Chương 7: Vì bần cùng mà trở thành đồng bọn

Chương 7 Vì bần cùng mà trở thành đồng bọn

Đại Bỉ là tiểu thư quý tộc vì không cẩn thận mà bị đưa tới tòa thành ngầm, trên người nàng hiện tại một phân tiền cũng không có, tuy rằng trước kia nàng luôn hướng tới cuộc sống mạo hiểm, nhưng phần lớn đều là chơi đùa cho vui, lúc này đây trực tiếp bị ném tới Tư Thản Tiểu Trấn ở Ôn Thủy Hà Bắc, một nơi hoàn toàn xa lạ, không nơi nương tựa, cho nên nàng hiểu rõ tình bạn hiện tại với Diệp Thùy đặc biệt trân quý.

Chí ít là mượn Diệp Thùy một ít lộ phí về nhà ……

Nhưng không may chính là Diệp Thùy còn nghèo hơn nàng —— lúc đầu Vi Đức, bởi vì tự tin sẽ trở thành Ma Đạo Sư mà các Hiệp Hội Ma Pháp Sư đều tranh đoạt, cho nên ngày thường chỉ làm việc vặt ở một nhà hàng da, đổi lấy đồ ăn cùng đồ vật cần thiết cho cuộc sống, sau khi Diệp Thùy tiếp quản thân thể hắn, cũng tiếp quản luôn ví tiền trống rỗng của hắn.

Trên thực tế, hiện tại điều khiến Diệp Thùy khó xử chính là: Đồ ăn của hắn đều đã bị Đại Bỉ ăn hết rồi, cho nên kế tiếp việc cần thiết là nghĩ biện pháp kiếm tiền, nếu không chỉ sợ chưa quyết đấu cùng Thụy Khẳng hắn đã chết đói.

Vì thế buổi chiều hôm nay, Diệp Thùy cùng Đại Bỉ bởi vì bần cùng mà trở thành đồng bạn cùng nhau mạo hiểm, hơn nữa bọn họ quyết định đến công hội của Tư Thản Tiểu Trấn, chuẩn bị ở đây nhận việc làm thuê kiếm đồng vàng, đương nhiên, lí do đầu tiên đến vì lo bữa tối của bọn họ.

Công hội Tư Thản Tiểu Trấn ở trên đường cái, đây là tòa nhà to lớn, kiến trúc xa hoa, sân bên ngoài còn bày những tượng điêu khắc tinh xảo, những tượng điêu khắc chiến sĩ thánh kiếm sĩ Soron truyền kỳ, đó là một người nam nhân khuôn mặt nghiêm túc, thân hình cao lớn. Vào buổi chiều, đại sảnh công hội thập phần náo nhiệt, tiếng cãi nhau, tiếng cười đùa liên tục vang lên, đều là một ít người mặc trường bào Ma Đạo Sư hoặc là kiếm sĩ một thân khôi giáp.

Đối diện cửa lớn có một khối đá phiến thật lớn, một ít người hầu không ngừng dán lên đá phiến các tin tức nhiệm vụ truyền tin, Ma Đạo Sư cùng kiếm sĩ, các loại hình thức tổ chức hoặc là cá nhân chờ ở đây, lựa chọn nhiệm vụ thích hợp, một ít nhiệm vụ đứng đầu thường sẽ gây nên một trận ẩu đả, cũng có một ít nhiệm vụ từ lâu không người hỏi thăm.

Mà đối với những tiểu đội hoặc là ma pháp hiệp hội có danh tiếng, bọn họ sớm đã qua giai đoạn phải đến đại sảnh công hội nhận nhiệm vụ, người có nhu cầu sẽ trực tiếp tìm đến nơi ở của bọn họ—— Ngưu đầu ma pháp hiệp hội chính là hiệp hội có danh tiếng nhất.

Diệp Thùy cùng Đại Bỉ đến đã khiến cho một ít người chú ý.

Đại Bỉ tuy rằng là gương mặt xa lạ, nhưng lại là một người thiếu nữ xinh đẹp, mặc trường bào quý tộc hoa lệ, một nữ hài như vậy dù ở nơi nào đều sẽ hấp dẫn chú ý.

Đến nỗi Diệp Thùy —— hắn hiện tại cũng nổi danh tương đương, chuyện hắn thức tỉnh Ma Đạo Thư kém cỏi nhất từ trước tới, đã từ những người của ngưu đầu ma pháp hiệp hội lan truyền, cơ hồ mọi người đều biết, đặc biệt là “người” trong công hội, bọn họ thậm chí còn biết Diệp Thùy cùng Thụy Khẳng quyết đấu.

