Lúc này, quách tĩnh hoàng dung vẫn chưa ngủ, hôm nay xảy ra chuyện dương quá,trong lòng cả 2 đều có những tâm tư riêng, lập tức hai người lại chuyển câu chuyện sang dương quá.
Quách tĩnh nói:" Dung nhi, ta cảm thấy thật có lỗi với quá nhi! Nó là hậu nhân của dương khang huynh đệ, ta nếu không hảo hảo dạy hắn, ngược lại để cho hắn tại trùng dương cung bị hành hạ, ta thật sự là một tên hỗn đản!" Quách tĩnh hôm nay quả thật trong lòng tràn đầy bi thống, mỗi một lần nghĩ đến dương quá hắn đều cảm thấy ân hận vô cùng.
Hoàng dung thở dài một hơi, khuyên nhủ:" Chúng ta sau này hảo hảo chiếu cố hắn là được, ai có thể nghĩ đến trong trùng dương cung còn có hạng người như tên triệu chí kính đó!"
Quách tĩnh vẫn còn đau lòng, lúc này hắn lại nói:" Quá nhi đứa nhỏ này bây giờ đã mười sáu tuổi, cũng đến lúc thành gia lập thất, Phù nhi cũng là cùng tuổi với quá nhi, ta dự định đem nó gả cho quá nhi, nàng xem thế nào?"
Hoàng dung trong lòng kinh hãi, thật sự là tránh trời không khỏi nắng, nàng như thế nào có thể để cho bảo bối nữ như của chính mình gả cho tên dương quá đáng ghét kia, lập tức nàng liền nói:" Ta xem không ổn! Tĩnh ca ca, dương quá đứa nhỏ này thông minh lanh lợi, nhưng ta càng xem càng cảm giác hắn giống hệt cha hắn dương khang, nếu là đem Phù nhi gả cho hắn, tương lai sẽ ảnh hưởng đến hạnh phúc cả đời của Phù nhi!"
Quách tĩnh lắc đầu nói:" Năm đó dương khang huynh đệ là bởi vì từ nhỏ tại vương phủ lớn lên, được nuông chiều thành hư, cho nên mới biến thành như vậy . Nếu là hắn đi theo dương thiết tâm đại thúc, tuyệt đối sẽ không sinh ra loại tính cách đó! Sau khi Quá nhi cưới Phù nhi, có thể cho hắn thường đi theo bên người chúng ta, như vậy sẽ không để phát sinh sự tình như dương khang huynh đệ!"
Dừng một chút, quách tĩnh lại nói:" Dung nhi, Quách gia cùng dương gia ba đời tương giao, chúng ta Quách gia đã có lỗi với dương gia, nhất là quá nhi đứa nhỏ này, từ nhỏ đã chịu khổ, đến trùng dương cung cũng lại tiếp tục chịu sự hành hạ, mấy năm nay cũng không biết hắn như thế nào vượt qua , đó đều là do một tay ta tạo thành ! Dung nhi, coi như là bồi thường, chúng ta cũng nên đem Phù nhi gả cho quá nhi !"
Quách tĩnh lúc này nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt hoàng dung, hoàng dung tâm niệm nhanh chóng xoay ngược, biết tuyệt không thể để cho chuyện dương quá tiến xa hơn được nữa, bây giờ trước hết chỉ có thể tìm biện pháp kéo dài thời gian.
Lập tức hoàng dung nói:" Tĩnh ca ca, quá nhi cùng Phù nhi chung thân đại sự chúng ta hay là khoan hãy quyết định. Như vậy nha, ta quan sát quá nhi một đoạn thời gian nữa rồi hẵn quyết định, ngươi xem như thế nào?" Hoàng dung lúc này khẩu khí nhu hòa, quách tĩnh nghe vậy biết không thể miễn cưỡng nên cũng gật đầu đáp ứng.
Sáng sớm ngày thứ hai, hoàng dung vội vã đi tìm chu tử, nàng cùng chu tử quen biết nhiều năm, lập tức cũng không khách khí, trực tiếp nói thẳng vào vấn đề:" Chu sư huynh, ta nghĩ nên cùng ngươi nói chuyện chung thân đại sự của đại võ tiểu võ."
