Chương 7: Thần Tượng Tỏa Sáng

Không biết bản thân đã ngủ được bao lâu, cho đến khi tỉnh lại Linh Lung liền cảm thấy thật thoải mái, đứng dậy bước ra trước gương, vươn tay ra chạm tới bản thân đang phản chiếu qua mặt phẳng trước mặt.

Thu tay lại, cô liền thay bộ đồ của Vivid Romance ra và mặc lại bộ quần áo thùng thình ngày thường, chuẩn bị đi ăn cơm tối thì chợt nhớ ra còn có vài thứ cô chưa kiểm tra.

"Đây là, giọt nước thuần khiết?"

Cầm lấy điện thoại lựa chọn túi vật phẩm của nhân vật, ngoại trừ bộ trang phục tân thủ, nay lại thêm một bộ trang phục của Vivid Romance với Giọt nước thuần khiết.

Ấn chọn vào biểu tượng vật phẩm, lựa chọn xem thông tin của nó, một bảng chữ nhỏ xuất hiện đưa ra chú thích.

"Giọt nước được chiết xuất từ sương sớm, mang theo tinh hoa của đất trời.

Có thể chữa trị được các khuyết tật hoặc bất thường khi con người lớn lên.

Ngoài ra còn có thêm công năng cải thiện làn da, củng cố căn bản cơ sở cho người chơi.

Vật phẩm có trị giá cao hơn nhiều so với đẳng cấp hiện tại của nhân vật, là phần thưởng nhiệm vụ đặc thù, hiệu lực chỉ còn ba thành.

Cách sử dụng: Đem nhỏ vào trong bồn tắm, ngâm mình khoảng một tiếng đồng hồ để cải thiện cơ thể."

"Hừm, là nhắm vào cặp mắt của mình sao? Nếu nói về hạn chế của bản thân, vậy thì chắc là tật cận thị của mình"

Suy nghĩ, đưa bàn tay ra ấn vào bên trong màn hình điện thoại, lần này cô lựa chọn mang vật phẩm tới thế giới hiện thực.

Từ hư không, một lọ nước nhỏ bằng thủy tinh cứ vậy xuất hiện trên tay cô, chỉ một giọt, nhưng công dụng đủ để Linh Lung phải cẩn thận trân trọng.

Phải mang kính một thời gian dài, nếu bây giờ bảo cô phải cởi ra thì thật sự không thể quen thuộc được, mà cũng chưa chắc là chỉ một giọt này có thể chữa lành cho cô hay không.

Đặt nó trên bàn, nghe tiếng của mẹ cô gọi bên dưới, Linh Lung liền vội vàng chạy xuống dưới, anh hai với Lâm ca đã ở sẵn trong phòng ăn, bên cạnh còn có thêm một người nữa.

"Ba! Ba trở về rồi sao?"

"Ừm, lâu rồi không gặp, thế nào, con gái của ba lớn vậy rồi sao?"

Nhìn thấy ba mình xuất hiện đột ngột, ông ấy cũng không gọi trước hay nói trước gì khi về nhà, điều này thật sự làm cô bất ngờ đó.

Là một giáo sư đại học, ba cô là Linh Mặc Hoài, người mà cô luôn ngưỡng mộ từ hổi nhỏ cho tới giờ, kiến thức của ông ấy rất uyên bác.

Các thói quen tốt của Linh Lung đều được ba cô truyền lại, cô vui vẻ lao tới ôm chầm lấy ba mình, ông ấy cũng hiền lành xoa đầu cô.

Cả nhà ba người ngồi vào bàn ăn, cô được nghe kể về các câu chuyện của ba khi đi công tác, ông ấy hỏi thăm về tình hình học tập của Lâm ca và anh hai.

Quả đúng như dự đoán, hai người bọn họ vậy mà thật sự tính bước chân vào con đường thần tượng, mục tiêu của bọn họ là Học viện đào tạo nghệ thuật nổi tiếng ở Thủ đô quốc gia, Shining Stars!

"Thế hai đứa đã đăng ký hồ sơ dự tuyển chưa?"

