Chương 61: THIÊN TÀI HỘI KẾT THÚC.

Sau một đêm nghỉ ngơi lấy lại sức, Hoàng Long cũng chả mặn mà gì với vòng tiếp theo. Vì hắn đâu có đủ mạnh để cạnh tranh với những người còn lại.

Sáng hôm sau mọi người lại tụ tập lại để chuẩn bị bắt đầu vòng năm.

Vẫn như mọi hôm, Thành chủ Kình Ngạo là người mở đầu.

-Hôm nay là ngày so tài cuối cùng của Thiên Tài Hội a. Ta sẽ cho các ngươi biết một chút ít về phần thưởng lần này. Hạng nhất được Hoá Long quả a. Còn Hoá Long quả là gì chắc không cần ta phải giải thích thêm chứ?

-Hạng Nhì được một 9 viên Bồ Đề Đan, hạng ba được 8 viên ,cứ thế xếp xuống đến hạng mười.

-Bây giờ thì, các ngươi lại bốc thăm đi a. Chúc may mắn. Hoá Long quả chỉ có một a.

Sau một hồi bốc thăm thì đen cho Hoàng Long, không biết trời xui đất khiến kiểu gì hắn lại bốc thăm ra cặp chung với Huyết Ba một lần nữa. Quả thật hai tên này chắc có duyên nợ từ kiếp trước.

Bước lên lôi đài, cả hai nhìn nhau làm lễ chào hỏi khách sáo vài câu. Trong óc Hoàng Long vang lên giọng nói của Long Hoàng Đao kia.

"Tiểu tử, cho ta mượn cơ thể một lúc. Thù hôm qua đánh lão tử hôm nay lão tử trả lại gấp mười lần."

"Ấy! Ấy! Ấy! Ngươi mà trả vậy hắn chết thì làm sao, không phải ta mang hoạ sao?"

"Lo cái gì, cầm Long Hoàng Đao trong tay mà ngươi còn phải sợ đám tôm tép sau kiến này sao?"

"Đại gia a! Ta không biết ngài là thần thánh phương nào. Nhưng ta chỉ là một tên Ngưng Đan Nhị Tầng mà thôi, làm sao có thể chịu được đám người đó đuổi giết a.!"

"Lằng nhằng như vậy! Ngươi có phải cầm Long Hoàng Đao không vậy?"

"Đúng là ta cầm a, nhưng ngài đâu có chỉ ta làm sao để dùng đao đúng cách đâu."

"Ai nói ta chưa chỉ ngươi? Chỉ là ngươi ngu quá không hiểu được thôi. Thử nhớ lại lần trước ngươi dùng đao xem."

Hoàng Long tưởng tượng lại lúc lần đầu tiên nghe thấy giọng nói của Long Hoàng Đao chỉ hắn chém một nhát làm một cả một mảng rừng cùng một con ma thú khổng lồ bị cắt làm hai. Nhưng hắn nào biết rằng lúc hắn mơ mơ hồ hồ cảm nhận lại một đao kia tên Long Hoàng Đao đã chiếm lấy có thể của hắn.

*Ting

"Hệ Thống cảnh báo Kí chủ: Cơ thể của Kí chủ đã bị một thực thể khác chiếm hữu, có hay không tiến hành phản kháng ?"

"Lão cáo già kia lừa ta."

Hoàng Long bừng tỉnh lại sau cảnh báo của Hệ Thống, hắn đang bị nhốt trong một khối cầu, xung quanh đều là đen thui chỉ có hướng về phía trước là hai nhãn cầu, có lẽ đó là hai mắt của Hoàng Long. Lúc này Long Hoàng Đao mới nói.

"Ngươi yên tâm, ta chỉ mượn thân thể của ngươi để giáo huấn tên kia vì tội dám đánh ta hôm quan thôi, không giết hắn đâu mà lo. Yên tĩnh ngồi đó cảm ngộ về một đao kia đi."

Long Hoàng Đao cướp lấy thân thể của Hoàng Long, từ khí thế đến phong thái đều thay đổi một cách kì lạ mang theo một vẻ tang thương không biết phải trải qua bao nhiêu trận chiến mới có được cái khí thế đó. Một cái khí thế bễ nghễ thiên hạ, sẵn sàng một mình lao vào hàng ngàn hàng vạn kẻ địch không một chút đắn đo suy nghĩ.

Huyết Ba là người đầu tiên cảm nhận được cái khí thế này, ngay sau đó là đám quái vật núp trong bóng tối xem lôi đài.

-Hoàng Long huynh! Ngươi không sao chứ?

Càng lão đầu lên tiếng đầu tiên.

