Chương 24: ĐẠI TỶ HARUNO SAKURA

-Há há Sakura-chan, Lần này ta vớ được một em hotgirl rồi. Sakura-chan lại đây cho ta ôm cái nào

*Bùm… bụi đất bay tung tóe. Hoàng Long thì nằm thẳng cẳng, bất tỉnh nhân sự. Một cú đấm trời gián từ Sakura vừa mới xuất hiện chưa đầy 1 phút trước.

Lúc sau Hoàng Long tỉnh dậy thì thấy mình bị trói vào một gốc cây, đầu thì nhói đau vì phát đánh bất ngờ kia. Vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra thì nghe được giọng nữ khá êm tai vang lên.

-Cậu chủ tỉnh rồi à? Lần đầu gặp mặt mà cậu chủ lại muốn dở trò sao ? Ta phải đề phòng cậu chủ làm trò đồi bại nên trói cậu chủ lại a.

-A hóa ra là ngươi đánh ta. Khá khen cho ngươi.

-Vậy ra cậu chủ vẫn chưa giác ngộ ra sao. Hay là để ta giúp cậu chủ giác ngộ phải làm như thế nào mới đúng phép lịch sự. Sakura bóp bóp nắm đấm.

*Ting

-” Hệ Thống đã cảnh báo Ký chủ từ lúc triệu hoán. Chúc Kí chủ hưởng thụ bạo lực vui vẻ :)).”

-Thôi thôi! Cho ta xin, vừa rồi là ta không phải. Ta xin lỗi, ngươi có thể cởi trói cho ta được không ?. Hoàng Long nhăn nhó mặt vì không để ý đến lời nhắc nhở của Hệ thống.

-Lần đầu xem như ta cho qua. Mong rằng cậu chủ sẽ không lặp lại một lần nào nữa. Nếu có lần sau thì không nhẹ nhàng như vậy đâu.

Hú hồn vì tí xíu là bị tẩn một trận, Sau khi được cởi trói Hoàng Long muốn bắt đầu lên kế hoạch để bắt đầu kiếm tiền ở trong phụ bản này. Hắn chợt nhớ ra Tiểu Ly vẫn còn ở chỗ Tiểu Linh, mất hết 5% kinh nghiệm làm Hoàng Long khá tiếc nhưng cũng yên tâm hơn là mang theo Tiểu Ly.

Hoàng Long chọn mua thêm 1 thanh Long Nha kiếm cùng 1 khẩu HK416 loại 4 với 1000 viên đạn. Chênh lệch giữa loại 5 với loại 4 thật không phải nhỏ loại 5 có thể gây sát thương cho kẻ dưới Ngưng Khí kỳ nhưng loại 4 thì Ngưng Khí kỳ cửu tầng một chút lơ là cũng chỉ cần 1 viên là sẽ thăng ngay. Tiêu 600 Đồng mặc dù hơi tiếc nhưng cũng tốt cho việc kiếm tiền của Hoàng Long.

Lúc chuẩn Hoàng Long chuẩn bị xong, đang định mua thêm cái Hamburger để ăn rồi bắt đầu thì một đám Thi Quỷ hơn 20 con cảnh giới tầm Khai Khiếu nhị Khiếu đến Lục Khiếu xuất hiện. Đám Thi Quỷ la hét những âm thanh chói tai rồi lao nhanh về phía Hoàng Long của Sakura đang đứng. Lấy Long Nha kiếm ra Hoàng Long quyết định cày cấp và kiếm tiền thật nhanh.

-Sakura! Ngươi chỉ cần yểm trợ ta thôi, việc còn lại cứ để ta lo được chứ.

-Rồi rồi, của Cậu chủ tất, Ta cũng không muốn dây vào đám yêu ma gớm ghiếc này đâu. Sakura bĩu môi đáp.

-OK. Lên!!! Hoàng Long mở ra Nhãn Đồng Sharingan khiến cho Sakura cũng lấy làm bất ngờ.

-Không lẽ cậu chủ cũng là người của tộc Uchiha. Không được, đợi lúc cậu chủ rãnh mình phải hỏi, biết đâu cậu chủ biết tung tích của Sasuke-kun.

Hoàng Long cũng lao về phía đám thi quỷ, thanh Long Nha Kiếm này sắc bén một cách lạ thường, 3 đường kiếm hắn nhẹ nhàng tiễn 3 con Thi Quỷ về với đất mẹ. Hoàng Long đắc ý, nhưng không may cho hắn là hắn cũng chỉ là Khai Khiếu Nhị khiếu mà thôi, trong lúc đắc ý thì hắn đã bị đám Thi Quỷ vây quanh.

