Chương 60: Thần Tượng Tỏa Sáng

“1, 2, 3, 1, 2, 3… mọi người cố gắng lên!”

Tiếng vỗ tay nhịp nhàng vang lên theo điệu nhạc, nhóm những thần tượng được mời đến tổ chức một buổi live show thể hiện Emotion Shape, hiệu ứng mới đặc biệt có ảnh hưởng tác động lên tinh thần của người nghe.

Được phát triển bởi học viện Shining Stars, bây giờ Emotion Code được coi là thước đo năng lực của một thần tượng, và dự rằng sẽ có những cuộc thi dành riêng cho phần thể hiện âm nhạc này.

Nhóm Debuild, Dương Tiểu Ngọc, Điệp Vũ, An Dật Minh, Ngô Vũ, tổng cộng có bảy người đang xếp thành hình đứng trong phòng tập vũ đạo.

Mặc một chiếc áo phông giản dị, chiếc quần thể thao bó sát người dễ dàng di chuyển giúp cho động tác được thực hiện dứt khoát và xinh đẹp hơn, mỗi người đều không ngại ngùng cải thiện bản thân.

“Ahhh…. Xong rồi!”

Linh Lung cả người chảy đầy mồ hôi, dù cô đã luôn luyện tập thể lực của mình suốt khoảng thời gian dài, nhưng tất cả mọi người ở đây không có một ai là thua kém bản thân cả.

Bọn họ không ngừng luyện tập và luyện tập, nhảy múa và ca hát cho tới khi bàn chân mệt mỏi quá độ.

Vừa mới kết thúc ba giờ vũ đạo, cô đã đuối sức tựa vào trên tường thở dốc từng hơi dài, sau đấy cầm lấy chai nước và tu một hơi thoải mái.

“Cậu tiến bộ nhanh thật đấy!”

Thân thiện bước lại gần, Dương Tiểu Ngọc cũng uống một ngụm nước rồi cầm khăn lau mặt ngồi sát bên cạnh cô.

Dù cho cường độ luyện tập mỗi một ngày đều cao đến ngất ngưỡng, nếu không có kinh nghiệm như bọn họ, sợ rằng đều sớm gục ngã từ một tiếng đầu tiên.

Thế nhưng mà Linh Lung vẫn có thể kiên cường đuổi kịp tiến bộ của mọi người, còn càng ngày càng làm tốt hơn, vũ đạo thậm chí đã đẹp và linh hoạt hơn cả chính cô.

“Không có, vẫn còn nhiều chỗ để luyện tập lắm, Tiểu Ngọc, cậu chuẩn bị phải đi làm việc rồi đúng không?”

Lắc lắc đầu, cô cũng không dám tự kiêu quá nhiều về khả năng của mình, tất cả bọn họ ai nấy đều sở hữu một lượng áp lực nặng hơn của bản thân nhiều.

Cho dù có thể hiện thấp vế hơn Linh Lung thì bản thân cô cũng hiểu, nhưng không, tất cả bọn họ đều điên cuồng vứt xa bản thân, thế quái nào mà cô có thể thả lỏng được cơ chứ?

“Ừm, cơ mà bình tĩnh thôi, đồ ngốc”

Nhìn biểu cảm đang nhăn mày như thể có người sắp chết của cô bạn nhỏ này, Dương Tiểu Ngọc liền thể hiện vai trò của người đi trước.

Đưa tay lên vò đầu của Linh Lung, à không, phải nói là Điệp Vũ, cô đã hứa với đối phương sẽ gọi Linh Lung là Điệp Vũ ở nơi đông người.

Đút hay tay vào túi và rồi đứng lên, Tiểu Ngọc liền cầm điện thoại gọi cho quản lý.

“Quản lý sao? em là Tiểu Ngọc đây, sắp đến giờ chương trình diễn ra chưa ạ?”

“À vâng… em hiểu rồi, có thể tìm người thay thế được không?”

“Là một chương trình trực tiếp sao? Xem ra có vẻ khó rồi đây”

“Dạ, để em kiếm thử xem có ai sẵn sàng giúp đỡ không”

…….

Nói chuyện thông qua điện thoại với quản lý của mình, Dương Tiểu Ngọc liền nghe phải tin xấu rằng có một vị thần tượng vì công việc cá nhân mà không thể tới tham dự.

