Vòng một chính thức bắt đầu, rất nhiều tên hăng hái lao nhanh vào cái sơn mạch to lớn kia, cũng có những kẻ điềm đạm không chút biểu tình từ từ rời đi.
Hoàng Long cũng đã lên kế hoạch là kiếm chỗ nào đó sâu bên trong giết vài con đại hung thú chỉ cần đủ điểm qua vòng hai là được. Chẳng việc gì phải tranh đấu với đám hậu bối này.
Chưa đi được ba bước thì hắn đã bị níu tay lại, cái cô nàng Lâm Khuyên kia đã trông thấy hắn. Haizz, thế là hắn vướng phải một cái của nợ rồi.
-Đại ca ca, hôm qua vội vã quá ta quên không hỏi tên của ngươi. Ngươi tên gì?
-Bạch Tiểu Thuần!
Hoàng Long lấy đại một cái tên trong truyện mà hồi trước hắn từng đọc, chẳng hiểu tại sao bỗng dưng cái tên đấy lại xuất hiện trong đầu hắn nên hắn dùng luôn. Mà trông bộ dạng của hắn hiện tại cũng khá là tương tự Bạch Tiểu Thuần thật.
-Ồ! Vậy ta gọi là Tiểu Thuần ca ca nha!
Một điệu bộ dễ thương, cặp bồng đào trắng noãn để lồ lộ ra kẹp vào tay Hoàng Long, Thật là to a. Nếu Hoàng Long biết đây là tên Lâm Khoan từng bị hắn đá vỡ hai cái trứng cút kia thì sẽ ra sao.
Hoàng Long cố gắng tránh khỏi cô nàng kia, mặc dù là mỹ nhân thật, nhưng che giấu tu vi với cả cố tình tiếp cận hắn chắc chắn là có ý đồ. Mặc dù hắn có chút hám gái, đặc biệt là gái đẹp nhưng bản năng mách bảo cho hắn có thứ gì đó không đúng ở đây.
-Mong cô nương tự trọng! Ta đã có vợ con rồi!
Tên Lâm Khuyên lấy tay che miệng, tỏ ra vẻ dễ thương nói.
-Ồ! Ta không nghĩ Tiểu Thuần ca ca đã có gia đình rồi. Nhưng mà vẽ lãng tử của ca ca đã làm ta say đắm mất rồi.
Không biết là tên này cố tình hay cố ý mà hắn nói rõ to, những tên bị vẽ đẹp của hắn hớp hồn nghe thấy được câu nói này, ánh mắt rực lửa lên như thế có thể nướng chín được Hoàng Long vậy.
-Mong cô nương tự trọng! Ta cần phải rời đi. Cáo từ!
Nói rồi Hoàng Long chắp tay, từ biết rời đi, nhưng nào có dễ dàng như vậy. Tên Lâm Khuyên này cực kì ghê gớm, hắn làm ra bộ rơm rớm nước mắt như thể bị tổn thương sâu sắc lắm làm cho những tên ái mộ kia càng có cớ để xả cơn giận kia.
Ba tên ngay lập tức nhảy ra chặn đường Hoàng Long đang muốn rời đi.
-Tiểu tử thối! Ngươi làm tổn thương mỹ nhân rồi muốn đi là đi sao?
Mấy tên xung quanh cũng mười phần tán thành hành động của bọn hắn.
Ba tên này cũng không phải là dạng vừa vậy mà đều là Độ Kiếp cảnh sơ kì cường giả a.
-Ô hô! Anh hùng ư? Ta làm gì sai sao? Ta cũng chẳng phải đạo tặc hay thảo khấu để các ngươi làm chiêu anh hùng cứu mỹ nhân a?
-Hay cho một tên tiểu tử mồm mép lanh lợi, ông đây chỉ muốn đánh ngươi một trận vì đã làm mỹ nhân khóc! Có cần thêm lý do nào không?
Mấy tên xung quanh cũng mười phần a dua theo.
-Ra là vậy! Thể hiện trước mặt mỹ nhân à! Không tệ! Không phản đối. Muốn đánh nhau cũng được, lão tử lâu rồi không đánh ai.
Hoàng Long mặc dù nhìn vào chỉ là Phản Hư cảnh trung kì mà thôi nhưng cơ thể hắn hay tu vi thực thì vẫn là Vũ Hóa cảnh đỉnh phong a. Mấy tên nhãi nhép này muốn làm gì hắn cũng là một đại vấn đề a.
-Đến!! Các ngươi muốn lên từng người hay là hội đồng? Có thế nào lão tử cũng chấp tất.