-Tên tiểu tử ngày lấy đâu ra khi thế hùng vĩ như vậy? Lại còn mang theo Đao ý khủng bố như vậy, không phải trước đây hắn có kiếm tâm sao?? Đợi hắn xuống đài hỏi mới được.

-Càng Lão đầu, ngươi biết tên tiểu tử này sao? Thú vị a!

-Mắc mớ gì đến các ngươi? Nhiều chuyện, tiếp tục xem đi.

Huyết Ba đứng trên lôi đài, đối diện với cái áp lực kinh khủng này làm hắn vài phần nhụt chí. Một con hồng hoang cự thú nhăm nhe trước mặt sẵn sàng làm thịt hắn thế kia sao mà không sợ cho được.

Long Hoàng Đao trong thân xác của Hoàng Long lên tiếng nói, giọng nói cũng khác hẳn lúc nãy.

-Tiểu mao tử! Hôm qua ngươi đánh lão tử. Hôm nay sẵn sàng bị đánh đi.

Mang tiếng là Long Hoàng Đao nhưng tên này lại lấy dây buộc thanh đao lên trên vai, xắn tay áo lên như sắp đánh lộn vậy.

m thanh bắt đầu được vang lên.

Không có chiêu thức hoa mĩ màu mè gì, chỉ có nắm đấm còn cứng hơn cả sắt thép kia hùng hổ tiến đến trước mặt Huyết Ba. Mặc cho Huyết Ba có cố gắng dùng bao nhiêu chiêu thức mạnh đến cỡ nào đều đến trước người Hoàng Long tự dưng lại tách ra làm hai.

Long Hoàng Đao trong cơ thể Hoàng Long vung lấy nắm đấm, đấm thẳng vào mặt của Huyết Ba cho dù Huyết Ba đã tạo ra mấy vòng thủ hộ bằng nước.

-Giám nhắm vào lão tử! Nhắm vào lão tử!

Vừa đấm vừa nói, Huyết Ba chỉ còn nước đưa mặt chịu đòn chứ không cách nào phản kháng được.

-Ngươi nhắm vào tiểu tử kia ta không cản bắn sao thì tùy ngươi, lại đi chọn nhắm vào lão tử! Ta cho ngươi biết thế nào là bị nhắm vào.

Liên tiếp là những cú đấm vào mặt Huyết Ba cho đến khi cậu trai xấu số này ngất đi, trọng tài can ngăn mới dừng lại.

Long Hoàng Đao phủi phủi hai tay. Rồi lui ý thức về trong thanh đao, trao trả lại cơ thể cho Hoàng Long. Lúc này đây Hoàng Long lại đang mê mẫn trong thứ Đao pháp mà hắn vừa được nhắc nhở.

Long Hoàng Đao thể linh hồn đã thỏa mãn, đến trước mặt Hoàng Long đang ngồi nghệt ra đó đấm một phát thật mạnh vào giữa đầu. Quát lớn.

-Ra ngoài! Ta giúp ngươi giải quyết tên tiểu tử kia rồi. Ra ngoài đi.

Nói rồi hắn nhấc bổng Hoàng Long lên rồi sút thẳng vào mông Hoàng Long một cái thật mạnh làm cho linh hồn của Hoàng Long trở lại trong thể xác luôn. Linh hồn bị sút vào mông cảm giác còn thốn gấp nhiều lần so với nỗi đau da thịt.

"Tên Long Hoàng Đao này cũng không có phân biệt phải trái. Ta có làm quái gì đâu mà đánh ta, ta không nổi điên vì hắn cướp cơ thể ta thì thôi, đằng này vừa cướp vừa đánh người. Thiên lý ở đâu.!"

Ngay lúc này Long Hoàng Đao lại lên tiếng nhắc nhở.

"Đúng rồi, tiểu tử. Chiêu thức lần trước ta chỉ ngươi tên là. Long Hoàng Nhất Đao Sát a. Tự suy nghĩ đi a."

Nói rồi hắn im bặt. Hoàng Long cũng rơi vào trầm tư suy nghĩ về cái chiêu thức kia, đến khi tên trọng tài nhắc nhở hắn mới tỉnh lại a.

Hoàng Long nhìn về phía Huyết Ba, không biết phải giải thích như thế nào mới phải lẽ a. Huyết Ba bị đánh bầm dập như vậy cũng là tại thân thể mình gây ra a. Chắc một lúc nữa phải đến tạ lỗi thôi.

Nhờ vào tên Long Hoàng Đao kia mà hắn lại lọt vào mười thứ hạng đầu a, cũng thật là may mắn a.

