Trong đầu Bạch Trì lúc này đang tự hỏi.
Sát ý này nhắm vào hắn, nhưng tại sao?
Nhân sinh của hắn cực kém, hầu như không quen ai, không chọc ai để phải gặp tình cảnh này mới phải.
Chỉ có một lần hắn làm kinh động đó là dùng Cực phẩm Hắc Tinh Thạch để giao dịch tại thương hội hoàng gia.
Nhưng Cindy đã gặp hắn để trao đổi, dường như cũng không có động cơ chính đáng để làm đến mức này.
Hắn chỉ là một tiểu lâu la nếu so với thương hội này.
Tạm thời không có đáp án, hắn phải tập trung vào vấn đề trước mắt, đây là lần đầu tiên hắn sẽ phải đối mặt chiến đấu với người, trước đó chỉ toàn là hung thú dù là trong hệ thống.
- Bọn chúng có 5 tên, trước tiên phải dò xét thực lực đã.
Bạch Trì thả chậm tốc độ đến mức tối đa, nhàn nhã giống như đang đi dạo bộ trong vườn.
Kích hoạt Thiên Nhãn, mắt hắn lóe lên một phù quang tử sắc sau đó lập tức biến mất.
Kỹ năng Thiên Nhãn có thể dò xét sự vật trong phạm vi 500m, tuy không biết có phải sẽ như thần thức của Bạch Trì không nhưng hắn tin vào hệ thống sẽ không làm hắn thất vọng.
Quả nhiên, một vài dãy thông tin hiện lên trên tầm mắt của hắn.
[Chủng tộc: Nhân loại]
[Thực lực tổng hợp: Sư cấp trung giai]
[Sức mạnh: Sư cấp trung giai]
[Thể lực: Sư cấp sơ giai]
[Tốc độ: Sư cấp sơ giai]
[Tinh thần: Sư cấp sơ giai]
…..
[Chủng tộc: Nhân loại]
[Thực lực tổng hợp: Sư cấp đỉnh phong]
[Sức mạnh: Huyền cấp sơ giai]
[Thể lực: Sư cấp trung giai]
[Tốc độ: Sư cấp đỉnh phong]
[Tinh thần: Sư cấp trung giai]
Vãi chưởng! Trong 5 tên, có 4 tên là Sư cấp trung giai, một tên Sư cấp đỉnh phong có sức mạnh đạt tới Huyền cấp sơ giai.
Tên đang hướng về phía này có thực lực thấp nhất, có 3 chỉ số sơ giai.
Rất tốt, dù ít nhưng có cả phân tích về các chỉ số, như thế hắn có thể làm ra phản ứng với từng đối thủ khác nhau.
Đầu hắn nhanh chóng suy nghĩ về các tình huống chiến đấu.
- Không biết tại sao bọn chúng không cùng lúc hành động mà lại chỉ để một tên tiến lên trước, có lẽ thu thập ta trong mắt bọn chúng không có vấn đề gì.
- Cũng tốt, trước tiên cần giả vờ một chút.
Bạch Trì thầm nhũ, hắn đã suy tính xong, với thực lực hiện giờ, hắn tự tin có thể giết chết cả tên mạnh nhất.
Tuy nhiên làm sao để xử lý cả 5 tên mới quan trọng, nếu để một tên chạy thoát thì rất nguy hiểm.
Thản nhiên đi tới, Bạch Trì nhìn đông nhìn tây giống như không biết có nguy hiểm sắp tới.
Nam tử được gọi Lão Ngũ cũng không thèm che giấu hành tung, nhìn thấy một màn này ánh mắt hiện lên sự tàn nhẫn.
- Nhóc con, cứ vui vẻ thoải mái thêm một chút đi.
Lúc này hai bên đã xuất hiện trên một vùng trống ít cây cối của con đường.
Bạch Trì làm ra vẻ cảnh giác nhìn người đàn ông với khuôn mặt tươi cười đang tiến tới gần.
Ánh kiếm chợt lóe.
Phập!
Bạch Trì tránh sang bên một chút phun ra một ngụm máu, tay trái che lại vết thương dưới ngực.