Một pha hỗn chiến xảy ra, Hoàng Long chém giết đc 6 con Thi Quỷ thì bị đám còn lại xúm vào cào cấu đánh đấm túi bụi. Sakura vốn không định tham gia cũng đành phải vào giải vây giúp hắn. Từng cú đấm cực kỳ uy lực như đạn pháo, Một đấm là 1 tên Thi Quỷ bay màu. máu hôi bám vào tay làm Sakura càng bực. Tên Thi quỷ cuối cùng bị đấm đến lún vào sâu trong đất. Hoàng Long chứng kiến cảnh đó không khỏi cảm thán a.

-May là ta chưa làm gì thật quá đáng. Cô nàng Sakura này thật là đáng sợ a.

Dùng thủy thuật rửa sạch tay đi. Sakura quay sang đỡ Hoàng Long đầy vết trầy xước dậy rồi hỏi.

-Tại sao cậu chủ lại sở hữu Sharingan ? Người có phải là người của gia tộc Uchiha hay không vậy ? Người có biết Sasuke không, Uchiha Sasuke?

-Từ từ bình tĩnh, để ta nghỉ một tí rồi ta nói cho. Nhãn Đồng của ta đúng là Sharigan nhưng là được cấy ghép vào chứ không phải là người của tộc Uchiha. Thêm nữa là Sasuke thì ta có biết nhưng chưa gặp bao giờ a.

*Ting

-“Hệ thống thông báo: Ký chủ giết 20 Lục Thụ Yêu Khai Khiếu Nhị đến Lục Khiếu nhận được 800000 EXP 400 đồng. ”

-Thì ra là vậy, Làm ta mừng hụt.

-Thôi chuẩn bị làm chút đồ ăn ăn sáng đi. Ngươi muốn ăn gì ta nấu cho.

-Tùy cậu chủ món gì cũng được, miễn sao đừng quá tệ là được.

-Ngươi lại coi thường ta rồi. Để ta cho ngươi thấy tài đầu bếp của ta.

Hoàng Long lấy ra một cái chảo lớn, lấy ra thêm một phần thịt to và bắt đầu thể hiện tài nấu nướng. Mùi hương bắt đầu lan tỏa ra, thơm nức mũi. Mùi thơm làm Sakura cũng cảm thấy đói bụng.

-Đây. nhanh thưởng thức xem có ngon không.

Hoàng Long đưa một đĩa thịt vừa mới nấu xong cho Sakura. Rồi lấy phần của mình bắt đầu ngồi xuống hưởng thụ bữa ăn. Hoàng Long không quên mua thêm 2 chai Coca Cola ướp lạnh từ hệ thống, đưa cho Sakura một chai. Hai người ngồi vừa ăn vừa nói vài chuyện vặt vãnh. Nào ngờ vì mùi đồ ăn mà dẫn đến 1 đàn yêu thú hơn 400 500 con tiến đến. Trong đám yêu thú đó có rất nhiều con cảnh giới thấp nhất cũng là Khai Khiếu Thất tầng, còn cao nhất thì Hoàng Long không biết là cảnh giới gì.

Hai người quyết định bỏ bữa ăn còn đang ăn dở chạy thục mạng. Nếu mà bị đàn yêu thú này bao vây thì chỉ có nước là dân hiến cơ thể này cho chúng xem như một bữa ăn ngon lành.

Sau khi chạy được một lúc đến dưới chân một ngọn núi thì Hoàng Long cũng dừng lại.

-Muốn ăn ngon một bữa thôi mà cũng cực khổ vậy sao, thôi ăn tạm cái Hamburger vậy.

Hoàng Long mua 2 cái Hamburger Bò từ Hệ thống rồi chia cho Sakura một cái. Vừa định đặt vào mồm thì ngọn núi ngay dưới chân lại rục rịch, đó là một con Cự Quy. nó mang theo cả ngọn núi trên lưng. Vì nó di chuyển nên cái Hamburger trong tay của Sakura rơi mất. Mặt Sakura đen lại, chắc là thực sự nổi giận rồi

-Shannaro !!! Một cú đấm cực kì mạnh vào ngay cái đầu vừa thò ra của con Cự Quy kia

*Rầm.. Con Cự Quy kia bị 1 cú đấm còn hơn cả sét đánh kia vào đầu bất tỉnh luôn.

Hoàng Long thấy cảnh tượng kinh hoàng này. Một cô gái Ngưng Khí Nhất Tầng vì mất phần ăn mà đấm bất tỉnh một con Cự Quy Dẫn Khí Thất Tầng….

“Ôi thôi từ nay về sau xin thề trời đất chứng giám là ta không bao giờ trêu chọc vị cô nương này nữa.!!!” Hoàng Long phải thốt lên trong sợ hãi. Mua thêm 1 cái Hamburger đưa cho Sakura mong cô ấy nguôi giận. “May là lúc nãy mình đã xin lỗi rồi, nếu không chưa chắc mình đã còn nguyên vẹn.”