Chương 3: Ứng dụng trên ipad biến thành ma chú

**

Chương 3: Ứng dụng trên ipad biến thành ma chú**

Ánh nắng buổi sớm xuyên qua khe cửa chiếu lên người Diệp Thuỳ, tiếng chim ríu rít kêu bên tai không ngừng, Diệp Thùy dụi mắt từ trên chiếc giường gỗ bò dậy, chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức, ngay lúc này hắn thực sự hoài niệm cuộc sống thoải mái ở một thế giới khác.

Ngáp một cái thật to, Diệp Thuỳ rửa mặt bằng một chiếc bồn gỗ ở góc nhà, làm bản thân tỉnh táo một chút, khi dùng khăn lông thô ráp lau mặt hắn nhìn thoáng qua hình ảnh của chính mình trong chậu nước—— một thiếu niên mười sáu tuổi anh tuấn, sống mũi cao, đôi mắt thâm thúy, tướng mạo là sự kết hợp hài hoà giữa Âu và Á, mái tóc dài đen nhánh, hình dáng này ở một thế giới khác hẳn sẽ là một tiểu thịt tươi.

“Ta thật đẹp!” Nhìn bộ dạng của bản thân, Diệp Thùy gật đầu tự đắc, tâm trí mệt mỏi bởi vậy mà hoàn toàn tỉnh táo lại.

Hắn chính là mỗi ngày đều bị vẻ đẹp trai của mình đánh thức.

Từ bên trong tủ gỗ lấy ra mấy miếng bánh mì khô, một ít thịt khô, lấy nước nguội đun sôi từ tối qua, làm một bữa sáng đơn giản.

Xuyên đến thế giới này đã ba ngày, Diệp Thùy đã dần quen với cuộc sống nơi đây.

Nơi hắn ở hiện tại là nhà hắn.

Chủ nhân của thân thể này, tên là Vi Đức, căn bản cũng không phải người của Tư Thản Tiểu Trấn, mười năm trước, khi mới sáu tuổi Vi Đức được người dân của trấn nhặt về từ một cánh đồng lớn trong rừng rậm, nơi đó có một thương đạo dẫn tới bên kia Tây Sơn , dựa theo phán đoán của người phát hiện ra hắn, Vi Đức hẳn là con của một thương nhân, cánh đồng rộng lớn trong rừng rậm này có rất nhiều hung thú lui tới, có thể thương đội bị hung thú tấn công, chỉ còn mình Vi Đức sống sót.

Sau đó, có một khoảng thời gian dài Diệp Thuỳ ở trong giáo hội mà lớn lên, sau lại bởi vì Vi Đức bị phát hiện có hơi thở ma lực quá mạnh, được một lão nhân sống đơn độc thu nhận, so với những đứa trẻ bơ vơ không nơi nương tựa, Vi Đức thật sự là quá may mắn, ông lão này sau khi chết còn đem gian nhà gỗ nhỏ của mình để lại cho Vi Đức.

Thiên phú của Ma Đạo Sư đang thức tỉnh trước đó cũng không cách nào xác nhận, chỉ có thể phán đoán, nếu không có hơi thở ma lực kia khẳng định là không thể thức tỉnh được, mà sau khi có được hơi thở ma lực kia mới có khả năng thức tỉnh, hơn nữa ma lực càng nồng đậm, khả năng thức tỉnh càng lớn, ma lực của Vi Đức lại nồng đậm như vậy, dựa theo lẽ thường hắn căn bản nhất định sẽ thức tỉnh —— đương nhiên, cũng có ngoại lệ, bất hạnh chính là Vi Đức lại vừa vặn là ngoại lệ.

Đến nỗi ipad thức tỉnh trở thành Ma Đạo Thư…… Cái này đại khái cùng với Vi Đức không có bất kì mối liên hệ nào.

Giải quyết xong bữa sáng, đơn giản thu thập một chút, Diệp Thùy ngồi ở bàn gỗ vươn tay ra phía trước, tâm niệm vừa động, Ma Đạo Thư của hắn liền xuất hiện ở trên lòng bàn tay .