Máu tươi đổ xuống, mắt hắn trở nên kinh hoàng, không nói một lời vội vã lui lại chạy trốn trở lại sơn mạch vừa ra.
Tên mặt sẹo cũng bất ngờ.
Thằng nhóc khốn kiếp này không ngờ lại có thể tránh né làm công kích của hắn chỉ đâm trúng bụng mà không phải tim nó, không gây ra được vết thương trí mạng.
Nhìn Bạch Trì đang kinh hoàng bỏ trốn, hắn cười lạnh, nhanh chóng đuổi theo.
Phía xa quan sát, nam tử đầu trọc có chút bất mãn nói với 3 tên còn lại.
- Tứ đệ, tam đệ tiến lên cùng ngũ đệ giải quyết nhanh chóng, ta không muốn xảy ra việc ngoài ý.
- Được, đại ca!
Hai tiếng nói đồng thanh vang lên, hai tên lập tức đuổi theo Bạch Trì và Lão Ngũ.
Trong sơn mạch, tên mặt sẹo buồn bực, tên nhóc khốn kiếp kia có kỹ năng chạy trốn và ẩn nấp thật lợi hại.
Dù xiêu xiêu quẹo quẹo nhưng luồn lách qua các khu vực mỏm đá đại thụ hết sức nhanh chóng.
Nhìn thấy Bạch Trì ngoặt trái khuất dạng sau một gốc cây, hắn cười gằn định dùng hết tốc độ, bỗng nhiên bên hông truyền đến báo động.
Vừa quay qua đã thấy Bạch Trì, sau đó sau gáy đau nhức, ánh mắt dần trở nên mông lung.
Bạch Trì một quyền vào sau đầu tên mặt sẹo, sau đó liền mở kỹ năng mới Thôi Hồn, lập tức tên mặt sẹo liền hiện lên vẻ mờ mịt như đang mộng du.
—--------
Phía sau, hai tên Lão Tứ và Lão Tam nhanh chóng đuổi theo, thấy bóng dáng tên mặt sẹo phía trước đang nhìn quanh.
Giọng nói bất mãn của Lão Tam vang lên.
- Ngũ đệ, chỉ là một thằng nhóc mà ngươi làm mất thời gian thế, nó đâu rồi!
- Haha! Ta chỉ là đùa vui một chút cho hả giận thôi, thằng nhóc đang trốn phía trước, nó đã bị thương rất nặng, không cần lo lắng!
Lúc này hai tên đến gần tên mặt sẹo, vừa tiến lên định đứng song song với Ngũ đệ nhà mình một tên sinh ra lãnh ý.
Xoẹt!
Một vòi máu bắn ra, cổ của một tên vừa mới tới đứt lìa, chưa kịp ú ớ đã bỏ mình.
Tên còn lại kinh hoảng!
- Ngươi….Ngũ Đệ, ngươi làm gì?
Vù!
Nhanh như gió, một tiếng động phía sau hắn vang lên, quay người chỉ thấy một cước từ đâu ập đến.
Hắn hoảng loạn nhưng cũng nhanh chóng làm ra phản ứng, đưa tay ra sức đỡ đòn.
Rốp!
Ầm ầm.
Tiếng xương gãy giòn tan, cước của Bạch Trì một đường tiến thẳng vào đầu tên này, sau đó là 2 tiếng va chạm nặng nề.
Trước khi chết, Lão Tam cũng không kịp phát ra một tiếng kêu cứu.
Bạch Trì có chút thở gấp, đây là lần đầu tiên hắn giết người ở thế giới này, kiếp trước hắn cũng đã từng giết người, thậm chí chỉ huy đồng đội giết rất nhiều người.
Nhưng lần này tư vị khác biệt, bằng chính lực lượng của mình để giết người, cảm nhận máu huyết sôi trào, hắn vội áp chế, nếu cứ như vậy sẽ giết người thành nghiện, không tốt!
Trước đó hắn dùng Thôi Hồn, ra lệnh cho tên mặt sẹo giả vờ gây mất cảnh giác cho 2 tên này, sẽ ra tay bất ngờ giải quyết một tên.
Tên còn lại sẽ do Bạch Trì xuất thủ.