Chu tử nghe vậy liền bật người ngồi thẳng, hắn cùng võ tam thông là sư huynh đệ, ngày thường cảm tình rất thâm hậu, bây giờ võ tam thông trở nên điên điên khùng khùng, chẳng biết tung tích nơi nào, chỉ để lại 2 người con cho mình. Chu tử thấy đại võ cùng tiểu võ, biết bọn họ những năm gần đây không cha không mẹ, trong lòng vô cùng thương tiếc, lúc này nghe được hoàng dung nhắc tới việc này, trong lòng đương nhiên tập trung cao độ.
Chu tử nói:" Hai đứa khuyển tử này bây giờ cũng không còn nhỏ , mấy năm nay đều nhờ hoàng bang chủ chiếu cố ! Chẳng lẻ hoàng bang chủ bây giờ đã vì bọn họ tìm được lương phối , ta thật muốn xem đối tượng mà Hoàng bang chủ đề cập!"
Hoàng dung cười khẽ một tiếng, nói:" Chu sư huynh, ngươi xem nữ nhi quách phù của ta như thế nào?"
Chu tử cũng là dạng người tâm tư nhanh nhẹn, lúc này mừng rỡ nói:" Chẳng lẻ hoàng bang chủ muốn đem Phù nhi gả cho sư điệt của ta?" Hắn cũng đã gặp qua quách phù, quách phù là con thân sinh của hoàng dung, đương nhiên là xinh đẹp vô cùng, hơn nữa nàng còn là nữ nhi của quách tĩnh hoàng dung, bất luận là võ công hay thế lực đều tuyệt đối bất phàm, võ thị huynh đệ nếu có thể lấy được thê tử như vậy, quả thật là tu phước ba đời.
Hoàng dung nhíu mày nói:" Đại võ cùng tiểu võ đều là đệ tử của ta, ngày thường Phù nhi cùng bọn họ đều ở chung một chỗ, ta sớm đã có tâm tư đem Phù nhi gả cho 1 trong 2 người!" Nghe đến đó chu tử trong lòng vui sướng, hắn tuy là võ lâm cao thủ, nhưng cũng không thể thoát khỏi thế sự thường tình, dù sao ai cũng đều hy vọng con cháu của chính mình có thể lấy được thê tử tốt, lão cũng không biết tính tình của quách phù , nếu không trong nội tâm nhất định sẽ cảm thấy lo lắng.
Hoàng dung thở dài nói:" tuy ta nghĩ như vậy, nhưng tĩnh ca ca lại có tâm tư khác. Ngươi tối hôm qua mới đến, không có nhìn thấy con trai của dương khang, tĩnh ca ca đúng là muốn đem Phù nhi gả cho hắn! Nếu là như vậy, ta vạn vạn lần không thể tiếp nhận, ta phỉa dùng hết toàn lực mới tạm thời thuyết phục được tĩnh ca ca, bây giờ ta cũng đang rất rối muốn tìm tới ngươi cho ta một cái chủ ý!"
Chu tử lúc này mới sáng tỏ ý định của hoàng dung, lập tức nói:"Con trai của Dương khang? Hoàng bang chủ ý ngài là?" Hoàng dung nói:" Chúng ta phải nghĩ biện pháp đuổi dương quá đi......" Hai người tại trong phòng thương thảo kế sách, chuyện đó tạm thời gác lại.
Dương quá sáng sớm vừa ngủ dậy liền cùng bọn lý mạc sầu tiểu long nữ náo loạn một trận trên giường, lúc này mới ăn mặc chỉnh tề đi gặp quách tĩnh, lý mạc sầu tiểu long nữ đều cực kỳ chăm chú trang phục cho lang quân của chính mình, lúc này dương quá càng có vẻ tiêu sái tuấn dật, tựa như phong thái năm ấy của dương khang cha hắn.
Trên đường Dương quá đi tới, người bên ngoài đều hướng về hắn xì xầm bàn tán, ngày hôm qua chuyện liên lụy tới Toàn Chân giáo, sự tình trọng đại, lúc bấy giờ đã truyền khắp cả Lục gia trang.
