Chương 22: Phong Vân Tụ Hội

Mấy ngày trước, Dương Quá đem Cửu Âm Chân Kinh đọc cho Âu Dương Phong nghe, trạng thái của Âu Dương Phong phát sanh biến hóa rất nhiều, hắn mặc dù điên điên khùng khùng, nhưng đã giảm đi rất nhìu, dưới sự khuyên giải của Dương Quá, Âu Dương Phong cũng không còn lộn ngược đi nữa.

Chỉ là mấy ngày gần đây Âu Dương Phong có chút không đúng, hắn thường ngẩn ngơ, hôm nay Dương Quá cùng Võ thị huynh đệ bên ngoài đánh nhau chí chóe như vậy mà hắn không thèm đi ra xem náo nhiệt.

Lúc này nghe Âu Dương Phong rú dài, Dương Quá và Hồng Lăng Ba đều kinh ngạc nhìn hắn. Chỉ thấy Âu Dương Phong uy phong lẫm lẫm đứng ở đường, dqois tác dụng của nội lực, quần áo trên người phựt phựt kêu lên, tóc trên đầu từng sợi cũng phơn phớt bay lên.

Hồng Lăng Ba trong lòng thầm tặc lưỡi, thật không ngờ hộ pháp trưởng lão của phái Cổ Mộ nội lực lại thâm hậu như vậy, Hồng Lăng Ba xông pha giang hồ cũng được mấy năm, nhưng chưa nhìn thấy ai nội lực thâm hậu như vậy.

Dương Quá hỏi:

- Cha, sao vậy?

Hồng Lăng Ba nghe thấy chữ cha, trong lòng rất kinh ngạc, lão già này còn là cha của sư công.

Âu Dương Phong cạc cạc cười to, ánh mắt của hắn lúc này vô cùng trong suốt, không giống với tragh thái vẩn đục của thường ngày. Âu Dương Phong ha ha cười nói:

- Con ngoan của cha, cha vừa mới sáng chế ra một bộ cái thế kỳ công, giờ sẽ truyền cho con nghe.

Sau khi nói xong muốn lập tức truyền cho Dương Quá.

Âu Dương Phong vốn là một vị võ học kỳ tài, hắn lúc trẻ tuổi sáng chế ra Hà Mô Công, dựa vô võ công này cơ thể cùng với Hàng Long Thập Bát Chưởng của Hồng Thất Công, Nhất Dương Chỉ của Nhất Đăng đại sư chống đỡ, vẫn không xuống hạ phong, có thể thấy Âu Dương Phong lợi hại như nào.

Hơn mười năm trước Hoàng Dung đem Cửu Âm Chân Kinh đọc ngược cho Âu Dương Phong nghe, muốn hắn tẩu hỏa nhập ma, ai ngờ Âu Dương Phong dựa vô tri thức võ học thâm hậu của mình, thiên phú siêu cao đã luyện thành Nghịch Cửu Âm Công. Khi ở Hoa Sơn luận kiếm lần hai, Hoàng Dược Sư, Hồng Thất Công đều không phải đối thủ, cuối cùng nhờ Hoàng Dung dùng kế khiến cho Âu Dương Phong trở nên điên khùng.

Mấy ngày gần đây, Dương Quá lại đem Cửu Âm Chân Kinh chân chánh đọc cho hắn nghe, sau khi hắn nghe xong lại có thêm sự ngộ mới, đem những chỗ thiếu sót trong Nghịch Cửu Âm Công bổ sung thêm vào. Bây giờ Nghịch Cửu Âm Công đã thành một hệ thống, luận thực lực thì không dưới Cửu Âm Chân Kinh.

Dương Quá không biết việc này, nhưng hắn biết võ học Âu Dương Phong truyền thụ nhất định bất phàm, vì vậy kéo Âu Dương Phong cùng Hồng Lăng Ba đến một nơi vắng vẻ. Âu Dương Phong đem lộ Nghịch Cửu Âm Công hoàn chỉnh này đọc ra cho Dương Quá và Hồng Lăng Ba.

