Chương 19: Lập uy (1)

Dịch: Ayakawa

“Công chúa, nô tỳ không dám.”

Thanh Linh sợ tới mức run rẩy cả người, nàng luôn cảm thấy, từ khi công chúa tỉnh lại, liền không giống như trước.

Nếu nàng dám cùng Dung Quý Phi có tiếp xúc, công chúa nhất định sẽ đánh chết nàng.

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng quát: “Lưu Li, ngươi ở chỗ này làm gì? Tẩm cung của công chúa, há là ngươi có thể tới? Còn không mau cút đi, nếu mà bị công chúa phát hiện liền đem ngươi đánh chết!

Lưu Li……

Cái tên này, làm Phong Như Khuynh trong lòng hoảng hốt, nàng vòng qua Thanh Linh, chậm rãi bước ra khỏi tẩm cung.

……

Bên ngoài tẩm cung, là một mảnh sân trồng đầy hoa đào.

Ở trong sân, một thiếu nữ mảnh khảnh quật cường đứng ở dưới cây hoa đào.

Nàng ăn mặc y phục cung nữ đơn giản, bộ dáng gầy yếu kia, phảng phất chỉ cần một trận gió liền có thể đem nàng thổi bay.

“Nô tỳ tới thăm công chúa, chỉ cần nhìn thấy người nô tỳ liền đi.”

“Ngươi cho rằng ngươi muốn gặp là có thể gặp? Một cái cung nữ giặt quần áo, thực lực yếu kém, thì có gì tư cách gặp công chúa?”

Đứng ở trước mặt Lưu Li chính là một ma ma già, ánh mắt hung thần ác sát, rất không kiên nhẫn nói: “Mau cút! Nếu không, công chúa sẽ không bỏ qua ngươi!”

Tại cái nơi kẻ mạnh làm vua này, cho dù là cung nữ thái giám, cũng phải yêu cầu thực lực nhất định, mà Lưu Li tư chất không được, thực lực lại quá kém, lúc trước nhờ hoàng hậu thương hại, mới thu nhận nàng.

Về sau vương hậu khó sinh mà chết, nàng tự nhiên cũng bị phái tới bên cạnh công chúa.

Hiện tại công chúa cũng không cần nàng, nàng chỉ có thể làm một cung nữ giặt quần áo, thân phận nhỏ bé, ở trong cung nhận đủ loại nhục nhã, tra tấn.

“Ma ma, người để nô tỳ nhìn công chúa một lần thôi, nô tỳ trộm nhìn nàng một chút là được, bảo đảm sẽ không quấy rầy đến công chúa.” Lưu Li rũ xuống đôi mắt, mang theo lo lắng cùng thương tâm.

Nàng lo lắng vì thân thể của công chúa, thương tâm lại là vì đây là nơi nàng sinh sống nhiều năm, hiện tại bước vào một bước đều không có tư cách.

Nhưng mà lúc trước, nếu không phải Hoàng Hậu giúp nàng, nàng đã sớm chết ở trong cung, cái nơi ăn thịt người không nhả xương này, hiện giờ công chúa bị người hại đến như thế, nàng không có khả năng yên tâm.

Tiện nha đầu, để ngươi đi ngươi không đi, thật là tự tìm chết!” Lão ma ma trong mắt xẹt qua một tia tàn nhẫn, “Người đâu, đem nha đầu này kéo xuống đánh chết, dù sao công chúa cũng không quan tâm, đánh chết cũng không ngại.”

Đôi mắt Lưu Li xẹt qua một tia hoảng loạn, nàng rất nhanh trấn định lại tâm thần, miễn cưỡng cười cười: “Ma ma không cần tức giận, nô tỳ...liền rời đi.”

Về sau đợi không có người chú ý, nàng lại lén tiến vào, nếu như bây giờ thật sự bị đánh chết, vậy mất nhiều hơn được.

Ha hả, nơi này ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi hay sao?” Lão ma ma cười lạnh nói.

Nha đầu này tuy không có bản lĩnh gì, nhưng để lại cũng thật chướng mắt, lúc trước Quý Phi nương nương hao hết tâm sức mới làm công chúa trở nên ăn chơi thành tính, nha đầu này lại luôn ở trước mặt công chúa nhiều lời, muốn khuyên nhủ nàng.

May mắn công chúa tín nhiệm nhất chính là Quý Phi nương nương, mới không để nàng thực hiện được, hiện tại nàng còn muốn tới xuất hiện trước mắt công chúa, vậy cũng đừng trách ai……

Hai tên thị vệ đã động thủ, mỗi người một tay túm chặt Lưu Li.

Lưu Li trong lòng càng thêm hoảng loạn, nàng liều mạng giãy giụa: “Các ngươi muốn làm gì! Thả ta ra, công chúa sẽ không cho các ngươi đánh chết ta, tuyệt đối sẽ không!”

Năm đó Hoàng Hậu mất, nàng cũng mới có ba bốn tuổi thôi, nhưng nàng là một tay đem công chúa nuôi lớn, nàng không tin, công chúa thật sự sẽ đối nàng tuyệt tình như thế.

Nàng (PNK) chỉ là bị ác nhân che mắt thôi, một ngày nào đó, nàng (PNK) sẽ lại thấy rõ thế giới này.