Chương 40: Thần Tượng Tỏa Sáng

Hôm nay là ngày mà cuộc thi The Voice, vòng khiêu chiến diễn ra, với cái tên và thân phận của Điệp Vũ, hiện tại cô đang đứng bên cạnh Ngô Vân và quan sát hội trường được chuẩn bị cho buổi tối ngày hôm nay.

Có rất nhiều thứ mà một người thí sinh cần phải làm trước khi lên sân khấu, làm quen với mọi người trong cuộc thi, đánh quan hệ đối với các người làm công việc sản xuất hay nói chuyện cùng với người làm hậu trường.

Tất cả bọn chúng đều góp phần giúp cho công việc làm thần tượng hay diễn xuất sau này trở nên dễ dàng hơn, đó là sự thấu hiểu và làm quen, đôi lúc những con người tưởng chừng như là ngôi sao sáng kia cũng bình dị và giản đơn giống như người thường.

“Em đi giúp đỡ mọi người đi”

Ngô Vân nói vậy rồi đi sang một bên tán gẫu cùng với vài người làm trong ngành, nói trắng ra là nếu bản thân đi theo đối phương sẽ không tiện, như thế là quá trắng trợn dẫn dắt và điều này tuyệt đối gây ra các thông tin lá cải không cần thiết.

Chị ấy có thể không sợ, nhưng mà những người tham gia cuộc thi này đều có một mục tiêu duy nhất, đó là dấn thân vào giới giải trí.

Vô hình đối phương đang giúp đỡ Linh Lung làm quen với mọi chuyện, dù không thật sự quá thân mật hay gần gũi, nhưng với tư cách là đàn chị giúp đỡ đàn em của mình, cô vô cùng biết ơn đối phương.

“Vâng!”

Trả lời bằng một nụ cười, sau đấy Linh Lung đi làm quen với mọi người, khi nào cảm thấy rãnh rổi và mệt thì cô tiến vào phòng tập để luyện lại một chút.

Khoảng tầm sáu giờ là thời gian để trận chiến của cô diễn ra, trong lúc này cũng là lúc mà Lôi Thiến Thiến nên tham gia vào giờ học của cô rồi nhỉ?

“Làm ơn, Thiến Thiến, cố lên, qua một giờ này thôi!”

Chấp hai tay cầu nguyện cho đối phương, đồng thời cũng hi vọng bản thân không phải bị dính việc học bổ sung tăng cường.

Điều này cũng không đáng sợ, đáng sợ là thời gian luyện tập cho vòng sau nếu cô chiến thắng sẽ giảm bớt rất nhiều.

Linh Lung không muốn lãng phí một chút thời gian nào được ở cạnh các thần tượng đứng đầu để hấp thu kinh nghiệm, Ngô Vân cũng vậy, nhóm Debuild cũng vậy, tất cả đều là các tấm gương tốt.

Cầm lấy chiếc điện thoại trên tay, lúc này cô mới nhìn thấy dòng tin nhắn hỏi thăm của Minh Triết và Hạo Hiên gửi đến cho cô.

“Đi đâu mất rồi vậy, cô gái Thiến Thiến đi học thay cho cậu?”

Minh Triết tò mò hỏi thăm, còn nhấn mạnh ba dấu hỏi chấm để cho thấy lòng hiếu kỳ của cậu ta rất lớn.

Từ hồi đi học cấp hai với cô, Minh Triết để ý thấy rằng Linh Lung chưa bao giờ bỏ học cả, kể cả khi mà ốm đến muốn cháy cả người mà đối phương vẫn còn vác xác được đến trường cơ mà.

Anh có thể hiểu rằng cô đang phải chuẩn bị cho cuộc thi buổi tối, nhưng mà có thể bỏ học đối với Linh Lung, xem ra là đối phương thật sự nghiêm túc trong việc làm thần tượng rồi.

Nếu không thì chắc có trời sập thì Linh Lung cũng không nghỉ đâu, đối với dòng tin nhắn của cậu, cô ấy liền trả lời.

“Cậu biết rồi nhỉ? Giúp đỡ chút đi! Trả ơn sau!”

Thẳng thắn thừa nhận và nhắn tin cho Minh Triết, sau đấy liền đọc sang tin nhắn của Hạo Hiên, đối phương vậy mà còn ngắn gọn hơn.

“Trốn học không tốt, trả ơn!”

“OK! Bạn hiền!”

Đối với Hạo Hiên cô cũng nhắn lại như vậy, chắc là ngày mai cô sẽ mời hai người bọn họ cùng đi cà phê vậy.

