Chương 42: Trốn thoát + Trên đường làm điều mờ ám

*Theo nguyên tác thì chương 42, 43 là chung nhé mọi người *

Theo ngọn đèn nhói lên, một người tay trông một cái quái trượng đi vào,nhìn thấy hắn Doãn Khắc Tây lập tức nhận ra người này có mặt tại tiệc rượu hôm qua của Hốt TL, chính là Hoắc Đô.

Từ sau khi tự mình phế đi 1 chân, hoắc đô chở lên âm trầm, không vui và ít lời, hắn được sư phụ phân phó chú ý đến Hoàng Dung và Dương quá, lúc nghe thấy doanh trướng của sư phụ có đánh nhau hắn không vội vã qua ngay chỗ sư phụ Kim Luân Pháp Vương mà vội vàng đến doanh trướng nhốt Hoàng Dung và Dương Quá, đến nơi thấy binh lính bị điểm huyệt, trong lòng kinh hãi vội vàng đi vào. Doãn Khắc Tây xấu hổ nhìn Hoắc Đô mỉm cười nói :

_ Hoắc đô, đã trể thế này sao còn không nghỉ ngơi.

Hoắc đô ko thèm để ý tới hắn mà vọt tới chiếc giường, phát hiện trên giường ko có ai,hắn quay lại mặt trầm xuống nhìn Doẵn khắc tây,đột nhiên phát ra âm thanh giận giữ điên cuồng dùng quái trượng đánh về phía Doẵn KT, Doẵn khắc tây do có đề phòng khi thấy sắc mặt Hoắc Đô không đúng lên nhoáng một cái chủy thủ xuất hiện, sau vài chiêu Doẵn khắc đô liền đánh thủng vách doanh trướng và nhẩy ra ngoài nhanh chóng biến mất không tung tích.

Lại nói đến Kim Luân Pháp Vương, sau khi đánh cho 3 người kia bê xê lết nhưng ko giết vì để mặt mũi cho Hốt Tất Liệt thì hắn vội vàng phi thân đến Doanh trướng nhốt Hoàng Dung và Dương quá thì thấy Hoắc Đô, hắn hỏi sự tình?

Hoắc đô hổn hển nói:" Sư phụ, Doãn khắc tây thả cho Dương Quá Hoàng Dung chạy mất!" Kim Luân Pháp vương kinh hãi, thân hình nhoáng lên một cái, trước mặt Hoắc Đô biến mất.

Doanh trướng Dương Quá Hoàng Dung cùng Doanh trướng Kim Luân Pháp vương khoảng cách rất gần, Kim Luân Pháp vương tính thích im lặng, cho nên không có cùng hai người ở cùng một chỗ, nhưng hắn làm việc cực vì cẩn thận, tự nghĩ Dương Quá Hoàng Dung khó thoát khỏi tay hắn, ai ngờ vừa mới cùng tiêu tương tử đám người đánh nhau một hồi, liền đã xảy ra chuyện!

Kim Luân PV cũng không hẳn tin Doẵn Khắc Tây thả cho 2 người DQ và HD chạy thoát vì qua quan sát hắn biết tên này đang muốn hoàng dung, khả năng lớn là lén lẻn vào để chơi Hoàng Dung, trừ khi hắn là dan tế.

Lại nói 2 người Hoàng Dung và Dương quá, sau khi nghe thấy có người tiến vào liền lấp dưới gầm giường, cũng may Hoắc Đô và Doẵn Khắc Tây đánh nhau rồi 1 kẻ bỏ chạy 1 kẻ đuổi theo nên đã lẻn ra ngoài thay 2 bộ quần áo của binh lính bị điểm huyệt và trốn thoát ra ngoài.

Dương Quá do tập Cửu âm chân kinh nhiều năm, lập tức hai người đều âm thầm ngưng tụ công lực, chậm rãi đánh sâu vào huyệt đạo. Bất quá hai người nội lực sớm tiêu hao hầu như không còn, huyệt đạo nhất thời rất khó giải khai.

