Editor: Dạ An
Phía trước có tiệm mua bán thuốc, đây là tiệm bán thuốc lớn nhất trong trấn.
Diệp Lăng Nguyệt trước len lén tiến vào tiệm tạp hóa, mua đấu lạp đội lên(mũ rộng vành), sau đó mới tiến vào tiệm thuốc.
Bên trong tiệm thuốc, xem qua các loại dược thảo đích thực Diệp Lăng Nguyệt nói không nên lời, rực rỡ muôn màu, giá cả tương đương cũng không nhỏ.
Người bán thuốc từ xa đi đến, thấy người bước vào cửa đội đấu lạp, toàn thân toát lên bộ dáng thần bí.
“Ta tới bán Tụ Nguyên Thảo.” Diệp Lăng Nguyệt bước đến phía trước, nàng cố ý đè thấp âm thanh làm cho người khác không đoán ra được số tuổi của nàng.
Tụ Nguyên Thảo có thể hấp thu thiên địa nguyên khí đối với võ giả dưới Luyện Thể Đệ Tam trọng có nhiều chỗ tốt.
Tại Thu Phong Trấn, những gia đình có điều kiện cũng sẽ trồng mấy bụi Tụ Nguyên Thảo trong sân nhà.
Diệp Lăng Nguyệt lấy ra Tụ Nguyên Thảo, ước chừng hơn 10 gốc, một một cây đều là trước khi tới đây nàng ngắt xuống.
“Nơi này không thu dược thảo không rõ lai lịch.” Tiểu nhị không thèm nhìn tới gốc Tụ Nguyên Thảo, khinh thường đáp một câu.
Diệp Lăng Nguyệt nhìn ra được vẻ mặt khinh thường của hắn, nàng mới không thèm bán Tụ Nguyên Thảo cho người không biết hàng.
“Khách nhân, xin dừng bước.” chưởng quầy tiệm thuốc nhanh chân bước tới, hắn lấy một gốc Tụ Nguyên Thảo của Diệp Lăng Nguyệt, nhìn kỹ một lần.
Cành cao ngất, phiến lá rậm rạp, phía trên một con sâu liền không có.
Chưởng quầy càng xem càng kinh hỉ, tiểu nhị chết tiệt, thiếu chút nữa khiến cho hắn mất đi một vị khách quý.
Chưởng quầy tiệm thuốc đúng là người có nhãn lực, mấy gốc Tụ Nguyên Thảo này là không đơn giản.
Một đám Tụ Nguyên Thảo của Diệp Lăng Nguyệt chính là thu thập từ trong Hồng Mông Thiên, thời gian sinh trưởng của Tụ Nguyên Thảo thấp nhất là ba năm, có vài cọng thậm chí đã đạt đến năm năm.
Chưởng quầy mở tiệm thuốc tại Thu Phong trấn đã qua vài thập niên, cũng là người tinh tường, âm thầm dò xét Diệp Lăng Nguyệt, thấy nàng đội đấu lạp, biết rõ đối phương không muốn tiết lộ thân phận nên cũng không hỏi nhiều.
“Cô nương, vừa rồi đã mạo phạm, những gốc Tụ Nguyên Thảo chúng ta đều thu. Thời gian ba năm giá 100 văn tiền một gốc, năm năm là văn tiền, mười năm là 500 văn tiền, mười lăm năm trở lên là 800 văn tiền một gốc. Nếu sau này cô nương còn muốn bán Tụ Nguyên Thảo tất cả đều theo giá này mà thu mua, năm càng cao, giá càng cao.” Chưởng quầy vẻ mặt khẩn thiết.
Tính toán sơ qua, đám Tụ Nguyên Thảo kia bán đi có thể thu về mấy ngàn đồng, đổi ra ngân lượng đại khái hơn 1 2 lượng bạc, lương tháng Bắc trang một tháng bất quá cũng chỉ hơn mười lượng bạc.
Sau khi tiếp nhận ngân lượng, trong bụng cười thầm một tiếng Tụ Nguyên Thảo trong không gian của nàng cứ cách mấy ngày sẽ sinh ra một mảnh nhỏ, trừ một phần để chiết xuất, một tháng nàng có thể bán ra trên trăm gốc Tụ Nguyên Thảo, đây đúng là vụ mua bán một vốn bốn lời.
“Chưởng quầy, ta muốn còn muốn hỏi một ít tin tức, cửa hàng các ngươi có bán Đan dược Ngũ phẩm không?” Diệp Lăng Nguyệt hỏi.
“Đan dược Ngũ phẩm? Cô nương, ngươi đây là đang nói giỡn, loại địa phương nhỏ này lấy đâu ra Đan dược Ngũ phẩm, e cũng chỉ xuất hiện tại Đế Đô nhưng cũng rất hiếm thấy, giá trị một viên lên tới mấy vạn lượng hoàng kim.” Chưởng quỹ lắc đầu.
Mấy vạn lượng hoàng kim?
Một lượng hoàng kim bằng mười lười bạc trắng, một lượng bạc tương đương một nghìn văn tiền, đây là phải bán bao nhiêu gốc Tụ Nguyên Thảo mới đủ, Diệp Lăng Nguyệt không khỏi tặc lưỡi thở dài.