Mười thứ hạng đầu cũng đã xong. Hoàng Long, Thi Vong, Di Ngân Tích, Tử Quân, một tên Hoàng Long đã từng thấy hắn đi chung nhóm với Lâm Khoan, còn năm người còn lại thì hắn hoàn toàn không biết ai.

Bốc thăm tiếp theo Hoàng Long lại vớ trúng tên đi cùng với Lâm Khoan lúc trước giống cóc này. Ba người kia thì không có ai gặp nhau, cũng coi như là may mắn đi.

Nghỉ ngơi một lúc, đến quá trưa thì bắt đầu. Hoàng Long đấu với tên kia cũng không có gì đặc sắc, chỉ là trận của hắn so sánh với mấy trận khác thì nhanh hơn nhiều.

Hai bên mới tung ta ba bốn chiêu, sự chênh lệch giữa Hoàng Long cùng tên kia là quá lớn. Đã thế trong lúc đánh nhau thì tên Hoàng Long này còn đốn ngộ. Và kết quả là bị đánh bay ra khỏi lôi đài thêm một lần nữa.

Rơi xuống đất mà mặt mày hắn vẫn kiểu đờ đẫn nhìn về một nơi xa xăm nào đó.

Những cặp đấu còn lại cũng khá nhanh xong. Thi Vong thắng được đối thủ nhờ vào đòn thắng hiểm, Di Ngân Tích thì đơn giản hơn chút ít. Còn về phần Tử Quân, hắn quá dễ dàng thắng được cô nàng Linh sư kia vì cô ta sử dụng Lôi Thần Tinh Linh a, nên chẳng thể nào làm gì được Tử Quân cả.

Vòng cuối cùng là loạn đấu. Bốn cái lôi đài gom lại thành một, kết quả mọi người ai cũng biết được. Thi Vong hạng ba, Tử Quân hạng nhì, Di Ngân Tích hạng Nhất.

Không phải Tử Quân không thể tranh hạng nhất, mà hắn biết Hoá Long quả quan trọng như thế nào với Di Ngân Tích một Giao Nhân, thêm nữa là bỏ ra chút ít bắt lấy được một muội tử xinh đẹp vậy cũng lãi to rồi..

Chỉ có tội cho hai người kia, bị đánh hội đồng ép xuống đài.

Tên Hoàng Long thì được Sư Bức vác về phía trước phủ thành chủ, mặc dù không có thương tích gì lớn nhưng hắn cứ đờ đẫn từ lúc kia đến giờ.

Sau đó một lúc Thành chủ Kình Ngạo xuất hiện, theo sau là hơn ba mươi người già có trẻ có mang khí thế cực kì khủng bố.

-Chúc mừng các ngươi đã thành công lọt vào mười thứ hạng đầu. Giờ ta bắt đầu trao thưởng.

-Còn một việc nữa khá quan trọng là. Các vị tiền bối ở đây muốn tuyển đồ. Các ngươi có thể chọn theo ai cũng được.

Nói chung là năm mươi tên thứ hạng đầu đều có thể được mời chào gia nhập môn phái này kia. Riêng chỉ có Tử Quân, Di Ngân Tích, Thi Vong cùng cái tên đang nghệt mặt ra kia là từ chối bái sư.

Cũng không ai ép buộc gì cả, có hai bà lão lại không hề kêu gọi hay mời chào đám thiên tài kia, mà lại tiếp cận Lâm Thanh Tuyền.

-Tiểu cô nương. Ngươi có muốn bái sư hay không? Theo chúng ta, chúng ta sẽ giúp ngươi trở thành siêu cấp cường giả a.

Lâm Thanh Tuyền thì không đắn đo suy nghĩ gì nhiều trả lời ngay

-Đa tạ ý tốt của hai vị tiền bối. Con xin phép không theo hai vị ạ! Con đã có hôn phu, hiện tại huynh ấy đang bị gì đó con cần phải chăm sóc. Mong hai vị tiền bối tha thứ.!

-Ha ha! Không sao! Không sao! Chúng ta không hữu duyên thôi.

Nói rồi hai lão bà một trắng một đen quay lưng đi.

Tội nhất vẫn là Lâm Khoan a. Hắn được một lão giả môn phái nào đó mời gọi, theo như mọi người nói thì môn phái đó thường phải tự cung để tiếp tục tu hành a. Rất hợp với Lâm Khoan hiện tại, hắn ngậm đắng nuốt cay rồi cũng bái sư a.

Sau khi tìm đồ, bái sư trao giải các thứ đã xong. Mọi người bắt đầu tản đi. Sư Bức vẫn vác lấy Hoàng Long trên vai, cùng mọi người cười nói vui vẻ trở về khách điếm.