Chương 11: Cô ấy có thực sự là bạn của em

Còn chuyện gì trên thế giới này đáng Lo ngại hơn chuyện này chứ ? Mọi sự nỗ lực của tôi khi đến Cung Điện Hoàng Gia cùng với Dorothea - cho dù lúc đầu tôi không hề muốn đến - đều đã trở nên vô nghĩa . Mặt tôi chợt nhăn lại trong nỗi thất vọng tột cùng . tôi có nên đợi anh ta nói những câu đại loại như " Em rất xinh đẹp . Xin hãy gả cho ta nhé ! " ? Hoặc anh ta sẽ hỏi tên của cô ta , giống cái cách anh ta đã làm trong cuốn tiểu thuyết ?

Hay anh ta sẽ bỏ qua các bước rườm rà này và đi thẳng tới việc cầu hôn Luôn - à , tôi nghĩ chuyện đó có hơi phóng đại rồi . “ Dạ ? ” Mặt của Dorothea ửng hồng lên như trái đào chín mọng đang tới mùa thu hoạch . Ngay khi tôi nhìn vẻ mặt cô ta hớn hở , sáng rỡ lên , trong tôi lại dâng lên một nỗi tuyệt vọng vô cùng . Ôi không ... có phải tôi đã thất bại trong việc thay đổi diễn biến câu chuyện của cuốn tiểu thuyết ?

Kế hoạch của tôi sẽ tan thành mây khói hết sao ? Trong lúc tâm can tôi vẫn đang trong chìm cơn hoảng loạn , giọng nói nam tính trầm thấp của Xavier chạm đến tai tôi . " Xin thứ lỗi cho ta vì đã hỏi , nhưng mối quan hệ của cô và Tiểu thư Maristella là như thế nào ? " Khoan đã , người đàn ông điển trai này nhớ rõ tên tôi sao - không ... quan trọng hơn là tại sao anh ta đột ngột hỏi cô ta câu đó ?

Tôi lo lắng nhìn lại rồi tiến ra giữa Xavier và Dorothea . Tôi hình như không phải người duy nhất bị bất ngờ bởi câu hỏi đó .

Dorothea liên tục chớp mắt , nét mặt trở nên căng thẳng , nghiêm trọng hon.

" ... Xin lỗi tôi chưa nghe rõ lời Ngài ? ”

một lúc sau , anh ta nói . “ Ta đang hỏi về mối quan hệ giữa cô và Tiểu thư Haristella . ”

Tuy anh ta nói một cách lịch sự nhưng thái độ của anh ta có hơi cứng ngắc , kiên quyết .

Thậm chí tôi còn cảm nhận được sự xa cách trong giọng nói của anh ta .

Dorothea nghiêng đầu như không hiểu rõ câu hỏi .

" Cô ấy là bạn của tôi , ” cô ta trả lời .

Bạn cái khỉ gió , tôi chửi thầm trong lòng . Nhưng tôi sẽ không bao giờ nói một cách không thanh lịch như thế trước mặt bất cứ thành viên nào của gia đình hoàng gia cả . Dẫu thế , điều Xavier sắp nói đúng ý tôi .

" Cô ấy không thể nào là bạn cô được . ”

" ... Ngài nói gì cơ ? " Dorothea Lắp bắp .

" Ta cảm thấy thật khó để tin rằng hai cô là bạn của nhau , ” anh ấy đáp .

Dorothea và tôi lần lượt ngơ mặt ra bởi sự phản bác thẳng thùng của người đàn ông đó . Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra bây giờ vậy ?

" Nếu cô thật sự là bạn của Tiểu thư Maristella , cô sẽ không bao giờ xem thường cô ấy bằng những lời lẽ xúc phạm đó " , Xavier tiếp tục nói một cách trôi chảy .

" Thứ lỗi cho tôi ? Nhưng mà tôi nói thế khi nào ? --- ”

“ Cô vừa hỏi cô ấy ' Sao cô ấy dám tự tiện ở cùng với tôi . ”

" Tôi đã nói thế sao ... ? "

" Tôi đã nghe rõ câu đó tận hai lần , Tiểu thư à . Tôi chắc chắn là đội tại của tôi vẫn còn hoạt động rất tốt . ”

Cả câu nói của anh ta đều chỉ có cùng một tông giọng , nếu ở thế giới của tôi ắt hẳn họ đã nghĩ anh ta là robot chứ không phải người nữa .