Dương Quá kệ cho Hồng Lăng Ba bên cạnh nghe, dù sao cũng là đồ nhi của vợ mì, hơn nữa Hồng Lăng Ba khéo léo thông minh, đối với mì rất tôn kính, để cho nàng nghe cũng không sao cả.

Âu Dương Phong lập tức nói:

- Thiên Chi Đạo, tổn có thừa mà bổ không đủ, là cố hư thắng thực, không đủ thắng có thừa.

Mở đầu cùng Cửu Âm Chân Kinh y như nhau, nhưng về sau dần dần có sự biến hóa, có rất nhiều nội dung cùng với Cửu Âm Chân Kinh hoàn toàn tương phản, nhưng có nội dung có thể cùng Cửu Âm Chân Kinh hỗ trợ bổ xung lẫn nhau.

Dương Quá càng nghe càng thấy sợ hãi, mấy năm qua nghiên tập Cửu Âm Chân Kinh, Thái Cực Quyền kinh, đạo gia điển tịch, kiến thức võ học đã là bất phàm, nhưng khi nghe lộ Nghịch Cửu Âm Công biên tập lại của Âu Dương Phong, lập tức có sự nhận thức khác ngay. Nghịch Cửu Âm Công trước kia mặc dù bất phàm, nhưng so với Cửu Âm Chân Kinh thì vẫn kém chút, nhưng khi biên tập lại Nghịch Cửu Âm Công hoàn toàn không dưới Cửu Âm Chân Kinh, nhiều chỗ tinh diệu có thể cùng cùng với Cửu Âm Chân Kinh hỗ trợ bổ xung.

Thế gian vạn sự vạn vật, có âm có dương, âm dương giả thái cực dã. Bây giờ Nghịch Cửu Âm Công cùng với Cửu Âm Chân Kinh hỗ vì âm dương, có thể bổ xung lẫn nhau, âm cực dương sanh, dương cực âm sinh, Dương Quá cang nghĩ càng nhập thần.

Hồng Lăng Ba cũng ở bên cạnh nghe bộ tân Nghịch Cửu Âm Công này, kiến thức võ học của nàng không bằng Dương Quá, nhưng cũng cảm nhận được uy lực của Nghịch Cửu Âm Công này, vì vậy cũng ghi nhớ lại.

Âu Dương Phong sau khi đọc xong hỏi Dương Quá:

- Con trai, lộ võ công nàu của cha như nào, không kém hơn Cửu Âm Chân Kinh hai hôm trước con đọc cho cha nghe chứ?

Dương Quá trong lòng rất bội phục, dơ ngón tay cái lên nói:

- Cha, con thiệt tim phục mồm phục cha rồi, võ công của cha đúng là thiên hạ đệ nhất.

Dương Quá này quyết không phải cung duy, Âu Dương Phong bây giờ ngộ ra Nghịch Cửu Âm Công hoàn chỉnh, tu v của hắn lại tăng thêm bậc nữa, giờ chắc chỉ có Lão Ngoan Đồng Châu Bá Thông có thể cùng hắn sánh vai.

Âu Dương Phong kạc kạc cười lớn, lúc nàu Hồng Lăng Ba cũng ngẩng đầu lên nói:

- Ông ơi, đây toàn là ông nghĩ ra hay sao? Đúng là quá tuyệt cú mèo luôn à nghe!

Hồng Lăng Ba trong lòng cũng rất bội phục, nàng thông minh lanh lợi, chỉ trong thời gian ngắn đã đem toàn bộ Nghịch Cửu Âm Công nhớ hết.

Hồng Lăng Ba dáng người thanh tú, lúc này ánh mắt hiện ra sự bội phục không thôi, sau khi Âu Dương Phong nhìn vô mười phần vừa ý, lập tức nói:

- Con trai, cha thấy con cũng không nên tìm người vợ kia nữa. Cha thấy cô bé này rất ôkê nghe, không bằng để nó làm vợ con!

Dương Quá và hln đều rất lúng túng, Dương Quá quay đầu nhìn ra chỗ Hồng Lăng Ba, vừa khéo Hồng Lăng Ba cũng đang quay đầu lại nhìn Dương Quá. Mắt hai người chạm nhau, đều hấp tấp ngoảnh đi chỗ khác, trong lòng Dương Quá có một cảm giác là lạ, còn Hồng Lăng Ba tim đập thình thịch.

