Trong lúc này, con người và dị vật liền vào thế giằng co, cả hai đều có mục đích của riêng mình.
Dạ Hàn cắn răng, thân thể bị Dạ U Phong cắt qua, máu tươi thấm đẫm cả y phục của hắn. Nơi khóe miệng cũng có tí huyết chảy dọc theo, tiếng răng rắc của xương vang lên khủng khiếp. Thân thể tàn tạ cố gắng di chuyển đến chỗ Dạ U Phong, đôi mắt kiên cường không chịu khuất phục nhìn chằm chằm Dạ U Phong.
Bên ngoài, Băng Thiên Hoành lão nhân và Băng Hỏa Thánh Long có chút kinh ngạc nhìn hắn.
Băng Hỏa Thánh Long nhìn tên nhân loại nhỏ bé đang cố gắng di chuyển tới Dạ U Phong, muốn khuất phục nó. Đôi mắt hiện lên vẻ sùng bái. Từ trước tới giờ, đây là lần đầu tiên hắn thấy một tên nhân loại yếu đuối lại có ý chí kiên cường như vậy. Như vậy mới xứng đáng làm đối thủ của nó
Ngao ô…
Băng Hỏa Thánh Long liền gầm nhẹ, nó nhìn sang Băng Thiên Hoành đưa ám hiệu muốn lão giúp đỡ hắn. Nó không muốn mất đi một đối thủ như thế này.
" Cứ từ từ, bây giờ ta không tiện giúp đỡ hắn vì đang đến giai đoạn khó khăn nhất của hắn. Nếu hắn có thể khuất phục được Dạ U Phong, ta không ngại giúp hắn một tay để hấp thu nó." Băng Thiên Hoành bình tĩnh đáp. Trong thâm tâm lão cũng có chút bội phục Dạ Hàn, ý chí kiên cường đó không phải ai cũng có được.
Con người có thể tu đến bất kì cảnh giới nào, thân thể cứng rắn ra sao, hồn tu mạnh mẽ vượt trội thế nào thì bọn chúng phải ý chí kiên cường, bất khuất và lòng kiên định. Rất ít ai có được cái này vì nó cực kì khó rèn luyện, hầu như tất cả đều dựa vào sự mài dũa theo năm tháng. Còn tên Dạ Hàn này hắn cũng như vậy, ý chí kiên cường kia đều được mài dũa ở kiếp trước nên bây giờ hắn có ý chí như vậy đều nhờ công lao của sư phụ hắn kiếp trước.
" Khốn kiếp, ta không tin không thể khuất phục đi mi !" Dạ Hàn nghiến răng ken két. Bản thân là Trúc Cơ Trung Kỳ bình thường đã tán mạng dưới Dạ U Phong rồi, nhưng hắn là người bình thường sao ! Dĩ nhiên là không rồi.
Dạ U Phong thấy tên nhân loại này vẫn không từ bỏ ý định hấp thu mình. Nó điên cuồng thêm, gió bên trong hang động nổi mạnh hơn, nó muốn tên nhân loại này phải chết.
Thế giằng co càng ngày càng mãnh liệt. Gió thổi mù mịt làm căn phòng như muốn nổ tung, cơn lốc xoáy đen như vòi rồng dưới biển sẵn sàng nuốt lấy mọi thứ.
Ầm… ầm… ầm…
Dạ U Phong gào thét, cơn gió đen như cuồng phong đánh tới, xung quanh căn phòng đều bị nó ảnh hưởng, băng tuyết tan nát khắp nơi.
Dạ Hàn không thể nào không thê thảm hơn. Quần áo chính thức bị cuồng phong làm rách nát, chỉ còn mỗi chiếc quần nhỏ che đi tiểu huynh đệ của hắn. Trên người máu me chằng chịt từ đầu tới chân, đôi mắt sòng sọc nhìn Dạ U Phong.
