Chương 62: Thần Tượng Tỏa Sáng

Thời gian mà buổi live show đã đến, tất cả các thần tượng tham gia đã xuất hiện, nhưng kẹt mất một chỗ là lúc trước Linh Lung đã hứa là sẽ đi coi cùng các bạn của mình, cảm giác rắc rối thật quá mức đau đầu mà.

Hừm… thôi được rồi, cô nghĩ rằng chắc cũng đã đến lúc cho các bạn biết mình là ai rồi, giấu kín chuyện này thật không phải là điều gì công bằng với Mặc Ninh và Hàn Sương mà.

“Khi nào cậu chuẩn bị nói”

Lôi Thiến Thiến đang thay đồ chuẩn bị cho buổi đi chơi với mọi người, lần này nhóm bốn người bọn cô sẽ đi cùng với Hạo Hiên và Minh Triết, Tu Kiệt, bên đấy giống như còn có cả một người ngoài đuổi theo Minh Triết, tên nhớ không nhầm là Lam Vân thì phải.

Cả hai đã bàn luận với nhau về việc nói cho hai cô bạn thân còn lại của mình sự thật của Điệp Vũ, về cô gái đang nổi tiếng hiện nay trên truyền hình.

Đang ngồi đọc một quyển kịch bản cho chương trình ngày mai, nghe Thiến Thiến nói như vậy thì Linh Lung cũng quay đầu lại trả lời.

“Chắc là trước khi buổi live show diễn ra, lúc đó cậu giúp mình gọi bọn họ tới phòng chuẩn bị đạo cụ được không? Mình sẽ gặp mọi người tại đấy, còn chiếc vé này, tạm thời tặng cho ai đó đi”

Tính toán về thời gian mà bản thân rãnh rỗi, cất cuốn kịch bản lại rồi cũng thay đồ để đến nơi biểu diễn.

Hoàng San tỷ chuẩn bị tới để đón cô, một lát nữa là đối phương sẽ đến phía dưới trường mà chờ bản thân.

“Cho ai giờ?”

Cầm lấy chiếc vé còn dư ra khi Linh Lung quyết định thổ lộ sự thật, cả hai nhìn nhau một chốc, xong rồi đưa ra quyết định cuối cùng.

“Bán đi hề!”

“Ok!”

“Tiền xung vào quỹ đi chơi?”

“Chính xác”

Hai người vỗ tay nhau đạt thành nhận thức chung, sau đó bọn cô liền hướng tới trên mạng đăng tin bán chiếc vé còn lại của mình.

Linh Lung để lại công việc này cho Thiến Thiến, bản thân phải có mặt trước để chuẩn bị trước khi những tiền bối ra mặt mới được, cô cũng không tính là một đàn em vô lễ trước mặt đàn anh đàn chị đâu.

“Nhờ cậu đấy!”

“Ừm, bọn này sẽ tới sau”

Nói xong Linh Lung liền tiến thẳng xuống phía dưới cổng, leo lên xe của Hoàng San trở tới hội trường diễn ra buổi trình diễn.

Mặc dù vẫn chưa tới giờ, nhưng dòng người đã bắt đầu đông đúc đến một cách đáng sợ, đây là sức hút của các top idol tập hợp sao?

Độ nóng chảy này đang khiến cho trái tim của Linh Lung hưng phấn giống muốn nhảy ra ngoài mất rồi.

“Đến rồi sao?”

Chờ đợi ở phía ngoài khu vực chuẩn bị, một cô gái với mái tóc bạc và đôi mắt xinh đẹp như ánh trăng đang tựa vào tường chờ đợi.

Giọng nói thanh thoát và tạo hình giống hệt với bản thân lúc này, Linh Lung không thể nào không nhận ra được cô bạn này.

“Tiểu Ngọc, sao cậu không vào trước?”

“Tất nhiên là đợi cậu rồi, ngày hôm nay, đúng không?”

“Ừm, hãy thể hiện hết mình”

Đi vào nơi mà các thần tượng tập hợp, bên phía Mặc Ninh liền đang dúi đầu vào hỏi tại sao Linh Lung lại không có mặt.

“Cậu ấy đâu mất rồi….”

“Linh Lung nói là đến trước đợi mọi người đấy, tới hội trường hai cậu sẽ được gặp thôi”

Lôi Thiến Thiến trả lời một cách úp úp mở mở, cô muốn dành công việc này cho Linh Lung, để đối phương tự mình thú nhận sẽ mang tới hiệu quả thú vị hơn.

