Chương 15: Tấn công bằng âm thanh

“Kỹ Năng Độc Nhất, thật ra là một loại kỹ năng không thể thông qua bất kỳ phương thức nào để học tập được. Sự xuất hiện của nó là vô cùng ngẫu nhiên mà không có ai biết được nguyên nhân nó xuất hiện.

Những kỹ năng này gắn liền với kẻ sở hữu mà không thể bị tướt đi bởi bất cứ thứ gì và không thể truyền lại cho kẻ khác. Kỹ Năng Độc Nhất sẽ biết mất khi kẻ sở hữu chết đi. Những kỹ năng này bản thân nó đều đem lại sức mạnh vô cùng to lớn.

Nhưng mà nó cũng có những hệ lụy nhất định. Đó chính là sự xuất hiện hoàn toàn ngẫu nhiên của nó đôi khi gây hại cho kẻ sở hữu. Ví dụ như một tử linh sinh vật lại mang một kỹ năng thuộc hệ thần thánh từ đó khiến cho bản thân bọn chúng tự bị phá hủy bởi chính kỹ năng của chúng.” Tiểu Quy chậm rãi giải thích cho Ngô Thiên.

Ngô Thiên nghe vậy thì nhướng mày sau đó xoa cằm nói:

“Quả nhiên là ngẫu nhiên hoàn toàn. Bởi vì bình thường loại kỹ năng như Diêm La Vương đều là thuộc về bọn Necromancer nhỉ.”

“Có thể nói như vậy. Nhưng may mắn là nó không đối nghịch với thuộc tính của ta nên coi như cũng có thể sử dụng được.” Tiểu Quy gật đầu nói.

Ngô Thiên gật gật đầu sau đó nói tiếp:

“Bây giờ ngươi đã bước vào Nhất Chuyển rồi. Ta nghe nói khi bước vào Nhị Chuyển thì sẽ được sinh ra một kỹ năng chuyên chức phải không?”

“Đúng vậy. Cho nên đó là lí do vì sao những kẻ lang thang không có bộ tộc chống đở lại hoàn toàn thiệt thòi hơn. Vì trong khoảng thời gian này bọn họ không thể học được bất kỳ kỹ năng nào.” Tiểu Quy nói.

“Kỹ năng nhiều nhưng không biết vận dụng thì có ích gì. Kỹ năng chuyên chức vẫn là tốt nhất. Được rồi, bây giờ chúng ta tiếp tục các bài học và làm quen với sức mạnh mới của ngươi thôi.” Ngô Thiên nói.

...............................................................................

Tối đến!

Mọi người lúc này đang tập trung tại nơi ở của mình. Trải qua 5 năm liên tục cải tạo đã khiến cho nơi này hoàn toàn khác xưa. Ban đầu chỉ là một căn hầm mà bây giờ nó đã mở rộng đến như một tòa biệt thự dưới lòng đất vậy.

Dưới đây thậm chí còn có một nông trường cùng với trang trại chăn nuôi những loài sinh vật cấp thấp nhưng lại có thể ăn được.

“Như kế hoạch đã chuẩn bị từ trước. Hai ngày nữa thì chúng ta sẽ chính thức tấn công vào tộc Tro Tàn do Ngạ Cốt thống trị. Tiểu Chu, việc thu thập tình báo như thế nào rồi?” Ngô Thiên hướng về mọi người nói.

Mọi người liền nhìn về phía Tiểu Chu, lúc này Tiểu Chu tuy rằng có to ra một chút nhưng vẫn không có gì thay đổi nhiều. Đặc biệt mỗi con mắt của Tiểu Chu lại có một màu sắc và hình dạng khác nhau. Tiểu Chu nghe Ngô Thiên hỏi thì trả lời:

“Đã tìm hiểu kỹ lưỡng. Hiện nay thực lực trung bình của tộc Tro Tàn đều ở dưới Nhất Chuyển. Chỉ có khoảng 10% trong số chúng là đạt đến Nhất Chuyển và 3 con đạt đến Nhị Chuyển. Cuối cùng chính là Ngạ Cốt đã đạt đến Tam Chuyển cấp 384!”

“Chỉ số không xê xích nhiều như kế hoạch. Vẫn còn kiểm soát được. Vậy bây giờ mọi người có hai ngày để chuẩn bị kỹ lưỡng. Hai ngày sau chính thức tiến công.” Ngô Thiên hướng về mọi người nói sau đó mọi người cũng liền giải tán riêng mình trở về nơi ngủ của mình.

....................................................................

Phía Tây của Cổ Lâm Đảo!

Nơi này khắp nơi đều thấy những hạt bụi li ti bay hòa lẫn trong gió. Ở nơi này đều không thể nhìn thấy xa hơn khoảng cách một cánh tay được do lượng bụi quá lớn.

