài mối quan hệ cần thiết.
Rất nhiều thư mới được viết ra, bằng nhiều đường mà gửi đi khắp Thập Đại bảo địa trừ mỗi Tứ Bảo là chẳng có ai giám đến nên thôi.
Một năm sau sẽ cử hành Đăng cơ đại điển cho Hoàng Long. Hắn cũng chẳng quan tâm mấy tới thứ đó, giờ việc hắn quan tâm nhất là giúp cái đất nước này phát triển đã.
Bốn tháng trôi qua, liên tiếp là tiền từ túi riêng của Hoàng Long trong mấy lần trao đổi trước bị móc ra. Chứ với cái quốc khố gần như rỗng tuếch này thì chả hi vọng gì.
Hiện tại với lượng nhân lực, nhân tài như vậy không thể nào phát triển tốt được. Hoàng Long quyết định làm một vố lớn, chiêu mộ hiền tài từ những nơi khác đến với những quyền lợi cực kì hấp dẫn. Hắn còn lôi cả những thứ khoa học gần như cận tiến bộ ra để làm mồi nhử những hiền tài này.
Tiếp theo sau đó là những ngày tháng chẳng quan tâm tới tu luyện gì nữa, làm đủ mọi thể loại việc từ ra đồng làm ruộng, vào chuồng thú hốt phân, ủ phân để chỉ cho mọi người. Đủ mọi thể loại việc dơ dáy Hoàng Long chẳng ngại hình tượng gì. Cũng bởi vậy mà hắn tạo cho tất cả mọi người một ấn tượng cực kì tốt về Quốc Vương mới của mình.
Những cái thiệp mời được phát đi ấy lần lượt đến tay của rất nhiều thế lực có máu mặt, một số thì chẳng thèm quan tâm Á Nhân quốc là cái gì, một số khác thì có biết đến và cũng quyết định đến chúc mừng. Mà phần đông Hoàng Long không ngờ đến nhất người nhận được thiệp mời lại là đám bợm rượu trong lần tham gia tranh giành Đệ Nhất Thần Tửu ở Thành chủ phủ Tinh Hạ Thành.
Một đám đang ngồi bên đống lửa lấy tay quệt nước miếng trên mồm nói.
-Khà khà! Hoàng Long! Đệ Nhất Thần Tửu đăng cơ sao? Kiểu này sẽ có rất nhiều bia a. Chúng ta nên đến chúc mừng a.
-Đương nhiên! Làm sao chúng ta có thể bỏ lỡ được! Khặc khặc
Cả đám này đang ngồi cười quá đã.
Ở Cửu Bảo Đại Lục, Càng Thiên lão đầu cùng La Tu cũng nhận được thiệp mời. Bọn hắn chuẩn bị rất là nhiều thứ để lên đường. La Tu thì thôi hắn đơn giản chẳng sao, còn Càng lão đầu thì thôi. Vừa trở về được mười năm hơn a giờ lão lại muốn trốn đi tiếp, nhưng đời nào như mơ vậy lần này cả vợ của lão cũng đi theo để chắc chắn một điều là hắn không chạy được. Một điều kì lạ là Thạch Thiên Tài, La Tu hay Càng Thiên lão đầu đều là vợ bọn hắn cảnh giới đều hơn xa bọn hắn mới đau. Cũng khá là tương tự với Hoàng Long hiện nay a.
Thiên Tông nơi mà Tiểu Linh cùng Tiểu Ly đang tu luyện cũng nhận được thiệp mời nhưng lại bị bỏ qua. Thiên Tông không quan tâm đến những kiểu quốc gia như vậy.
Một cơ hội nếu như Thiên Tông tham gia vào đại điển này, Tiểu Linh có lẽ đã có chút cơ hội nào đó để gặp lại người anh tưởng chừng như đã chết của nàng.
Suốt hơn mười bốn mười lăm năm qua cảnh giới của nàng hiện tại đã là Hợp Đạo cảnh đỉnh phong, đang tìm đường để chuẩn bị độ kiếp.
Còn về phần Hiên Viên Ý Nhi, sau khi trùng tu thì hiện tại nàng cũng đã đạt đến Ngưng Đan Nhất tầng, Nàng có một cái đặt biệt là trong Nguyên Đan của nàng có một con yêu thú dạng điểu đang cuộn tròn lại. Nàng là thần tượng của của rất nhiều nữ đệ tử của Thiên Tông phân bộ này, với cả một hàng dài nam tử của Địa Tông phân bộ nữa.