Dương Quá qua thật lâu mới vi vi cảm giác được có một tia khí cảm, sau đó một tia nội lực chậm rãi lớn mạnh, rốt cục cổ nội lực cường đại đến đủ để giải khai huyệt đạo, Dương Quá trên mặt lộ ra nụ cười, huyệt đạo đã toàn giải.

Dương Quá quay đầu nhìn lại, phát hiện Hoàng Dung còn đang nhắm mắt ngồi xuống,hắn đi qua, ở trên người Hoàng Dung điểm nhẹ vài cái. Hoàng Dung cảm giác toàn thân buông lỏng,huyệt đạo cũng toàn bộ được giải khai.

Hoàng Dung kinh hỉ nhìn Dương Quá, nàng thật không ngờ Dương Quá lại có thể giải huyệt đạo trước cả nàng, chính mình tu luyện là võ lâm tuyệt học Cửu âm chân kinh, Dương Quá tu luyện rốt cuộc là cái gì?

Nàng không biết Dương Quá tu luyện cũng là Cửu âm chân kinh, bất quá hiện tại không có thời gian hỏi Dương Quá, hai người lại nắm chặt thời gian thoáng ngồi xuống khôi phục một ít nội lực, trong lòng rõ ràng phải nhanh chóng rời khỏi.

Tuy hai người trước mắt nội lực chỉ khôi phục một chút, nhưng hiện tại sắc trời đen tối, Dương Quá khinh công cao minh, Hoàng Dung kinh nghiệm phong phú, cuối cùng cũng thoát ra khỏi Doanh trại của Hốt Tất Liệt.

Hoàng Dung cân nhắc, nói:" Dương Quá, chúng ta đi hướng bắc nhé!" Dương Quá gật gật đầu, hiểu được ý của nàng, cũng là nói:" Hốt Tất Liệt cùng Kim Luân Pháp vương tất sẽ ở nam hạ trên đường bày ra trọng binh."

Hoàng Dung mỉm cười với hắn vô cùng quyến rũ, Dương Quá nhìn xem có chút ngẩn người, Hoàng Dung khẽ hừ một tiếng, Dương Quá mới phản ứng lại đây, sắc mặt có chút đỏ lên. Trong bóng đêm, hắn không có nhìn thấy Hoàng Dung hiện tại sắc mặt cũng có một chút hồng.

Lập tức hai người một đường hướng bắc bước đi, quả nhiên dọc theo đường đi không có đụng tới binh lính Mông Cổ, hai người tìm một ít đường nhỏ rừng núi đào tẩu. Dọc theo đường đi thỉnh thoảng chém gió xíu cho vui, Hoàng Dung chém hay lại pha chút hài hước, Dương Quá cảm giác khoải mái như gió xuân.

Hắn chưa bao giờ nghĩ đến chính mình cùng Hoàng Dung biến thành quan hệ như bây giờ.

Hoàng Dung trong lòng cũng vô cùng thoải mái, Dương Quá tính tình sinh động, chính mình cùng hắn thực hợp chuyện. Hơn nữa mấy ngày qua hai người sống nương tựa lẫn nhau, trong lòng hai người đều có chút ít tỉnh cảm.

Hoàng Dung lúc này tựa như một tiểu cô nương bình thường, nàng rất nhiều năm qua đều không có sống như vậy. Trước kia cùng Quách Tĩnh một chỗ môi ngày rất là nặng nề, mỗi ngày hắn đàm luận không phải võ học thì là giang hồ đại sự, kỳ thật thực không thích cuộc sống như thế. Hơn nữa lúc ấy nàng vẫn là Cái Bang bang chủ, tuy rằng đại bộ phận sự tình đều có mọi người phụ trách, nhưng nàng cũng ít khi không phải hao tâm tốn sức.

Hoàng Dung trong lòng mong đợi con đường này càng dài càng tốt, tốt nhất là vĩnh viễn cùng Dương Quá cùng một chỗ. Nàng trong lòng cao hứng, trên mặt càng phát ra nét mặt tươi cười như hoa.