Nhưng bản chất thật sự của những hạt bụi này lại là những hạt tro với một số lượng khổng lồ được tích tụ không biết qua bao nhiêu năm tháng. Cây cối, sông suối hay núi đá đều bị tro bao phủ. Tuy rằng điều kiện nơi này vô cùng khắc nghiệt nhưng mà lại có một bộ tộc sinh vật sống ở nơi này.

Tộc Tro Tàn!

Trời sinh sở hữu thính giác tuyệt đối có thể lắng nghe những âm thanh ở trên Thượng Giới và dùng tro làm thức ăn.

Khắp nơi đều nhìn thấy những sinh vật thuộc tộc Tro Tàn. Tuy rằng bọn chúng đều có đều có hình dạng không giống nhau nhưng duy chỉ có một điểm là hoàn toàn giống nhau đó là mù và đôi tai được phát triển cực kỳ đặc biệt.

Cách đó không xa trên một cái vách núi xuất hiện một bóng người. Người này không ai khác chính là Ngô Thiên. Bên cạnh hắn chính là Tiểu Chu.

“Chúng ta bắt đầu thôi!” Ngô Thiên cười nói.

Tiểu Chu nghe vậy thì gật đầu. Ngô Thiên đưa hai tay về phía trước, chỉ thấy một khối thủy cầu cực lớn liền xuất hiện trước mặt của hắn. Dần dần bên trong khối thủy cầu bắt đầu bốc hơi để lại một khoảng không với vô số dòng khí gồm Oxi và Hidro!

Bên ngoài thủy cầu thì lại trở nên càng thêm bền chắc. Ngay lúc này một con mắt màu trắng của Tiểu Chu bỗng nhiên phát sáng lên!

Ọc! Ọc!

Những dòng khí bên trong thủy cầu bắt đầu di chuyển và tốc độ càng ngày càng nhau lên! Trong khi di chuyển thì những dòng khí đó bắt đầu va chạm vào nhau. Đối với một người bình thường thì âm thanh của sự va chạm các phân tử thì không thể nghe thấy được.

Nhưng Tro Tàn thì khác!

Bên dưới một số loài Tro Tàn đã bắt đầu chú ý phía vách núi!

“Quả nhiên là có thể nghe được! Nếu vậy thì chúc mừng các ngươi đã có được một đôi tai vô cùng tốt!” Naraki cười nói.

Sau đó chỉ thấy những dòng khí càng ngày va đập càng mạnh và Ngô Thiên thì nhanh chóng thu nhỏ lại thủy cầu tạo nên một sức ép lớn cho những dòng khí đó!

“Không biết đôi tai của các ngươi khi đối mặt với áp suất âm thanh ở cường độ cao thì sao nhỉ.” Ngô Thiên cười lạnh nói.

Phanh!!

Lập tức hắn đẩy mạnh thủy cầu lao xuống phía dưới! Dần dần thủy cầu bắt đầu phát sáng lên. Dưới như nghe được có vật thể đến gần nên đám Tro Tàn phía dưới liền lao về phía thủy cầu. Nhưng mà bọn chúng lại không biết rằng thứ đang lao đến lại chính là chiếc vé một chiều xuống dưới địa ngục!

Xíu!! Ùm!!!!!

Một vụ nổ âm thanh vang lên với bán kính cực lớn! Vụ nổ này không phá hủy môi trường xung quanh mà nó chỉ đơn giản là tạo ra một âm thanh với tần số cực đại vượt ngưỡng có thể nghe được của con người.

Nhưng với những loài có thể nghe được như Tro Tàn thì đó chẳng khác nào một cơn ác mộng!

Đám tro bụi xung quanh cũng bị thổi bay để lộ ra một khoảng trống. Bên trong khoảng trống đó Ngô Thiên có thể nhìn thấy được vô số loài Tro Tàn tụ tập tại nơi đó. Chỉ là lúc này bọn chúng đều đứng nơi đó hoàn toàn bất động.

“Đã hoàn toàn chết đứng rồi sao. Kế hoạch bước đầu thành công. Bắt đầu bước thứ hai.” Ngô Thiên nhanh chóng phân phó.

Tiểu Chu nhanh chóng tạo ra một túi tơ sau đó đốt cháy rồi phóng thẳng lên cao!

Phanh!!

Túi tơ lên đến độ cao nhất định thì phát nổ. Cách đó không xa thì Tiểu Hầu, Tiểu Quy, Tiểu Trùng đang ở cùng một chỗ. Trước mặt bọn chúng là một chiếc tù khổng lồ. Nhìn thấy pháo hiệu thì Tiểu Quy lập tức lên tiếng:

“Pháo hiệu đã ra! Tiểu Hầu, Tiểu Trùng! Bắt đầu hành động!”

Hai con Trùng Lính liền đi đến nâng chiếc tù lên. Tiểu Hầu đứng ở phía đầu chiếc tù sau đó hít một hơi thật sâu!

TU!!!!!!!!!!!!!!!

Một âm thanh cực lớn phát ra từ chiếc tù! Âm thanh lớn đến nổi khiến cho Ngô Thiên nhịn không được mà bịt tai lại.