Vì đây là một chương trình nói về kiến thức chuyên môn theo chủ đề mỗi tuần, vậy nên rất khó để tìm được một người thay thế.

Chủ đề của ngày hôm nay, chính xác là nói về Hội họa, là một mảng nghệ thuật cao thâm, không phải ai cũng có thể đứng trên ghế truyền hình mà nói bậy nói bạ được.

Chưa kể, khách mời của ngày hôm nay lại là Edison, một họa sĩ chuyên nghiệp người Anh quốc và ông ấy có kinh nghiệm lâu năm về chuyên ngành này, ba hoa xàm nham không khác nào tự làm bản thân xấu hổ mất mặt.

“Có chuyện gì sao?”

Đột nhiên nhìn thấy Dương Tiểu Ngọc nhăn mày, Linh Lung liền biết có chuyện gì đó không được ổn cho lắm.

Vội vàng hỏi thăm tình hình, cô liền đứng dậy chân thành nhìn về phía Tiểu Ngọc, mấy ngày qua đối phương đã giúp đỡ bản thân rất nhiều, nếu có thể thì cô cũng muốn được giúp đỡ người bạn này.

“À, chương trình Lĩnh Vực Mỗi Tuần có vài trục trặc, cậu biết cái này chứ?”

“Ừm, tất nhiên, một chương trình rất nổi tiếng và luôn đạt được ratings cao nhờ vào thực lực chân chính và độ phấn khích mà nó mang lại, chương trình này có vấn đề à?”

“Không phải, nói đúng hơn thì người tham gia chương trình có vấn đề, một trong số các thần tượng tới góp mặt vì vấn đề cá nhân mà không đến được”

“Silver Moon không phải có rất nhiều thần tượng hay sao? nếu gấp rút thì sao không kiếm đại một ai đó đi?”

Nghe được vấn đề kiểu này Linh Lung cũng hiểu được, giữa đường đứt gánh cũng không phải chuyện hiếm gặp trong khi làm việc.

Thường thì bọn họ sẽ phân ra bên nào nặng nhẹ nếu có cùng một loại công việc, và bỏ đi một cái để làm điều tốt hơn.

Chương trình tất nhiên sẽ khiếu nại và vị thần tượng đó phải đền bù một vài thứ, đồng thời tên của đối phương khả năng cao sẽ bị ghim vào sổ đen, danh dự cũng mất đi một chút, nhưng mà nói chung chương trình cũng không tổn thất nhiều lắm.

Một tập thể đông như vậy, muốn kiếm một ai đó thay thế không phải rất đơn giản sao?

“Nếu đây là một chương trình bình thường thì đã không có vấn đề gì rồi, nhưng là trực tiếp, vấn đề là trực tiếp, hơn nữa còn phải đối mặt với một họa sĩ khó tính như khách mời Edison lần này, một chút không khớp liền có thể phá hỏng cả show ngay”

Nói ra vấn đề mà bản thân đang lo lắng, bình thường thì cô cũng không gặp mấy chuyện này, bên đại diện lại bảo cô xem ở phía họ có ai hiểu biết về Hội họa không để thay thế tham dự.

Nhưng Ngô Vân và An Dật Minh đều đã bận, nhóm Debuild thì càng không thể mời, bọn họ mới tái hoạt động, công việc có rất nhiều, đột nhiên Tiểu Ngọc liền nhìn về phía Linh Lung.

“Nhìn mình làm gì?”

“Cậu có hiểu biết về Hội họa không? Điệp Vũ?”

“Cái này sao… à.. cũng không tính là hiểu biết, mà cũng có học qua một ít hồi nhỏ, nếu chỉ là kiến thức đơn thuần, thì chắc là không sao..?”

“Tốt, vậy nhờ cậu được không, giúp tớ tham gia chương trình lần này!”

“Hehhhhh? Cái này có quá bất ngờ không?”

“Không hề, bên đại diện cũng đã ngỏ lời muốn nhờ người ngoài đến làm thay rồi, tớ cũng không thể nhờ được ai khác.”

“Được rồi, đi thì đi, dù sao thì chiều nay tớ cũng không có công việc, để gọi điện cho phía đại diện của mình đã”

Thở ra một hơi, đùa chắc, hội hoa là cái cô học từ hồi bé xíu và đã bỏ từ rất lâu rồi, cô cũng chẳng có quá nhiều tài năng về mảng này như âm nhạc.

