Chương 39: Hệ Thống Hiện, Lưu Phong Phá Phong Ấn

Đám khôi lỗi phía sau vẫn không chịu dừng lại, trên tay cầm vũ khí đập tới tấp, lúc này Lưu Phong mới phản ứng hắn lập tức lấy trong tay áo ra một tấm phù lục màu vàng kích hoạt nó lên, tấm phù lục lập tức tan biến.

Trên người Lưu Phong đột nhiên có một màng sáng màu vàng nổi lên báo bọc hắn lại, đòn tấn công của đám khôi lỗi đều bị màng sáng màu vàng chặn lại, Lưu Phong nhân cơ hội màng sáng vẫn còn hắn lập tức đứng lên chạy thẳng đến ngọn núi.

•Ting: túc chủ có muốn sử dụng không gian truyền tống.

Hắn vừa chạy vừa nói: "Đồng ý."

Lời nói vừa phát ra trước mặt Lưu Phong có một tấm phù lục không gian xung quanh nó lập tức bị nghiền nát, con Tiểu Long bị phong ấn bên kia cũng há hốc mồm, hắn không những thấy một cái cực phẩm Đạo thân, đến Phá Giới Phù tên này cũng có thể lấy ra.

Theo như hắn được biết, đạo thân muốn ngưng tụ được phải có số mệnh rất lớn, mà đạo thân khi ngưng tụ thành cũng phân theo từng phẩm cấp dựa trên mức độ tạp chất trong đạo thân, còn của tên này đạo thân hắn dường như đạt đến hoàn mỹ, thân không tạp chất do Tử linh mộc để lại.

Nhưng điều mà nó không ngờ nhất là tên Lưu Phong này gan lớn như thế, truyền đạo uẩn qua đã không nói, còn truyền cả tu vi sang cho đạo thân đây không phải là muốn tìm chết hay sao, người khác ngưng tụ đạo thân là dựa vào đạo uẩn, dùng đạo uẩn dưỡng dục ra đạo thân, dùng đạo thân để giải bỏ trói buộc cực hạn tấn thăng Đế cảnh, nhưng thiên đạo nào cho phép bọn hắn mở hack.

Muốn dùng đạo thân đột phá Đế cảnh, trước tiên đạo thân phải vượt cửu kiếp do thiên đạo định ra. Sau đó, đạo thân cũng phải tự luyện giống như bản thể của mình vậy, việc này khó đến nỗi trăm danh Tiên tôn đạo thân song tu, cũng khó có một người nhờ đạo thân đột phá Đế cảnh. Vì vậy, bọn hắn hầu hết là tự mình tu luyện, tự mình cảm ngộ, tự mình đột phá nút thắt tiến nhập Đế cảnh.

Đạo thân cũng lắc một bước đi rất hay cho việc đột phá ràng buộc của Đế cảnh, nhưng cả tiên giới chẳng mấy người có thể kiên trì nhờ biện pháp song tu với đạo thân này, bởi vì bọn hắn hiểu rất rõ dưỡng dục đạo thân từ đạo uẩn và Tử linh mộc đã là chuyện nghịch thiên, nhưng muốn cho đạo thân tu luyện cần phải thanh lọc hết tạp chất do Tử linh mộc để lại, hay là liều chết như tên Lưu Phong này, cũng một lúc truyền đạo cảnh tu vi sang cho đạo thân, đi dạo hai lần qua Quỷ Môn quan.

Suy nghĩ đến đây tiểu Long mới nhận ra, Đạo thân của Lưu Phong tạp chất trong cơ thể đã được tẩy sạch, điều này khiến hắn rất đắn đo tên này ngưng luyện đạo thân lúc nào, nhờ vào cái gì để cho đạo thân tinh thuần đến như thế?.

Nửa đường râu rồng đột nhiên cong lên ánh mắt khiếp sợ nhìn Lưu Phong thốt ra lời: "Linh Diệp Cửu Long thảo!!!"

Còn bên cạnh Lưu Phong thân hình chỉ còn cách cánh cổng khoản 20cm nghe thấy tiếng của Tiểu Long hắn quay đầu nhìn nó. Sau đó hắn giơ cao tay lên, từ trong tay áo một thanh trường kiếm bay ra ngoài.

"Vút.."

Chỉ vừa mới phóng thanh trường kiếm đã găm thẳng vào ngọn núi, nó sắc bén đến mức chém đứt cả một sợi dây xích, một lá bùa dính bên trên sợi xích cũng bị cắt làm đôi. Ngay sau đó, thanh trường kiếm hoá thành quang điểm biến mất, trận pháp phong ấn Tiểu Long cũng bắt đầu rung chuyển mặt đất bắt đầu nứt ra dưới đất dung nham trồi lên nhiệt lượng chúng nó tản ra khiến không gian xung quanh muốn tận chảy theo nó, không những thế bầu trời đen Cửu Tinh bắt đầu hiện lên tản ra uy áp tột cùng, linh khí của cả một không gian rộng lớn bắt đầu tập hợp lại, những sợi xích còn lại trên ngọn núi cũng bắt đầu hoá thành những con huyền mãng khổng lồ, những lá bùa trên thân nó cũng hoá thành bắt đầu hoá thành tiên binh.

