Nữ nhân nóng bỏng ra hiệu mọi người dừng lại, sau đó để hai người đàn ông đi qua dò xét Bạch Trì.
Không có gì bất thường, đoàn người tiến đến.
Nữ nhân nóng bỏng lên tiếng, giọng điệu như muốn nuốt xương người.
- Chào tiểu đệ đệ, một mình ngươi ở đây làm gì a.
Lòng nàng thầm cảm thấy quái lạ, một tên nhóc con ở trung khu vực nguy hiểm này làm gì, càng kì quặc hơn là khi dò xét tu vi của tên này lại không chính xác được, như lọt vào màn sương.
Đám người khác cũng như vậy, liếc nhìn nhau thêm phần cảnh giác.
Bạch Trì làm ra vẻ hơi chút khẩn trương trả lời.
- Ta ở đây để rèn luyện, có trưởng bối đi cùng, hắn đang đuổi một con hung thú cường đại, chắc sắp quay lại rồi.
Hắn không muốn bị chú ý quá nhiều nên đành phải nói dối là đi cùng trưởng bối, chứ nếu nói thật một mình hắn đang thí luyện trong này thì không ổn lắm.
Mấy người nghe vậy cũng thả lỏng.
- Ha ha, tiểu đệ nên cẩn thận một chút kẻo vào bụng hung thú đấy nhé.
Một người phụ nữ trong đoàn người cất tiếng trêu ghẹo, mấy tên đàn ông cũng cười theo.
Nữ nhân nóng bỏng có vẻ như là đội trưởng, ra hiệu cho mọi người trật tự, tiếp sau mới nói.
- Chúng ta là thuộc Hỏa Hồ dong binh đoàn, ta là phó đoàn trưởng Sapp Lenna, tiểu đệ có thể nói với trưởng bối nếu đến Lupin trấn, chúng ta nhất định khoản đãi xem như có duyên gặp hôm nay.
Nhoẻn miệng cười một cái, Sapp Lenna ngầm đánh giá Bạch Trì một chút, tuy còn nghi hoặc nhưng nàng cũng biết có một vài gia tộc thường mang theo hậu bối nhà mình đi rèn luyện tại các hiểm địa.
Đặc biệt là thời điểm các học viện khắp đế quốc tuyển sinh này.
Cơ hội để làm quen với một cường giả thuộc gia tộc cũng rất tốt, nếu có thể, tất nhiên là phải thông qua tên nhóc này để kết giao với trưởng bối nhà hắn rồi.
Đoàn người tiếp tục rời đi, bỏ lại Bạch Trì, hắn nhìn đoàn người khuất dạng, ghi nhớ một vài danh tự.
Tiếp theo hắn cần phải gia tăng thực lực của mình.
Cùng thời điểm này, cũng tại Đại Nhật sơn mạch nhưng cách khá xa nơi Bạch Trì đang đứng, có hai thân ảnh khoác áo choàng xám đang cẩn thận tiến sâu.
—----------
Lại qua thêm bốn ngày ăn sương nằm gió.
Thân ảnh Bạch Trì nhanh nhẹn xuyên qua cây cối, ẩn nấp phía sau một hốc đá.
Ló đầu ra quan sát, thần thức tỏa ra cảm ứng, hiện tại thần thức của hắn có thể phủ rộng khoảng ba dặm.
Mới vừa rồi sau khi làm thịt một con dã trư Sư cấp hạ giai lạc đàn, Bạch Trì lại chọc phải một đám dã trư khác, trong đó con đầu đàn đạt đến Sư cấp đỉnh phong cùng khoảng 4 con Sư cấp trung giai.
Tuy dã trư sống quần cư, một lần xuất động được rất nhiều con nhưng chúng không có linh mẫn như hung thú loại lang, báo hay hổ.
Khả năng truy đuổi của chúng có chút kém, do đó Bạch Trì có thể lợi dụng thân thể nhanh nhẹn ẩn nấp, tấn công những con lạc đàn.
Mấy ngày nay hắn đã chiến đấu với khá nhiều hung thú thực lực Sư cấp hạ giai trở lên.
Trong đó có một con Hắc Báo, Sư cấp trung giai.
Giết được nó nhưng dư âm trận chiến kéo đến một đám hung thú nào là Kiếm Nha Hổ, Phong Dực Lang,... khiến hắn phải chạy trối chết về lại hướng ngoài mà nghỉ ngơi một đoạn mới tiếp tục quay trở lại.
Tiến độ đột phá cũng đang duy trì rất ổn, hắn đoán chừng khoản hai ngày nữa dựa vào tần suất chiến đấu và lượng tích góp vật phẩm chưa đổi thành kinh nghiệm thì sẽ có thể phá vỡ hoàn toàn khối cầu Khí cảnh giúp hệ thống tăng cấp.
Mỉm cười, hắn lại vừa nhìn thấy hai con dã trư Sĩ cấp đang đi lẻ.
Xoẹt…Bốp Bốp.