Ba cô hỏi, ông ấy tuy làm giáo sư nhưng không hề có thái độ cũ kỹ, ngược lại nếu như các con của ông thật sự muốn làm gì, miễn là không phải phạm tội, ông sẽ ủng hộ hết mình.

Lâm Tâm Viễn mặc dù không phải con ruột của ba cô, nhưng thời gian dài chung sống với nhau, anh ấy cũng giống như anh ruột của bản thân, và ba cô cũng chân thành đối đãi với Lâm ca.

"Bọn con dự định sang tháng sẽ đi thi đầu vào, nếu được chấp thuận sẽ đi nhập học trước một kỳ để cải thiện trình độ của hai đứa"

"Hồ sơ bọn con đã gửi cho bên đấy và đã được chấp thuận, hai đứa đã suy nghĩ rất lâu, vì lúc trước ba không có ở nhà nên không thể thảo luận, giờ con hi vọng đạt được ý kiến của ba"

Hiếm khi nhìn thấy hai người lại nghiêm túc như vậy, Linh Lung liền tự chủ im lặng và lắng nghe bọn họ nói chuyện.

Nếu bây giờ cô mà cũng hí hửng muốn đi học làm thần tượng sợ rằng sẽ bị mắng đến banh xác, tạm thời nghe ý kiến của ba đã.

Linh Mặc Hoài không nói gì nhìn thật kỹ hai đứa con trai trước mặt mình, hai người trong khá là khẩn trưởng gấp rút, ẩn ẩn có mồ hôi đang chảy ra bên thái dương.

Sau chừng hai phút, ba cô liền cầm tách trà lên nhấp một ngụm, đặt xuống liền nói.

"Được rồi, hai đứa cứ đi thử mình đi, ta cũng không cản, dù sao tuổi trẻ cũng cần va chạm vào đời"

"Vâng, cảm ơn ba"

"Cảm ơn bác"

Như tháo được gánh nặng, hai người liền ra sức ăn cơm một cách thoải mái, Linh Lung cũng cười cười chọc hai người bọn họ.

Chưa vui được bao lâu, ba của cô đã nhắm ngay tầm nhìn vào phía bản thân, chết thật, đến lượt của cô sao?

"Còn con thì sao, Linh Lung, đã nhắm tới trường cấp ba nào chưa?"

"Con sao, cũng chưa chắc nữa, nhưng nếu không có gì thay đổi con sẽ học tại trường của anh hai, vừa gần nhà lại cùng trường với Mặc Ninh nữa, khá là thuận tiện phải không?"

"Không có vấn đề gì, nhưng với lực học của con thì có chọn trường tốt hơn mà?"

"Đúng đó Tiểu Linh Lung, em có thể đến trường học có đẳng cấp cao hơn mà?"

"Im hộ ngay anh hai, đừng chen vào, ba à, hiện tại con chưa có mục tiêu gì, con muốn dành cấp ba để trải nghiệm cuộc sống hơn"

Một tay đưa sang bên cạnh nhéo đùi Linh Phong, một bên giải thích cho ba mình, về vấn đề học tập cô đã sớm ôn xong kiến thức mấy năm sau rồi.

Là con của giáo sư, không phải như anh hai cô, bản thân Linh Lung rất xứng với danh mọt sách, chỉ là đậu đại học tầm thường thì không có độ khó với cô.

Trừ khi bản thân tính tiếp nối con đường của ba mình thì mới phải cật lực đi học thôi, nhưng bây giờ, cô đã thấy một con đường khác rồi!

"Vậy sao, nếu đó là điều con muốn thì cũng được, haizz, sao chả ai muốn nối bước ba vậy?"

"Thôi nào ba nó à, đừng có gây áp lực cao quá cho mấy đứa, đi tắm rồi chúng ta tâm sự nhé?"

Tú ân ái trước mặt bọn nhỏ, mẹ à, người có ý thức gương mẫu hộ tụi này được không, Linh Lung che đầu cúi mặt xuống cố ý làm lơ.