Trong bộ đồ đen ngoài trắng trong vài phần thanh lịch Hoàng Long nhếch mép cười đểu càng thêm kích thích đám người này. Một tên Độ Kiếp sơ kì ngay lập tức muốn thể hiện uy với mỹ nhân, hắn liền đứng ra.
-Dạy bảo ngươi chỉ cần mình ta là đủ! Tiểu tử nhà ngươi nên về học lại cách đối đãi với mỹ nhân …
Chưa nói dứt câu Hoàng Long đã như một cơn gió tiến tới sát trước mặt hắn, một nắm đấm như trời dáng thẳng vào mắt. Máu mũi cùng mấy cái răng ngay lập tức văng ra còn hắn thì bị bay đi vài mét mới ngã xuống. Chỉ với một cú đấm thôi mà hắn đã nằm đó bất động.
Tất cả mọi người chứng kiến lúc đó, mắt chữ a mồm chữ o không tin được vào mắt mình, một tên Phản Hư cảnh trung kì lại có thể một đấm làm bất tỉnh một tên Hợp Đạo cảnh Sơ kì. Điều đó thực sự khó có thể tin được, dù là hai tiểu cảnh giới nhưng đó cũng là khoảng cảnh một trời một vực. Trừ khi tên tiểu tử mặt trắng này là thiên kiêu của một gia tộc nào đó thì may ra trường hợp này mới có thể xảy ra. Lúc bọn hắn đang xem xét tình hình của tên kia thì Hoàng Long lại nói.
-Tiếp! Còn vị đại ca nào muốn giáo huấn ta nữa không?
Không khí trở nên ngại ngùng mười phần, mấy tên chưa đến một phút trước hùng hùng hổ hổ đòi giáo huấn hắn bây giờ lại im phăn phắc chẳng dám hé răng nửa lời. Bọn hắn sợ là đã chọc trúng thiên kiêu của gia tộc nào đó, lỡ như để bị gia tộc đó mang thù thì có trời cũng không cứu được bọn hắn.
Hoàng Long cười nhếch mép, tỏ ra khinh bỉ đám người này. Để lại một câu rồi rời đi.
-Có thực lực rồi hãy làm anh hùng! Đừng làm anh hùng rơm, đến cái mạng nhỏ của chúng mày cũng chẳng giữ được lâu đâu.
Nói rồi hắn quay lừng rời đi, chẳng có ai dám ngăn cản hắn lại. Lâm Khuyên thì lại trầm mặt, hắn biết Hoàng Long là thiên tài nhưng hắn lại không biết rằng Hoàng Long chỉ là một Phản Hư cảnh nhỏ bé lại có thể một đấm đánh gục một tên Độ Kiếp kì a. Hắn đứng nhìn Hoàng Long rời đi, trong ánh mắt mang rất nhiều lửa hận, nếu có cơ hội hắn sẽ làm nhục Hoàng Long y như cái cách hắn đã bị làm nhục trước đấy, rồi sẽ giết hắn bằng cách tàn nhẫn nhất có thể. Dù sao hiện tại hắn cũng đã là Luân Hồi cảnh sơ kì cường giả a, dù cho Hoàng Long có là thiên tài yêu nghiệt đến thế nào cũng không thể nào đánh thắng được hắn khi hắn hơn Hoàng Long tận bốn đại cảnh giới a.
Hắn lúc vừa nãy bu bám lấy Hoàng Long là cũng có ý đồ cả, nhưng hắn không ngờ là một tên háo sắc như Hoàng Long lại từ chối hắn, cũng may là hắn đã có chuẩn bị trước, khi bu bám vào Hoàng Long hắn đã nhẹ nhàng thổi vào người Hoàng Long một loại Lưu Hương Cốt. Dù cho có tắm rửa hay làm thế nào cũng không thể gột sạch được mùi hương đó, chỉ có những người dùng bí pháp mới có thể cảm nhận được sự hiện diện của Lưu Hương Cốt mà thôi. Hắn cũng chẳng việc gì phải săn lùng Hoàng Long ở trong bí cảnh này, đợi đến lúc trên lôi đài xỉ nhục lại Hoàng Long mới đủ thỏa mãn được khát vọng trả thù của hắn. Bây giờ nên tạo chút điều kiện để Hoàng Long có thể vào vòng trong đã.
Trước lúc hắn rời đi không quên câu dẫn thêm một ít kẻ mê muội.