Băng Thiên Hoành tạo ra một bức tường băng trong suốt bảo vệ lão và Băng Hỏa Thánh Long. Cặp mắt đen nhánh dõi theo từng cử động của hắn.
" Chủ nhân đừng quá liều mạng, nếu ngài không có nó thì vẫn còn những thiên địa dị vật khác. Không cần vì nó mà liều lĩnh !" Sắc Quỷ bên cạnh can ngăn. Tuy nó biết Bất Diệt Tru Hồn Điển sẽ không để Dạ Hàn chết, nhưng với áp lực khủng khiếp từ Dạ U Phong sẽ làm hỏng toàn bộ căn cơ của hắn, lúc đó sẽ phải làm lại từ đầu.
" Nếu như một ngọn gió nhỏ nhoi như thế này mà còn không chịu đựng được thì làm sao có thể chịu đựng được những loại kia ! Ta thân là sát thủ, há gì mà phải sợ nó. Ta phải có được nó, ta sẽ mạnh hơn và để bảo vệ nữ nhân của mình !" Dạ Hàn cắn răng đáp. Hắn sẽ không sợ ngọn gió nhỏ nhoi này, nếu sợ thì sau này trước những cường giả hơn ngọn gió này, hắn lấy gì để tự tin.
Sắc Quỷ liền im bặt, nó cũng hiểu những gì mà Dạ Hàn đang làm. Nếu hắn ngưng lại, tức là hắn thấy bản thân mình quá yếu đuối trước cái dị vật kia, rồi sau này gặp nhiều cái hơn như vậy, hắn sẽ sợ hãi mãi sao. Cường giả hơn hắn, hắn sẽ chạy sao.
Bên ngoài, Băng Thiên Yên Tử làm sao không hề hay biết gì, nàng vẫn dõi theo tên nam nhân đang cố gắng lê thân đến chỗ Dạ U Phong. Một Trúc Cơ Kỳ nhỏ nhoi lại có thể chống lại dị vật mạnh mẽ. Lúc trước nàng và Băng Hỏa Thánh Long cũng bị Dạ U Phong hành hạ nhưng cũng không bằng một phần nhỏ của Dạ Hàn.
" Nếu ngươi là thân nam nhân, ngươi sẽ có nó. Ta tin ngươi nhất định làm được, Hãy Cố Lên !" Băng Thiên Yên Tử thì thầm. Một tia đồng cảm len lỏi trong con tim băng lạnh của nàng.
Dạ Hàn như nghe được lời thầm thì của Băng Thiên Yên Tử. Hắn cắn răng đi đến, dù đôi chân không còn sức lực hắn vẫn phải đến chỗ Dạ U Phong.
Khi chỉ còn hai bước chân nữa là tới nơi. Dạ Hàn cạn kiệt sức lực và gục xuống, từ đầu tới giờ đều nhờ ý chí mà tiến tới. Hắn có lẽ sẽ không thể chạm được nó sao.
" Không… ta phải có được nó, ta không muốn bị khuất phục !" Dạ Hàn liền đứng lên. Toàn thân nhuốm máu tiến đến.
" Ngọn gió kia ! Hãy đi theo ta ! Hãy cùng ta chinh chiến thiên địa này ! Hãy cùng ta trở thành Đệ Nhất Sát Thủ ! Hãy cùng ta bảo vệ mọi người !" Dạ Hàn thở dốc lên tiếng.
Dạ U Phong vẫn không đáp lại, nó vẫn tiếp tục mạnh mẽ đánh tới hắn.
" KHÔNG LẼ MI MUỐN CHÔN VÙI Ở ĐÂY MÃI SAO !" Dạ Hàn rống lên. Nếu ngọn gió này không chịu thêm một lần nữa, hắn sẽ quay đầu bỏ đi, hắn không còn đủ kiên nhẫn nữa.
