Chương 15: Thần Công Vô Hình 2

Ba kẻ lạ mặt nhẹ nhàng hạ thân xuống đối diện với người nhà của Bạch Ngọc Trân.

Lão quái Tà thần Khổng Thăng, khuôn mặt nhẵn nhụi, đôi mắt tam giác vằn tia máu nhìn chăm chú vào đoàn người, ngựa.– Bạch lão nhi ! Ngươi chưa chịu chết hay sao?– Lão Tà Thần. Lão không ngờ phải không ? Hiện tại ta không những rất khoẻ mạnh mà kẻ phải chết có khi là lão đó.– Nghiệt xúc ! Ngươi còn dám nói như vậy sao ?– Ha… ha…. Tại sao không ? Ngươi tức giận rồi ư ?

Lão Tà thần nổi giận đùng đùng:– Đồ không biết sống chết ! Để ta xem ngươi có bao nhiêu cân lượng.

Thân hình lão bay vút về phía Bạch Đồ Sư, hữu chưởng tung ra, tả thủ biến thành ngọn đơn đao chặt ngang người đối thủ, kình phong dữ dội.

Bạch Đồ Sư thân hình quay đảo một vòng đã tránh được đòn tấn công của đối phương. Lão lợi dụng cơ hội đảo người đã tiến sát đến bên đối thủ, song chưởng tung ra nhằm giữa lưng đối phương tấn công luôn.

Nhưng mọi chuyện đâu dễ như vậy. Tà thần Khổng Thăng, thân hình nhanh như bay biến, bộ pháp linh hoạt. Lão công hụt một chưởng, nhưng người bay vèo đi. Chưởng thế của Bạch Đồ Sư cũng không sao đánh trúng lão.

Hai người kẻ công, người thủ quắn chặt lại nhau, đòn đánh nhanh như chớp giật.

Hai kẻ đi cùng với lão quái, một người là Tiêu hồn ma nữ Lý Hồng Loan, nổi danh giang hồ, võ công trác tuyệt. Nàng chỉ độ chừng hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi, dung nhan xinh đẹp lạ thường, mày cong, mũi thẳng, da trắng như bông bưởi, mắt lộ thần quang. Người còn lại là một lão già chột mắt, lưng đeo kiếm, mặt một bộ hoàng y. Lão không nói gì, cũng không động đậy, nhưng sát khí toả ra rất ghê gớm.

Tiêu hồn ma nữ Lý Hồng Loan miệng nở nụ cười tươi như hoa, chân tiến lại gần Bạch Ngọc Trân nói:– Muội tử. Chúng ta dượt thử vài đường xem sao ?

Bạch Ngọc Trân tinh thần cảnh giác. Nàng đã từng nghe đồn về sự ác độc của Tiêu Hồn ma nữ này nhiều lần rồi, nên vội thủ thế, quát lớn:– Đứng lại!

Tiêu Hồn ma nữ bật tiếng cười khanh khách, chẳng những thân hình không dừng lại mà Khổn thiên thằng đã tung ra nhằm quấn lấy ngang lưng đối phương.

Bạch Ngọc Trân nhảy vọt lên cao. Vung kiếm tạo thành một trận cuồng phong, sát khí dầy đặc, chụp xuống đầu Tiêu Hồn ma nữ.

Tiêu hồn ma nữ thân hình chuyển động, đã thoát khỏi kiếm chiêu, Khổn thiên thằng tung ra quấn lấy chân đối phương.

Bạch Ngọc Trân đâu để đối phương đắc thủ dễ dàng như vậy. Nàng co chân lên cao, lộn một vòng, hóa thành một mũi tên bay thẳng đến đâm vào trước ngực đối phương.

Hai người chiêu thức lợi hại, biến hoá nhanh chóng vô cùng.

Lão quái một mắt lúc này đã tiến lên song đấu với hai anh em Bạch Đồ Hùng và Bạch Đồ La. Lão không cần rút kiếm, chỉ dùng nhục chưởng đối đấu với song đao của đối phương.

Cuộc chiến mỗi lúc càng thêm ác liệt. Bạch Đồ Sư dần dần cảm thấy tinh thần có phần mệt mỏi trong khi Tà Thần lão quái càng đánh càng hăng, chiêu thức công ra mỗi lúc một mạnh hơn. Ban đầu cuộc đấu còn cầm đồng, nhưng rồi Bạch Đồ Sư thủ nhiều, công ít.