-Cảm ơn các vị ca ca đã ra mặt giúp ta! Tiểu nữ vô cùng cảm kích! Hữu duyên chúng ta sẽ gặp lại
Một nụ cười câu hồn, một cái cúi chào nhẹ nhàng làm cho những tên nam nhân còn lại ở đây đã chín phần mười rụng rời hết tay chân, có lẽ giờ Lâm Khoan có bảo bọn hắn lao vào sống chết với Hoàng Long bọn hắn cũng có gan để làm a. Đúng là thấy gái đẹp là… Hỏng.
Hoàng Long rời đi khỏi nơi bắt đầu được hơn hai canh giờ, hắn cũng đã tiến sâu vào trong sơn mạch bí cảnh này. Hắn phát ra linh hồn lực, cảm thụ mọi sự hiện diện tồn tại trong bí cảnh này. Không nằm ngoài dự đoán của hắn, Hung thú cùng Yêu thú trong bí cảnh này dao động cảnh giới từ Kết Nguyên Đan cảnh đến Luân Hồi Cảnh a ngoài ra có đến năm con yêu thú đã hóa hình người Tiểu Niết Bàn cảnh đang ẩn giấu khí tức tu luyện ở đây. Những con Hung thú thì dù cho cảnh giới đã là Luân Hồi cảnh nhưng lại chỉ mang bản tính hoang dã không hề phát triển về trí khôn, về lực lượng của chúng thì lại cực kì ghê gớm. Yêu thú thì lại khác, bọn hắn đến một cảnh giới nhất định thì sẽ sinh ra trí khôn, biết hóa hình, trong huyết mạch bọn hắn sẽ chỉ dẫn cho bọn hắn biết cần phải làm gì để phát triển. Bởi vì thế nên yêu thú mới nguy hiểm hơn hung thú rất nhiều, bên trong bí cảnh này vậy mà lại có Yêu thú tu luyện a.
Đúng lúc hắn đang lên dự định thì âm thanh quen thuộc của Hệ thống vang lên.
*Ting
“Hệ thống tiến hóa hoàn tất. Hệ Thống tiến hóa Bậc 5.”
“Hệ thống thông báo Kí chủ Hoàng Long thông tin sau khi tiến hóa.”
“Mọi kĩ năng của Kí chủ đều được tăng hai bậc.”
“Nhãn đồng Mangekyou Sharingan tiến hóa thành Rinnegan.
“Thần Nhãn tiến hóa thành Thức Thần Nhãn.
“Tinh Bộ Thượng cấp tiến hóa thành Siêu Tinh Bộ.
“Super Saiyan 4 tiến hóa thành Super Saiyan 6.
“Hệ thống mở khóa khả năng Đại Hiền Giả cấp 3. Phân tích thông tin mọi thứ. Thời gian phân tích giảm.”
“* LƯU Ý:”
“Loại bỏ cơ chế thăng cấp cũ thay vào đó là hệ thống thăng cấp mới. Với mỗi đơn vị bất kì bị Kí chủ tiêu diệt sẽ được tính là 1 level nhỏ, tùy theo cảnh giới mà Kí chủ đạt được số lượng level nhỏ yêu cầu để đột phá cảnh giới cũng thay đổi.”
“Cửa Hàng hệ thống tạm thời bảo trì để cập nhật một số vật phẩm mới, Đổi Vàng hệ thống thành Điểm hệ thống, Kí chủ có thể dùng để mua bất cứ thứ gì trong hệ thống khi đủ điểm.”
“Kí chủ Hoàng Long: Số dư của Kí chủ: 0 Vàng 0 Bạc. Nợ hệ thống 5964 Vàng 996 Bạc hệ thống. Quy đổi thành -6000 Điểm hệ thống”
-Ê ê! Này làm gì có chuyện 5964 vàng 996 Bạc lại làm tròn thành 6000 điểm? Ngươi tính ăn gian của ta sao?
Không nghe thấy hồi âm từ hệ thống, Hoàng Long cũng hơi bức bối vì bị tính điếm điểm của mình. Nhưng chưa được bao lâu, trên đầu hắn lại có cảm giác có thứ gì đó ngồi lên. Một con chim nhỏ kì lạ đang nhẹ nhàng ngồi xuống toàn thân đen chỉ có ở trước ngực có một phần trắng kèm một điểm đỏ như kiểu mặc áo vest đen bên ngoài bên trong là sơ-mi trắng cà vạt màu đỏ vậy. Không những thế trên đầu nó còn có hai cái lông chỉa lên như hai cái sừng nhỏ trông khá dễ thương. Cơ mà lúc nhìn vào khuôn mặt của nó thì ôi thôi, cái nét dễ thương lúc nãy tự dưng biến mất không còn lại dù chỉ là một chút. Tại sao tạo hóa lại có thể tạo ra một khuôn mặt bất cần đời như vậy với đôi mắt cá chết, cái mỏ thì hếch ngược lên trời trông rất láo.