Lưu Phong thấy vậy sắc mặt lập tức ngưng trọng lên, thân hình của hắn chìm vào bên trong lỗ hổng, nhưng trước khi đi còn hô to: "Chuyện hôm nay Lưu Phong nhớ kỹ, ngày sau gặp lại thanh toán một thể!!"

Lỗ hổng chứa Lưu Phong ngay lập tức đóng lại, còn bên cạnh Tiểu Long đôi long nhãn nhìn những thứ biến đổi ngay trước mắt chỉ biết cười thảm, ngày hôm nay không biết hắn có sống qua hay không? Mà công thanh toán thanh toán.

Sau hai giây tịnh tâm, nó bắt đầu vùng vẫy ngọn núi phong ấn nó nứt toát ra, lộ ra một thân thể màu xanh dài không thấy điểm cuối, Tiểu Long lập tức đứng lên thân thể duỗi thẳng ngẩng đầu lên rống to.

"Gào.."

m thanh làm cho tất cả mọi thứ tiếp xúc với nó rung động dữ dội, do uy áp từ cơ thể nó tản mát ra khiến không gian xung quanh bị nghiền ép đến nứt ra từng mảng lớn đen xì, đám khôi lỗi vẫn lao lên không quan tâm kẻ địch của chúng có mạnh mẽ như thế nào, nhưng mới lại gần Tiểu Long thì bị uy áp nghiền nát, tiêu tán tại thiên địa, trên bầu trời Cửu tinh sáng rực chiếu thẳng xuống thân thể nó, ngàn con huyền mãng vô số thiên binh do dây xích và bùa chú hoá thành cũng lao đến chỗ nó.

Phong ấn đã cởi bỏ nó nào để những thứ này vào trong mắt, dù cho tử vi không ổn định cơ thể không còn, khôi lỗi hay cửu tinh tiên vĩ cũng không làm nó có một chút sợ hãi, lúc này điều nó kiêng kỵ nhất chính là cỗ linh khí đang tụ họp kia, nó bị giam cầm ở chỗ này bao nhiêu năm, linh khí trong trận pháp cũng bị hao mòn gần như cạn kiệt, trận pháp này có thể giam giữ Đạo chủng thần nguyên của nó, lượng linh khí cần để duy trì nó cho dù cửu phẩm linh mạch cũng không chèo chống quá nổi một ngàn năm huống chỉ nó bị giam ở đây hơn mười vạn năm.

Nhưng bây giờ linh khí không biết ở nơi nào chui ra, liền bắt đầu tạo hình một nam tử một thân chiến giáp, lưng mang trường thương, eo đeo ngọc hoàn, ngũ quan mờ nhạt không thấy rõ, chỉ nghe tiếng hắn vang lên: "Thái Long đế thiên, bị ta trấn áp đến bây giờ còn chưa chết."

Tiểu Long nghe vậy trong mắt nộ hoả dâng lên nhé răng nói: "Chết con mẹ ngươi dám ám toán bản tôn lúc suy yếu, cũng tính giết long diệt khẩu để che giấu việc ngươi thông đồng với con tiện giao kia sao."

Nam tử trên không trung gương mặt mờ nhạt bắt đầu hiện rõ, ngày sau đó hai mắt hắn nhìn chằm chằm Tiểu Long trầm giọng nói: "Ngươi đúng là không biết thức thời, nếu như năm đó ngươi hợp tác một chút thì chuyện đó có phải thành công hay không, bỏ lỡ cơ hội đi đến thần vực trong tay đúng là đần độn."

Tiểu Long lại mở miệng nói: "Ngươi biết cái giá phải trả khi đi đến thần vực lớn đến thế nào không, huống chi năm đó nếu như con ác giao kia dung hợp thành công thì Tạo Hoá Tiên Chu cũng bị thần cách đè nát, chứ đừng nói là nhờ nó đi đến thần vực, nhưng sau chuyện con tiện giao đó, ta cũng phát hiện dã tâm của ngươi cũng không nhỏ."

"Cái gì mà định đánh cắp thần vị, cái gì mà tránh đoạt quyền Hạn điều khiển Tiên chu, muốn cùng con tiện giao hợp tác lấy từ sĩ toàn tiên giới làm tế phẩm đi đến Thần vực, ta thấy ngươi bên ngoài sáng lạn như vậy nhưng tâm còn bẩn hơn cả tên ma quân kia." Tiểu Long lấy vuốt rồng che miệng cười.

Nam tử mặc chiến giáp nghe vậy cũng không tức giận mà chỉ lạnh nhạt nói: "Ngươi nói xong chưa?"

