Chương 9: Nhân Phẩm Bạo Phát!!

Nhưng tu luyện 《Hỗn Nguyên Chí Tôn Công》, ba năm chẳng những không Trúc Cơ, mà phần lớn thời gian đều dùng ở trên luyện thể.

Có điều trong ba năm này, Tô Dật từ trong thực tiễn biết được, 《Hỗn Nguyên Chí Tôn Công》 tuyệt đối không tầm thường, tuy độ khó tu luyện rất biến thái, nhưng chiến lực lại đủ để miểu sát cùng giai.

Mà hai ngày nay, tất cả đều nước chảy thành sông, Tô Dật dự định nếm thử Trúc Cơ.

Tô gia không có địa phương phù hợp để Trúc Cơ, bởi vậy Tô Dật lựa chọn tới trong hang động ẩn nấp này.

Trước kia ở Tô gia, mỗi lần Tô Dật tiến vào không gian thần bí, đều sẽ vụng trộm đến hang động này.

Trong không gian thần bí, Tô Dật vẫn ngồi xếp bằng, cảm giác nước chảy thành sông thời điểm đã đến, chuẩn bị trùng kích cảnh giới Trúc Cơ.

Nhưng Tô Dật không dám khinh thường một chút nào, một khi đột phá thất bại, nhẹ thì tu vi mất hết, về sau không có duyên tu luyện, nặng thì tẩu hỏa nhập ma, thậm chí trực tiếp toi mạng.

“Ào ào ào…”

Vận chuyển《Hỗn Nguyên Chí Tôn Công》, nguyên khí dịch chuyển trong cơ thể, phát ra từng đợt âm thanh rung động như nước chảy.

Nếu có người ngoài ở đây, tự nhiên sẽ ngạc nhiên không ngớt, đây là cần nguyên khí hùng hậu đến cỡ nào, mới có thể ở trong cơ thể phát ra loại âm thanh kia.

Thật ra người khác không biết nguyên khí trong cơ thể Tô Dật hùng hậu hơn cùng cảnh giới không ít, quan trọng hơn nữa là kinh mạch trong thân thể hắn được mở rộng, không biết rộng lớn hơn người cùng cảnh giới bao nhiêu lần, bởi vậy nguyên khí vận chuyển càng thêm nhanh chóng, mới sẽ tạo thành thanh âm như thế này.

Điều khiển dòng khí xoay tròn, từ bên trong ra tới bên ngoài, từ nhỏ mà đến lớn, bảy mươi hai lượt hoàn thành một đại chu thiên...

Luyện Thần Hoàn Hư, Luyện Hư Hợp Đạo, mà vào Trúc Cơ.

Trúc Cơ, là quá trình từ thân thể đến linh hồn, từ hữu hình đến vô hình, từ vật chất đến linh tính.

Đối với người luyện võ mà nói, Trúc Cơ là trụ cột của tất cả.

Lầu cao vạn trượng phải từ đất bằng mà lên, tuy cảnh giới Trúc Cơ chỉ là điểm khởi đầu, nhưng lại quyết định thành tựu về sau, tuyệt đối không được xem nhẹ.

Ở trong các đại gia tộc, hậu bối Trúc Cơ, tuyệt đối là sự tình quan trọng nhất.

Thời gian từ từ trôi qua, không biết từ khi nào bắt đầu, trong thân thể Tô Dật bắt đầu lan tràn ra từng trận khí lãng, ánh sáng lóa mắt, sắc thái lộng lẫy, như hỏa diễm đang thiêu đốt, tản ra một loại khí tức uy nghiêm.

Ánh sáng trên người Tô Dật càng ngày càng chói loá, âm thanh rung động trong thân thể cũng dần dần bị tiếng oanh minh thay thế, giống như phong lôi.

Lấy Tô Dật làm trung tâm, khí lãng sôi trào, trên người ánh sáng chói mắt, như quang vũ đang phun trào, để không gian thần bí trở nên rực rỡ.

Động tĩnh này rất lớn, may mắn lúc này tất cả bị ngăn cách ở trong không gian thần bí, không có bất kỳ cái gì khí tức nào lộ ra ngoài.

Thủ ấn trong tay Tô Dật ngẫu nhiên biến hóa, khí tức trên người càng ngày càng mạnh mẽ, trong lúc mơ hồ, thân thể thỉnh thoảng truyền ra âm thanh sấm sét, âm vang khiếp người, để không gian cũng phải run rẩy!

Lúc này nếu có người ở hiện trường, tất nhiên sẽ kinh hãi, chỉ là Trúc Cơ làm sao lại gây ra động tĩnh khủng bố như vậy.

“Xoẹtttt!!...”

Ở dưới khí thế khủng bố, áo choàng trên người Tô Dật bị xé nát.

Trên người ánh sáng bao phủ, giống như lực lượng thần bí đang lưu động lấy!

“Oanhhh!”