Thật lòng mà nói , mặc dù đây không phải điều tuyệt nhất tôi từng thừa nhận ... nhưng mà tôi có chút cảm kích trong tình huống vừa rồi . Không- thậm chí là thích thú . Không quan trọng cách mọi người nhìn nhận vấn đề này như thế nào , đây không hẳn là một cuộc gặp gỡ tốt đẹp giữa nam chính và nữ chính . Tôi có thể đạt được điều mình muốn mà không cần phải xen vào giữa họ .

" Đó không phải cách đối xử giữa hai người bạn ngang hàng nhau , thưa Tiểu thư . Kể cả khi cả hai không cùng giai cấp với nhau , những từ ngữ đó ... buộc tôi phải nghĩ cô là một người rất thô lỗ và đang lăng mạ người khác"

Xavier quay đầu nhìn về tôi anh ta kết thúc câu nói của mình. A , chuyện này khiến tôi ngạc - nhiên đó . Để diễn tả sự hấp dẫn của anh ta thì không có từ nào khác có thể diễn tả nôi .

Tôi há hốc miệng vì ngạc nhiên trước khi tôi ý thức được không nên làm thế .

Thái tử Điện hạ à , Làm ơn ít nhất hãy báo trước cho tôi trước khi Ngài làm thế chứ ! Ngài không biết là giờ khắc này đây Ngài thu hút như thế nào đâu , nhưng điều đó lại làm tim tôi có chút nhói đau .

" Tiểu thư Maristella " anh ấy nói với tôi .

“ v - Vâng ? " Tôi khó nhọc trả lời một cách dõng dạc.

" Cô ấy có thật sự là bạn của cô không ? ”

"..."

Bỗng nhiên nước mắt bắt đầu chan chứa khóe mắt tôi . Không , cô ta không phải bạn của tôi ! Tôi sẽ không bao giờ làm bạn với những người ích kỷ ! Cô ta không phải bạn của tôi . Sao anh cứ hỏi tôi câu này ?Nếu anh là tôi , liệu anh có muốn làm bạn với người như cô ta không ? Bao sự chịu đựng , mệt mỏi và cơn giận dữ của tôi bị dồn nén bấy lâu nay chỉ chực chờ thời khắc mọi thứ tức nước vỡ bờ .

Tôi cố ý không che giấu khuôn mặt rưng rưng sắp khóc của mình . Tôi cắn nhẹ môi dưới và trả lời thật Lòng .

" Cô ấy là bạn tôi . ”

" Thật thế sao ? ”

" Vâng . " Tôi nghẹn ngào và cắn môi của mình nhiều hơn nữa .

" Chuyện đó... còn hơn cả lý do khiến tôi bị sốc . Tôi đã tin rằng cô ấy là bạn của mình suốt thời gian qua"

" Marie ! ” Dorothea phản đối .

" Tôi không ngờ tới việc cô ấy sẽ xúc phạm tôi 'Sao cậu dám' ... có phải cô ấy đang cố ám chỉ rằng tôi không có quyền gì để bắt chuyện với Ngài ư ? ”

“ Điều đó là không đúng đâu , thưa Tiểu thư Maristella ” Xavier nói , giọng anh ta cũng nhẹ nhàng hơn lúc nãy .

" Bởi vì cô đã đến tham dự tiệc mừng sinh nhật của ta , cô chắc chắn cũng Là một quý tộc . Nhưng kể cả khi cô không được sinh ra dưới thân phận là một quý tộc , cô cũng không việc gì phải xấu hổ khi nói chuyện với ta"

" Đa tạ những lời tử tế này ... thưa Điện hạ " tôi khóc nấc và để mặc cho dòng Lệ tuôn trào ra hai khóe mắt .

Phần trang điểm quanh mắt tôi sẽ bị nhòe mất và sẽ khiến tôi trông như một mớ hỗn độn thật sự . Chỉ cần nghĩ đến việc mình sẽ trở nên không đẹp mắt trước người đàn ông hấp dẫn này bỗng khiến tâm trạng tôi chùng xuống .

" Thật ra , tôi ... " Khi tôi đang lưỡng tự và gợi nhớ đến tôi có nhiều thứ chưa nói , Xavier thúc giục tôi .

" Cô cứ nói tiếp đi , Tiểu thư "

“ Đúng là ... tôi đang định bắt chuyện với Ngài , thua Điện hạ . "

" Ý cô là sao ? ”

" Người bạn này của tôi nói rằng cô ấy thích Ngài và nhờ tôi giúp cô ấy mở đầu câu chuyện với Ngài . ”

Ai có thể nghĩ là tôi lại tận dụng lí do này chứ ? Tôi ngây ngất đến nỗi suýt nữa bật cười .