Ù…
Nghe tiếng rống của hắn, Dạ U Phong liền giảm công kích, dần dần thu nhỏ bản thân về trạng thái ban đầu. Nó bay quanh quanh Dạ Hàn, như muốn dò xét hắn.
Dạ Hàn thấy vậy cũng mặc kệ nó. Tay phải hắn ôm lấy bả vai trái đang chảy máu ồ ạt, vết thương trên người cũng chằng chịt không ít khi đó là những vết cắt nhỏ đến từ ngọn gió đen chết tiệt kia.
Dạ U Phong xoay quanh hắn một lúc, sau đó liền tiến tới chỗ Băng Thiên Hoành. Dẫu sao nó cũng muốn hỏi ý kiến của người đã đưa nó ra khỏi vùng hoang sơ vắng vẻ kia.
" Hãy đi theo con đường mi đã chọn. Nếu theo hắn, hắn sẽ cho mi những thứ chỉ có lợi chứ không có hại, còn mi sẽ giúp hắn chinh chiến bốn phương, bá chủ tám hướng. Ta biết với tiềm lực của hắn sẽ không gói gọn trong mảnh đất chật hẹp này mà là thế giới bao la kia. Năm xưa ta đưa mi ra khỏi chỗ đấy cũng chỉ muốn đưa mi khắp thế giới, ta biết mình không đủ bản lĩnh để có thể đồng hóa mi, làm mi chỉ có thể bị bào mòn theo năm tháng. Còn hắn, hắn sẽ cho mi hơn gấp nhiều lần khi ở với ta, hắn sẽ giúp mi mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Ta bây giờ chỉ còn vài ngày ít ỏi liền trở về với cát bụi hư vô. Ngay cả cô cháu gái ta cưng chiều và sủng vật của con bé cũng sẽ theo hắn. Ta không muốn mi vì ta mà phải chôn mình nơi vắng vẻ và lạnh lẽo này !" Băng Thiên Hoành mỉm cười nói. Lão biết thời gian mình cũng không còn quá nhiều. Nếu Dạ U Phong vẫn cứ một mực ở bên cạnh thân xác lạnh khô kia cũng chẳng giúp ích được gì mà còn khiến nó bị chôn vùi mãi mãi.
Dạ U Phong gập thân nó lại, nó cúi trước Băng Thiên Hoành như muốn cảm tạ lão.
" Đi đi !" Băng Thiên Hoành xua tay. Xem ra lão không còn vướng bận gì với chốn nhân gian này nữa.
Dạ U Phong từ từ tiến đến. Nó nhìn Dạ Hàn một lúc rồi không động đậy.
Dạ Hàn nào có để ý, hắn lấy tay chạm nó rồi bắt đầu vận hành Bất Diệt Tru Hồn Điển.
" Đừng !!!" Sắc Quỷ can thiệp. Nhưng mọi thứ đã quá trễ để ngăn lại.
Dạ U Phong lọt thẳng vào trong đan điền. Ngay lập tức truyền từng đợt linh lực khổng lồ cho hắn.
Ầm… Aaaaaaaaaaaaaa…
Một cơn đau đớn khủng khiếp tràn ngập trong cơ thể tàn tạ của Dạ Hàn. Hắn đau đớn rống lên rồi gục xuống. Toàn thân như bị thứ gì đó cắt qua, máu trong người bắn ra từng tia nhỏ. Khuôn mặt dữ tợn đang cắn răng chịu đựng từng đợt linh lực khủng bố đang ào ạt tràn đi khắp cơ thể.
" Cái thằng nhóc này không lẽ muốn chết sao ! Dị Phong như món đồ chơi mà hắn muốn hấp thu là hấp thu được vậy à !" Băng Thiên Hoành lão nhân lao tới, lão sợ hãi nhìn Dạ Hàn như tên quái vật. Bàn tay tạo thành một lớp băng dày bao phủ cơ thể Dạ Hàn ngoại trừ phần đầu của hắn.