Đột nhiên, không gian thần bí rung động, hình như nhận lấy một loại chỉ dẫn nào đó, ánh sáng buông xuống, chiếu sáng rực rỡ, bao phủ ở trên người Tô Dật.

Ánh sáng này không ngừng biến ảo, giống như vì sao trên trời đang di động, mang theo một loại ánh sáng thần thánh, phát tán ra từng vòng từng vòng ba động, như có lực lượng thần bí xuyên qua thời không, từ Thái Cổ buông xuống!

Ở dưới màn sáng bao phủ, thân thể của Tô Dật có hắc vụ mà mắt thường khó có thể phát hiện bay ra, cái này hình như là tạp chất.

Theo những hắc vụ này bay ra, thân thể Tô Dật càng ngày càng trong suốt, vết sẹo trên người cũng từ từ phai nhạt, thân thể như có ánh sáng thần thánh buông xuống, giống như đang rèn luyện và tẩy lễ máu thịt hắn.

Tất cả còn đang kéo dài, không gian càng ngày càng loá mắt, dần dần phát ra từng đợt tiếng sấm, có lực lượng thần bí không ngừng trùng kích Tô Dật.

Tô Dật ngồi xếp bằng không nhúc nhích, thân thể đang phát sáng, lỗ chân lông toàn thân giãn ra, hấp thu năng lượng thần bí, hoà tan vào thân thể, hóa thành lực lượng của bản thân.

Giờ phút này Tô Dật hoàn toàn đắm chìm trong loại trạng thái kỳ dị, giống như ngăn cách với ngoại giới, chỉ có ánh sáng trên người rực rỡ loá mắt.

Hết thảy đều rất thần bí, nếu bây giờ có người nhìn thấy, tất nhiên sẽ giật mình, ai Trúc Cơ sẽ gây ra động tĩnh như vậy?

Thời gian đã qua một ngày một đêm, tin tức Tô Dật về Tô gia cũng truyền đi cả Man Thành, nhanh chóng trở thành đề tài bàn tán sôi nổi nhất.

Mạc Bất Phàm, Hạ Tam, Tống Vô Cầu mang theo rất nhiều công tử ca bao vây cửa chính Tô gia, cuối cùng không thấy Tô Dật, cũng chỉ có thể rời đi.

Nhưng đám người Mạc Bất Phàm tuyên bố, trừ khi Tô Dật cả đời không bước ra đại môn của Tô gia, nếu không nhất định sẽ cho hắn biết tay.

Trong Tô gia, cũng không một ai nguyện ý tiếp xúc với Tô Dật.

Cho nên tin tức Tô Dật lặng yên rời Tô gia, cũng không có người nào biết, đều nghĩ Tô Dật cố ý trốn tránh không ra.

Qua hai ngày hai đêm, trong không gian thần bí, trên người Tô Dật không còn sương mù màu đen xuất hiện.

Lực lượng thần bí không ngừng qua lỗ chân lông đi vào cơ thể hắn, giống như gột rửa thân thể, từ trong ra ngoài.

“Long!”

Đột nhiên, trong cơ thể Tô Dật truyền ra một tiếng ù ù rung động, giống như lục phủ ngũ tạng, gân cốt bắp thịt cộng hưởng, âm thanh vang lên giống như thần âm.

Trên người Tô Dật, ở trong nháy mắt đó cũng phát ra thần quang loá mắt.

Quá trình này kéo dài ước chừng nửa khắc, cuối cùng tất cả bình tĩnh, hai mắt Tô Dật mở ra.

“Xoẹt...”

Trong mắt ánh sáng loé lên, như một tia thiểm điện lướt ra, sau đó nội liễm, sắc bén mà thâm thúy.

- Như vậy đã thành công, cảm thấy cũng không có gì khó nha.

Cảm giác mọi thứ trong cơ thể mình, Tô Dật nhíu mày, đều nói Trúc Cơ hung hiểm, cực kỳ khó khăn, nhưng hắn cảm thấy không có gì khó nha, còn mất công chuẩn bị lâu như vậy.

Tô Dật cảm giác giống như mình Trúc cơ không đúng, thế nhưng sau khi cẩn thận kiểm tra, mới phát hiện mình thật đã thành công Trúc Cơ.

- Không đúng, không chỉ Trúc Cơ…

Bỗng nhiên Tô Dật phát hiện một sự việc không thể tin nổi, mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên, trong đan điền mình, lại xuất hiện một vòng xoáy nguyên khí, giờ phút này bên trong có vô số nguyên khí ba động.

- Chẳng lẽ thẳng đến Nguyên Hồn kỳ!

Tô Dật ngạc nhiên, Luyện Khí cảnh là giai đoạn nhập môn, Trúc Cơ cảnh là đánh tốt cơ sở.

Nhưng vô luận là Luyện Khí cảnh hay Trúc Cơ cảnh, cuối cùng cũng chỉ là nhập môn mà thôi, chỉ có đến Nguyên Hồn kỳ, mới có thể xem như một võ giả chính thức.

