“ Đi xin lỗi người ta đi “ Dương chán nản nói
“ Con làm sai gì à ? “ Thiên vẫn ngơ ngác hỏi lại
“ Ta nói ngươi rồi , quay lưng lại phụ nữ là điều không được phép , nhất là phụ nữ đẹp . Vì họ vô cùng kiều kì . Nên bây giờ chạy theo xin lỗi đi . “
Thiên liền vội vàng chạy theo Diễm Nhi . Nàng một lần nữa bị tủi thân . Lần trước là Hắc Thiên Dương ( người ta nói mấy thằng hay nói đạo lí thường sống như loofn ) , lần này đến hắn .
Diễm Nhi đi không quá nhanh , nên cuối cùng thì Thiên cũng đuổi kịp được nàng .
“ Ta xin lỗi mà “ hắn vội nắm tay nàng kéo lại
“ Ngươi với Thiên Dương rất giống nhau , và giống nhất ở 1 điểm là cả hai đều là tên khốn . Lúc nào cũng mặc kệ người khác “ nàng nói như khóc
“ Đ- ! Mình làm gì mà bị chửi nhà “ Dương thắc mắc hỏi mình
“ Nàng quen Thiên Dương à “ Thiên vờ hỏi lại
“ Ta quen hắn qua Hà Nhi em gái ta , lần đầu gặp hắn cũng nói ta một câu : Thích ta rồi à . Rồi hắn quay đầu bỏ đi về phía Hà Nhi . Từ đó ta có làm gì cũng không được hắn chú ý . Nếu như hắn chung tình thì không nói làm gì . Nhưng ngoại trừ Hà Nhi hắn còn biết bao nhiêu người nữa .”
“ Sống chó vậy mà sống được à , quay lưng lại với phụ nữ thì là một thằng đàn ông chả ra gì . Nhất là phụ nữ đẹp “ Thiên hả hê mà chửi
Thấy Thiên nói như vậy Diễm Nhi bỗng dưng nở nụ cười , cười vì có người nói giống hệt người khác mà vẫn lên giọng chửi được .
“ Cuối cùng nàng cũng cười rồi kìa “ Thiên thấy vậy liền nói
“ Ai là nàng với ngươi . À Lục về nhà rồi . Hắn chuẩn bị đấu với Triệu Lãnh để nhận giành quyền thừa kế “ Diễm Nhi nhắc Thiên
“ Vậy chúng ta cùng qua đó đi , có gì còn cổ vũ cho nó “
Nói vậy , hai người cùng đi về phía Phủ thành chủ nơi diễn ra trận đấu của Triệu Lục và Triệu Lãnh .
Ở trên xe ngựa , Thiên cứ thao thao bất tuyệt kể cho Diễm Nhi nghe về cuộc sống ở bên trong Mật cảnh , nào là tự kiếm ăn , đi săn thú trung giai để nó đánh cho trọng thương ,... mỗi thứ thêm bớt một tí để lấy điểm trong lòng người đẹp , đó là những thứ mà Dương từng dạy hắn .
Diễm Nhi tuy đã ngoài 30 nhưng nàng vẫn giữ được một nét đẹp yêu kiều , quyến rũ với thân hình cân đối . Nếu như nàng gật đầu thì có biết bao nhiêu thằng sẵn sàng liều chết vì nàng thế mà nàng chỉ lại đợi mỗi một thằng để ý đến , mà thằng đó có tốt đẹp gì đâu .
Hắt xì !
” Đ- mẹ thằng nào nói xấu mình đấy nhỉ . Chết một kiếp rồi mà vẫn có thằng nói xấu “ Dương nghĩ thầm trong đầu
Hơn 20 phút sau hai người mới đến được Cung của Hà Thành . Không phải rằng ai cũng có thể vào , chỉ có những người có giấy mời thì mới được vào để xem trận đấu chính ngày hôm nay .
“ Chết rồi , ta không có giấy mời “ Thiên giật mình quay sang nhìn Diễm Nhi
“ Đây này , thằng Lục nó đưa ta hai vé “Diễm Nhi giơ hai vé lên
Lúc này , Thiên mới cảm giác cực kì có lỗi với Lục .Nếu hôm nay hắn mà không ra thì từ sau hắn không biết phải nhìn mặt thằng bạn của hắn như thế nào .