Lúc này Âu Dương Phong lại hỏi:

- Con trai, nó làm vợ con, con có thích không?

Dương Quá vội vàng nói lảng đi chỗ khác:

- Cha à, cha đúng là kỳ tài đương thế, con lúc nào mới được thông minh như cha nhỉ?

Âu Dương Phong đầu óc vẫn có chút hồ đồ, lập tức nói:

- hé hé, sau này con theo cha sẽ càng ngày càng thông minh cho mà coi.

Dương Quá thấy Âu Dương Phong không còn nói linh tinh nữa, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, lại quay đầu nhìn ra chỗ Hồng Lăng Ba. Chỉ thấy Hồng Lăng Ba mặt đỏ hừng hực, đang dùng tay văn văn góc áo, nhìn như vậy càng thêm thanh tú đáng yêu.

Hồng Lăng Ba là đệ tử của Lý Mạc Sầu, vóc dáng lo có dưới Lý Mạc Sầu. Nàng không được ngây thơ như Tiểu Long Nữ, không được phóng thoáng đoan trang như Lý Mạc Sầu, không vũ mỵ như Quách Phù, nhưng so với ba người này có thêm một điểm thanh tú, cả người khiến cho người ta mười phần sướng khoái. Lúc này trên mặt mang theo sự xấu hổ, Dương Quá thấy nàng càng thêm xinh đẹp.

Hồng Lăng Ba ngẩng đầu lên, lại chạm ánh mắt Dương Quá, liền vội vàng cúi đầu xuống, như vậy giống một con chim nhỏ đang sợ hãi, tim Dương Quá nhảy càng mạnh hơn.

Thằng Dương Quá kể đến đây đã, giờ kể đến Toàn Chân Giáo.

Toàn Chân Giáo một dòng người rời khỏi Trùng Dương Cung Chung Nam Sơn, Trình Dao Gia là đệ tử của Tôn Bất Nhị và là trang chủ phu nhân của Lục gia trang, do vậy trên đường Tôn Bất Nhị thúc giục mọi người đi nhanh lên. Toàn Chân Giáo tham gia võ lâm đại hội lần này tổng có bốn người, đóa là Xích Đại Thông, Tôn Bất Nhị, Triệu Chí Kính, Doãn Chí Bình, đều là nhân vật đứng đầu Toàn Chân Giáo, võ công cao cường.

Triệu Chí Kính vỗn muốn tìm thêm cơ hội cùng Doãn Chí Bình bàn bạc, hắn muốn uy hiếp Doãn Chí Bình nhường lại chức vị thủ tọa đệ tử, nhưng ánh mắt của Doãn Chí Bình làm cho hắn cảm giác khác lạ, biểu hiện đó giông như dê xồm nhìn thấy người đẹp vậy, Triệu Chí Kính trong lòng có chút sợ hãi.

Mấy ngày gần đay tính cách của Doãn Chí Bình biến đổi rất nhiều, nhất cử nhất động đều rất quyến rũ, Xích Đại Thông và Tôn Bất Nhị đều cảm thấy hắn không bình thường. Bốn người này cuốc bộ rất nhanh, chỉ có mấy ngày đã cách Đại Thắng Quan Lục gia trang không còn xa nữa.

Còn Lý Mạc Sầu, Tiểu Long Nữ, Gia Luật Tề, Gia Luật Yến mấy người đi cũng rất nhanh, trên đường đi Gia Luật Tề vẫn rất lấy lòng Tiểu Long Nữ, Lý Mạc Sầu trong lòng không được thoải con gà mái, muốn dùng Cấm Dương Thủ để cho hắn biến thành thái giám, nhưng Tiểu Long Nữ biết được liền ngăn nàng lại.