Đi một lúc, Hoàng Dung đột nhiên dừng lại, tay phải che bụng ngồi xổm xuống,khuôn mặt xinh đẹp có mồ hôi chảy xuống. Dương Quá phát hiện Hoàng Dung như thế vội vàng đỡ nàng dậy hỏi:" Ngươi làm sao vậy?" Hoàng Dung nhíu mày nói:" Bụng của ta đau quá." Nguyên lai Hoàng Dung ngày trước mới bị hỏng thai, tuy rằng không có gì trở ngại, nhưng do hôm qua ở tiệc rượu uống vài chén rượu, nay lại đi đường không ngừng nghỉ, Hoàng Dung cảm giác trong người có chút không thoải mái.

Hiện tại nơi này cách doanh trại mông cổ không xa lắm, hai người trong lòng biết không thể trì hoãn, không còn cách nào, Dương Quá liền cõng Hoàng Dung đi.

Lần này da thịt chạm nhau, cảnh tượng lại ái muội. Hoàng Dung lúc đầu còn có chút ngượng ngùng, sau lại dần dần buông ra, hai bàn tay gắt gao ôm cổ Dương Quá, má hai người chạm nhau, ở bên tai Dương Quá khe khẽ nói nhỏ, Hoàng Dung ngẫu nhiên nổi lên trò đùa dai, thậm chí hướng lỗ tai Dương Quá thổi để trêu cho lỗ tai hắn ngứa.

Ngứa đâu không thấy, Dương Quá lại bị nàng biến thành có chút ý loạn tình mê, phía sau lưng thì không ngừng bị hai cặp vú căng tròn mềm mại ma sát, bên tai lại có mỹ nhân nghịch ngợm thổi nhẹ, tay hắn lại đang ôm trọn lấy cặp mông tròn trịa của vợ Quách Tĩnh,thỉnh thoảng qua chỗ gập ghềnh tay hắn không biết vô tình hay cố ý mà bóp nhè nhẹ, Dương Quá cảm giác máu mũi sắp phọt ra đến nơi.

Hoàng Dung thân thể cực kỳ mềm mại, lúc này nàng giống như đang bị đau, ở trên lưng Dương Quá hơi quằn quại. Kỳ thật Hoàng Dung hiện tại đã đỡ đau và nàng cũng biết cùng Dương Quá như vậy có chút vượt rào, nhưng trong lòng như thế nào cũng không nguyện ý xuống dưới.

******

Doãn khắc tây, tiêu tương tử cũng ly khai bản doanh, tiêu tương tử cùng ni ma tinh đều vẻ mặt băng lãnh nhìn doãn khắc tây, bọn họ đều oán hận doãn khắc tây hôm nay lừa gạt chính mình.

Hồi nhân mã thì trái ngược vẻ mặt tươi cười, hắn tay cầm lưu kim bảo đao, vừa mới được doãn khắc tây đưa cho hắn.

Doãn khắc tây đầu tiên là hướng tiêu tương tử ni ma tinh bồi thi lễ, sau đó nói:" Sự tình hôm nay quả thật là huynh đệ không đúng, bất quá trước mắt chỉ có bắt được Hoàng Dung mới quan trọng nhất! Chúng ta nếu có thể đem Hoàng Dung bắt được, Hốt Tất Liệt vương tử tất sẽ xem trọng chúng ta!"

Tiêu tương tử cùng ni ma tinh một tiếng hừ lạnh, hai người trong lòng đều rõ ràng đạo lý này. Mã quang tá hỏi:" Chúng ta làm sao để bắt được Hoàng Dung?"

Doãn khắc tây mỉm cười, nói:" Các ngươi có từng nghĩ tới, Hoàng Dung có lẽ cũng không có nam hạ, nàng không chừng hiện tại đang ở hướng bắc."

Nghe xong doãn khắc tây nói, tiêu tương tử trên mặt lộ ra suy tư biểu tình, ni ma tinh thì có vẻ mặt không tin, mã quang tá ngạc nhiên nói:" Hoàng Dung không hướng Trung Nguyên chạy, đi phương bắc làm cái gì?"

Doãn khắc tây nói:" Ta cũng từng nghe nói qua Hoàng Dung đại danh, trên giang hồ đều nói nàng là nữ nhân có tài trí cao tuyệt. Hẳn sẽ đoán được chúng ta ở nam hạ trên đường bày ra trọng binh, nàng khẳng định là chọn hướng bắc bỏ chạy."