Tiểu Long không chần chừ mà đáp lại: "Từ từ đừng nôn nóng chứ đạo hữu, chúng ta dù sao cũng sống qua mấy cái nguyên hội, mà mới nói chuyện có vài phút mà đã mất kiên nhẫn rồi hay sao."

"Ta còn rất nhiều chuyện muốn kể cho ngươi nghe cơ mà…" Nhưng không chờ nó nói xong nam tử thần bí ở trên không đã bắt đầu xuất chiêu.

Nam tử thần bí giơ cao tay phải lên đạo thần văn từ trong bàn tay bắt đầu tuông ra, chẳng mấy chốc đã trải rộng khắp cơ thể.

Bên dưới Tiểu Long thấy vậy mồ hôi muốn chảy ngược, chân rồng quơ quơ nói: "Đạo hữu chuyện đâu còn có đó thịt dog còn có mắm tôm cơ mà, mới vào đã dùng sát chiêu thì long nào mà chịu nổi."

Nam tử thần bí một lần nữa hừ lạnh nói: "Ta đánh như thế nào là quyền của ta, còn ngươi muốn chết thì cứ đứng đó chém gió."

"Chiến Thần lĩnh vực: Vạn vật khống tâm"

Thần văn trên cơ thể nam tử thần bí đột nhiên biến mất, trong những vết nứt trên mặt đất dung nham đột nhiên cuồn cuộn trào lên, từ trong dùng nham từng viên mãnh tướng thân hình đỏ lòm bước ra, tay cầm trường thương, thần văn trên cơ thể bắt đầu hiện lên khí thế từ thần văn tản ra khiến thiên địa biến sắc, nhưng không chỉ dừng lại ở đó hàng ngàn cự nhân từ mặt đất trồi lên, thân thể cao vạn trượng cũng được thần văn bao phủ.

Nhưng đám cự nhân đứng trước Tiểu Long, bất quá chỉ cao bằng nửa người Tiểu Long, đôi mắt rồng liếc xuống đám cự nhân kèm vô số mãnh tướng, mặt rồng toát ra vẻ trào phúng nhìn lên nam tử trên không, nhưng long trảo quét ngang đám cự nhân.

"Ầm..Ầm..Ầm…"

Hơn mười con cự nhân bị lỏng trảo của nó đập nát, nhưng thần văn trên thân thể cự nhân bán vào tay nó bắt đầu ăn mòn, Tiểu Long cúi đầu nhìn vào chân mình nhíu mày giọng nói âm trầm vang lên: "Ngươi tâm đúng là rất bẩn, nhưng cũng không sao ta thấy đám cự nhân tiên binh huyền xà cũng chỉ là tôm tép, còn cái hoá thân này của ngươi sao ngăn được bản tôn."

Nó vừa nói xong cơ thể phát sáng toàn thân bắt đầu thu nhỏ, không đến sáu giây từ cơ thể dài ngàn dặm hoá thành một nam tử tóc xanh gương mặt anh tuấn trên đầu mọc ra hai cái sừng, đầu tóc dài được cài bằng trâm, mặc một bộ quần áo màu màu trắng viền áo màu tím tay phải cầm quạt bên trên có một chữ Tâm rất to, nhìn dáng vẻ của hắn rất thư sinh.

Hắn ngày lập tức gấp quạt lại, cầm nó chỉ về phía nam tử trên không trung trào phúng nói: "Để bản tôn hôm này chơi với ngươi."

Sau đó, hắn cầm cây quạt thân thể tu vi bộc phát, nhưng tu vi cứ chập chờn không ổn định, nhưng miệng vẫn nói:

"Chân Long Chi Quyết: Khai Lăng Trảo."

Không gian xung quanh nó đột nhiên bị một móng vuốt màu đỏ to không thể tưởng tượng đươc từ trên trời rơi xuống không gian dường như bị nó xé rách thành từng mảnh, vừa mới chạm đất một vụ nổ cực lớn xảy ra.

"Ầmm.."

Thế giới phong ấn Tiểu Long bị một trảo này đánh ra một lỗ hổng sâu không thấy đáy rộng không thấy bờ bên kia mọi vật thể bên dưới đều bị nghiền nát.

Tiểu Long cũng nhân cơ hội mở cổng không gian chuồn mất, trong không gian rộng lớn chỉ còn mỗi Nam tử kia đứng trên không trung miệng cũng mang theo một chút mỉm cười, thân thể hắn đột nhiên thay đổi gương mặt cũng thấy đổi thành dáng vẻ của Tiên linh lúc Lưu Phong gặp trong động phủ vị đại năng kia, hắn chỉ thì thầm: "Trông cậy vào ngươi, nhớ dẫn dắt hắn hoàn thành sứ mệnh, tên phản bội kia ngươi cũng không cần phải lo. Bởi vì, hắn trốn không thoát."

Nói xong thân thể lại một lần nữa tiêu biến.