Dương quá trực tiếp đi tới thư phòng của quách tĩnh, quách tĩnh thấy dương quá dáng vẻ phong lưu, trong làng càng kiên định nhất định phải đem quách phù gả cho hắn, hắn cũng không biết dương quá đã có hai người kiều thê .
Quách tĩnh để cho dương quá ngồi xuống, ánh mắt hiền lành đánh giá hắn, qua một hồi lau lộ ra ánh mắt bi thương, hắn cẩn thận hỏi dương quá kinh lịch những năm gần đây, dương quá đem một ít chuyện có thể nói đều kể ra, kỳ thật cũng không có gì, chủ yếu là chuyện luyện công, sự tình tiểu long nữ, lý mạc sầu, Âu Dương phong đương nhiên là không thể nói cho quách tĩnh .
Quách tĩnh nói:" Quá nhi, mấy năm nay ta xin lỗi ngươi! Ta ngày hôm qua nhìn võ công của ngươi cũng tốt lắm, đã vượt qua quách bá bá năm đó, lòng ta rất cao hứng, xem ra ngươi quả thật là một võ học kỳ tài! Hôm nay ta sẽ đem chính cửu âm chân kinh truyền thụ cho ngươi, hy vọng võ công của ngươi có thể cao hơn một bạc nửa!" Quách tĩnh thương tiếc dương quá, trong lòng muốn lấy tất cả các loại biện pháp bồi thường cho hắn, nhớ đến võ công Vì vậy liền quyết định đem cửu âm chân kinh chính bản truyền thụ cho dương quá.
Dương quá từng tu tập chính cửu âm chân kinh do vương trùng dương lưu lại, bất quá vương trùng dương lưu lại chỉ là một phần để đối phó ngọc nữ tâm kinh, cho nên quyển thượng nội dung coi như đầy đủ, quyển hạ chiêu thức thì không được đầy đủ, lập tức dương quá vui vẻ nói:" Đa tạ quách bá bá!"
Vì vậy quách tĩnh liền đem chính cửu âm chân kinh từng chữ từng câu nói cho dương quá, vốn cửu âm chân kinh cực kì khó hiểu, lúc đầu dương quá tiểu long nữ cũng phải tham ngộ hồi lâu, quách tĩnh sợ dương quá không rõ, Vì vậy liền đem lĩnh ngộ của chính mình cũng truyền đạt lại cho dương quá. Quách tĩnh tu tập cửu âm chân kinh hơn mười năm, hắn tâm tư đơn thuần, sở ngộ ra được gì đó cũng cực kỳ bất phàm.
Dương quá những năm gần đây cũng không có một lương sư thực thụ, lúc đầu là tiểu long nữ dạy hắn võ công, tiểu long nữ cũng chỉ là nhất lưu cao thủ bình thường ; sau lại gặp phải Âu Dương phong, mặc dù cuối cùng chiếm được nghịch cửu âm công, nhưng là Âu Dương phong điên điên khùng khùng, cũng không có giải thích quá nhiều cho hắn, hết thảy đều là dựa vào dương quá chính mình lĩnh ngộ.
Lúc này nghe quách tĩnh giảng giải chính cửu âm chân kinh, dương quá quả thật làm ích hưởng nhiều, rất nhiều điều trước kia không hiểu lần này đều hoàn toàn thông suốt . Thời gian dần dần trôi, dương quá lĩnh ngộ càng nhiều, hắn trong lòng thầm nghĩ:" Không nghĩ tới cửu âm chân kinh nho nhỏ mỗi một câu bên trong đều ẩn chứa nhiều huyền ảo, ta trước kia vẫn còn xem thường cửu âm chân kinh !"
Lần này nhớ có quách tĩnh giảng dạy, dương quá mới xem như triệt để hoàn toàn lĩnh ngộ cửu âm chân kinh, hơn nữa đem cửu âm chân kinh nội dung của cuốn hạ cũng hoàn toàn thu vào tay, vậy vì hắn sau này trên con đường võ đạo đã có một trụ cột thật kiên cố!