Lao ra như một cơn gió tung hai đòn chính xác vào đầu hai con hung thú, rất dễ dàng lấy đi sinh mạng của chúng nó.
Bây giờ, Bạch Trì có thể tùy ý đối phó với hung thú Sư cấp hạ giai trở xuống.
Hắn thu lấy thi thể hai con dã trư để dành làm linh thực.
Hắn phát hiện dù có không ăn một tháng hắn vẫn không sao nhưng hắn lại không làm thế, hắn đã quen với việc ăn uống ở kiếp trước nên lúc này vẫn rất thích mỹ thực.
Sức ăn của hắn cũng khủng bố hơn, một lần có thể ăn hết cả hai con dã trư.
—-----------
Hôm nay là ngày thứ mười hai Bạch Trì ở trong Đại Nhật sơn mạch để thí luyện, hắn đã ẩn ẩn có cảm giác hôm nay hắn sẽ đột phá.
Mấy ngày qua không biết tại sao số lượng hung thú hoạt động ban ngày trở nên rất ít.
Ban đêm cũng như thế, rất ít hung thú ra ngoài.
Bạch Trì không gặp phải con hung thú nào cường đại để chiến đấu nhanh chóng thăng cấp.
Đêm hôm qua hắn quyết định đi săn ban đêm, đây là lần đầu tiên hắn di chuyển vào ban đêm sau hơn mười ngày ở trong rừng.
Sau đó hắn đã phát sinh chiến đấu với một con Liệt Hỏa Thiềm trung giai Sư cấp.
Con hung thú cả người tỏa ra luồng lực lượng đỏ hồng, trong đêm tối như một đốm lửa phát sáng.
Con Liệt Hóa Thiềm này cực mạnh, đã tiếp cận đỉnh phong cấp, mạnh nhất trong các hung thú Sư cấp trung giai mà Bạch Trì gặp phải mấy hôm nay.
Sau khi chật vật giết nó, Bạch Trì thu lại thi thể, hệ thống vừa thông báo xương cốt của Liệt Hỏa Báo có thể làm phụ trợ luyện khí hỏa hệ.
Trở lại với hiện tại, hắn đang bám theo một con Hồng Viên Sĩ cấp, một tay nó đang cầm lấy một linh quả gì đó, tay còn lại đu bám lấy cành cây hướng về một phía mà đi.
Bạch Trì kiên nhẫn ẩn núp, nhanh nhẹn theo đuôi nó, khoảng chừng hai mươi phút sau con Hồng Viên dẫn hắn đến một vùng đất đá nhấp nhô.
Sau đó con hung thú chạy về phía một gốc cây cực lớn nhưng đã khô héo trơ trọi.
Bạch Trì vội vàng ngưng thần, nấp vào một tảng đá bởi vì phía xa, dưới gốc cây là một con cự viên bộ lông vàng óng, hai tai lại to như cái quạt, răng nanh dài chìa ra khỏi miệng.
Nhìn qua khá là hung bạo.
Bạch Trì cảm nhận khí thế của nó có lẽ là Sư cấp đỉnh phong, ngang ngửa với con Địa Hắc Hùng hắn gặp lần đầu.
Bên cạnh nó còn có một đám viên, vượn thực lực không đáng chú ý.
Nhìn một hồi, Bạch Trì phát hiện con cự viên này dường như không muốn rời khỏi gốc cây đó, chỉ gầm gừ sai đàn em tìm kiếm thức ăn về cho nó.
Hắn nhớ lại, những nơi có hung thú cường đại chiếm giữ không rời thường sẽ có thiên tài địa bảo.
Chắc hẳn con cự viên này cũng đang bảo vệ thứ gì đó nên mới không rời đi nơi này a.
Liều một phen, đây là tay đấm có thể giúp mình đột phá đó, hắn đi hơn mười ngày chỉ nhìn thấy hung thú đẳng cấp cao như này có hai lần thôi, một là trước mặt, hai là con Địa Hắc Hùng mà nhóm năm người kia vây giết.
Vừa bước ra ngoài, không che giấu khí tức, Bạch Trì lao nhanh về phía cự viên tung quyền.
GÀO!
Con cự viên đang nhấm nháp thức ăn bỗng nhiên bị tấn công, tức giận tiến lên gầm lên một tiếng sau đó vung cánh tay to bằng thân người Bạch Trì hướng về phía hắn trả đòn.
Hai quyền chênh lệch hình thể cực lớn va chạm vào nhau.
Bạch Trì bị phản chấn lui lại hơn 30m, còn cự viên chỉ lui lại một bước chân.
Cảm nhận cánh tay có phần tê dại, hắn thầm mắng.
- Móa nó, con khỉ này trâu bò quá.
—-------------------------------------
Góp câu chuyện thỏa đam mê cùng chút văn chương mong anh em ủng hộ.
Trân trọng cảm ơn!
Lịch ra chương: 1-2 chương/ngày tùy thời điểm