Chương 14: Thần Tượng Tỏa Sáng

Người xuất hiện bên cạnh Linh Lung không ai khác là tên thần tượng mới nổi An Dật Minh, với bộ áo khoác mặc kín người và đôi kính đen, ăn mặt như vậy bộ không cảm thấy nóng hay sao?

Nhận thức được việc phải giữ bí mật cho người nổi tiếng, Linh Lung liền không có nói ra tên của đối phương, ngược lại chầm chầm bước tới gần anh ta.

"Có chuyện gì sao?"

"Không hề, chỉ là đang nhàm chán thôi, muốn đàn anh này dẫn em đi tham quan Trung tâm SoAlive này không?"

Lắc lắc đầu, An Dật Minh đánh cái ngáp rồi nói chuyện, đút hai tay vào trong túi quần rồi đưa ra lời mời.

Còn hai người bạn đang chờ cô, cơ mà với số lượng người đông đúc thế này cũng không thể trở về ngay lập tức được, cô cũng không tin một thần tượng bị nhiều chú ý dám làm cái gì kỳ lạ.

Suy nghĩ một hồi liền gật đầu đi theo An Dật Minh.

"Tốt thôi, cảm ơn"

Có vẻ bị bất ngờ trước sự đồng ý nhẹ nhàng của Linh Lung, đối phương ngạc nhiên và bật cười thật nhẹ.

"Nhóc thú vị thật đấy!"

Tiến vào bên trong trung tâm, đi dạo qua các khu phòng nơi mà các giáo viên, nhân viên đang làm việc.

Thậm chí còn có phòng luyện tập riêng dành cho các thí sinh tham dự, bất quá Linh Lung không dự tính đi vào bên trong đấy luyện tập đâu.

Hầu như ai nấy bên trong căn phòng này đều mang một cái áp lực nặng nề, cô còn yêu đời lắm, nếu mà bước vào mà bị nhiễm cái bầu không khí u ám đấy thì chết.

"Tôi không có xem kỹ mấy quy thức chấm điểm của phần biểu diễn này cho lắm, làm một trong các vị giám khảo, anh giới thiệu một chút cho tôi nghe được không?"

Vừa nói vừa đi tới một cái máy bán nước, mua hai chai trà gừng ném tới trước mặt của An Dật Minh.

Anh ta vừa bắt lấy chai nước, lại ngạc nhiên trước loại hương vị mà Linh Lung chọn, nhíu mày hỏi.

"Đây là?"

"Coi như cảm ơn trước việc anh sẽ nói đi"

"Hm... cơ mà hương vị này quái dị thật đấy, tôi còn tưởng cô sẽ mua nước ngọt cơ"

"Tốt cho cổ họng, uống đi"

"Cảm ơn"

Nói xong, An Dật Minh cũng không khách khí mở nắp chai nước ra rồi làm một ngụm, hương vị gừng hơi thơm nhưng cay cay khiến anh không uống một lần được nhiều.

Bất quá sau khi uống xong thì cảm giác tốt hơn hẳn, ít nhất là đỡ hơn mấy chai coca đá mà anh hay tu sau buổi diễn.

Dẫn Linh Lung đi tham quan thêm một số nơi khác, hiện tại đã là gần năm giờ rồi, sắp tới buổi biểu diễn đầu tiên.

"Quy cách chấm điểm... à, cái này thì nhớ không nhầm thì có tám mươi phần trăm là của bọn tôi, còn lại là của người tuyển chọn"

"Vậy xem ra anh cũng có quyền ghê gớm nhỉ?"

"Không không, tôi chỉ là một trong tám người thôi, mà không ai lại dám trực tiếp cho thẳng mười điểm một cách dễ dàng đâu, cô em cũng đừng hi vọng nhờ vả gì!"

"Làm như tôi cần ấy, thật chất tôi còn không biết cái clip của mình vậy mà vào phút chót lọt vào danh sách ba mươi người dẫn đầu cơ"

"Haha, thú vị mà phải không?"

Tiếng ồn ào bên ngoài bỗng chốc im bặt, đang nói chuyện vui vẻ An Dật Minh liền chú ý tới buổi biểu diễn chuẩn bị khai mạt rồi.

Ném chai nước uống sạch vào thùng rác gần đấy rồi bỏ đi, trước khi đi còn nhấn nhá thêm cụm từ "đàn em thân mến" một lần nữa.