Sau khi đến được Ma Đạo Thư, Ma Đạo Thư sẽ dung hợp với Ma Đạo Sư trong cơ thể, chỉ cần có được ma lực, liền có thể đem Ma Đạo Thư triệu hồi xuất hiện, chính là như hiện tại, không những có thể triệu hồi Ma Đạo Thư còn có thể dùng suy nghĩ tùy ý điều khiển, ra lệnh trong phạm vi nhất định có thể tự do bay nhảy, hiện tại Diệp Thùy cầm ipad ở trong tay lướt qua lướt lại, bắt đầu thăm dò Ma Đạo Thư.

Trong thời gian ba ngày, Diệp Thùy đại khái hiểu rõ một ít năng lực cơ bản của Ma Đạo Thư.

Ipad ở trong tay Diệp Thùy cơ bản được giữ nguyên hình dáng cũ, hiển thị vẫn là tiếng Trung, mà lại không phải là ngôn ngữ của thế giới này, khung, chức năng cũng giống ipad cùng loại, nhưng cũng có chút khác biệt, công cụ và ứng dụng của nó đều đồng thời chuyển biến vì cùng loại đồ vật ma chú, chẳng hạn ipad nguyên bản trang bị vệ sĩ an toàn phần mềm di động liền chuyển biến vì ma chú phòng ngự: Đây là ma chú bị động, yêu cầu hao phí ma lực để ngăn cản công kích.

Diệp Thùy còn có thể mở app cửa hàng trên ipad, chỉ là phần mềm của cửa hàng bán ra đều biến thành một đám ma chú, các ma chú này đều là ma chú cấp thấp, ví dụ như nguyên tố cơ bản của ma chú 【 nước chảy 】【 hỏa diệm 】【 lôi điện 】,

ma chú công kích sơ cấp Thuỵ Khẳng sử dụng là 【 hỏa diệm chi xà 】 cũng ở trong đó —— cấp bậc của ma chú cùng năng lực bản thân của Diệp Thuỳ tương đồng, ma chú này trong thời gian hiện tại đều có thể thông qua ipad Ma Đạo Thư của Diệp Thùy phóng xuất tới ma chú.

Đương nhiên, app giống nhau không những cần phải download trang bị trước, mà tải xuống trang bị lại yêu cầu “Tích phân”.

Hiện tại Diệp Thuỳ vẫn chưa thể làm rõ được cái tích phân này rốt cuộc là như thế nào, lúc thử download có thể nhìn thấy tích phân của hắn chỗ ngạch trống là 5, mà ma chú đều yêu cầu tích phân ít nhất là 10 mới có thể download trang bị, cho nên dù muốn học tập cách tính toán của tân ma chú nhưng đành phải cứ như vậy mà từ bỏ.

Ngoài ra, Diệp Thùy còn có thể mở âm nhạc, video… của ứng dụng, nhưng cũng không có tài nguyên gì có thể truyền phát tin, camera của ipad cũng có thể sử dụng, chỉ là không thể quay chụp ảnh hoặc ghi hình, một vài công cụ khác trong ứng dụng của ipad như lịch, đồng hồ, tạp chí, trình duyệt….cũng trở nên đầy những thay đổi kì diệu, nhưng định dạng không cách nào mở ra —công năng này đều yêu cầu tích phân để giải khóa công năng.

Khiến Diệp Thùy vừa kinh ngạc vừa vui mừng chính là, ứng dụng bản đồ của Ipad mang thêm có thể mở ra.

Có điều chỉ có bản đồ của Tư Thản Tiểu Trấn, nếu muốn xem các khu vực khác, phải cần sự giúp đỡ của “Bản đồ bao”, đương nhiên bản đồ bao cần dựa vào tích phân để giải khóa, mà ở trên bản đồ thậm chí có thể nhìn ra vị trí của Diệp Thùy, cùng những người xung quanh trong phạm vi nhất định—— liền cùng chơi trò chơi mở cảm giác của bản đồ giống nhau.

“Hiện tại ma chú của ta có thể sử dụng chỉ có【 vệ sĩ an toàn 】 cùng 【 hướng dẫn của bản đồ 】, đều thuộc về phụ trợ phòng ngự ma chú, muốn đạt được ma chú công kích cự đại xem ra nhất định phải có biện pháp tăng cao tích phân…… Nhưng tích phân rốt cuộc là cái gì?”