Có một tên thiên kiêu của Địa Tông ngày ngày bu bám lấy nàng mặc dù hắn đã là Phản Hư cảnh cường giả nhưng kết quả thì đau đớn vô cùng. Bị Hiên Viên Ý Nhi thiến không thương tiếc. Cũng vì vụ việc đó mà hai phân bộ làm rùm beng lên. ai cũng ví nàng là Hoa Hồng có gai, hơn nữa là gai có độc a. Không phải vì thế mà đám nam tử không dám đến gần mà bọn hắn càng muốn chinh phục đóa hoa hồng gai này.
Nhưng Hiên Viên Ý Nhi vẫn một lòng chẳng quan tâm đến bất kì một nam nhân nào, Nàng cứ mãi vô tình, cái bóng hình vẫn còn đọng lại trong lòng nàng mãi vậy. Nhớ đến người ấy nàng luôn có một vẻ mất mác không giải thích được.
Đại Hầu, Nhị Hầu cũng vô tình được một cái thiệp mời bọn hắn xúm lại xem rồi cười ha hả. Chẳng ra dáng lão tổ của một siêu cấp đại phái một chút nào.
-Ha ha tên tiểu tử này, mới mấy tháng ra ngoài đã thành Quốc Vương của Á Nhân Quốc cơ à. Lúc trước ta có nghe nói Nhị Bảo đại lục bị một gã có cái ngà trắng trên mồm đánh ra làm đôi rồi sau này tự xưng quốc đúng không ?
-Đúng đấy! Nghe nói tên đó dùng chiêu thức chưa từng thấy bao giờ trước đây. Hắn đánh một đòn còn chưa chạm đến mà hai tên Vũ Hóa cảnh đã vỡ vụn như kính rồi.
-Ghê như vậy!
-Ừ! Ghê như vậy! Lôi Hầu, hay là chúng ta đến chúc mừng Hoàng Long tiểu tử, Tiện thể thử sức tên kia! Như thế nào?
Đại Hầu tên Lôi Hầu nghe cũng thấy thú vị nên cười cười nói.
-Được! Để ta đến xin chỉ giáo. Nhưng mà lỡ đánh không lại thì các người cười ta sao?
Nhị hầu Hỏa Hầu cười cười nói.
-Nếu ngươi thua ta cho ngươi một bình Hoa Thiên Tửu 5000 năm của ta. Được không?
-Hào phóng như vậy! Được! Còn các ngươi thì sao?
-Mình bình Hoa Thiên Tửu ngươi còn đòi gì nữa! Đánh đi rồi hẳn tính.
Tỷ tỷ Diệp Hạnh Thụ Yêu cười xinh như hoa nói.
-Đại sư tỷ nói là phải giữ lời a.
-Rồi rồi! Nhưng mà các ngươi có định cho hắn về làm thiếu giáo chủ hay không? Địa Tông chúng ta dạo gần đây có vẻ như đang đi xuống hơn Thiên Tông quá nhiều rồi đấy.
-Từ từ tính tỷ tỷ a! Cứ xem biểu hiện hắn cai quản cái Á Nhân Quốc kia sao đã. Chúng ta cũng nhàn rỗi mà. Sư phụ cũng đi rồi, đâu cần phải ngày nào cũng rèn sắt nữa đâu.
-Thế ngươi không sợ sư phụ trở về sao?
-Người đã phi thăng rồi làm sao có thể trở về được mà! Sư tỷ đừng dọa ta.
Vậy lần này chúng ta nên đi riêng hay mang theo vài tên thiên tài của Địa đến thử sức tiểu tử kia?
-Vậy cứ theo ngươi ý ngươi đi! Đại sư huynh a.
Diệp Hạnh Thụ Yêu cười cười nói.
-Vâng vâng! Tỷ lại trêu ta. Người đi theo sư phụ lâu nhất đừng có gọi ta là đại sư huynh nữa.
Lôi Hầu chán nản nói.
-Ha ha! Thôi được rồi! Đi thôi, mang cho tiểu tử kia một ít quà. Hoàng Long tiểu tử chắc giờ cũng đến Tụ Linh cảnh rồi nhỉ. Tuyển vài tên Tụ Linh đi cùng đi, xem hắn như thế nào.