"Vậy tôi đi, nhớ cố gắng lên, không là tôi sẽ không còn là "đàn anh" của nhóc đâu"

"Ừm, lát nữa gặp lại"

Linh Lung cũng rời khỏi và tiến vào bên trong hàng ghế khán giả, vừa đi cô vừa buộc tóc lên, đeo lại cặp kính và ngồi xuống bên cạnh Mặc Ninh cùng Hàn Sương.

Nhờ vào việc mọi sự tập trung đều hướng về phía sân khấu giúp Linh Lung di chuyển thuận tiện hơn, cô thoải mái chào hỏi hai cô bạn của mình.

"Về rồi sao?"

"Ừm, tốt rồi, hơi đông tý nên về muộn"

Hoàn toàn không có chút ngại ngùng nào khi nói dối, rõ ràng là vì đi với trai nên với về muộn nhưng đúng thật là nơi này đông quá mức rồi.

Tiếng khán giả hô hào bắt đầu sôi nổi khi có người đầu tiên lên biểu diễn, thứ tự của các người thí sinh là ngẫu nhiên.

Ở bên trên tấm phiếu của Linh Lung, cô đứng thứ hai mươi bảy, xếp gần cuối, đúng với cái xếp hạng của cô vậy.

"Bắt đầu, bắt đầu rồi kìa!"

Mặc Ninh hưng phấn vỗ vỗ tay của Hàn Sương và cô, mọi người liền bắt đầu lắng nghe buổi biểu diễn.

Người đầu tiên chính là thí sinh đứng hạng thứ mười một, cầm một chiếc míc và mang trang phục khá lịch sự, anh chàng đấy bắt đầu hát.

Giai điệu sâu lắng, tuy không thật sự rất hay, nhưng chí ít là đối với những dân nghiệp dư thì giọng hát này đã đủ dễ nghe rồi.

Là phần trình diễn đầu tiên, tiếng khán giả hô hào cũng là lúc mạnh nhất, trình diễn xong cậu ta nhận được tổng cộng là 67 điểm, một con số không cao, mà nói thấp thì cũng không chắc.

Bởi vì chưa có các con số khác để so sánh, đối phương nhận được sự ủng hộ của khán giả rồi cúi đầu chào bước vào trong sự nghi ngờ.

Tiếp theo là các màn trình diễn có trình độ tương đương nhau, điểm dành cho bọn họ chênh lệch nhau giờ hoàn toàn phụ thuộc vào mức độ hấp dẫn khán giả và tương tác với sân khấu.

"Là anh cậu và Lâm ca kìa, nhóm Uxer"

"Bọn họ đến rồi"

"Ừm, hai người cố lên"

Nhìn thấy người quen bước lên sân khấu, ba cô gái nhỏ liền đứng dậy hào hứng la hét, nhưng điều này không hề gây bất cứ chú ý nào.

Đơn giản là vì cũng có rất nhiều người la hét như vậy, giới thiệu xong tên mình và chuẩn bị nhạc cụ xong xuôi.

"Xin hãy lắng nghe chúng tôi"

"Bản tình ca điên cuồng!"

Một người chơi keyboard, một người đàn ghitar, giai điệu có phần mạnh mẽ và sức sống hơn bình thường.

Có thể đôi khi có chút lỗi sai nhỏ, nhưng nhìn về mặt chung, phần biểu diễn thế này mới thật sự hấp dẫn khán giả.

Tiếng hát song ca của hai anh chàng có diện mạo ưa nhìn tất nhiên thu hút lượng lớn tiếng cổ vũ điên cuồng của bọn con gái.

"Tuyệt quá, hai người họ ngầu quá đi!"

"Ở trên sân khấu họ cứ như người khác vậy"

Nghe Mặc Ninh và Hàn Sương khen ngợi hai người anh của mình như vậy, Linh Lung cũng cảm thấy vui mừng thay cho bọn họ.

Điểm số mà Linh Phong và Lâm Tâm Viễn nhận được cũng khá cao, bọn họ đươc biểu diễn trước Lôi Thiến Thiến, đấy là điều đáng mừng, nhưng mà tiếp theo chính là cô gái ấy, chuẩn bị có cái hay để xem rồi.

Nhóm Uxer đạt được 78 điểm và đứng ở vị trí khá ổn, tuy điểm số không nói lên được điều gì, nhưng nó cũng là thước đo để các khán giả và người tuyển chọn nhìn nhận thí sinh.