Bên cặp đấu kia, Bạch Ngọc Trân cũng chưa phải là đối thủ của Tiêu Hồn ma nữ. Ma nữ thành danh đã gần chục năm. Võ công đã luyện đến mức thuần thục, Khổng thiên thằng uốn khúc như độc xà, chiêu thức âm độc rất khó đối phó.

Phần Bạch Ngọc Trân chiêu thức tuy có linh diệu, nhưng nội công còn kém chưa phát huy được hết uy lực của Bạch phong kiếm, tuyệt học của Hoạt thiên tà do Vân Linh truyền cho nên tình cảnh cũng trở nên khó khăn.

May nhờ Tiêu hồn ma nữ thấy kiếm pháp của Bạch Ngọc Trân quá lợi hại, nên nàng ta muốn kéo dài thời gian để nghiên cứu kiếm pháp của đối phương.

Bỗng nhiên, một tiếng rú nổi lên, rồi một thân hình bắn vọt ra ngoài.

Nhìn lại thì là Bạch Đồ Hùng. Y bị trúng thương khá nặng, ngã lăn ra đất, không biết sống chết.

Còn lại một mình Bạch Đồ La thì sao phải là đối thủ của độc y nhãn quái nhân. Chỉ qua vài chiêu Bạch đồ La đã trúng chưởng thương, miệng phun ra một vòi máu, ngã xuống bất tỉnh.

Bạch Đồ Sư tinh thần chấn động, suýt nữa trúng phải chưởng phong của Tà Thần Khổng Khăng. Bạch Ngọc Trân thì còn nguy ngập hơn. Nàng vốn đã bị đối phương dồn ép, bây giờ chứng kiến cảnh hai sư huynh gặp nạn đau lòng đến nỗi toàn thân rung động, chiêu thức rối loạn, sắp sửa bị thương đến nơi.

Tiêu Hồn ma nữ mỉm cười khanh khách, tay vung Khổng thiên thẳng quấn dính vào tay đối phương giật mạnh một cái.

Thân hình Bạch Ngọc Trân bị kéo ngã nhào đến dưới chân Tiêu Hồn ma nữ.

Tiêu Hồn ma nữ không bỏ lỡ cơ hội, một chưởng tung ra nhắm ngay đầu đối phương đánh thẳng xuống.

Tiếng chưởng phong thổi tới, Bạch Ngọc Trân trong phút nguy nan vội lăn đi một vòng.

Ầm … chưởng phong đánh xuống mặt đất nổ vang.

Tiêu Hồn ma nữ một chưởng không đánh trúng đối phương tức thì giật mạnh Khổng thiên thằng một cái.

Cả người Bạch Ngọc Trân bị kéo bỗng lên cao chừng một thước. Bạch Ngọc Trân cánh tay bị cuốn chặt đau điếng tâm can, phía trước ngực cảm thấy một áp lực kinh hồn đè xuống. Nàng tuyệt vọng rú lên một tiếng thất thanh.

Mọi việc xảy ra nhanh không thể tả. Chưởng phong của Tiêu Hồn ma nữ chỉ còn cách ngực Bạch Ngọc Trân trong gang tấc thì bỗng nhiên cả người Bạch Ngọc Trân như bị gió cuốn ngược lên. Cánh tay đang bị Khổng thiên Thằng quấn chặt không biết vì sao tuột ra dễ dàng.

Tiêu Hồn ma nữ kinh ngạc khôn xiết, vội nhìn xem ai thì thấy người vừa xuất hiện cứu Bạch Ngọc Trân là một mỹ nhân rất xinh đẹp.

Có thể nói mỹ nhân trên giang hồ xinh đẹp được như nàng này thật chẳng có mấy người. Tiêu Hồn ma nữ vốn là đệ nhất mỹ nhân trong giới Hắc đạo. Nàng vốn tự hào vì nhan sắc của mình, không ngờ đối phương vừa xuất hiện từ diện mạo đến võ công dường như không thua sút nàng chút nào.

Tiêu hồn ma nữ Lý Hồng Loan tò mò cất tiến hỏi:– Các hạ là ai ?– Nguyệt Nga tiên tử ở Thanh Hà sơn– À, hoá ra là ngươi.Tiêu Hồn ma nữ thầm khen sắc đẹp của đối phương, quả thật xứng đáng đứng trong hàng Tứ đại mỹ nhân trong thiên hạ.