Đây là lần thứ hai lão thấy một tên điên chính hãng liều mạng vội vàng hấp thu dị vật sau tên Ma Vương biến thái kia. So với cơ thể bất tử của hắn thì chí ít còn chống đỡ được nhưng cơ thể nhân loại của Dạ Hàn nào có thể chịu đựng nổi.
Băng Thiên Yên Tử bên ngoài thấy vậy liền chạy vào bên trong. Trước mắt nàng là một nam tử bị đóng băng toàn thân, cố gắng hít từng đợt không khí.
" Hắn làm sao vậy gia gia ?" Nhìn thảm trạng của Dạ Hàn, Băng Thiên Yên Tử kinh ngạc nói.
" Tên nhóc này lại vội vã hấp thu Dạ U Phong, bây giờ đang bị linh lực của dị Phong kia phản phệ ngược lại. Nếu bây giờ không tìm cách giúp hắn điều tức khí tức của Dạ U Phong, hắn sẽ toi mạng tại đây " Băng Thiên Hoành đang cố gắng áp chế lực lượng bạo tạc. Linh hồn của lão dần dần bị tán đi trong không gian.
Băng Thiên Yên Tử ngớ người, nàng liền truyền Băng Hàn linh lực vào để cố gắng áp chế nguồn linh lực khủng bố của Dạ U Phong. Nàng cố gắng áp chế tu vi ở Độ Kiếp Kỳ để không gây đánh động lớn, nhưng với tu vi Độ Kiếp Kỳ của mình thì nàng có thể giúp hắn áp chế được lượng lớn Phong linh lực trong người.
Hai người một già một trẻ đang cố gắng áp chế nguồn năng lượng bạo tạc kia. Còn Dạ Hàn đang hít thở từng ngụm không khí, bên ngoài bị đóng băng cứng cáp. Hắn bây giờ phải chịu cơn thống khổ khủng bố từ trước tới nay. Hai nguồn băng phong tràn khắp cơ thể làm hắn vừa đau vừa lạnh.
Bất Diệt Tạo Hóa Công đang cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của nó. Từng đợt Phong hệ linh lực đang từ từ bị nó áp chế lại và đưa tới nơi đan điền chứa ba vòng xoáy tròn đỏ nâu lục kia. Ba vòng xoáy thấy vậy liền chèn ép, uy hiếp muốn Dạ U Phong phục tùng chủ nhân của mình.
Dạ U Phong ngoan ngoãn giảm đi một lượng lớn linh lực khủng bố của nó, nhưng vẫn còn quá nhiều so với Dạ Hàn.
" Cho hắn ăn một viên Cốt Huyết Đan, nhanh lên !" Băng Thiên Hoành gấp gáp nói.
Băng Thiên Yên Tử không chần chừ liền lấy viên Cốt Huyết Đan nhét vào miệng hắn.
Ực…
Dạ Hàn nuốt xuống. Từng đợt dược lực làm giảm đi cơn đau đớn nhưng không giảm được quá nhiều. Cơ thể dần dần khép lại những vết thương đang rỉ máu với tốc độ bằng mắt thường. Quả thực là thứ nghịch thiên.
Một ngày trôi qua, Dạ U Phong trong người Dạ Hàn cũng từ từ lắng xuống. Một vòng xoáy màu xám trắng.
Linh lực trong thiên địa bỗng chốc điên cuồng tràn đến như thác đổ. Toàn bộ đều tràn vào người Dạ Hàn như muốn đổ dồn hết vào người hắn.
Dạ Hàn nhắm đôi mắt rồi tiến vào trạng thái nhập định. Hắn bây giờ không còn cảm giác đau đớn nữa, hắn thấy mình thanh thản, toàn thân như được nới lỏng ra.