"Được rồi, xin hãy đến với thí sinh thứ hai mươi hai, Lôi Thiến Thiến"

Người dẫn chương trình liền tung ra cái tên mà ai cũng biết, đồng dạng thể loại âm nhạc, nhưng khác biệt về trình độ.

Cô gái với mái tóc hồng cùng nụ cười tự tin trên khuôn mặt nhỏ nhắn, bộ trang phục xinh đẹp lấy cảm hứng từ những tia chớp màu xanh mạnh mẽ.

Váy ngắn cá tính, đôi giày thể thao năng động vào cặp tất kéo dài tới đùi màu đen tạo nên nét quyến rũ phá cách.

"Trang phục của hãng thời trang Sonic Spice??"

Đó là câu hỏi mà Linh Lung tự đặt ra trong đầu, hơn nữa thứ đáng chú ý hơn cả bộ trang phục kia chính là chiếc vòng tay nhỏ nhắn màu xanh dương.

Tất cả các giám khảo hiển nhiên biết được điều này, đó chính là Emotion Code, thứ trang bị mà Ngô Vân đã từng mang và biểu diễn lần trước.

Lần này, Lôi Thiến Thiến muốn dùng nó để chứng mình với tất cả mọi người rằng cô có tài năng sao? Cảm xúc của cô ấy, muốn nói lên điều gì?

""Quậy đi, chờ gì nữa" – Xin hãy lắng nghe"

Nhắm mắt lại, sau đó mạnh mẽ mở mắt ra khi âm nhạc bắt đầu, vũ đạo mạnh mẽ khởi động cho phần biểu diễn của mình.

Động tác thật sự vô cùng đẹp mắt, giống hệt như trong cái clip được đăng tải trên mạng, nhưng nếu để ý kỹ thì rõ ràng nó đã trải qua biên đạo.

Một số chi tiết nhỏ đã thay đổi, không quá rõ ràng nhưng lại làm chỉnh thể màn trình diễn của Lôi Thiến Thiến trở nên tuyệt vời hơn.

Giọng ca bắt đầu vang lên, sôi nổi, nhiệt huyết, đối phương vẫn cứng rắn muốn gia tăng độ khó của bài hát ư?

Muốn chứng minh cho ai? Chứng minh cho bản thân cô ấy sao, mà kệ đi, dù sao thì hiện tại cô cũng chỉ là khán giả mà thôi, Linh Lung liền thả người cảm thụ bài hát.

"Trật một chút rồi..."

Nhanh chóng bắt lấy sai sót nhỏ của Thiến Thiến, bất quá đối phương liền đã phạm phải sai lần đầu tiên, độ khó của bài hát ngày càng lên cao.

Để xem xem, cô ấy sẽ đưa ra quyết định gì....

Lỗi thứ hai, lỗi thứ ba, hmm.. đến đoạn cao trồi rồi, buông hay thả đây??

Chết tiệt! Chết tiệt, mình không thể làm được gì sao? Lôi Thiến Thiến ức chế, quả nhiên giống như lời của cô gái trong tiệm cơm gia đình nói, thật sự không thể sao.

Thôi được rồi, chỉ là buông thả thôi mà, sớm hay muộn, cô cũng sẽ đạt tới trình độ cao hơn, lúc đó, cô sẽ lại chứng minh sau vậy.

OÀNH!

Sấm sét nổi lên, ngay khi Lôi Thiến Thiến hạ thấp độ khó của bài hát xuống, dùng đặc sắc của mình để biểu diễn, Emotion Code lập tức tỏa sáng.

Những tia chớp nhẹ nhàng len lói nỗi lên khắp sân khấu, mạnh mẽ và cá tính, cuối cùng thì mọi người đã có thể nhìn thấy một Lôi Thiến Thiến thật sự.

Vỗ tay, Linh Lung mỉm cười.

"Không tệ, làm tốt lắm, như vậy mới đúng chứ!"

Quan sát hết màn trình diễn cuối cùng cô gái trên sân khấu, với 91 điểm, một con số cao vượt xa những người khác, quả nhiên đúng như dự đoán nhỉ?

Tuy có chút lỗi nhỏ, nhưng tất cả đã được bỏ qua, Linh Lung liền đứng dậy rời khỏi hàng ghế trong im lặng.

"Ủa, Linh Lung đâu rồi?"

"Không biết, mới vừa rồi còn ở đây mà?"

"Chẳng lẽ lại đi vệ sinh sao..."