Tuy vẫn còn nhiều nghi hoặc, nhưng Hàn Sương cũng biết rằng sớm muộn gì cũng gặp Linh Lung nên không hỏi nhiều, cả đám tập trung dưới sân trường, đi bắt xe để tới hội trường biểu diễn.

Một giọng nói không mấy thân thiện vang lên, giống như đang đâm xéo con người không có mặt ở đây.

“À rá… trời ơi, không ngờ lại có người lỡ hẹn với bạn vào dịp quan trọng vậy nè, thật là, cũng nên nói sớm ngay từ đầu chứ”

Lam Vân tỏ vẻ ngạc nhiên và bất ngờ trước sự không có mặt của Linh Lung, hoàn toàn là một thái độ kiếm chuyện.

Dù cho tài năng của Lam Vân là có thật, nhưng cô gái này quá để ý hơn thua nhỏ nhặt, phấn đấu để chiến thắng là tốt, nhưng bất chấp thủ đoạn là không đám để tuyên dương.

“Giữ im lặng đi”

Minh Triết lúc này hối hận vì đã để cho Lam Vân bám theo, tất cả cũng là vì bà mẹ vô trách nhiệm của mình, nói là để cho Lam Vân theo sau để xem có thể học tập gì không.

Khả năng chơi dương cầm và tài năng ca hát của cô ta cũng đáng để chú ý, tuy nhiên so với Điệp Vũ thì vẫn còn kém xa.

Mẹ anh liền thử quyết định cho cô ấy một cơ hội, sau khi để Lam Vân nhận lấy cảm hứng từ phần biểu diễn xuất sắc, một bài test nhỏ sẽ diễn ra để thử xem thực lực của đối phương.

Tuy không ưa thích Lam Ngọc chị của Lam Vân cho lắm, hơn nữa còn chán ghét là đằng khác, nhưng đối với Lam Vân thái độ dung túng vẫn còn tính cho qua được.

Chỉ có Tu Kiệt là biết, mẹ của Minh Triết làm quái gì có chuyện dung túng Lam Vân, bà chỉ muốn kích thích con trai mình mau bộc phát và thổ lộ chuyện Linh Lung với bả thôi.

“Cố lên”

Lại gần, nói một câu đầu đuôi chẵng rõ ràng ra sao, thậm chí không hiểu còn tưởng rằng Tu Kiệt đang châm chọc Lam Vân, cậu ta lại gần và vỗ vào vai của Minh Triết.

“Này, như vậy là có ý gì???”

Nỗi giân đùng đùng dậm chân, nhưng không một ai quan tâm cô ta, Hạo Hiên dùng một ánh mắt lạnh rét để nhìn Lam Vân.

Thái độ hòa nhã và hiền lành bình thường hàng ngày của cậu cũng không thể giữ vững trước cái mặt dày của con bé này, thật là khó chịu quá mà.

“Không muốn đi thì ở lại đi”

Chỉ một câu nói ngắn gọn, Lam Vân liền hoảng sợ thụt lùi về sau, ba người con trai này ai nấy đều đã trở thành idol hết rồi.

Vậy mà lại không giữ hình tượng của mình đối với một cô gái nhỏ như cô, hay nói đúng hơn là bọn họ không thèm làm điều này?

Ủy khuất đến mức phát khóc, nhưng Lam Vân cũng không chịu ở lại mà kiên trì bám theo nhóm bọn họ tới nơi diễn ra buổi biểu diễn, chỉ cần có cơ hội cô sẽ được mẹ của Minh Triết thừa nhận, đến khi đó thì mọi người sẽ nhìn thấy bản thân tỏa sáng, mặt tốt của cô.

Đến được tới hội trường, Lôi Thiến Thiến liền kéo hai người Mặc Ninh và Hàn Sương đi chỗ khác.

“Theo mình”

“Đi đâu vậy?”

“Có chuyện gì sao?”

Đối với hành động bất thường của Lôi Thiến Thiến, hai cô gái nhỏ liền ngơ ngác bị kéo theo sau, Lam Vân không muốn bị cho ra rìa liền muốn đuổi theo nhưng bị cản lại.

Hạo Hiên và Minh Triết đều đã nhận được tin nhắn từ Linh Lung nói rằng giúp đỡ Thiến Thiến mang hai cô bạn của bản thân rời đi.

Chạy vào bên trong khu vực nhân viên, hai cô gái nhỏ liền bắt đầu cảm thấy hoảng sợ, ở đây rốt cuộc có cho phép bọn cô vào không vậy??