Đúng như dự tính, 2 tên này bởi vì bất ngờ và thực lực chênh lệch với Bạch Trì quá lớn nên chưa kịp phản kháng, thậm chí là cầu cứu đã lên đường ngắm gà khỏa thân.
Tiếp theo, còn 2 tên, hắn động tay làm ra một số chuẩn bị.
Bên ngoài khu rừng hoang lúc này, tên đại ca đầu trọc vốn lãnh tĩnh nay đã bắt đầu có chút nổi bão.
Chỉ là một tiểu tử kiến hôi, thế mà 3 tên đàn em lại lề mề như vậy.
Qua một lúc, hắn nheo mắt nhìn thấy Lão Ngũ xách theo Bạch Trì tiến đến, nhìn qua tên nhóc người đầy máu, quần áo cũng rách nát, hẳn phải bị hành dở sống dở chết.
Chỉ nghe thấy Lão Ngũ giọng nói gấp gáp.
- Nhị ca, mau đi hỗ trợ Tam ca và Tứ ca.
- Chúng ta trong lúc truy đuổi tiểu tử này phát hiện một con Địa Hắc Hùng vừa chuẩn bị đột phá Sư cấp đỉnh phong, bên cạnh nó còn có một khỏa Cực phẩm Hắc Tinh Thạch.
- Tam ca và Tứ ca đang ở lại để chiến đấu với nó, một mình ta mang tên này về để chơi đùa một chút, ta rất hứng thú với khả năng chạy trốn của nó a.
Nghe thấy vậy, ánh mắt của tên được gọi là Nhị ca sáng lên, hắn thích nhất là sưu tầm các loại bảo vật, Cực phẩm Hắc Tinh Thạch không thể bỏ qua được, chưa kể vuốt của Địa Hắc Hùng khi bán cũng được kha khá.
Nghĩ đến đây, hắn liền ứng tiếng, sau đó nhanh chóng chạy đi.
- Đại ca, ta đi một chút.
Tên đầu trọc cũng không nói gì, hắn biết bản tính tên này, nhìn qua Lão Ngũ trước mặt đang xách theo Bạch Trì.
Đưa tay tóm lấy sau áo Bạch Trì nhất lên, đang định mở miệng quở trách tên mặt sẹo, bỗng nhiên trong lòng phát lạnh.
Xoẹt!
Một ánh kiếm nhanh chóng đâm thẳng, tên đầu trọc theo bản năng một tay rút đao đón đỡ.
Keng!
- Lão Ngũ, ngươi đây…ặc...
Chưa kịp dứt lời, Bạch Trì như một miếng giẻ rách trên tay còn lại của hắn ngẩng mặt, một quyền cực mạnh vào giữa ngực hắn.
Ầm!
Lồng phòng ngự vừa mới kích hoạt đã nháy mắt bị phá vỡ, máu tươi từ trong miệng tên đầu trọc phun trào, cả người như diều rơi rụng bay ngược ra sau, trước ngực có thể thấy một đầu quyền lõm xuống khá bắt mắt.
Nương theo lực phản chấn, nén đau vì trọng thương bỏ chạy, không nghĩ ngợi trong tay hắn xuất hiện một bình dược thủy định uống vào.
Liền thấy Bạch Trì tốc độ rất nhanh đuổi kịp, trong miệng Bạch Trì vang lên một tiếng trầm thấp.
- Bát cực quyền!
Ầm ầm!
Hắn giống với 2 tên đàn em trước đó, trước khi chết cũng không kịp lên tiếng.
Bạch Trì lập tức quay người, một quyền vào đầu tên mặt sẹo đang đứng đơ như tượng, hắn đã hết giá trị.
Sau đó nhanh chóng đuổi theo tên cuối cùng, hắn đã bật kỹ năng Bước Chân Thần Tốc, hiện tại tốc độ của hắn đã có thể so với hầu hết Huyền cấp hạ giai, gần đạt đến trung giai.
—-------------------------------------
Góp câu chuyện thỏa đam mê cùng chút văn chương mong anh em ủng hộ.
Trân trọng cảm ơn!
Lịch ra chương: 1-2 chương/ngày tùy thời điểm