Hống!!!

Không lâu sau đó một tiếng rống cực lớn vang lên! Ngô Thiên nhanh chóng nhìn về phía âm thanh vang lên thì trước mắt hắn là một con vật vô cùng kỳ lạ. Nó đứng thẳng giống người nhưng mà toàn thân màu trắng xám và kích thước hoàn toàn vượt xa một con voi châu phi.

Phía sau lưng nó là một cặp tai cực lớn đang co lại giống như một đôi cánh vậy. Đặc biệt khiến cho Ngô Thiên chú ý là nó lại có một chiếc miệng cực lớn chiếm lấy 40% thân thể.

Hống!!

Nó rống lên một lần nữa thì lập tức có thêm ba sinh vật khác xuất hiện bên cạnh nó. Cả ba đều có hình dạng vô cùng kị dị. Kế đến phía sau nó lại có thêm một nhóm Tro Tàn khác nữa.

“Thì ra đó là Ngạ Cốt của tộc Tro Tàn sao?” Ngô Thiên cười lạnh nói.

Hống!!

Ngạ Cốt kêu lên lần nữa. Bởi vì bọn chúng không thể nhìn thấy được mà dựa vào thính giác. Vừa rồi nghe được âm thanh cực lớn cộng với số lượng lớn Tro Tàn mất đi âm thanh nên Ngạ Cốt đã nhận định đây là một cuộc chiến lớn.

Chính vì lí do đó mà nó đã kêu gọi toàn bộ tộc Tro Tàn ra chuẩn bị. Nhưng mà nó lại không biết được kẻ địch của nó một bàn tay đếm còn dư.

“Đám bọn chúng đã xuất hiện rồi! Chúng ta di chuyển thôi.” Tiểu Quy vừa quan sát vừa nói.

Lập tức nhóm bọn chúng liền ném xuống chiếc tù và chay về một hướng khác. Ngô Thiên nhìn đám Tro Tàn lao lên thì nhanh chóng nói:

“Tiểu Chu, bắt đầu tác chiến!”

Tiểu Chu lập tức đâm mạnh hai chiếc càng nhọn phía trước xuống đất!

Ầm! Ầm! Ầm!

Vô số khối đá liền xuất hiện sau đó lao thẳng xuống phía dưới. Ngô Thiên cũng nhanh chóng tạo ra vô số băng cầu và cho rơi xuống phía dưới.

Âm thanh đá lăng khiến cho tộc Tro Tàn tưởng lầm là một đội quan lớn. Điều này cảng khiến cho bọn chúng thêm điêm cuồng.

Phanh! Phanh! Phanh!

Hai bên bắt đầu va chạm với nhau và dĩ nhiên tộc Tro Tàn dễ dàng để phá hủy những tảng đá và tảng băng đó. Nhưng Ngô Thiên và Tiểu Chu vẫn không dừng lại mà tiếp tục. Hiện nay tốc độ hồi Tinh Thần Lực của Ngô Thiên vô cùng đáng sợ nên hắn không hề sợ hãi Tiêu Hao chiến!

“Ngô Thiên! Đã chuẩn bị xong rồi!” lúc này Tiểu Hải Dương đã bay đến bên cạnh Ngô Thiên và mang theo một khối thủy tinh.

Bên trong khối thủy tinh là một dòng khí Hidro vô cùng đậm đặc và một dòng năng lượng cực kì dồi dào.

“Mấy tên kia giờ chắc ngất xỉu hết rồi nhỉ.” Ngô Thiên cười nói.

Tiểu Hải Dương nhớ đến cảnh tượng Tiểu Quy mấy tên mặt trắng bệch té xỉu thì cười khổ. Ngô Thiên nhanh chóng đưa khối thủy tinh đến trước mặt Tiểu Chu. Tiểu Chu hiểu ý sau đó liền lập tức truyền toàn bộ năng lượng của mình vào bên trong!

Lập tức Tiểu Chu cũng liền té xỉu xuống. Ngô Thiên không hề chậm trễ mà từ bên trong khối thủy tinh tạo ra một khối thủy cầu sau đó ném toàn bộ khối thủy tinh về phía trước. Hắn hít sâu một hơi sau đó hoàn toàn tập trung vào thủy tinh cầu đó.

Tinh Thần Lực: 8220/8220 => 1/8220!

Tinh Thần Lực của Ngô Thiên gần như bị rút cạn trong tích tắc! Sau đó Ngô Thiên liền dựa vào sự tỉnh táo cuối cùng mà ôm lấy Tiểu Chu hướng về cái hang động phía sau lao đi!

Thủy tinh cầu kia bỗng nhiên phát sáng lên sau đó tạo ra một nhiệt lượng vô cùng khủng khiếp!!

ẦM!!!!!!

Một vụ nổ kinh thiên xuất hiện khiến cho chấn động cả một khu vực lớn tại phía Tây của Cổ Lâm Đảo.