Diễm Nhi nhìn thấy hắn như vậy một phần cũng đoán ra hắn đang nghĩ gì liền kéo hắn đi
vào phía bên trong của Hà Cung .
Thiên hoàn toàn bị choáng ngợp ở về bên trong của nơi này . Tuy không qua xa hoa nhưng lại khiến cho người lần đầu vào đây không khỏi ngạc nhiên . Chính giữa là một toà lâu đài tráng lệ , nơi ở của Thành chủ và người thân của ngài .
Thiên và Diễm Nhi cùng nhau đi về phía sân đấu theo sự chỉ dẫn của người bảo vệ nơi đây .
Và điều làm Thiên bất ngờ hơn cả là những người gác cổng , bảo vệ ở đây qua lời Dương nói đều mạnh ngang Diễm Nhi , tất cả đều là Hư Thể trở lên . Điều đó một lần nữa nhắc nhở hắn rằng trong thế giới này kẻ yếu hơn đều phải phục vụ kẻ mạnh .
“ HOÀNG THIÊN !!”
Từ đằng sau , Lục bỗng vận Phong Lực phóng đến nhảy lên người Thiên trong sự bất ngờ của cả Thiên và Diễm Nhi .
Triệu Lục bây giờ cũng cao hơn trước khá nhiều , nét mặt cũng có phần bớt thư sinh hơn nhưng mái tóc vẫn giữ một màu vàng thường thấy
“ Đờ mờ , mày trốn đi đâu 5 năm nay vậy” Lục tiếp tục nói
“ Vô mật cảnh tu luyện thôi mà “ Thiên thẳng thắn trả lời
Triệu Lục quay sang nhìn Diễm Nhi , thấy vậy nàng liền gật đầu để xác nhận . Thấy vậy Lục cũng không hỏi nữa
“ Xin lỗi vì đi mà không báo một câu “
Lúc này Thiên mới gãi đầu nói
“ Không sao về là vui rồi . À có việc này tao muốn nhờ mày. Chẳng là thằng Triệu Lãnh giở trò , nói rằng : “ Một người cho dù có thành công đến đâu thì luôn phải có những người bạn bên cạnh mới trưởng thành được . Nên nó chuyển thể thức thi đấu thành 2vs2 bắt tao tìm thêm người và yêu cầu là phải bằng tuổi và hắn cũng vậy . “ Làm mấy ngày nay tao phải đi tìm người mà không được “
“ Triệu Lãnh hình như hơn em 3 tuổi mà “ Diễm Nhi thắc mắc hỏi
“ Vâng . Nhưng hắn có quyền chọn thể thức để đấu nếu như nó công bằng thì đều được chấp nhận . “
“ Vậy thì công bằng cái beep “ Thiên bức xúc mắng
“ Hắn bảo là nếu không bằng tuổi sao gọi là bạn . Lỡ may tao đi thuê một thằng khác về thì sao “ Lục giải thích .
“ Vậy thì tao giúp mày “ Thiên đáp lại “ Nhưng mà đổi lại mày giúp tao một việc “
Điều đó làm Lục khá là bất ngờ . Từ trước đến giờ hắn và Thiên giúp nhau chả cần lí do gì vậy mà sau khi biết hắn là con thành chủ thì biến mất , khi hắn nhờ thì lại ra yêu cầu . Điều đó làm hắn cảm thấy khá là khó chịu .
Diễm Nhi thì cũng bất ngờ không kém khi thấy Thiên nói vậy nhưng cũng chả có ý kiến gì vì đó là quyết định của mỗi người
“ Là chuyện gì “ Triệu Lục đáp lại
Nhưng Lục vẫn đồng ý vì có mình Thiên chịu giúp hắn .
Thiên thấy mọi chuyện không ổn liền lên tiếng giải thích : “ À , ý tao là chỉ tao cái nhà vệ sinh cái . Tao có chút việc cần phải giải quyết . “
Ạch !