Cách trận quyết đấu cùng Thuỵ Khẳng chỉ còn một tuần, nhưng hiện tại Ma Đạo Thư của Diệp Thuỳ trừ hai cái ma chú ngoại vô dụng kia ra, thì cái nào cũng không thể sử dụng được, điều này khiến Diệp Thùy ít nhiều cũng có một chút lo lắng.

Mà cuộc sống ở thế giới khác đã nói cho Diệp Thùy, biện pháp để đối mặt lo âu chính là phải hết sức thả lỏng, cứ tạo áp lực cũng không giải quyết được việc gì.

Cho nên Diệp Thùy quyết định ra ngoài du ngoạn phong cảnh tiểu trấn một chút.

“Ở nhà ngồi cũng không có việc gì để làm, ra ngoài nói không chừng sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn, tìm được phương thức gia tăng tích phân!”

Từ trí nhớ của Vi Đức, Diệp Thùy đối với Tư Thản Tiểu Trấn cũng đã có một chút hiểu biết nhất định.

Trấn nhỏ phương bắc là một khu rừng rậm, có điều trong rừng rậm tràn ngập nguy hiểm, chỉ có kiếm sĩ tài năng, Ma Đạo Sư cùng thợ săn có kinh nghiệm mới có thể tiến vào bên trong, còn lại ba mặt của trấn nhỉ đều được tinh linh thảo nguyên bao quanh —— cái tên tinh linh thảo nguyên này rất có hàm ý, nghe nói thảo nguyên này từng mai táng một vị Tinh Linh Vương giả quá cố, bởi vậy mới có tên này.

Có điều loại tinh linh tồn tại, đối với hiện tại sớm đã trở thành một truyền thuyết xa xưa.

Ở trong truyền thuyết xưa trên mảnh đại lục này chẳng những có Nhân tộc, còn có tinh linh, người lùn, thú nhân, người khổng lồ thậm chí còn có Thần tộc hùng mạnh sinh sống, nhưng 5000 năm trước, sau một sự việc xảy ra tên là “Chư thần ngã xuống” , Thần tộc cùng với các chư tộc khác toàn bộ biến mất, con người trở thành chủ nhân duy nhất ở địa lục này, đến nỗi các chủng tộc khác cùng với câu chuyện về họ, cũng chỉ còn trong các câu chuyện kể, thơ ca.

“Tuy nói là thị trấn phong cách thời Trung cổ, nhưng nơi này so với những thành trấn Trung cổ trong phim truyền hình sạch sẽ hơn nhiều, nghe nói thành trấn thời bấy giờ khắp nơi đều có rác rưởi, đi vệ sinh đều là trực tiếp trên đường đi……”

Diệp Thùy thầm nghĩ, hắn đi trên đường lớn sạch sẽ, đường phố hai bên mọc đầy cây ngô đồng, bóng cây đổ xuống loang lổ, trong không khí phảng phất còn có thể ngửi được mùi hoa diên vĩ, hắn mở 【 hướng dẫn của bản đồ 】trên ipad Ma Thư Đạo, trên bản đồ có thể nhìn thấy mũi tên nhỏ hiển thị vị trí của hắn, còn có một đám chấm nhỏ di động, mỗi một cái chấm đại biểu cho từng người bên cạnh hắn.

Trên đường cái người đi đường đi qua đi lại, có cư dân của trấn, cũng có thương nhân ước ngoài, còn có thể nhìn đến một vài kiếm sĩ thân mặc giáp lưng đeo trường kiếm, cùng với Ma Đạo Sư, Diệp Thùy đã sớm đã phát hiện, chỉ có người tiến tới gần hắn trong phạm vi nhất định thì mới hiển thị chấm nhỏ, ngườif đi khỏi phạm vi hiển thị sẽ tự động biến mất, phạm vi có thể bị phòng ốc ngăn trở, ước chừng trong phạm vi khoảng mười mét. Nếu là trong trò chơi cái này có thể được coi là “Tầm nhìn phạm vi”.

Cứ như vậy ở trong Tư Thản Tiểu Trấn du ngoạn khắp nơi, tới gần trưa, Diệp Thùy đột nhiên nhìn vào ipad Ma Đạo Thư trên bản đồ xuất hiện một chấm sáng kì lạ, chấm sáng kia cách Diệp Thuỳ ước chừng phạm vi mười mét, ít nhất kéo dài cả nửa cây số.

“Đây là cái gì?”