Theo Diệp Lăng Nguyệt biết, thu nhập cả năm của Diệp gia cũng chỉ vạn lượng hoàng kim, hơn nữa từ trấn Thu Phong đến các tỉnh thành lớn khác đường xá xa xôi, Diệp Lăng Nguyệt cũng chỉ đành tạm thời gác lại ý định mua Đan dược Ngũ phẩm trong đầu, rời khỏi tiệm thuốc.
“Chưởng quầy, không phải chỉ là Tụ Nguyên Thảo sao, sao có thể bán được giá cao như vậy.” Tiểu nhị nhịn không được cất tiếng hỏi.
“Tiểu tử như ngươi thì hiểu cái gì.” Chưởng quầy bạo lực gõ đầu tiểu nhị một cái “Tụ Nguyên Thảo bình thường đều được trồng trong sân, một gốc Tụ Nguyên Thảo sống từ ba năm trở lên đã có sự khác biệt, một khi đưa đến tay những người trong huyện thành có thể luyện thành Linh dịch Nhất phẩm, thậm chí là Linh đan, giá trị đạt được thật ra lên đến mấy chục lần.”
Chưởng quầy vội vàng sai người chuyển Tụ Nguyên Thảo đến thị trấn.
Sau khi nhận được bạc, Diệp Lăng Nguyệt đi vòng quanh chợ có ý định mua mấy loại hạt giống thảo dược mới nhưng tiếc là không có thu hoạch gì.
Về tới Bắc trang, Diệp Lăng Nguyệt gọi Lưu mụ chuẩn bị một thùng nước ấm.
Trên đường trở về nàng đổ một thân mồ hôi, cởi bỏ y phục, Diệp Lăng Nguyệt lấy ra một cái chai, bên trong chính là Tụ Nguyên Dịch tinh khiết mà nàng chiết xuất được.
Tụ Nguyên Thảo vốn có thể tụ tập nguyên khí trong thiên địa, Tụ Nguyên Dịch sau khi chiết xuất có thể dùng để rèn luyện thân thể.
Chất lỏng màu xanh lá tản mát ra một cỗ mùi thơm đặc thù, nhỏ vào thùng tắm liền tạo thành những vằn nước từng mảng màu xanh lá, Diệp Lăng Nguyệt ngâm ở trong đó, hai mắt nhắm chặt.
Dược hiệu viên Đan dược trong cơ thể nàng đã tiêu hao không sai biệt lắm, mấy ngày nay nguyên lực trong đan điền có dấu hiệu đình trệ trên diện rộng.
Tụ Nguyên Dịch sau khi tinh luyện có thể trợ giúp thân thể nàng hấp thu nguyên khí trong thiên địa rất tốt.
Chất lỏng màu xanh biếc sau khi rót vào thân thể Diệp Lăng Nguyệt có thể thấy vô số nguyên khí trong thiên địa hướng nào dũng mãnh lao tới.
Xương cốt cùng cơ thể nàng đều phát ra âm thanh vui sướng, kinh mạch trong cơ thể cũng được cường tráng thêm vài phần.
Mãi cho đến khi Tụ Nguyên Dịch bên trong thùng tắm được hấp thu hết, Diệp Lăng Nguyệt mới đứng lên.
Chớp mắt đã trôi qua thời gian nửa tháng, thời gian này Diệp Lăng Nguyệt tập trung kiên trì tu luyện, mỗi lần rèn luyện xong đều dùng Tụ Nguyên Dịch để tắm.
Thời gian nửa tháng ngắn ngủi, nhưng thân thể nàng đã xảy ra biến hóa kinh người, nguyên bản trước đây thân thể vốn gầy yếu, giờ đây liền như lá liễu đâm chồi nảy mầm vào mùa xuân, cao hơn rất nhiều.
Làn da lột xác trở nên trắng bóc tựa như trứng gà, trắng sáng trong suốt cùng với tiểu ngốc trước đây có thể nói là hai người khác nhau.
Một ngày này, theo thói quen Diệp Lăng Nguyệt tiếp tục dùng Tụ Nguyên Dịch trong khi tắm.
Nửa tháng trôi qua, số lượng Tụ Nguyên Dịch Diệp Lăng Nguyệt dùng cũng gia tăng không ít, vài ngày gần đây, một lần nàng thậm chí phải dùng hết một lọ Tụ Nguyên Dịch.
Lượng tiêu hao rất lớn, tuy nhiên đều cần thiết.
Chỗ tốt là giúp Diệp Lăng Nguyệt nhanh chóng tăng trưởng nguyên lực.
Chỗ xấu là Tụ Nguyên Thảo trong Hồng Mông Thiên sợ là không đủ sinh sản cho nàng dùng, lại không cần phải nhắc đến việc mang ra tiệm thuốc bán.
Nàng đau lòng đem một bình Tụ Nguyên Dịch rót vào thùng tắm, hai mắt nhắm nghiền.
Tụ Nguyên Dịch theo lượng lớn tiến vào cơ thể nàng, trong đan điền giống như có một hỏa khí chạy toán loạn.
Hỏa khí chạy ra khỏi đan điền, hướng ra khắp toàn thân, phút chốc, Diệp Lăng Nguyệt mở mắt.
“Luyện Thể Đệ Tam trọng!” Diệp Lăng Nguyệt nhảy dựng lên, con ngươi đen sẫm vui vẻ hưng phấn, nàng lại đột phá.
~ nhớ ủng hộ á nha~~