Trước đó trong mật cảnh
Dương hỏi Thiên : “ Sau này ngươi định làm nghề gì “
Thiên nghe vậy thì rất bất ngờ , từ trước đến giờ hắn có bao nghĩ đến phải đi kiếm việc đâu . Hắn chỉ nghĩ đến việc tu luyện để mạnh hơn
Thấy Thiên không trả lời Dương cũng đoán ra được Thiên đang nghĩ gì , hắn liền nói tiếp : “ Ngươi nghĩ rằng sau nay ngươi định sống gì , chả lẽ từ thực lực của ngươi mà để sống à ? “
“ Vậy ngày trước sư phụ làm gì “ Thiên thắc mắc hỏi lại
“ Thợ săn tiền thưởng .” Dương hờ hững đáp lại
“ Nghề này thì làm cái gì ạ “
“ Có một số tổ chức sẵn sàng bỏ ra một đống tiền để có được những thứ mình muốn và họ không thể đích thân ra mặt và không muốn thiệt hại về tài nguyên , quân số , thế là Thợ Săn tiền thưởng ra đời . Đi làm những nhiệm vụ đó để lĩnh thưởng bởi vì đối với các tổ chức đó tiền bạc là một điều không quá quan trọng .”
“ Vậy con cũng muốn làm thợ săn tiền thưởng “
“ Yêu cầu đầu tiên của thợ săn tiền thưởng đó là bảo mật được danh tính thật của mình và làm mọi việc phải kín kẽ . Nhưng nếu ngươi muốn làm vậy , ta có món quà này cho ngươi “
Nói rồi , Dương xuất hiên rồi lấy ra một bộ quần áo đen .
“ Thiên Khí - trung cấp này sẽ giúp ngươi rất nhiều . Ngoại trừ khả năng phòng ngự , nó có thể giúp ngươi cử động thoải mái mà không bị rách , và nó còn có khả năng tự đổi màu “
Trở lại hiện tại
“ Hợp với ngươi đấy , à khi nào làm nhiệm vụ gì thì nhớ đeo mặt nạ , mỗi lần một cái . “ Dương như nhớ ra nói
Thiên gật đầu rồi đi ra chỗ của Lục và Diễm Nhi đang đứng đợi .
Hai người ngơ ngác nhìn Thiên , hắn đang trong một bộ đồ màu đen toàn thân khá bó , cùng một chiếc mặt na màu đen nữa trông rất chi là huyền bí nha .
“ Đi thôi nào , chả lẽ định đứng đây ngắm ta mãi sao. “ Thiên vẫy tay nói “ À , được dùng khí bảo không “
“ Được , miễn là từ Tiên Khí trở xuống” Lục trả lời
“ Hoàng tử thì ra người ở đây , người mau nhanh lên đi , mọi người đang chờ rồi “ Một người hớt hả chạy đến nói
“ Chúng ta nhanh đi thôi “ Lục quay lại bảo với hai người
Thế rồi , cả bốn người cùng nhanh chóng đến chỗ thi đấu
Trên sân đấu , Triệu Lãnh cùng Vương Phạm đang đứng ở đó đợi Triệu Lục tới
“ Mẹ kiếp ! Nó định bắt tao chờ đến bao giờ nữa” Triệu Lãnh tức giận mắng
“ Chắc nó sợ không dám đến “ Vương Phạm bên cạnh trả lời lại
“ Nó không đến thì chả khác nào làm mất mặt bố hắn , nên chắc định hoãn binh “ Triệu Lãnh nói lại
Ở trên khán đài , khán giả cũng mất bình tĩnh , nhiều người tưởng Lục sợ quá không dám đến , nhiều người thì lại thấy Triệu Lãnh ỷ lớn hiếp nhỏ ,sợ mất mặt nên mới đấu 2vs2 .
Ở chỗ Thành chủ , ngài cũng vô cùng lo lắng cho Lục . Nếu 1 vs 1 giữa Lục và Lãnh thì ngài tin Lục sẽ có khả năng thắng . Nhưng bây giờ là 2 vs 2 , điều đó vô cùng bất lợi cho Lục mà ngài không thể tự quyết được . Tất cả còn
phải phụ thuộc vào những người điều hành ở Thành nữa , và tất nhiên tuy rằng Lục có Phong hệ thuần khiết nhưng hắn chỉ là tư chất Lục vẫn không thể bằng Lãnh được với lại tài nguyên dồn vào người Lãnh không thể bỏ phí được
“ Tao tưởng mày sợ , vẫn dám đến à “
Thấy Lục đến , Lãnh liền nói to .