Trong đan điền xuất hiện khí hải, đây là tiêu chí của Nguyên Hồn kỳ.

Giờ phút này trong đan điền của mình lại xuất hiện khí hải, Tô Dật cẩn thận xác nhận lại, sau đó giật mình phát hiện, mình vốn chỉ muốn Trúc Cơ, ai biết được trực tiếp đột phá đến Nguyên Hồn cảnh.

- Nhân phẩm bạo phát a!

Sau khi hết khiếp sợ, Tô Dật cười đắc ý.

Đây là chuyện tốt, mình tuyệt đối là nhân phẩm bạo phát, chuyện tốt như vậy cũng rơi vào trên đầu mình, xem ra cách lấy được cô vợ giàu có, đi lên đỉnh cao cuộc đời càng gần bước.

Có điều mặc dù hắn Trúc Cơ dễ như trở bàn tay, thậm chí trực tiếp đột phá đến Nguyên Hồn cảnh, nhưng ánh mắt Tô Dật lại lộ ra chút nghi hoặc.

Chỉ có Tô Dật tự mình biết thời điểm Trúc Cơ trải qua cái gì, rõ ràng mình chỉ là Trúc Cơ, nhưng không biết không gian thần bí kia bị làm sao, lại buông xuống năng lượng cường đại, xông vào trong cơ thể mình, giống như rèn luyện thân thể.

Năng lượng thần bí kia rất bá đạo, nếu không phải ba năm nay mình rèn luyện thân thể, gân cốt bắp thịt và kinh mạch đều vượt xa người cùng cảnh giới, sợ là căn bản chịu không nổi, thân thể sẽ bị xé nát.

Tô Dật âm thầm suy đoán, có phải là cỗ lực lượng thần bí kia, để cho mình ở thời điểm Trúc Cơ, trực tiếp đột phá đến Nguyên Hồn cảnh hay không.

- Cảm thấy mạnh hơn không ít!

Cảm nhận thân thể của mình, Tô Dật ngạc nhiên phát hiện, không biết có phải do thành công Trúc Cơ hay là do lực lượng thần bí kia, mình từ trong ra ngoài, không biết cường hãn hơn gấp bao nhiêu lần.

- Aaa...

Không chỉ vậy, vết sẹo trên người mình cũng biến mất không thấy gì nữa, giống như lột một lớp vỏ khô, trở nên sáng bóng óng ánh, giống như ôn ngọc.

Tô Dật không hiểu tại sao lại như vậy, quá nửa là không gian thần bí tạo thành, chí ít từ mặt ngoài đến xem, đây là chuyện tốt.

Bất kể như thế nào, cũng coi như Trúc Cơ thành công, còn đột phá đến Nguyên Hồn cảnh.

Tô Dật đứng dậy, phát hiện giờ phút này năng lượng trong không gian đã nhạt đi không ít.

Có điều không gian không co rút lại, vẫn là phương viên ba trượng.

Loại hiện tượng này Tô Dật cũng không kỳ quái, có lẽ là mình Trúc Cơ và đột phá Nguyên Hồn cảnh, hấp thu không ít năng lượng, qua một đoạn thời gian, năng lượng trong không gian này sẽ khôi phục.

Bất quá khi Tô Dật dự định rời đi lại bối rối, giờ phút này trên người không mảnh vải che thân, quần áo bị năng lượng trùng kích đã hóa thành vải rách.

Rơi vào đường cùng, Tô Dật chỉ có chắp vá vải rách, làm thành một cái quần cộc đơn giản, giống như người rừng, sau đó thu hồi không gian.

Bên ngoài sơn động, sắc trời mời vừa hửng sáng.

Khe núi tĩnh mịch, vòm trời màu lam xám từ từ nhạt đi, chân trời có sương mù nhẹ nhàng bay bổng.

Ngọn núi xanh ngắt, trên vách đá dựng đứng, Tô Dật duỗi cái lưng mệt mỏi.

Trời xanh không phụ lòng người, rốt cục hắn cũng thành một võ giả chính thức, ba năm nay ở trong Man Yêu Sâm Lâm tự ngược, cuối cùng không có uổng phí.

Ý cười hiện lên ở khóe miệng, Tô Dật nhảy xuống núi, chỉ cảm thấy người nhẹ như yến, toàn thân có lực lượng dùng không hết.

Loại cảm giác này, so với thời điểm ở Luyện Khí cảnh thì cường đại hơn quá nhiều.

Tô gia, tuy mới sáng sớm, nhưng cực kỳ náo nhiệt.

Ngày hôm nay không phải ngày bình thường, theo cường giả Thánh Sơn đến Man Thành, ngày hôm nay đệ tử trẻ tuổi Tô gia sẽ ở trong tộc chiến đấu chọn ra mấy danh ngạch tham gia Thánh Sơn khảo hạch.