Ăn uống no say nhận lên trách nhiệm phụ trách phòng bếp cho mẹ mình, Linh Lung thu dọn chén bát và rửa chén, quét nhà.

Cầm lấy cuốn tiểu thuyết hồi trước đọc giữa chừng, đã bao lâu rồi cô mới lại cầm lấy chúng nhỉ? Dành một tiếng để đọc sách như là thói quen hằng ngày.

Cho đến khi mọi người đều trở về phòng của mình, mặc dù đã tắm qua, Linh Lung lại một lần nữa cầm theo Giọt nước thuần khiết trong phòng minh tiến và nhà tắm.

Xả nước, cởi đồ, cầm lấy chai nước nhỏ Giọt nước thuần khiết vào bên trong, một mùi hương nhẹ nhàng thoang thoảng như mùi hoa tulip lan tỏa.

"Thật dễ chịu..."

Bước chân vào bên trong, lấp cả người vùi vào bên trong bồn nước, cảm giác tê dại hơi ngứa ngứa truyền tới khắp nơi cơ thể.

Linh Lung có thể cảm nhận được từ trong người của mình đang liên tục chảy ra một vài thứ cặn bã gì đấy, nhắm mắt chờ đợi.

Vốn dĩ ban đầu thoải mái, đoạn thời gian sau liền nóng bừng như thiêu đốt, rồi tiếp tục lạnh rét như băng giá, bất quá cô vẫn chưa rời khỏi bồn nước.

Cắn răng chịu đựng, Linh Lung rõ ràng còn cảm thấy hiệu quả của Giọt nước thuần khiết vẫn đang tác động đến cơ thể cô, nhắm chặt mắt lại, mồ hôi tuôn ra, phải mất khoảng thêm mười phút sau cô mới bước ra.

Bịch!

Đi chưa được vài bước bản thân đã nằm gục dưới sàn tắm, cả người yếu ớt vô lực, nhưng có một thứ cô có thể thấy rõ được, đó là mắt của cô khỏi rồi!

Không hề mang kính, nhưng mọi thứ lại phản chiếu thật chi tiết trong đôi mắt của bản thân, bàn tay bấu lấy bồn rửa mặt đứng dậy, nhìn vào chính mình trong gương, mái tóc ẩm ướt phủ xuống tới eo.

"Đây là chính mình ư? Không phải là ở trong game?"

Linh Lung tự hỏi, cô cảm thấy khó tin, bây giờ trong cô còn quyến rũ hơn cả diện mạo của nhân vật trong trò chơi nữa.

Kéo lấy một cái khăn tắm, buộc lên người, tháo cho nước trong bồn thoát đi, nhìn đống cặn còn xót lại, đây là những thứ ô uế trong người bản thân sao?

Dùng sức chà rửa phòng tắm, thay đồ, làm xong liền mở cửa ra vội vàng chạy trở về phòng, đóng chặt lại.

Cầm lấy chiếc điện thoại của mình, vội vàng đăng nhập vào trò chơi, thông tin của Linh Lung bây giờ đã thay đổi.

Nghề ca sĩ đẳng cấp : 12

Emotion Code: Rank D

Giới hạn làm nhiệm vụ: 1/2

"Tuyệt!"

Nắm chặt bàn tay, cảm giác hưng phấn khi vượt qua mốc level 10, Linh Lung liền ngồi lên giường cầm lấy máy sấy tóc hong khô đầu mình.

Bây giờ đã là cuối kỳ nghỉ hè rồi, còn một kỳ nữa là cô phải đối mặt với kỳ thi cấp ba, sắp phải đi học, nếu như gặp gỡ nhiều người hơn, chắc rằng các nhiệm vụ ngẫu nhiên sẽ dễ kích hoạt hơn nhiều.

Rengggg Rengggg....

"Alo, Linh Lung hả, cậu làm xong bài tập hè chưa, cứu......"

"Hà.... Mặc Ninh hả, ừm, mai lên nhà tớ đi, cứu cậu lần cuối nhé!"

"Đội ơn đại tỷ!!!"