Triệu hừ lạnh , không thèm đáp
“ Vậy người của mày đâu , hay mày nghĩ một thằng Luyện Khí tầng 10 như mày chấp hai thằng Trúc cơ bọn tao “ Lãnh tiếp tiếp tục nói
“ Đây “
Nói rồi , Lục chỉ tay về phía Thiên đang đến .
“ Sao nhìn hắn quen vậy nhỉ “ Thành chủ Triệu Mẫn nghĩ thầm .
Thiên đi lên phía sàn đấu , hắn và Lục giơ về phía Triệu Lãnh và Vương Phạm một tấm thẻ . Bỗng dưng thẻ phát sáng và có một con rồng bay lên
Tấm thẻ đó là minh chứng cho việc người đó là một học sinh trong trường và mỗi năm tấm thẻ đó có một màu khác nhau . Hay còn gọi là Thẻ học sinh. Tấm thẻ này là do Hiệp hội Luyện sư của cả nước làm ra để đưa cho mỗi trường .
Tấm thẻ đó khi truyền hồn lực vào sẽ hiện ra biểu tượng riêng của từng trường . Ví dụ là Thăng Long thì sẽ có con rồng bay lên , Biển đảo thì sẽ hiện ra hòn đảo giữa biển .... Và việc làm giả là gần như không thể . Và mỗi trường chỉ được phát thẻ tương ứng với số học sinh năm đó . Và mỗi thẻ chỉ nhận một chủ , chỉ Hồn Lực của chủ nhân mới có thể kích hoạt
Thẻ học sinh của Thiên giống hệt màu của Lục , nên Thiên có thể tham gia thi đấu .
Lãnh vô cùng bất ngờ , hắn đặt ra luật như vậy để hắn có thể dễ dàng dành chiến thắng . Tuy hắn đã là Trúc cơ tầng 5 , nhưng hắn biết Lục đã là Luyện Khí tầng 10 , lại còn sở hữu Phong hệ thuần khiết nên hắn mới cần thêm Vương Phạm , tuy Vương Phạm bằng cảnh giới hắn nhưng 2 đánh 1 vẫn lợi hơn .
Thế nhưng không biết Lục tìm đâu ra người bằng tuổi mình mà hắn lại không thể xác định được Cảnh giới , điều đó chứng tỏ Thiên còn mạnh hơn hắn và điều quan trọng hơn là Thiên còn kém hắn 3 tuổi
Cảnh giới càng cao , ý thức của Linh hồn thực thể càng mạnh , nên có thể xác định được khí của người yếu hơn và suy ra cảnh giới .
“Trúc cơ tầng 7 , tên này là quái vật hay gì “
Triệu Mẫn giật mình thắc mắc.
Rồi ngài quay sang thấy Triệu Lãn đang run lên vì giận . Vốn tưởng con trai hắn dễ dàng dành quyền thừa kế bỗng dưng đâu lòi ra 1 thằng 17 tuổi Trúc cơ tầng 7 giúp đỡ Lục . Bình thường năm cuối tức 18 tuổi mới bắt đầu đột phá Trúc cơ , rồi thêm 4 năm nữa mới đến tầng 7 , thế mà thằng này tu luyện 5 năm bằng người khác tu luyện 10 năm .
“ Đấu được chưa “ Thiên lên tiếng hỏi .
“ Ngươi nên dùng côn ,vì đằng nào đó cũng là người của Triệu gia . Cẩn thận bị trả thù vẫn hơn “ Dương lên tiếng nhắc nhở
Nghe vậy , Thiên liền rút ra một chiếc côn . Trên khán đài có một số người cùng niên khoá với hắn thấy vậy liền liên tưởng đến Ác ma một thời Luyện Hồn cầm côn đánh với Luyện Khí.
“Trận đấu bắt đầu “ vị trọng tài hô lên .