- Lăng Thái Sơ, ta ngươi đến Ngoại Vực đánh một trận, xem thử ai mới là vĩnh hằng thật sự!
Khương Tà Vương sợ hãi rống một tiếng, bắn ra toàn lực, Ma Vân Hắc Động cấp tốc xoay chuyển, sinh sinh bức Lăng Thái Sơ phải đến Ngoại Vực đánh với hắn một trận.
Lăng Thái Sơ cũng không muốn chiến đấu chỗ này, bằng không Thiên Vực cũng sẽ bị bọn hắn sinh sinh hủy diệt đi maats, vì vậy kinh quát:
- Yên tâm đi, người bại tuyệt đối là ngươi rồi!
Hai luồng không gian lực không đồng nhất xông ra ngoài Ngoại Vực.
Mà những người Ma Hổ tộc cũng bị một đoàn mây đen cuốn bay ra ngoài Ngoại Vực, khiến bọn hắn có thể thuận lợi thoát thân mà đi!
Về phần đầu Hắc Ma Hổ Hoàng kia lại không thể nào lại đuổi giết hai Lão Long Vương được nữa, nó đã là bị Viễn Cổ Cự Long truy kích khiến phải trốn ra ngoài Ngoại Vực.
Chỉ để lại Thiên Long Môn hiện giờ đã thành một mảnh phế tích, cùng rất nhiều chết người Kim tộc, Thiên Long Môn bị thương.
Một vòng máu tươi tràn ngập ra, khiến cho nơi này tràn đầy ý đau thương vô hạn.
- Ma Hổ tộc chết tiệt, chúng ta nhất định phải báo thù huyết hận, nhất định phải tàn sát hết đám người Ma Hổ tộc bọn hắn!
- Đúng, những tên này đáng đâm ngàn đao, nhất định phải khiến bọn hắn xóa tên khỏi Thiên Vực, bằng không thì khó bình được mối hận trong lòng chúng ta!
- Thái Sơ lão tổ ah, ngươi nhất định phải báo thù cho chúng ta, người của chúng ta không thể chết vô ích ah!
- Đúng vậy, một ngày nào đó chúng ta nhất định giết đến tộc địa Ma Hổ tộc bọn hắn, diệt sạch bọn hắn
Nguyên một đám người còn sống sót nhao nhao ngửa mặt lên trời thề nói.
Nơi chết ở đây có vợ bọn bọn hắn, thân nhân, bằng hữu, bọn hắn không bi thương khổ sở đó là giả dối.
Trong những thân nhân của Lăng Tiếu, có nhi tử Lăng Duyệt của hắn cũng gặp nạn lần này!
Thực lực của hắn chẳng qua chỉ là Bán Thần Vương, nhưng lại cùng Lăng Chiến khiêu chiến cao giai Chí Tôn, bị một kích tùy ý đánh cho thân thể văng tung tóe, khí tức cơ hồ đứt đoạn
Thải Hà Nguyệt như nổi điên rót thần tuyền và thần đan vào miệng Lăng Duyệt khóc nói:
- Duyệt Nhi, Duyệt Nhi ngươi tuyệt đối không thể có việc ah, bằng không mẹ không muốn sống nữa đâu!
Chỉ tiếc thần tuyền và thần đan của nàng tựa hồ như vô hiệu vậy, hắn rõ ràng ngay cả nuốt cũng nuốt không trôi, khí tức sắp tắt đến nơi rồi.
Các nữ nhân khác bị thương không nặng, cả đám đều vây quanh Lăng Duyệt, trên mặt lộ vẻ bi thương.
Phượng Tiêm Vận lấy ra một cái bình nhỏ lo lắng nói:
- Mau. . . Mau cho Duyệt nhi uống vào Bất Tử Thụ phù trấp, nhất định có thể bảo trụ mạng của hắn.
Thải Hà Nguyệt đã lục thần vô chủ, kỳ thật Lăng Tiếu cũng đã sớm cho nàng Bất Tử Thụ phù trấp, nàng rõ ràng quên mất.
Nàng nhận lấy cái chai của Phượng Tiêm Vận, lập tức rót vào trong miệng Lăng Duyệt.
Những sinh cơ lực cường đại này tuy khiến Lăng Duyệt khôi phục được chút tánh mạng, nhưng trên người hắn lại có những lực ăn mòn cường đại đang xâm nhập vào cơ thể.
Nếu không phải cao giai Chí Tôn kia cũngkhông muốn bị thương chư nữ, từ đó khiến lực ăn mòn mà Lăng Duyệt dính phải cũng không đầm đặc lắm, bằng không thì hắn đâu còn mạng nữa chứ.
Bất Tử cây phù trấp tánh mạng chi khí cường đại, nhưng vẫn không thể khu trực được khí tức tà ác kia.
- Làm sao bây giờ, tiếp tục như vậy Duyệt Nhi sẽ chết mất!
Thải Hà Nguyệt khóc nói.
- Đừng nóng vội, chỉ cần bức những lực lượng ăn mòn kia ra, Duyệt Nhi sẽ không có việc gì rồi
Phượng Tiêm Vận an ủi, tiếp theo nàng nói với Viên Chiến Thiên:
- Viên huynh đệ, phiền toái ngươi cứu đứa nhỏ này đi.