“Người kia chính là Vi Đức! Hắn thức tỉnh được một quyển Ma Đạo Thư vừa mỏng vừa nát, hơn nữa bìa mặt lại màu trắng, không nghĩ tới thế nhưng còn có loại Ma Đạo Thư rác rưởi như vậy tồn tại! Theo ta thấy, thức tỉnh loại Ma Đạo Thư rác rưởi này còn không bằng không thức tỉnh.”

“Các ngươi nghe nói chưa? Tên Vi Đức này thế nhưng còn muốn gia nhập ngưu đầu ma pháp hiệp hội, qua một tuần hắn sẽ phải cùng một thành viên dự bị của ngưu đầu ma pháp hiệp hội quyết đấu, nghe nói đó là người có Lục Đạo Thư, ai thắng thì có thể gia nhập hiệp hội.”

“Hắn hiện tại đi tới nơi này không phải là muốn làm thuê nhiệm vụ đó chứ? Ai cho hắn tự tin! Lấy trình độ hắn của hắn hiện nay, có thể nhận được nhiệm vụ gì?”

Thanh âm nghị luận không ngừng truyền tới tai Diệp Thùy và Đại Bỉ truyền, có lẽ bọn họ chính là cố ý nói lớn tiếng để Diệp Thùy nghe.

Đại Bỉ hơi hơi ngẩn người, lúc trước Diệp Thùy nói cho nàng tên hắn là Diệp Thùy, nhưng nàng nghe được ra, “Vi Đức” theo lời những người trong công hội chính là Diệp Thùy, nàng lặng lẽ nghiêng đầu liếc mắt nhìn Diệp Thùy một cái, nghĩ thầm vị thiếu niên này mấy ngày này nhất định gặp rất nhiều áp lực đi —— ngươi xem, cả tên cũng từ bỏ.

“Ngươi đừng để ý lời bọn họ nói, coi như bọn họ đang đánh rắm là được.” Đại Bỉ quyết định an ủi Diệp Thùy.

Diệp Thùy cười cười, bộ dáng tỏ ra tiêu sái nói: “Không sao, ta……”

Lúc này âm thanh có người thảo luận truyền tới: “Nữ hài tử đi theo Vi Đức là ai? Thật là nữ hài đáng yêu!”

“Đúng vậy, không nghĩ tới Tư Thản Tiểu Trấn còn có nữ hài xinh đẹp như vậy!” Những người khác cũng sôi nổi phụ họa.

Đại Bỉ lập tức liền mở to mắt, nàng cao hứng vỗ vỗ bả vai Diệp Thùy: “Ha, kỳ thật lời nói của bọn họ cũng có lý đấy.”

Diệp Thùy: “CMN……”

Cô nương, chúng ta còn có thể làm hảo hữu hay không?

“Tiên sinh.” Một thị nữ phụ trách tiếp đãi khách nhân đi tới trước mặt Diệp Thùy, nàng có một đầu tóc dài màu kim, dáng người thập phần bốc lửa, ăn mặc cũng thập phần hở hang, chỉ là lúc này nàng cười có chút kỳ quái, tựa hồ là tò mò vì sao Diệp Thùy lại tới nơi này, nàng mở miệng hỏi, “Xin hỏi có thể giúp gì cho ngươi sao? Ngươi muốn nhận nhiệm vụ gì sao?”

“Ta muốn nhận nhiệm vụ.” Diệp Thùy nói với thị nữ nói.

Từ trong trí nhớ của Vi Đức hắn đã biết cách nhận nhiệm vụ, ở thế giới như vậy đương nhiên sẽ không có cách đăng ký quá toàn diện, trên cơ bản chỉ cần biết được thực lực, nhất định có thể nhận nhiệm vụ, mà thực lực cần có, ít nhất cũng phải là Ma Đạo Sư đã thức tỉnh hoặc là kiếm sĩ cấp thấp tiêu chuẩn.

“Nhưng tư cách của ngươi ……” Thị nữ có chút quẫn bách.

“Ta đã có năng lực thức tỉnh Ma Đạo Sư, hẳn là có tư cách đi?” Diệp Thùy nói, “Muốn ta triệu hồi ra Ma Đạo Thư cho ngươi xem hay không.”