Chứ bây giờ cũng chả biết cách nào để giúp đỡ, trong lớp học của bọn cô chỉ có hai người Hạo Hiên với Minh Triết là biết rõ bản thân, còn người ngoài thì không rõ lắm vì dù sao cô cũng không thuộc tuýp hoạt bát năng nổ.

Lúc này Lôi Thiến Thiến đang dùng sách che đi đầu của mình, cô còn đeo một cặp kính dày để ngụy trang, bịt thêm miếng khẩu trang, tuyệt nhiên giống hệt người bệnh.

Nếu không phải vì cái tên Lôi Thiến Thiến của cô thật sự quá nổi bật thì cô cũng chẳng cần phải cải trang như vậy, hồi bước vào lớp của Linh Lung, Thiến Thiến nhanh chóng bị bao phủ bởi rất nhiều bạn gái, thậm chí bạn trai.

Thần tượng là thứ mà nhiều người theo đuổi, đặc biệt là nơi đào tạo nghệ thuật như Tinh Sa càng chú ý hơn, các học sinh rất muốn bắt được một cơ hội hoặc khai quật ra tài năng giống như Thiến Thiến hoặc Hạo Hiên vậy.

“Chết tiệt thật, cầu mong cho cái giờ này mau qua qua đi”

Úp mặt vào bàn như một cái xác chết, vì tài năng của cô chỉ đơn giản được khoanh vùng vào ca hát nên muốn diễn thành Linh Lung thành thật rất khó.

Đã vậy thì cô liền trực tiếp biến thành cái xác khô nằm lồng lộn đó, dù có người tò mò nhưng cũng không có ai quá mức để ý.

Thầy Khương cũng chỉ điểm xem có đủ học sinh không thôi, ông chỉ chú ý xem các học sinh ở top dưới có đuổi kịp được các bạn không, còn những người không đứng trên đỉnh mà lại thuộc bậc trên thì không quá quan tâm.

Đưa điện thoại xuống bàn, Thiến Thiến cũng nhanh chóng nhắn một tin nhắn cho Linh Lung, đọc xong cô liền phụt cười.

“Thầy Khương dạy rất hay, cơ mà không dám ngẫng đầu a!!!”

“Haha, là thầy chủ nhiệm cho lớp đứng đầu cũng phải có lý do mà, cơ mà cứ nghe thôi bạn hiền à!”

“Hừm, tưởng đây không muốn chắc, cơ mà vì tớ quá nổi tiếng mà”

“Tốt tốt, người nổi tiếng giúp đỡ tớ một chút nha, a… tớ có việc rồi, lát nhắn sau!”

Nói xong Linh Lung liền cất điện thoại vào trong túi, đi xem xem nhóm ekip chuẩn bị trang điểm và phục trang cho cô.

Đưa ra các lời đánh giá nhận xét, quả nhiên là bộ trang phục được đưa tới cho Linh Lung mặc là nhãn hiệu của Vivid Romance, là Hoàng San đặc biệt chuẩn bị.

Tuy nhiên với những lần biểu diễn trước quá nhiều sự trưởng thành và thùy mị, bộ trang phục cứ như nữ hoàng này hoàn toàn không thích hợp cho cô lần này thể hiện trên sân khấu.

Đáng lý ra với phần bài hát được lựa trước của cô, vốn không nên diễn ra tình trạng này chứ, điều này có nghĩa là gì? Có ai đó đã nhúng tay vào ư? Nhưng mà trước tiên thì

“Hoàng San tỷ, làm ơn nhắn với Thiên Lam tỷ chuẩn bị cho em một bộ đồ dễ vận động được không? Có thể thì trang phục thể thao ấy!”

Chấp hai tay lại xin giúp đỡ, đối phương cũng biết chuyện này là thiếu sót trong khâu chuẩn bị vậy nên vội vàng gọi cho Thiên Lam.

Bây giờ cũng không phải là lúc để nổi nóng, nếu quá mức mất bình tĩnh người bị thiệt chỉ có thể là Linh Lung và Hoàng San mà thôi

Lúc trước rõ ràng cô cũng nhận được tin nhắn của Linh Lung rồi, nhưng sau đấy có một người trong đội ngũ cuộc thi nhắn lại với Hoàng San rằng phải thay đổi bài hát, sau đấy liền thành ra như vậy.

Bản thân Hoàng San cũng chỉ là một người đại diện bình thường, cũng chẳng có nhiều quyền lợi mà quyết định đến chuyện này.

Nếu thật sự kẹt quá thì Linh Lung cũng chỉ có thể đành mặc đồ bên ngoài nhãn hiệu, mặc dù làm vậy thì sẽ hạ thấp kết quả của bản thân xuống một phần.