Lý Mạc Sầu là loại ngoài lạnh trong nóng, bên ngoài lãnh dược băng sương, nhưng đối với người của mình thì tốt hết thảy, giờ nàng cùng Tiểu Long Nữ mười phần dung hiệp, hai người vốn là sư tỷ muội, cùng nhau lớn lên ở Cổ Mộ, mỗi ngày đều ở cùng nhau ríu ra ríu rít, toàn nói về mấy chuyện của thằng ku Dương Quá. Tiểu Long Nữ đem nhưng việc lớn lớn nhỏ nhỏ của Dương Quá đều nói lại cho Lý Mạc Sầu nghe, Lý Mạc Sầu đối với nam nhân của mình càng hiểu rõ hơn, biết được Dương Quá là một người trọng tình nghĩa, trong lòng ngọt ngào đến muốn ngoẻo.

Tâm tư của gky cũng phát sanh nhiều biến chuyển, nàng mọt lòng muốn kết hợp anh mình với Tiểu Long Nữ, nhưng khi biết được Tiểu Long Nữ đã có chồng, nàng vẫn không bỏ cuộc. Nhưng trên đường đi Lý Mạc Sầu không ngừng đối với nàng tẩy não, Gia Luật Yến cũng biết được Dương Quá là một thằng "tiêu sái anh tuấn, phong lưu dê cụ, võ công cao cường, khí chất tuyệt giai, không gì không biết, không gì không thể", giờ nàng đối với thằng chồng của Tiểu Long Nữ rất tò mò. Nhưng khi nghe đến Lý Mạc Sầu và Tiểu Long Nữ cùng chơi một chồng, trong lòng càng muốn xem thử thằng siêu cấp mỹ nam này.

Gia Luật Tề mấy ngày nay lòng như dao cắt, dù hắn dùng cách móa gì, nhưng Tiểu Long Nữ đối với hắn khách khách khí khí, mười phần lãnh đạm, mà Tiểu Long Nữ mỗi lần nói đến Dương Quá đều rất hạnh phúc, tim Gia Luật Tề ngấm ngầm chảy máu.

Nhưng Gia Luật Tề là một vị nam nhân chân chánh, làm việc rất có nguyên tắc, hắn ở Mông Cổ lớn lên, chịu ảnh hưởng rất lớn, người Mông Cổ chinh chiến tứ phương, nhưng tánh tềnh thuần phác, Gia Luật Tề thấy không còn hy vọng được Tiểu Long Nữ, do vậy trong lòng thầm chúc phúc Tiểu Long Nữ, hy vọng nàng cả đời hạnh phúc.

Trong bốn người này, Lý Mạc Sầu, Tiểu Long Nữ, Gia Luật Yến đều là giai nhân khó gặp, mấy người cùng nhau đi, trên đường gặp không ít thằng de xồm. Mỗi lần như vậy đều do Gia Luật Tề ra tay, Lý Mạc Sầu và Tiểu Long Nữ xuất thân phái Cổ Mộ, đối với võ công phái Toàn Chân Giáo quen như trong lòng bàn tay, nhìn Gia Luật Tề ra tay biết ngay là võ công Toàn Chân Giáo. Võ công của Gia Luật Tề đầy đủ kình, công, thức, lực đều đạt đến mức ok. Hắn đem võ công Toàn Chân Giáo dùng đến mức tinh thuần vô cùng, mặc dù không bằng Mã Khưu Lưu Vương mấy người. Nhưng không có kém hơn Tôn Bất Nhị, trong đám đệ tử đời thứ ba không ai bằng. Lý Mạc Sầu muốn dò xét truyền nhân là ai, nhưng Gia Luật Tề giữ như mèo giữ cứt không nói ra.

Nếu thằng Dương Quá ở đây, sẽ biết ngay Gia Luật Tề là truyền nhân của Châu Bá Thông thu ở Mông Cổ, một thân võ dọc được chân truyền từ Châu Bá Thông.

Lập tức tam đường nhân mã: Dương Quá, Âu Dương Phong, Hồng Lăng Ba, Toàn Chân Giáo bốn người, tụi Lý Mạc Sầu cũng đã đến Đại Thắng Quan phụ cận, Quách Tĩnh Hoàng Dung phu phụ, nhóm lớn con em cái bang đều tụ tập ở đây, nhất thời Đại Thắng Quan sóng gió nổi lên dầm dầm.