Thị nữ có chút giận dữ, ai muốn xem Ma Đạo Thư kém cỏi nhất của ngươi chứ, nàng sớm đã nghe nói chuyện Diệp Thùy thức tỉnh Ma Đạo Thư kém, cho nên mới quan tâm trình độ của Diệp Thùy có thể nhận nhiệm vụ hay không, nhiệm vụ đều là có tính nguy hiểm nhất định, nàng là muốn khuyên bảo Diệp Thùy quý trọng sinh mệnh……

“Mong ngươi tin tưởng hắn, hắn sẽ không có việc gì.” lúc này Đại Bỉ nói cùng thị nữ, nàng mỉm cười an ủi liếc mắt nhìn Diệp Thùy một cái, tiếp tục nói, “Cho dù Ma Đạo Thư của hắn là Ma Đạo Thư rác rưởi nhất từ trước tới nay, thoạt nhìn cũng hoàn toàn không hiểu về chiến đấu lại còn bộ dáng cố tỏ ra suy tư, nhưng chỉ cần hắn cùng đội với ta vậy nhât định sẽ không có vấn đề.”

Diệp Thùy “……”

Cô nương, ta coi như ngươi là đang thật lòng an ủi ta.

“Vị này tiểu thư xinh đẹp này, nếu ngươi muốn tìm người cùng tổ đội nhận nhiệm vụ, vậy vì sao lại tìm loại rác rưởi như thế này? Không bằng cùng Khải Mễ Tư ta ở bên nhau thế nào!” Đúng lúc này một thanh âm dương dương tự đắc đột nhiên vang lên.

Những lúc như thế này xuất hiện một người cố ý bới lông tìm vết là điều hiển nhiên.

Diệp Thùy nhìn về phía người nói chuyện, tên Khải Mễ Tư này là một nam nhân khoảng 20 tuổi, thân thể vừa cao vừa gầy, khoác một kiện trường màu đen bào dơ hề hề, cuồng vọng nhìn Diệp Thùy, tiếp xúc với ánh mắt của Diệp Thùy, hắn búng tay “Bang” một tiếng một cái, một quyển Ma Đạo Thư hiện lên ở trước mặt hắn, quyển Ma Đạo Thư này là bìa mặt màu trắng, nhưng so với Ma Đạo Thư của Diệp Thùy thoạt nhìn vừa dày vừa lớn.

“Ngươi tên là Vi Đức phải không? Nhanh cút ra xa vị tiểu thư xinh đẹp này!” Khải Mễ Tư khinh thường nói.

CMN? Diệp Thùy biểu tình lạnh xuống: “Sao không phải là ngươi cút đi?”

“Thức tỉnh Ma Đạo Thư rác rưởi nhất từ trước tới nay thế nhưng còn dám nói chuyện cùng ta? Ha ha, xem ra ta cần thiết phải cho ngươi một chút giáo huấn!” Khải Mễ Tư điên cuồng nói, hắn đương nhiên sẽ không nghĩ chỉ dựa vào một câu có thể đem Diệp Thùy đuổi đi, bất quá như vậy cũng tốt, có thể cho vị tiểu thư xinh đẹp kia nhìn xem chính mình có bao nhiêu lợi hại, hắn nhanh chóng đem Ma Đạo Thư lật tới một trang ——

“【 thủy xà chi vũ 】!”

“Xôn xao” thanh âm nước chảy từ Ma Đạo Thư của Khải Mễ Tư truyền ra tới.

“CMN!”

Diệp Thùy trong miệng mắng to, không nghĩ tới tên này nói công kích liền công kích, hắn vội vàng triệu hồi ra chính mình Ma Đạo Thư —— mà khi nhìn đến ipad Ma Đạo Thư của hắn, một ít người lập tức bật cười: Quả nhiên là Bạch Đạo Thư vừa mỏng vừa nhỏ, còn hình thù kỳ quái.

Trên mặt Ma Đạo Thư Khải Mễ Tư, nước trào ra đã ngưng tụ thành một con rắn lớn dữ tợn, ước chừng to bằng đùi người, xoay quanh Ma Đạo Thư của Khải Mễ Tư, trên mặt đất nhanh chóng bò tới, nhằm về phía Diệp Thùy.

“Tê tê ——”

Rắn nước bắt đầu khủng bố tập kích.

Nhưng mà, khi ở rắn nước tới gần người Diệp Thùy, một mặt tấm chắn đột nhiên xuất hiện ngăn ở trước mặt Diệp Thùy, chặn lại công kích.

Thân thể của Diệp Thùy lùi về phía sau một chút, hắn nhìn gương mặt Khải Mễ Tư có chút cuồng nhiệt, biết hiện tại nói thêm cái gì cũng đều vô dụng, điều hắn có thể làm chính là nghĩ cách như thế nào dừng trận đấu này lại.

“Rất có khí thế đấy, thế nhưng còn có ma chú phòng ngự, bất quá ta xem ngươi có thể kiên trì bao lâu!”

Khải Mễ Tư hô to chỉ đạo rắn nước lại lần nữa hướng Diệp Thùy công kích mạnh mẽ.