Lúc đó mấy giáo viên dạy mỹ thuật liền nói với cô rằng khả năng tưởng tượng của bản thân cao, nhưng nét vẽ lại quá cứng rắn.

Giống như ba mình, một người kỹ tính và cẩn thận, cô thừa hưởng được những đặc điểm tốt của ông và mọi đường đi nước bước của Linh Lung đều có sắp xếp rõ ràng, điều này rất tốt trong thực tế, nhưng lại quá gò bó trong hội họa.

Cầm lấy điện thoại ra và gọi điện thông báo cho Hoàng San tỷ, bên phía Thiên Lam tỷ thì không liên lạc được, hẳn là đang trong giờ làm việc, vậy nên cô liền đành phải nhờ An Dật Minh.

“Dật Minh ca, nói với Thiên Lam tỷ rằng em chuẩn bị tham gia chương trình Lĩnh Vực Mỗi Tuần”

“Được thôi, cơ mà nhóc có làm được không vậy?”

“Cũng không biết nữa, nhưng giữ cho không làm bản thân xấu hổ thì chắc được”

“Ừm, cố gắng tăng tần suất xuất hiện trên màn hình cũng tốt, để tý anh về công ty nói với Thiên Lam tỷ”

Chuyển lời tới An Dật Minh xong Linh Lung liền xoay qua phía Dương Tiểu Ngọc, bên đại diện của cậu ấy đã gửi xe tới đón ở phía dưới.

Thay đổi đồ đạc và lên xe, hai người liền thẳng tiến tới nơi quay chương trình, giới thiệu một chút về bản thân và trang điểm sơ thẳng luôn trên xe.

Tới nơi xong thì mọi người liền nhanh chóng tiến vào phòng chuẩn bị còn phía đại diện của Tiểu Ngọc liền tới nói chuyện với nhân viên nơi quay.

Hàng ghế khán giả được mời tới đều có ít nhất một chút kiến thức chuyên môn nhất định, với mức độ nổi tiếng của mình, không mất quá lâu để điền đầy chỗ trống nơi khán đài.

“Cứ có cảm giác kỳ kỳ nhỉ?”

Nhìn bản thân ở trước gương, Linh Lung liền nhờ phía ekip trang điểm cho bản thân thật giản dị và mộc mạc, đừng có tô vẽ thêm quá nhiều, để tự nhiên, chỉ cần trải lại tóc và đánh một lớp phấn nhẹ che đi mệt mỏi từ buổi luyện tập.

Cô biết rằng trong chương trình thế này trang điểm quá đậm liền là một dấu trừ thật lớn cho bản thân, Dương Tiểu Ngọc cũng biết điều này, nhưng khi cô đang định nhắc nhở liền thấy Linh Lung đã sớm nói ra ý kiến của mình.

Bật cười một tý rồi nói.

“Quả nhiên, cậu thật giỏi đấy, Điệp Vũ”

“Huh? Gì kỳ vậy, mình đã làm gì đâu??”

“Ưm…… không có gì, chỉ là cảm thấy rất hào hứng nếu unit của chúng ta chính thức thành lập”

“……….. Vậy sao, tớ cũng hi vọng nó mau chóng ra đời”

Nói xong, cả hai liền bận trang phục thời trang của chính mình, Vivid Romance và Silver Moon sánh vai với nhau và bước vào sân khấu.

Thật là lễ phép và kính nhường những người lớn tuổi lên trước, được người dẫn chương trình mời lên cả hai liền khiêm tốn làm bật lên nét đặc sắc của chính mình.

Trở về chỗ ngồi của chính mình, những vị khách cuối cùng chuẩn bị bước ra, Edison, Họa sĩ người anh với độ nổi tiếng cao lớn cùng bức tranh Nàng điệp tiên Amelinda.

Người đàn ông tóc vàng bước ra với tiếng vỗ tay của nhiều người, Linh Lung cũng nhiệt tình chào đón như mọi người, nhưng tiếp theo đó thì cô đã giật mình rồi.

“Ba?”

“Hả, gì vậy?”

“Ba mình!”

Đi theo ngay bên cạnh Edison, ba của Linh Lung, Linh Mặc Hoài liền thật thản nhiên tiến vào trong trường quay, ai nấy đều mỉm cười, chỉ có mình hai cô gái nhỏ đổ đầy mồ hôi hột ngồi im mà thôi.