" Tôi đã muốn góp sức giúp cô ấy , thế nên tôi rất nghiêm túc nghĩ cách để bắt chuyện với Ngài , thua Điện hạ . Tôi không bao giờ có thể tưởng tượng rằng cô ấy lại nghĩ tôi cố ý tiếp cận Ngài như thế . ”

Tôi đột ngột run rẩy vì sự phản bội . Xavier , nghe được những lời vừa rồi và nhìn cử chỉ của tôi , quay về phía Dorothea cùng biểu cảm cứng rắn .

Không cần phải nói , Dorothea đang vô cùng hoảng sợ .

“ N - nó không phải sự thật , thưa Điện hạ . Sao cậu lại nói dối chứ , Marie ? Cậu đã nói với tôi là tôi nên tự giải quyết vấn đề của mình mà ! Cậu đã nói là cậu sẽ không giúp tôi ! ” cô ta khóc .

Những giọt nước mắt của tôi càng trở nên Long Lanh hơn .

" Nhưng bạn của tôi lại nói với tôi rằng cô ấy quá lo lắng khi nói chuyện với người cô ấy thích ... Làm sao tôi có thể ngồi yên và không Làm gì được ? ”

Sau đó , tôi xoay người về Dorothea và tung ra một cú giáng cuối cùng .

" Tôi đã nghĩ chúng ta là bạn của nhau , Dorotheg . ”

" ... "

" Hay chính là cậu .... người chưa bao giờ xem tôi là bạn của cậu ? ”

... Tôi đoán tôi thật sự nghe như một con rắn ấy . Tôi muốn nôn đi cái món rau trộn cá hồi tôi vừa ăn Lúc này , nhưng tôi cố kiềm chế bản thân . Mục tiêu sắp đạt được rồi . Tôi không thể phá hỏng nó được .

“ Kh – Không , Marie . Tôi ... Tôi chỉ - “ Dorothea nói Lắp .

" Có phải cậu ... cậu đã nghĩ tôi đang cố quyến rũ Điện hạ ? ” tôi buộc tội cô ta .

" Không . Marie . Tôi không bao giờ -- "

Giọng Lạnh Lùng của Xavier cắt ngang " Cho phép tôi được cắt ngang , Tiểu thư . " Dorothea trông chuẩn bị sắp khóc tới nơi khi Lời phản kháng của cô ta bị ngắt ngang bởi người khác . Xavier lãnh đạm nhìn xuống cô ta .

" Nếu cô lớn tiếng hơn nữa , chúng ta sẽ thu hút ánh nhìn của các quý tộc khác đấy . ” Đúng vậy , một vài người trong số họ đã đang dõi theo hướng chúng tôi . Nhưng có lẽ là do Thái tử đang ở đây . không phải vì Dorothea đã lớn tiếng .

“ Ta đề nghị cô hãy giữ phẩm giá của một người quý tộc , Tiểu thư " Xavier nói .

" Đ -- Điện hạ ... ”

" Tiểu thư Maristella . ” Xavier dời ánh nhìn của anh ta khỏi Dorothea .

Tim tôi đập loạn nhịp khi tôi nhận ra khuôn mặt đẹp trai đó giờ chỉ nhìn về mỗi tối . Ha , Chúa ơi . Sao trên đời này lại có khuôn mặt như thế này tồn tại được ? Sao lại có ai đó may mắn sở hữu được vẻ đẹp ngàn năm có một chứ ?

Tôi chắc là đã cố giữ được sự bình tĩnh trước những khuôn mặt điển trai , điều này khiến tôi trông còn buồn cười hơn . Dẫu thế , mặc cho những cảm xúc đó tôi không thể thừa nhận sự thật rằng trái tim của tôi đang nhảy liên hồi vì vẻ đẹp của Xavier . Tôi thề đây hoàn toàn là sự thật . " Vâng , thua Điện hạ ? ” tôi nói . Tôi chớp mắt đã khô những dòng nước mắt từ nãy giờ và nhìn về Xavier .

Thú thật , anh ta quá mức hấp dẫn , nhưng tôi nhận ra tôi nên trần trọng từng khoảnh khắc vì chưa biết khi nào tôi có thể được gặp lại anh ta .

" Sao chúng ta không từ từ nói chuyện trong khi nhảy nhỉ ? ” anh ta hỏi .

" ... Hả ? "