“Nè, có ổn không? Khi vào đây…”

“Ổn mà, Linh Lung hẹn gặp bọn cậu tại chỗ này đấy”

Lôi Thiến Thiến an ủi cho tâm hồn mỏng manh của Mặc Ninh, đi vào nơi chuẩn bị của các thần tượng nổi tiếng sắp lên sân khấu là một điều cấm kỵ nếu không được cho phép.

Nhưng Linh Lung đã nói là được, vậy nên chắc là sẽ ổn thỏa thôi.

Từ phía bậc thang lên xuống phía xa, tiếng bước chân chậm rãi bước xuống khiến cho những kẻ đột nhập bất hợp pháp cảm thấy thót tim.

Hàn Sương lo lắng muốn quay trở về, nhưng cuối cùng cô vẫn ở lại đây, và cô muốn biết tại sao Linh Lung lại hẹn bọn cô tới chỗ này.

Âm thanh của bước chân ngày càng rõ, hơn nữa không phải là của một người, mà là của hai người đang đi cùng nhau.

Thân hình xinh đẹp vài gương mặt giống như nữ thần hiện ra trước mặt của Mặc Ninh và Hàn Sương, đấy … đấy… đấy không phải là

“Điệp Vũ? Dương Tiểu Ngọc??”

Mặc Ninh bất ngờ bật thốt lên, Dương Tiểu Ngọc liền ký lạ quay sang nhìn về phía bọn cô nhíu mày.

Cô gái nhỏ liền vội vàng bịt lại miệng mình nhưng xem ra đã quá muộn rồi, bọn cô đang chuẩn bị nói lời xin lỗi, nhưng Thiến Thiến lại bật cười nói.

“Mình dẫn họ tới rồi đây”

“Ừm, cảm ơn cậu”

Điệp Vũ rời khỏi bên cạnh Dương Tiểu Ngọc, bước lại gần hai cô gái trẻ, bọn họ đã từng được mời lên sân khấu thông qua dàn xếp của cô, vậy nên tất nhiên là cả hai cũng coi như có chút “quen biết” với Điệp Vũ.

Nhưng chưa kịp nói gì, Linh Lung liền lao về phía trước ôm chầm lấy hai người, sau đấy bật cười thoải mái.

“Hahaha…. Nhìn khuôn mặt hoảng hốt của bọn cậu kìa, đoán xem tớ là ai đi?”

Ưh???? Cái âm thanh và cách nói chuyện thoải mái này, ôi ôi ôi, đừng nói với bọn cô là thần tượng mới siêu nổi tiếng, nữ thần điệp linh Điệp Vũ, lại chính là bạn thân của bọn cô, Linh Lung chứ?

Khoan đã, không nói giỡn, nhìn gương mặt và cặp mắt xinh đẹp này đi, không phải Linh Lung bị cận sao? Hơn nữa tại sao đùng cái lại thành thần tượng như vậy?

Từ khi nào, lúc nào mà cô bạn thân im lặng lại tỏa sáng đến thế này? Có vô số câu hỏi đang được đặt ra trong đầu nhưng lại cứng họng không dám nói ra.

“Bất ngờ chứ?”

Mỉm cười lùi lại ác thú vị hỏi hai cô bạn thân, Dương Tiểu Ngọc cũng lại gần tò mò bước tới hỏi thăm.

“Bạn của cậu sao?”

“Ừm, bạn thân đấy”

“Xin chào, mình là Dương Tiểu Ngọc, rất vui được gặp mặt”

“A…. Mình là Mặc Ninh”

“Hàn Sương”

“Mình là Lôi Thiến Thiến, rất vui được làm quen”

Đang tính tiếp tục nói chuyện, nhưng tiếng hô hào bên ngoài đã to đến phấn khích, sắp đến lúc bọn cô cần phải ra ngoài rồi.

Nhưng Linh Lung vẫn còn rất nhiều điều muốn nói với hai cô bạn của mình, thở dài một hơi sau đó nói với Mặc Ninh và Hàn Sương.

“Đây là bất ngờ mình dành cho bọn cậu, xin hãy quan sát và lắng nghe phần thể hiện của bọn tớ, là Điệp Vũ, cũng là Linh Lung bạn của các cậu”

Nói xong, cô liền xoay người dứt khoát cùng Dương Tiểu Ngọc bước lên sân khấu, Lôi Thiến Thiến cũng kéo hai cô bạn đang ngơ ngác của minh trở về khán đài, buổi biểu diễn đáng mong chờ nhất chuẩn bị được diễn ra rồi.