Viên Chiến Thiên đã đi tới, ngồi xổm xuống kiểm tra thương thế Lăng Duyệt một chút, ngay sau đó một tay đặt tại phần bụng dưới Lăng Duyệt, một cổ kim mang hấp lực tóe hiện.
Sau đó rất nhiều khí tức ăn mòn màu đen lập tức bị hắn hấp thu ra, sắc mặt Lăng Duyệt cũng bắt đầu tốt hơn.
Thải Hà Nguyệt mới ngừng tiếng khóc, tranh thủ thời gian lại cho Lăng Duyệt ăn vào thần đan.
- Đa tạ ngươi Viên huynh đệ, đa tạ ngươi!
Thải Hà Nguyệt liên tục nói lời cảm tạ
Mộng Tích Vân và chư nữ cũng nhao nhao lộ vẻ cảm tạ với Viên Chiến Thiên.
Viên Chiến Thiên không nói gì thêm, chỉ nhẹ gật đầu, sau đó nhìn chung quanh nhíu mày hỏi:
- Lăng Tiếu đâu rồi!
- Hắn và Võ Bất Phàm huynh đệ đến Nam Vực lộ, đã là nhiều năm chưa về!
Phượng Tiêm Vận đáp.
- Võ Bất Phàm đến rồi!
Viên Chiến Thiên lập tức tóc vàng dựng thẳng quát lên.
Nhớ ngày đó, hắn cùng với Lăng Tiếu, Võ Bất Phàm tại Trung Vực có thể nói là tam đại nhân vật thiên kiêu, nhưng vị truyền nhân Đấu Chiến Thánh Viên như hắn lại thua bởi Lăng Tiếu, về sau Võ Bất Phàm bị kinh truyền là Hỗn Độn Chiến Thể, thua Lăng Tiếu một chiêu, mà Viên Chiến Thiên hắn lại bị những người khác cho rằng kỳ thật thực lực còn dưới Võ Bất Phàm phía dưới, khiến c hắn tương đối tức giận.
Hắn nhiều lần muốn khiêu chiến Võ Bất Phàm, nhưng đối phương vẫn một mực không để hắn ở trong lòng, khiến hắn phi thường căm tức.
- Đúng vậy!
Phượng Tiêm Vận đáp.
- Tốt, ta ở chỗ này chờ bọn hắn trở về!
Viên Chiến Thiên trầm giọng nói.
Hôm nay phạm vi mười mấy vạn dặm đều đa hoàn toàn tan nát, Thiên Long Môn và Thiên Long Thành cơ hồ không còn nữa, muốn trùng kiến xem ra phải cần thời gian không ngắn mới được!
Bên ngoài Vọng Long sơn mạch cũng bị phá hư hầu như không còn, rất nhiều linh thú chết oan chết uổng, không ít thánh thú cũng thi cốt không còn!
Một trận chiến này truyền đi, toàn bộ Thiên Vực đều vì thế khiếp sợ vạn phần!
Thiên hạ đại loạn rốt cục đã bắt đầu!
Trận chiến tại Ngoại Vực, thần lực của Lăng Thái Sơ và Khương Tà Vương ngập trời, khiến cho rất nhiều không gian Ngoại Vực đều hóa thành hư vô.
Không gian thần lực kinh thiên động địa giao chiến, lực lượng một vàng một đen tập kích chiếm lĩnh không gian mấy trăm vạn dặm, đánh cho hư không liệt phùng cũng nứt ra lỗ hổng thật dài, nhất thời khó mà khép lại được.
Kim Sát Phá Thiên!
Lăng Thái Sơ cầm trong tay kim sát thương, trực chỉ Khương Tà Vương mà lên, Kim Sát Khí đầy trời hóa thành một chuôi kim sát thương như thực chất chọc thẳng mà đi, mỗi một đạo khí kình đều tràn đầy khí tức bén nhọn nhất thế gian, cho dù là đỉnh phong Cổ Thần Khí dính vào cũng sẽ bị hủy mất.
Đây là nhất niệm thành chiêu, tùy thời đều có thể dùng lấy không gian lực lượng, thủ đoạn công kích của Vĩnh Hằng Bất Hủ chính thức!
Khương Tà Vương vẫn không sợ, trong tay hắn hổ hủy phác hoạ, từng hắc động không đáy hiện ra, hấp thu rất nhiều kim sát thương ảnh vào, đồng thời rất nhiều Ma Vân bao trùm xuống Lăng Thái Sơ.
Chỉ là những Kim Sát Khí này có thể phá vỡ nhật nguyệt, cũng không bị hấp thu toàn bộ, không ít công phá phòng ngự của hắn trực tiếp rơi xuống trước người Khương Tà Vương.
Khương Tà Vương hổ hủy quét ngang, rất nhiều Kim Sát Khí biến thành hư vô, hắn nhẹ nhàng ấn một cái về trước.
Ma Vân Chưởng!
Ma chưởng khởi động như mây, giống như Thương Khung đều sụp đổ xuống, uy lực vô cùng vô tận!
Kim Long Quyền!
Lăng Thái Sơ ngưng quyền xuất kích, có Kim Long chiến khí gào thét mà ra, xé rách ma chưởng, kim quang diệu thiên!