" Tiểu tử này lá gan và lòng kiên cường không phải dạng vừa. Nếu hắn có thể trưởng thành, chắc chắn đỉnh cao thế giới sẽ không thiếu hắn, có khi tên Ma Vương Lucifer cũng phải kinh sợ tên này !" Băng Thiên Hoành vuốt râu nói, ánh mắt uy nghiêm lại có chút tán thưởng Dạ Hàn. Lão tin hắn trưởng thành một cách nhanh chóng như thế này thì đỉnh cao thế giới sẽ có hắn.
Băng Thiên Yên Tử nhìn Băng Thiên Hoành, đây là lần đầu tiên nàng nghe gia gia mình khen ngợi một nhân loại bình thường. Cũng phải thôi, tên này hắn quá mức nghịch thiên đi, có thể sống sót với Băng Hỏa Thánh Long dù nó không dùng toàn lực, lại có thể chống lại lực lượng tự nhiên một cách biến thái. Quả thật dùng hai từ " yêu nghiệt " cũng không thể hình dung được tên này.
Sắc Quỷ thì thở phào, nhìn hắn an tĩnh đả tọa hấp thu linh lực mà không biết nên trách hắn hay khen hắn đây. Nhìn hắn vật vã chống chọi với dị vật tự nhiên nhưng nó không thể giúp được gì.
Tất cả trở nên tĩnh lặng. Băng Thiên Yên Tử và Băng Hỏa Thánh Long rời khỏi căn phòng để đi thám thính và bảo vệ không cho ai tiến vào. Chỉ có một mình Băng Thiên Hoành ở trong phòng và hai người đang đả tọa tại đây.
…..
Cùng lúc ấy, bên ngoài cửa hang xuất hiện 6 thân ảnh. Một hắc y nhân trùm từ đầu tới chân và năm nữ nhân hồng y xinh đẹp như những bông hồng mới nở.
" Thanh Nguyệt sư tỷ, bây giờ chúng ta tiến vào sao !" Nữ đệ tử Vân Cầm liền tiếng. Nhìn cái hang âm u lạnh lẽo này bỗng chốc trở nên sợ hãi lạ thường.
Hồng Thanh Nguyệt nhìn hắc y nhân đang đứng yên tại đó rồi chuyển hướng nhìn về phía bốn đệ muội rồi lại quay sang hắc y nhân.
" Nếu các cô sợ thì cứ ở ngoài này, ta sẽ đi vào nhưng ta báo trước, nơi này có thể có yêu thú cấp cao, các cô nên tự bảo vệ mình." Khương Ảnh bình thản nói. Nhìn thái độ do dự của các nàng là hắn biết các nàng đang sợ cái gì rồi.
Sau đó hắn tiến vào bên trong, mặc kệ các nàng có đi hay là không. Dù sao tính mạng của các nàng cũng chẳng có liên quan đến hắn, chỉ vì các nàng là đồng môn của Liễu Ngọc Thanh nữ nhân của hắn nên hắn mới dẫn theo.
Năm thiếu nữ thấy vậy liền ngó nhìn nhau, rồi đồng loạt nhìn sang Hồng Thanh Nguyệt tham khảo ý kiến. Dẫu sao thì nàng cũng là người dẫn đầu các nàng.
" Nếu mọi người sợ hãi thì chúng ta rút lui. Nhưng chắc chắn sẽ gặp lại lũ Băng Tuyết Thú kia, mọi người muốn gặp lại bọn chúng chứ ?" Hồng Thanh Nguyệt nhẹ nhàng hỏi. Rồi nàng tiếp bước Khương Ảnh tiến vào trong.
Bốn thiếu nữ còn lại thấy vậy liền vội đi theo Hồng Thanh Nguyệt. Đùa sao, nếu gặp lại lũ yêu thú ăn thịt người không chừa xót lại mảnh xương nhỏ kia thì các nàng liệu có thể chạy sao ! Hiển nhiên là không thể.
Và thế là một nhóm người gồm Khương Ảnh và năm thiếu nữ Hợp Hoan Tông tiến vào trong.