“Lam tỷ? bên chị có bộ quần áo….”

….

“Quậy đi, chờ đợi gì” là một bài hát mang tiết tấu nhanh và sôi động, nếu không có vũ đạo thì sẽ là một điểm trừ lớn.

Sau đấy thì trang phục mặc vào cũng vô cùng quan trọng, cái nhìn là một phần lấy điểm từ khán giả và giám khảo.

Có thể lấy ví dụ như sau, nếu như hát một bài hát về hoa anh đào trong cánh đồng hoa sẽ gây cho cảm xúc mạnh mẽ hơn nếu đứng tại một bậc sân khấu lạnh lẽo, hát về tình cảm cha mẹ khi người hát có thiếu khuyết về tình thương cũng gây cảm động hơn.

Mọi thứ tưởng chừng như đơn giản lại không hề đơn giản, tuy nói The Voice là cuộc thi về ca hát, nhưng suy xét cho cùng, nó lại tỉ mỉ đánh giá về mọi mặt.

Người chiến thắng là người đạt được nhiều sự ủng hộ hơn từ phía khán giả, đối với thần tượng, fan giống như là thượng đế vậy, bọn họ là nguồn sáng cũng như động lực để các ngôi sao tiếp tục tỏa sáng.

Chờ đợi để Thiên Lam tỷ gửi tới một bộ trang phục khác, trong khi đấy lại nhìn trận đấu chuẩn bị diễn ra, đã tầm khoảng năm giờ rồi, lúc này các học sinh của trường tuyệt nhiên đều nghỉ ngơi hết cả.

Điện thoại của Linh Lung lại vang lên, nhưng đầu điện thoại bên kia không chỉ có một người mà tới tận ba giọng nói.

“Yo, Linh Lung, cậu đâu rồi, sắp đến phần thể hiện của cậu rồi mà?”

“Nhanh lên chậm chạp”

“Đang làm gì bên trong khu vực cánh gà vậy…?”

Đây là giọng nói của Thiến Thiến, cô ấy nói đầu tiên, sau đấy là đến giọng của Hạo Hiên rồi mới tới Minh Triết, nhóm ba người bọn họ cùng lúc xuất hiện.

Tu Kiệt thì ngày mai mới tham gia thi đấu, giờ đối phương cũng không có thời gian rãnh mà đi hiện trường quan sát trận đấu mà phải luyện tập ở nhà rồi.

Cơ mà cô không biết liệu Tu Kiệt đã nhận ra thân phận của cô chưa nhỉ? Cậu trai có diện mạo đáng yêu đó nhớ không nhầm là người hay đi thăm dò rình mò hồi lúc cô đi chơi với Minh Triết, tuy nhiên trong cuộc thi lại hoàn toàn không hề biết gì về cô.

“Tớ chuẩn bị ra ngay đây!”

Nói vậy xong Linh Lung liền tắt điện thoại, hiện tại có nói ra vấn đề cũng không thể thay đổi được gì, hướng tầm mắt về phía sau lưng.

Đợi khoảng chừng năm phút vẫn chưa thấy bộ trang phục của Vivid Romance đưa tới, Hoàng San vẫn còn mắc kẹt bởi đường đi, làm sao bây giờ?

Hơi hoang mang khi đứng trước sân khấu, quay đầu lại nhìn bản thân trong gương, với bộ trang phục thoải mái và rộng rãi thường ngày cô hay mặc, cầm lấy chiếc kéo trên bàn, cô liền cắt phăng chiếc quần jean dài.

Cầm lấy bình sơn tô màu lên chiếc áo thun màu trắng, buộc lại cho chiếc giày thể thao của mình trở nên phong cách, sau đấy cô liền buộc mái tóc lên cao, mọi thứ đều trông thật thô sơ, nhưng mà, đúng vậy, bộ trang phục lúc này cô nên mang chính là thế này!

Vội vàng lao ra bên ngoài, vẫy tay với tất cả mọi người, trong sự ngạc nhiên của Ngô Vân và các giám khảo khác, nhưng với biểu hiện tự tin và thoải mái của Linh Lung, khán giả đã lập tức hào hứng với phần trình diễn tiếp theo.

Không còn thời gian để mà chờ đợi nữa, đã đến lúc phải đốt cháy sân khấu này với sự nhiệt huyết của tuổi trẻ thôi.

“Mọi người!!!! Hãy cùng la hét hết mình với mình nhá! “Quậy đi, chờ đợi gì”, Music Start!”

Đeo lấy chiếc vòng tay Emotion Code, bộ trang phục cá tính, nhiệt tình và hứng khởi, âm nhạc vang lên, và buổi biểu diễn bắt đầu!