Vốn dĩ trong võ lâm có bốn mỹ nhân nổi tiếng xinh đẹp, võ công lại cao. Họ sống ở những nơi khác nhau nhưng ngẫu nhiên lại chia ra làm 2 phe đối lập.

Bên phe Bạch đạo có Lãnh hồn tiên tử Tiêu Dao Dao, nàng này tính tình nghiêm lạnh, ít nói, ít cười nhưng võ công lại đứng đầu trong bốn mỹ nhân.

Người đẹp thứ hai chính là Sử Nguyệt Nga, nhị đệ tử của Thạch am thần ni.

Bên phe hắc đạo thì có Ngọc Hồng tú nữ Diệp Thanh Thanh, chủ nhân Đào hoa cung. Nổi tiếng dâm tà, đã hại không biết bao nhiêu anh hùng trong thiên hạ phải khốn đốn trước sắc đẹp của nàng.

Riêng Tiêu Hồn ma nữ thì hoàn toàn ngược lại. Nàng ghét nam nhân như thù. Tính tình nàng lại càng quái dị, vui buồn thất thường. Vì vậy, trong giang hồ nàng nổi tiếng hơn những mỹ nhân kia rất nhiều.

Đây là lần đầu tiên hai mỹ nhân giáp mặt nhau. Sử Nguyệt Nga biết Tiêu Hồn Ma nữ võ công cao lắm, nên cũng không dám coi thường. Nàng đưa mắt quan sát đối phương mà không hề có ý động thủ.

Tiêu Hồn ma nữ nhìn Sử Nguyệt Nga cười nhạt nói:– Đã nghe danh ngươi từ lâu. Hôm nay, mới có dịp diện kiến. Chúng ta cũng nên giao đấu vài chiêu để tranh cao thấp xem như thế nào.

Sử nguyệt Nga mỉm cười:– Chúng ta chẳng có thù oán chi. Vậy tội gì phải đánh nhau. Tốt nhất nên đình chiến là hơn.– Đâu thể được. Ta với ngươi kẻ bắc người nam. Lần sau gặp được nhau đâu phải dễ. Chúng ta phải có một cuộc tỉ thí mới được.

Sử Nguyệt Nga lắc đầu:– Không nên. Việc binh đao đâu phải trò đùa. Lại nữa người ta nói đao kiếm vô tình. Vậy đánh nhau làm chi để thêm thù oán.– Hừ ! Ngươi nói thế nào mặc ngươi. Hôm nay ta quyết phải cùng ngươi tranh thắng một phen.Tiêu Hồn ma nữ thân hình đột biến, Khổng thiên thằng rít trong không trung, nhắm thẳng người Sử Nguyệt Nga đánh tới.

Sử Nguyệt Nga song kiếm đưa lên. Khổng thiên thằng đụng phải song kiếm bật lên một tiếng kảng. Tiêu Hồn ma nữ vũ lộng Khổng thiên thằng bao vây lấy Sử Nguyệt Nga. Khổng thiên thằng uốn lượn hệt như một con mãng xà, chiêu thế đột biến, vô cùng linh động.

Hai người thân hình chớp động, chiêu thức biến hóa. Trong phút chốc đã xuất ra gần 20 mươi chiêu mà vẫn bất phân thắng bại.

Bên phía cặp đấu bên kia thì Bạch Đồ Sư đã kém thế thấy rõ, hiểm cảnh liên tiếp xuất hiện. Bạch Ngọc Trân kinh hoãng vội xông vào trợ cứu cho phụ thân.

Bỗng nàng thấy trước mặt loá lên, độc nhãn lão quái đã chặn đánh trước mặt. Bạch Ngọc Trân có muốn cứu phụ thân cũng không được nữa.

Nhưng sự đời nhiều khi cũng bất ngờ. Chưởng thế của Độc nhãn lão quái vừa tung ra thì bên tai Bạch Ngọc Trân đã có tiếng quát:– Lão tặc, hãy xem kiếm.Từ trên không trung, một làn kiếm phong rít lên nhắm người lão quái chém xuống, khí thế rất dữ dội.

Độc nhãn lão quái thấy chiêu kiếm quá ác liệt, không dám dùng chưởng để ngăn đón, vội tung người ra sau né tránh.

Nữ nhân vừa hiện thân, song kiếm tung ra, nhắm người lão quái tấn công luôn.

Bạch Ngọc Trân sau phút ngạc nhiên vội vàng xông tới hỗ trợ phụ thân.

Cuộc chiến tức thời trở nên sôi động.