Hoàng dung cùng chu tử thương lượng một trận, sau đó liền trở về phòng, lúc này quách tĩnh đã đem cửu âm chân kinh toàn bộ truyền cho DQ, hoàng dung còn không biết chuyện này, nếu nàng biết, trong lòng khẳng định sẽ càng thêm đề phòng dương quá. Cửu âm chân kinh là chí cao tuyệt học, quách tĩnh hoàng dung ngay cả chính nữ nhi của mình cũng không có truyền thụ.
Dương quá đang cùng quách tĩnh trò chuyện với nhau thật vui, hoàng dung nói:" Quá nhi, ngươi theo ta ra ngoài một chút, ta có chút chuyện muốn nói với ngươi!" Hoàng dung giọng nói ôn hòa, dương quá cùng quách tĩnh cũng không nghi ngờ mảy may, lập tức dương quá đi theo hoàng dung tới Lục gia trang hậu viện.
Hai người nói chuyện với nhau một trận, đơn giản là một ít đoản sự thường tình, hoàng dung thậm chí còn chỉ điểm võ công của dương quá . Dương quá kiếp trước xem thần điêu đại hiệp chỉ biết hoàng dung đối với chính mình không có hảo tâm, nhưng nàng bây giờ đối với dương quá thật ôn hòa, hắn trong lòng thầm nghi hoặc.
Hoàng dung lúc này đã có thai, nhưng là mặt ngoài vẫn nhìn không ra biến hóa, đi một hồi lâu, hoàng dung nói:" Quá nhi, ta có chút không thoải mái, ngồi xuống đây nghỉ ngơi một lúc."
Hai người đi tới một khối đất trống, hoàng dung tìm một tảng đá lớn ngồi lên, dương quá từ mặt bên âm thầm đánh giá nàng, phát hiện nàng trong mắt quả thật không có ác ý, trong lòng âm thầm thở dài một hơi.
Dung nhan của Hoàng dung vô cùng hoàn mỹ,trong các nhân vật thần điêu cũng là xếp cùng một hạng với tiểu long nữ, bất quá khí chất của nàng lại là độc nhất vô nhị, dương quá cùng nàng đứng cùng một chỗ cảm giác như đứng cùng làn gió xuân thảo mộc, trong lòng cũng bất giác thư thái.
Giờ phút này hoàng dung tựa hồ động thai, lấy tay nhẹ nhàng che tiểu phúc (vùng trên âm đạo 3 phân dưới rốn), trên mặt còn có có chút mồ hôi toát ra, dương quá thấy vậy liền ân cần hỏi thăm:" Quách bá mẫu, thân thể người có chuyện gì hay sao?"
Hoàng dung trên mặt hiện lên vẻ thống khổ nhưng vẫn cố tươi cười nói:" Quá nhi, ta đích thực có chút khó chịu, ngươi qua bên kia lấy cho ta chút nước." Dương quá gật đầu, xoay người hướng về phía đông chạy đi, bên kia có một mảnh rừng cây nhỏ, xuyên qua rừng cây nhỏ sẽ có nhà dân.
Dương quá lúc này trong lòng không có tâm tư gì hết, nên hắn không thể chứng kiến,vẻ mặt nhẹ nhàng tươi cười khoái ý của hoàng dung khi hắn vừa rời đi.
Dương quá vẫn đi về phía trước, đến rừng cây, hắn liền triển khai khinh công, muốn nhanh chóng vượt qua, lúc này hắn trong lòng thật sự có chút quan tâm đến vị quách bá mẫu này, hắn cũng không biết quách bá mẫu trong lòng đối hắn hoàn toàn là một mảnh hàn ý.
Đi được hơn nửa nén hương, dương quá vẫn không thể xuyên qua phiến rừng cây nhỏ như vậy, trong lòng hắn liền ý thức có chuyện không ổn. Theo lý mà nói hẳn triển khai khinh không chỉ chốc lát liền có thể đi ra ngoài, ai ngờ qua rất nhiều thời gian vẫn còn lẩn quẩn trong khu rừng.
Lúc này trong rừng cây đột nhiên truyền đến một trận ha ha vang vọng, trong tiếng cười mơ hồ ẩn chứa một tia hận ý, nghe được thanh âm này dương quá liền ngừng lại….