Hoàng Long cũng tò mò làm thế quái nào mà có một con chim nhỏ lại dám đậu lên đầu hắn, Hoàng Long đang định dùng tay bắt nó xuống thì ngay lập tức bị mổ lia lịa vào đầu. Tu vi Vũ Hóa cảnh đỉnh phong như hắn mà lại bị một con chim lớn chưa đến nửa bàn tay mổ vào đâu, nhưng lạ lùng là hắn đau đớn đến nhăn cả mặt. Bất thình lình con chim nhỏ kia lên tiếng.
-Mong Kí chủ tôn trọng hệ thống, Nếu ta (Hệ Thống) còn phát hiện Kí chủ có ý nghĩ hỗn láo sẽ trừng trị nặng.
“ Á đù! Thế quái nào cái con chim này lại là Hệ thống????”
-Ta sau khi tiến hóa bậc 5 đã có thể tự tạo ra thực thể riêng, hoạt động độc lập có thể giúp kí chủ kiểm soát lượng level kí chủ thăng cấp.
Hoàng Long vẫn chẳng thể nào hiểu được thế quái nào nó lại có thể hóa hình như vậy. Đã thế nếu như có ai thấy nó thì làm sao, lỡ gặp đứa nào táy máy tay chân hay cuồng chim thì sao.
*Ting
-Kí chủ yên tâm! Chỉ có mỗi mình Kí chủ có thể nhìn thấy thực thể của Hệ thống, nên sẽ không có trường hợp nào như trong suy nghĩ của Kí chủ có thể xảy ra.
“Đù!”
Con chim lại lên tiếng.
-Hệ thống giải thích cho Kí chủ việc làm tròn từ 5964 Vàng thành 6000 Điểm vì hệ thống khấu hao việc tạo ra thực thể.
-Đù! Ta đâu có đồng ý chuyện đó?
-Chuyện đó là bắt buộc!
-Này! Ngươi có thể nói đạo lý một tí được không? Ta là chủ của ngươi cơ mà!
-Mong Kí chủ Hoàng Long nhìn nhận lại vấn đề, Là Hệ Thống chọn ngươi làm Kí chủ, ngươi không phải chủ của Hệ Thống.
-Khác nhau sao?
-Đương nhiên là khác nhau hoàn toàn.
…
-Vậy ngươi có thể giải thích việc thăng cấp không? Ta chưa hiểu rõ lắm.
-Nhằm tạo điều kiện, cũng như thúc đẩy Kí chủ phát triển. Hệ thống tạo điều kiện giúp kí chủ thăng cấp nhanh chóng với bất kì đơn vị nào Kí chủ tiêu diệt sẽ được tính là 1 level nhỏ, trừ những sinh vật nhỏ bé như Kiến, Mối……
-Bất kì sao? Kể cả là quái thú cảnh giới đỉnh phong sao?
-Đúng! Bất kì. Cảnh giới hiện tại của Kí chủ là siêu việt Vũ Hóa cực hạn. Level yêu cầu để thăng cảnh giới tiếp theo là mười triệu level.
-!!! Cái gì? Mười triệu level nhỏ, vậy chẳng phải ta phải giết mười triệu đơn vị sinh vật mới có thể lên cấp sao?
-Đúng vậy!
-Người đùa ta chắc?
-Hệ thống cực kì nghiêm túc, mong kí chủ thực hiện. Nếu trong vòng một năm không phát sinh đơn vị nào bị tiêu diệt, Kí chủ Hoàng Long sẽ bị Hệ thống trừng phạt theo luật!
-Được rồi! Chắc ta phải thay đổi kế hoạch trong đợt khảo luyện bí cảnh này rồi. À mà lần này không có thưởng lượt quay may mắn gì hết sao?
-Không!
Con chim kia trả lời một cách cộc lốc, không có một tí biểu tình nào trên cái khuôn mặt gợi đòn kia của nó. Hoàng Long cũng bất lực chẳng muốn nói thêm với nó nữa.
Hoàng Long quyết định thay đổi kế hoạch ban đầu của hắn là chỉ đi săn một ít Hung thú, chỉ cần đủ điểm vào vòng 2 là được, nhưng giờ với mớ level tận mười triệu kia thì hắn phải tận dụng cơ hội này mà luyện cấp thôi.